Hướng Đi có đúng không!

  • Thread starter anhle86
  • Ngày gửi
Thân chào các tiền bối.e năm nay 27t.quê ở Khoái Châu-Hưng Yên
sau khi học xong,làm thuê làm mướn thấy không ăn thua(gọi là chưa đủ ăn chứ nói gì làm giàu).E quyết định về quê.Nhà e có hơn 10 sào ruộng,trong đó 1 nửa là ruộng cấy với diện tích 1800m2 và đã thuê máy múc xung quanh ruộng(mất hơn 1 sào)còn lại vẫn để cấy lúa...e có ý định nuôi rô đồng trong ruộng lúa.Kết hợp lúa-cá.nhưng múc xong cần vốn đầu tư kè bờ lớn quá(không kè bờ Rô đi hết-e mới thả thử 2kg rô con khoảng 500-600 con gì đó.giờ chắc còn ít và vẫn cấy lúa).và còn 6 sào ruộng màu đã trồng Nhãn Lồng Hưng Yên.ở chỗ e đua nhau trồng nhãn Miền...e không theo họ.
E muốn phát triển thành trang trại gà thả vườn hoặc nuôi Dúi...đây là dự định của e.E muốn tham khảo của những tiền bối đi trước chỉ giáo giùm xem e lên đi theo hướng mình đã chọn hay không?thuận lợi và khó khăn sẽ gặp phải.Vì trước khi trồng Nhãn e đã trồng Chuối tiêu hồng nuôi cấy mô...hiệu quả không cao...gần như thất bại(bị lỗ nặng vì năm nay giá chuối rẻ=cho)
Rất mong được sự chỉ giáo.e càng ngày càng thấy thích Nông Nghiệp rùi dù cũng vất vả..hiện giờ có e và chị gái làm không thuê mướn.
Chân thành cảm ơn!
 


theo minh không nên nuôi dúi , con dúi thời điểm này không có hót nữa , nó cũng khó nuôi vì điều kiện khí hậu ở hưng yên không hợp với con dúi bạn a .
theo mình thì nuôi con j thì nuôi , nhưng phải là Độc , thị trường đang cần nhiều ... đôi điều góp ý vậy thôi hiii chúc bạn mau tìm cho mình hướng đi tốt . tuôi Trâu vất vả lắm đó bạn hiiii :))
 
Lúa Cá thì từ xưa đã có rồi.
Cá Rô tự nhiên, không phải thả.
Có điều Cá chỉ là vài con, tiện tay bắt được thì ăn thôi,
chứ không cho ăn, không phòng chữa bệnh gì cả.
Tuy vậy, ý đồ nuôi cá năng suất trong ruộng lúa thì không
thể. Được Lúa thì mất Cá, và được Cá thì mất Lúa. Không
thể vẹn cả đôi đường. Cái gì cũng có giá phải trả. Chẳng
có sung rụng từ trên trời vào miệng mình.
*
Chê Chuối trồng Nhãn thì cũng chẳng phải là cách mạng.
Vận đen đến thì khi mình trồng cây gì, thì cây ấy rẻ bèo.
Cứ tự nhiên rung đùi cho nhàn, thì trồng cây gì cũng đắt
hàng cả. Chạy theo giá chợ thì bao nhiêu vòng mới đuổi
kịp? Bạn thấy diễn đàn này, bà con chạy loạn tìm cây gì
con gì trúng mánh, đã có ai trúng độc đắc chưa? Hay là
người sống chết với cây với con của mình thì vẫn ung dung?
*
Gà thả vườn là món truyền thống muôn thuở. Không phất như
diều, nhưng cũng đủ ăn mà chẳng phải đôn tháo mất ăn mất
ngủ. Nuôi Dúi chỉ là chạy theo đuôi một phong trào chưa
làm ai giàu được mà trắng tay mất chì mất chài nhiều thôi.
*
Làm Nông, phải là địa chủ, ruộng liền bờ thẳng cánh cò bay.
Nếu chỉ vài sào, thì đủ ăn, không có cách nào làm giàu.
Những người giàu, là số Trời cho. Cho đến đâu được đến đấy.
Tham hơn nữa thì mất. Mong bạn yên tâm vui thù điền viên,
sớm Trà tối Tửu, ngắm trăng ngắm mây trời, đừng nhọc lòng
nghĩ chuyện làm giàu cho chóng tóc bạc da mồi.
*
 
@anhmytran: nghĩ như bạn thì bao giờ mới giàu đc. Một cách nghĩ vô cùng tiêu cực, chẳng ai không thể làm giàu miễn là mình phải có trí có sự tính toán hợp lý thì sẽ giàu thôi, phụ thuộc vào mình cả, chẳng phụ thuộc vào ai cả.
 
