Ớt Chỉ thiên, cũng gọi là ớt hiểm, có hàng chục giống khác nhau. Chúng khác nhau ở cỡ trái, hình trái, màu trái, và cấu trúc bên trong.
Cỡ trái, thì ớt trong ảnh là cỡ vừa. Có giống trái nhỏ chỉ bằng 2/3, và có giống thì trái gấp rưỡi như vậy.
Hình trái, thì có giống đầu trái nhọn hoắt, có giống đầu trái tù, thì kém cay hơn. Giống trong ảnh thì đầu trái không nhọn hoắt.
Màu trái: Trắng, Xanh, Tím, là 3 màu thể hiện rõ trước khi chín.
Cấu trúc bên trong: trái nhỏ và đầu thuôn dài và nhọn hoắt thì nhiều hột, cùi mỏng. Trái bự, đầu múp, và đầu tù thì ít hột, cùi dày hơn, kém cay hơn tí chút.
Đúng như bạn Dien-HAGAL nói, các giống ớt này chỉ bán cho tiệm ăn quanh nhà, khó bán đi xa. Công hái rất lớn. Ví dụ, ớt lớn, 1 giờ hái được chục ký, thì ớt này 1 giờ chỉ hái được 1 ký thôi. Vậy, bạn liên lạc với các tiệm ăn để bán cho họ nhé.
Ở thành phố tôi, có bán nhiều loại ớt, giá cao hơn ớt này. Thế nhưng chúng đều là ớt cỡ bự. Vì thế, các tiệm ăn người Việt chỉ mua ớt hiểm thôi, không mua ớt trái bự. Khách vào ăn một bát phở, lấy một trái ớt hiểm, ăn hết một góc, rồi quằng cả trái đi. Nếu ớt bự, giá tiền gấp 5-10 lần trái ớt hiểm, mà bị vứt đi thì tốn kém quá. Giá ớt cay ở đây là 6-7 đôla 1 ký. Giá ớt hiểm 5-6 đôla 1 ký, vì kém cay hơn, nhỏ hơn, nhiều hạt nhiều cuống hơn. Thế nhưng tính trái, thì trái ớt cay của Mỹ to gấp mấy, rất ít hạt, và chỉ có 1 cuống, trong khi 10 trái ớt hiểm đã có 10 cái cuống rồi. Nói tóm lại, người Mỹ mua ớt cay về nhà ăn, thái nhỏ, hay xay bột, nhưng ở tiệm phở Việt Nam, thì cứ để cả đĩa trái còn nguyên cả cuống.
Năm ngoái tôi trồng ớt Mỹ, không bán được, vì vườn mình nhỏ xíu, cả năm mới được chục ký, không thể mỗi ngày hay mỗi tuần lễ bán chục ký được. Năm nay, tôi trồng ớt hiểm, để bán cho tiệm người Việt ở gần nhà, mỗi tuần lễ chỉ bán 1 ký. Hái ớt có lẽ phải 2 giờ. Một ký bán được 7 đôla, công hái hơn 1 giờ, trong khi đi làm thuê, một giờ cũng được 15 đôla, thì mình trồng ớt hiểm coi như bán 1 tặng 1.