Xin cảm ơn

Xin cảm ơn ý kiến đóng góp của các bác.
Như thế này bác ạ!e thì tham lắm,đã làm j là phải làm nhiều.trong nông nghiệp mà không nhiều ruộng thì không thể giàu.cho nên e cũng ấp ủ ý định thuê nhiều ruộng mà làm.hiện tại đang đi thuê.mà Những chỗ đẹp dù giá cao cũng thuê(kiểu lấy ngắn nuôi dài,nghĩa là trồng cây ngắn ngày sao cho bù đắp đủ tiền thuê chỗ đó trong 1 năm...còn lại là mình bỏ ra).làm j mà không có hoài bão cũng không thể lên được.có hoài bão mà chỉ để đó cũng chẳng ra cơm cháo j.
cái ruộng cấy đã múc e định cuối năm nay hút bùn chuyển qua trồng Nhãn.năm đầu tiên trồng Bí Ngô đỏ bán hạt(giá rất đắt).Như năm nay giá rẻ =2/3 năm ngoái mà bà Mợ e trồng 4 sào trên diện tích hút bùn cũng thu đủ tiền thuê hút bùn đó.vậy nên bỏ ra 25-30tr thì năm sau cũng hòa.
e đã cân nhắc nhiều.e không chạy theo thời cuộc giống cái kiểu năm nay cái j đắt thì năm tới nhảy bổ vào.mà đa phần nông dân Việt Nam mình mắc phải.ví dụ năm ngoái giá Nghệ Vàng đắt cả làng cả xã,nửa huyện trồng Nghệ.Bây giờ rẻ hơn cho.không ai mua..mà người ta cũng không thèm mang Nghệ vốn về.e thì không trồng.
đọc các bài viết của các bác e thấy bổ ích lắm.muốn học hỏi và làm theo...trong khi mình không có ruộng làm...về lâu về dài vẫn trồng những cây cho thu nhập cao..bên cạnh đó trồng cây phụ phòng khi cây này mất có cây khác gánh đỡ.
tóm lại e sẽ học hỏi các bác dài dài.
Còn vấn đề nuôi Dúi e có đầu ra.cái chính bây giờ không có chỗ nuôi.đầu tư chuồng trại tốn kém...đang tìm xem nuôi con gì mà chi phí thấp,ít rủi do mà lợi nhuận cao.
xin chân thành cảm ơn!mong nhận được ý kiến nhiều hơn nữa
P/s:e tuổi Hổ(26 tuổi)..không phải tuổi Trâu(27t)hi:lol:
 
...........
................đang tìm xem nuôi con gì mà chi phí thấp, ít rủi do mà lợi nhuận cao.
xin chân thành cảm ơn!mong nhận được ý kiến nhiều hơn nữa
P/s:e tuổi Hổ(26 tuổi)..không phải tuổi Trâu(27t)hi:lol:

Đại loại là chúng ta đang viết truyện khoa học viễn tưởng đấy. Nói thế bạn đừng giận nhé! Cứ nghĩ kỹ thêm một tý thôi là "ra vấn đề" ngay. Thực tế thì rủi ro sẽ là cao nhất.
 

chi phí thấp, ít rủi ro, lợi nhuận cao, kế hoạch 3 trong 1. rất hoàn hảo nhưng có lẽ muôn đời sau nó chỉ là mơ ước của nông dân mà thôi. chỉ có báo chí có những con vật như thế nhưng lại chẳng ông nhà báo nào nuôi dù chỉ 1 con.
chỉ tính riêng 2 mục rủi ro và lợi nhuận đã là quá đối nghịch rồi. cũng như bạn ko thể vừa nuốt thức ăn vừa thở vậy.
chúc bạn thực tếđừng cố leo lên mây để rồi ko xuống đc.
 
@anhmytran: nghĩ như bạn thì bao giờ mới giàu đc. Một cách nghĩ vô cùng tiêu cực, chẳng ai không thể làm giàu miễn là mình phải có trí có sự tính toán hợp lý thì sẽ giàu thôi, phụ thuộc vào mình cả, chẳng phụ thuộc vào ai cả.
Tôi đã nghĩ tích cực cả 1 đời rồi bạn ạ.
Ý nghĩ tích cực nhất cuối cùng ở Việt Nam là
bán mạng cùi của tôi lênh đênh trên biển bão,
đẻ đến Mỹ. Tôi đã thực hiện được điều này.
*
Sau khi đến Mỹ, tôi cũng nghĩ nhiều điều tích
cực lắm. Tôi định học làm bác sỹ, luật sư,
nhưng bà con can là chỉ học đại học thôi, và
tôi cũng làm được điều này.
*
Sau đó, các ý nghĩ tích cực khác chằng đưa lại
kết quả gì cả. Ngay cả việc làm với bằng đại
học có lương tạm cao so với thợ lành nghề, thì
cũng bị mất. Sau đó tôi còn có thêm 2 cái bằng
hành nghề khác, nhưng cũng chằng kiếm được việc
làm. Thé rồi tôi định mở tiệm ăn làm chủ tiệm,
nhưng không có vốn. Kể ra có thể vay vốn ngân
hàng, nhưng đến lúc ấy thì tôi nhụt chí, không
muốn làm giàu nữa. Tôi ở nhà trông con cho vợ
đi làm nghề móng tay, đủ sống, nhưng phởn phơ
nhàn nhã cho lứa tuổi 64 này.
*
Nếu tôi còn ở ViệtNam, làm giàu, liệu mấy nhà
giàu ở ViệtNam có nhà đất rộng bằng nhà tôi bây
giờ, mấy ai có xe Honda mới 7 chỗ ngồi mà đi?
*
Nói thật lòng bạn đừng giận, chứ vốn một hecta
ở ViệtNam mà mơ làm giàu, là điều vô lý. Các cụ
đã nói "Có bột mới gột nên hồ." Các Mác là cụ
tổ của các nhà cấch mạng Việt Nam cũng làm cả
đời mới viết ra cuốn "Tiền Vốn." Bạn chê tôi có
ý nghĩ tiêu cực, vì bạn không hiểu biết. Tôi là
người tích cực, lúc nào cũng có ý nghĩ tích cực,
nhưng vào từng hoàn cảnh cụ thể, ý nghĩ tích cực
phải là sáng suốt và thích hợp cho hoàn cảnh đó.
Ý nghĩ không thực hiện được thì là ngông cuồng,
và là mẹ của thất bại, chứ không phải là tích
cực đâu.
*
Một nghìn ngưòi có vốn, có tích cực, có kiến thức,
nhưng thành công được thì chỉ có một thôi. Những
người khác phải thất bại, vì đời là thế đó. Chẳng
thể nhiều người đều thành công được. Mặt trời và
Trái đất là muôn thuở so với đời sống ngắn ngủi
của chúng ta. Ngày ngày, Trời và Đất cho chúng ta
1 Tấn tài nguyên. Một nghìn người cùng hết sức
khai thác tài nguyên đó. Người được 1 tạ, thì
người kia đưọc 1 yến, người khác được 1 cân. Không
thể nào mọi người kiếm được quá 1 tấn Trời Đất cho
chung chúng ta được. Nói gần cho dễ hiểu, thì có
ông bố làm cán bộ, trong khi bà con kiếm được 1
triệu đồng 1 ngày công, thì ông ấy kiếm được 1
nghìn đôla 1 ngày. Thằng con ông ấy bèn lấy tiền
ấy mua iphone đời mới. Thế là bao nhiêu công lao
động của bà con ViệtNam dồn lại cho thăng Mỹ làm
iphone ăn hết. Thằng Mỹ ấy phải bỏ vốn hàng triệu
đô, thuê mướn bao kỹ sư mới làm ra iphone. Bán
được iphone thì phải nộp thuế. Tiền thuế ấy bỏ ra
để trợ cấp cho gia đình tôi vì tôi nghèo. Cuối cùng
tôi chằng làm gì má ngồi hưởng. Của Thiên trả Địa
là thế đó. Lúc tôi lăn lộn với đời thì nghèo khổ.
Đến khi buông xuôi, kệ đời muốn ra sao thì ra, lúc
ấy lại nhàn, không làm cũng có ăn.
*
 
Tôi đã nghĩ tích cực cả 1 đời rồi bạn ạ.
Ý nghĩ tích cực nhất cuối cùng ở Việt Nam là
bán mạng cùi của tôi lênh đênh trên biển bão,
đẻ đến Mỹ. Tôi đã thực hiện được điều này.
*
Sau khi đến Mỹ, tôi cũng nghĩ nhiều điều tích
cực lắm. Tôi định học làm bác sỹ, luật sư,
nhưng bà con can là chỉ học đại học thôi, và
tôi cũng làm được điều này.
*
Sau đó, các ý nghĩ tích cực khác chằng đưa lại
kết quả gì cả. Ngay cả việc làm với bằng đại
học có lương tạm cao so với thợ lành nghề, thì
cũng bị mất. Sau đó tôi còn có thêm 2 cái bằng
hành nghề khác, nhưng cũng chằng kiếm được việc
làm. Thé rồi tôi định mở tiệm ăn làm chủ tiệm,
nhưng không có vốn. Kể ra có thể vay vốn ngân
hàng, nhưng đến lúc ấy thì tôi nhụt chí, không
muốn làm giàu nữa. Tôi ở nhà trông con cho vợ
đi làm nghề móng tay, đủ sống, nhưng phởn phơ
nhàn nhã cho lứa tuổi 64 này.
*
Nếu tôi còn ở ViệtNam, làm giàu, liệu mấy nhà
giàu ở ViệtNam có nhà đất rộng bằng nhà tôi bây
giờ, mấy ai có xe Honda mới 7 chỗ ngồi mà đi?
*
Nói thật lòng bạn đừng giận, chứ vốn một hecta
ở ViệtNam mà mơ làm giàu, là điều vô lý. Các cụ
đã nói "Có bột mới gột nên hồ." Các Mác là cụ
tổ của các nhà cấch mạng Việt Nam cũng làm cả
đời mới viết ra cuốn "Tiền Vốn." Bạn chê tôi có
ý nghĩ tiêu cực, vì bạn không hiểu biết. Tôi là
người tích cực, lúc nào cũng có ý nghĩ tích cực,
nhưng vào từng hoàn cảnh cụ thể, ý nghĩ tích cực
phải là sáng suốt và thích hợp cho hoàn cảnh đó.
Ý nghĩ không thực hiện được thì là ngông cuồng,
và là mẹ của thất bại, chứ không phải là tích
cực đâu.
*
Một nghìn ngưòi có vốn, có tích cực, có kiến thức,
nhưng thành công được thì chỉ có một thôi. Những
người khác phải thất bại, vì đời là thế đó. Chẳng
thể nhiều người đều thành công được. Mặt trời và
Trái đất là muôn thuở so với đời sống ngắn ngủi
của chúng ta. Ngày ngày, Trời và Đất cho chúng ta
1 Tấn tài nguyên. Một nghìn người cùng hết sức
khai thác tài nguyên đó. Người được 1 tạ, thì
người kia đưọc 1 yến, người khác được 1 cân. Không
thể nào mọi người kiếm được quá 1 tấn Trời Đất cho
chung chúng ta được. Nói gần cho dễ hiểu, thì có
ông bố làm cán bộ, trong khi bà con kiếm được 1
triệu đồng 1 ngày công, thì ông ấy kiếm được 1
nghìn đôla 1 ngày. Thằng con ông ấy bèn lấy tiền
ấy mua iphone đời mới. Thế là bao nhiêu công lao
động của bà con ViệtNam dồn lại cho thăng Mỹ làm
iphone ăn hết. Thằng Mỹ ấy phải bỏ vốn hàng triệu
đô, thuê mướn bao kỹ sư mới làm ra iphone. Bán
được iphone thì phải nộp thuế. Tiền thuế ấy bỏ ra
để trợ cấp cho gia đình tôi vì tôi nghèo. Cuối cùng
tôi chằng làm gì má ngồi hưởng. Của Thiên trả Địa
là thế đó. Lúc tôi lăn lộn với đời thì nghèo khổ.
Đến khi buông xuôi, kệ đời muốn ra sao thì ra, lúc
ấy lại nhàn, không làm cũng có ăn.
*

Đầu tiên xin cám ơn sự chia sẽ và tâm tình của bác. Nhưng thật sự lời khuyên của bác không phù hợp với người nông dân năng động hiện nay. Nếu biết cách nắm bắt thị trường, biết đầu tư, biết vận dụng kiến thức, có đam mê, quan tâm đúng mức, chịu khó học hỏi thì người nông dân vẫn có thể làm giàu với 2 bàn tay trắng.
Tương lai ngày mai được hình thành từ sự đầu tư của chúng ta ngày hôm nay.
Và người xưa đã từng nói: "Trên con đường thành công, không có dấu chân của kẻ lười biếng".

Bác đã 64 tuổi, bác có thể ngồi nhịp đùi vì sức khỏe của bác hạn chế. Nhưng người nông dân, hoặc người thanh niên trẻ mà kêu ngồi nhịp đùi thì... quá tiêu cực là đúng rồi. Bác có bằng đại học, bác có việc làm nhưng lại mất việc? Bác phải coi lại mình, chứ đừng kêu gọi mọi người ngồi nhịp đùi rồi chờ vợ đi làm nuôi mình như bác.
Bác tự hào vì bác đã có nhà đất? Bác hơn rất nhiều người trên diễn đàn này nhưng bác nên xem thêm tin tức đi để biết về những người nông dân biết cách làm giàu từ mảnh đất quê hương.

Đồng ý trên con đường thành công có không ít khó khăn trở ngại, nhưng mình phải tìm hiểu, xem xét và tính cách để vượt qua chứ không phải thôi khó quá ngồi nhịp đùi, kệ nó đi. Cũng có thể, do chính suy nghĩ quá tiêu cực của bác mà bác bị mất việc chăng? Mà vợ bác cũng thương bác lắm đó.

Nếu bác tự hào là bác giỏi, bác có thể chia sẽ những kinh nghiệm của mình. Mọi người rất cảm kích.
Xin đừng ngồi nói bâng quơ cái này khó, cái kia không khả thi, cái nọ chỉ đủ ăn rồi thôi đừng làm gì nữa. Tư tưởng đó không giúp được gì cho ai mà còn đầu độc cả một cuộc đời bác à.
Cuối cùng là em không biết bác có kinh nghiệm gì về làm nông không, nhưng đọc những lời khuyên của bác em thật sự choáng. Và chắc chắn em sẽ không bao giờ làm theo lời khuyên của bác.

Vài dòng tâm sự, có gì không phải mong bác chỉ giáo.
 
Kiếm được 1 ha đất giờ quả thực là khó khăn đối với người nông dân đấy bác anhmytran ạ. Nếu ai đó bảo không thể làm giàu được từ 1ha đất thì tôi nghĩ có 2 nguyên nhân
- Người đó chưa bao giờ làm nông nghiệp
- họ nghĩ rằng người nông dân VIỆT NAM chỉ biết trồng lúa nước
Nông dân giờ khác xưa lắm rồi. ngoài việc làm việc chân tay, người nông dân còn biết nghĩ cần phải làm gì để phát triển kinh tế một cách bền vững và mang lại lợi nhuận cao nữa
 
Xin gửi các bạn quan tâm.

Tôi đang ở độ tuổi đầu 3, không còn trẻ như đầu 2 mà cũng chưa có được những vốn sống như các bác đầu 4, đầu 5, đầu 6. Nhưng theo tôi, trẻ hơn là 1 lợi thế. Dám nghĩ dám làm, có điều là cần học hỏi người đi trước.

Mới vừa hôm qua thôi, tôi định làm mạnh tay, nhưng có 1 câu chuyện xảy đến, và tôi đang nghĩ đến việc phải thay đổi "Chiến thuật" 1 chút. Chiến lược lâu dài thì không đổi.

Hôm nay, đã quyết rồi thì tự dưng "Nhàn rỗi tay chân" không biết làm gì vô diễn đàn thấy mọi người tranh luận đều có cái Lý của riêng mình. Theo tôi, chỉ người trong cuộc mới biết được MẠNH YẾU của mình là gì, người ngoài khuyên can, hay tư vấn cũng chỉ là để tham khảo, nên tôi Cầu chúc "Người trong cuộc" luôn minh mẫn, sáng suốt và may mắn để có được những Quyết sách đúng đắn, hợp với hoàn cảnh.

Chúc các bạn thành công.

--------

Qua 1 câu chuyện này, tôi mạnh dạn gửi các bạn tham khảo. Mỗi người chắc sẽ có mỗi ý riêng, cũng là lẽ thường phải không ạ.


Chuyện về hạt cát nọ vốn vẫn bám trên gót giầy của Thượng đế. Một ngày nọ Thượng đế cưỡi mây đi du ngoạn Sơn Hải Hữu Tình thì nó bị choáng ngợp trong khung cảnh như Bồng Lai Tiên Cảnh, và nó quên mất rằng nó đang ở dưới đế giầy mà nó nhẩy lên YAHOO 1 cái. Choáng váng bởi cái cộc đầu mạnh, nó bất tỉnh rơi xuống 1 dòng sông nọ.

Dưới trần gian này, nó không biết được đang là thời kỳ nào cả, nó bị cuốn lăn theo các dòng chảy giữa dòng sông. Trải qua bao ngày bao tháng nó thấy người ta ra sông đãi cát, nó cứ lăn xả vào đó rồi lại bị trôi đi. Nó chỉ hiểu được rằng, mình không to như viên đá kia, mình không đẹp như hòn đá cuội nọ, mình không có ánh kim như cục sắt kia, thậm chí sao lại có mẩu gì vàng vàng chói mắt thế?

Nó lăn qua các vũng bùn lầy, lăn qua các mẩu rác lập lờ, chui ra chui vào miệng đủ thứ sinh vật phù du, nó bị ngứa bị rát, bị đủ thứ cực hình, xâm thực, ... Nó thấy nó xấu hơn trước, xù xì hơn trước, nhưng cái lõi gan góc của nó thì không hề bị bào mòn. Rồi Nó ra sức lăn qua các vùng muối khoáng, nó cố bồi đắp vào người càng nhiều những tinh chất lấp lánh, và nó lớn lên hàng ngày lúc nào không hay.

Lại 1 ngày kia, vua 1 nước nọ phái đại tướng quân Máy xúc ra sông đãi cát để tìm kiếm vật liệu xây dựng lâu đài. Nó cảm ơn Thượng đế đã cho nó hình hài của 1 trái tim sắt đá, và nó đã được chọn. Nó được vào khuôn khổ để tạo thành những viên gạch chắc chắn, đẹp đẽ góp phần tạo thành 1 tòa lâu đài nguy nga tráng lệ.

Nó yên chí nằm yên trong khối gạch đó, nhưng có ngờ đâu chiến tranh nổ ra, hòa bình lập lại thì mọi sự đã thay đổi, nhiều thứ đã không còn, không ai biết nó lưu lạc đi đâu.

Nhưng người ta bảo, gạch tốt thì vẫn là gạch tốt, cho dù có gai góc, xù xì, sứt mẻ vì bom đạn. Mặc cho người ta thêu, mặc cho người ta dệt hàng trăm câu chuyện khác nhau, rằng Nó đã được lưu giữ trong 1 viện bảo tàng, hay đã được nâng niu đem đi xây dựng 1 đền thờ nào đó. Điều cơ bản là Nó được người ta đến thăm, được người ta trân trọng.
 
Last edited by a moderator:
nói như bác anhmytran thì những người nông dân làm việc chăm chỉ cạp đất mà ăn à?
tui thấy nhiều người vẫn giàu đấy thôi!
nghèo + siêng năng + chịu khó + học hỏi và phải có 1 nghị lực chiến thắng bản thân nữa
nhưng bấy nhiêu đó liệu có đủ? cần phải có thêm may mắn, ai không tin chứ tui tin là vần phải có thêm yếu tố may mắn, không có may mắn thì làm giàu rất là khó
 
có câu thất bại là mẹ thành công. tập đi ai không bị ngã . ngã lại dậy đi tiếp sẽ biết đi...
 
Thân chào các tiền bối.e năm nay 27t.quê ở Khoái Châu-Hưng Yên
sau khi học xong,làm thuê làm mướn thấy không ăn thua(gọi là chưa đủ ăn chứ nói gì làm giàu).E quyết định về quê.Nhà e có hơn 10 sào ruộng,trong đó 1 nửa là ruộng cấy với diện tích 1800m2 và đã thuê máy múc xung quanh ruộng(mất hơn 1 sào)còn lại vẫn để cấy lúa...e có ý định nuôi rô đồng trong ruộng lúa.Kết hợp lúa-cá.nhưng múc xong cần vốn đầu tư kè bờ lớn quá(không kè bờ Rô đi hết-e mới thả thử 2kg rô con khoảng 500-600 con gì đó.giờ chắc còn ít và vẫn cấy lúa).và còn 6 sào ruộng màu đã trồng Nhãn Lồng Hưng Yên.ở chỗ e đua nhau trồng nhãn Miền...e không theo họ.
E muốn phát triển thành trang trại gà thả vườn hoặc nuôi Dúi...đây là dự định của e.E muốn tham khảo của những tiền bối đi trước chỉ giáo giùm xem e lên đi theo hướng mình đã chọn hay không?thuận lợi và khó khăn sẽ gặp phải.Vì trước khi trồng Nhãn e đã trồng Chuối tiêu hồng nuôi cấy mô...hiệu quả không cao...gần như thất bại(bị lỗ nặng vì năm nay giá chuối rẻ=cho)
Rất mong được sự chỉ giáo.e càng ngày càng thấy thích Nông Nghiệp rùi dù cũng vất vả..hiện giờ có e và chị gái làm không thuê mướn.
Chân thành cảm ơn!

Em có vài lời thế này:
- K ai ở đây biết rõ tình hình cụ thể về điều kiện đất đai và thị trường chỗ anh sống thế nào, vì thế chỉ anh mới có thể tự giúp được mình. Nếu đang cảm thấy bí bách, ko có lối đi đừng nản lòng anh à. Hãy viết cho mình một kế hoạch cho tương lai. Nó vô cùng quan trọng cho sự thành công sau này.
Các bước để xây dựng một kế hoạch thế này:
+ Bước 1: điều tra: Bước này chỉ anh có thể làm được vì anh sống ở quê đã lâu, hãy nghĩ lại xem có loại cây trồng hay giống vật nuôi nào trong vòng 5 năm gần đây nhất ít bị biến động về đầu ra nhất. Liệt kê tất cả ra giấy. Nhớ là ít bị biến động giá cả nhất nha anh, không phải loại đem lại lời nhiều nhất. mình mới khởi nghiệp nên chậm mà chắc ăn. Người vội vàng ko bao giờ thành công đâu anh.
+ Bước 2: Tìm đâu ra: Tìm trong bảng danh sách đó có loại nào được coi là nguyên liệu của địa phương anh ( Tức là có các nhà máy thu mua chế biến lớn mua lại ý). Ưu tiên nó vì dễ bán lại được đầu tư của nhà máy. Nếu ko có nên ưu tiên cái nào cần ít vốn nhất, loại này thường ít lời nhất nhưng cũng ít lỗ nhất.
+ Bước 3: Thực hiện: Sau khi tìm được nên trồng/ nuôi con gì hãy quyết tâm mà thực hiện. Phải đầu tư công sức thì mới thu được quả ngọt. Và đừng bao giờ quên phổ cấp kiến thức nông nghiệp mới anh nhé.
Lưu ý một việc vô cùng quan trọng nhưng ít ai làm thao khảo giá thường xuyên trên internet để có thể quyết định nên bán lúc nào và cho ai là phù hợp nhé.
Tuổi em nhỏ hơn anh mà đã trứng khôn hơn vịt. Bỏ qua cho thằng em nha ông anh:lol:
 
Bác nào nói cũng có cái đúng, cái hay. Không phải tôi nói phân hai đâu, ở mỗi lứa tuổi sẽ có những suy nghĩ khác nhau và ở mỗi con người tuỳ vào hoàng cảnh cũng sẽ có tư tưởng khác.
Ý kiến riêng tôi là vấp ngã chổ nào thì đứng lên từ chỗ đó. Chứ đã té rồi lại bò đi tìm chỗ dựa để đứng lên thì mãi mãi sẽ không bao giờ tự đứng lên được nếu không có chỗ dựa.
Nông dân ta hay có thói quen, cứ thấy cây trồng nào, vật nuôi nào mới, nghe giá cao thì lao vào trồng, nuôi; đến khi thất bại lại tìm giống mới khác, vật nuôi mới khác. Họ thường quên đi một điều, kinh nghiệm không phải khi không mà có, mà cái gì mới thì phải tích luỹ kinh nghiệm mới. Vòng quay đó cứ lập lại và thất bại sẽ lập lại. Tôi thì thích hoài niệm, cái gì đã làm thì phải làm cho tới, thất bại thì làm lại, mỗi lần thất bại sẽ có thêm kinh nghiệm, kiên trì đến cùng sẽ có lúc thành công. Vấn đề là có đủ kinh phí, thời gian để mà kiên trì hay không mà thôi. Ông bà xưa có nói "Trăm hay không bằng tay quen" ngẫm lại cũng đúng mà phải không các bác.
 


Back
Top