Nghĩ về nền nông nghiệp Việt Nam

56a99e5f7b15b.jpg



So với vài chục năm trước đây, nền nông nghiệp Việt Nam đương đại đã có những bước tiến bộ vượt bậc: nhiều công nghệ mới đã được đưa vào thực tiễn sản xuất, mặt bằng dân trí và trình độ canh tác đã được nâng lên tầm cao mới, cơ chế thị trường cũng mở ra nhiều cơ hội cho hàng hóa lưu thông vv… Tất cả những điều đó làm cho đời sống nông dân ở các vùng nông thôn khởi sắc; đời sống nông dân bây giờ sung sướng hơn rất nhiều thế hệ cha ông họ…

Tuy nhiên, nhìn tổng thể thì bức tranh chung của nền nông nghiệp Việt Nam vẫn cơ bản màu xám: chất lượng hàng hóa còn thấp và chưa đồng đều, chưa có nhiều những vùng sản xuất tập trung cung cấp sản phẩm quy mô lớn, đảm bảo tiêu chuẩn xuất khẩu; tỷ lệ đưa vào chế biến để nâng cao chuỗi giá trị sản phẩm cũng còn ít…Vì đó và nhiều lý do khác mà hàng hóa sản xuất ra bị dư thừa, không tiêu thụ được…

Bao trùm lên tất cả nhược điểm của nền nông nghiệp Việt Nam là tình trạng sản xuất manh mún, nhỏ lẻ; tỷ lệ dân số hoạt động trong lĩnh vực nông nghiệp cao, đến 70%; nhưng tài sản sở hữu kém, công cụ lao động còn thiếu và trình độ canh tác còn rất thấp so bình diện quốc tế; và cuối cùng là tuy nhiều mà không mạnh, không đáp ứng được nhu cầu thị trường trong, ngoài nước nên…gãy!

Nhiều người cứ cho là do thương lái ép giá và trách nhà nước không quy hoạch, định hướng cho nông dân để ra nông nỗi; cái điệp khúc “được mùa mất giá” cứ vang vang mãi hàng năm …. Có đúng thế không?

Cớ chế thị trường có nguyên lý “nước về chỗ trũng”. Trong cơ chế đó; thị trường sẽ tự điều tiết: cái gì sản phẩm ít, ngon, khách hàng cần nhiều thì giá tăng cao chót vót; cái gì quá nhiều, xấu, dư thừa thì mất giá là lẽ đương nhiên! Một khi hàng hóa khan hiếm đố “thằng” thương lái nào can thiệp vào giá được. Mặt khác, làm thương lái cũng chả phải là nghề gì cao siêu, đòi hỏi trình độ tiến sĩ, thạc sĩ... Người bình thường cũng có thể làm thương lái . Nếu ai làm thương lái cũng giàu lên ào ào thì thiên hạ bỏ ruộng đồng đi làm thương lái hết.
Có làm thương lái mới hiểu hết nỗi cơ cực của nghề này, và cũng đã có rất nhiều người bị phá sản.

Nhà nước hiện nay cũng xây dựng đầy đủ ban bệ, có đầy đủ các chính sách ở tầm vĩ mô và vi mô để phục vụ nền nông nghiệp, nhưng hiệu quả chưa đến đâu trong tình hình hiện tại; mặt khác, nông dân là chúa bảo thủ: một khi họ muốn làm là mặc cho cán bộ khuyến cáo, loa đài tuyên truyền ầm ĩ bên tai họ vẫn làm; nhưng khi thất bại lại quay trách nhà nước.

...Ơ! Dám làm thì phải dám chịu, cớ sao đổ thừa ?

Vậy, làm thế nào để giải phóng sức sản xuất cho nền nông nghiệp, mở ra cuộc cách mạng mới cho nông nghiệp Việt Nam tiềm ẩn lên nền sản xuất lớn, an toàn và bền vững?

Theo tôi, chỉ có cách đánh sập nền nông nghiệp hiện tại đi!

Phải thay đổi tận gốc trong thời gian nhanh nhất để cải biến nền nông nghiệp Việt Nam từ chỗ sản xuất nhỏ lẻ, manh mún thành nền sản xuất lớn, tập trung, hiện đại; trong đó, tỷ lệ dân số làm nông nghiệp ít, ứng dụng tối đa thành tựu kỹ thuật và công nghệ, hàng hóa làm ra hầu hết phải có địa chỉ tiêu thụ trước. Chúng ta thà chịu đau một lần còn hơn chết chùm cả lủ!

Chúng ta sẽ làm được như vậy trong thời gian ngắn (khoảng 5-10 năm tới) không?

Với các nhà kỷ trị, đụng đến quyền lợi, cuộc sống của dân nghèo là đi vào chỗ chết. Nâng thuyền là dân mà lật thuyền cũng là dân… nhà nước không thể tự đâm đầu vào chỗ khó và nhạy cảm như thế.

Nhưng vẫn có cách làm và sẽ làm được!

TPP chính là cơ chế, là công cụ giúp nhà nước làm được cuộc cách mạng cải biến nền nông nghiệp. Tôi nghĩ, khi đi vào đàm phán TPP, các nhà đàm phán Việt Nam đã lượng giá được hết mọi hậu quả cũng như thành tựu mà hiệp định thương mại TPP mang lại cho Việt Nam. Tôi cho rằng, tuy nhà nước không nói ra, nhưng đang mượn bàn tay lông lá của hiệp định TPP để bóp chết nền nông nghiệp nhỏ lẻ, chấp nhận “xóa bài làm lại” cho nền nông nghiệp Việt Nam. Một khi các dòng thuế, rào cản nhập khẩu trở về con số 0, hàng hóa của các nước có nền kinh tế phát triển sẽ ồ ạt tràn vào Việt Nam với giá rẻ, chất lượng ngon, đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm, nông dân Việt Nam sẽ là người đầu tiên thấm đòn. Trừ những nông sản chủ lực riêng có của Việt Nam và những nông dân có đủ trình độ và mọi điều kiện cạnh tranh là còn đất sống, tất cả các nông sản phổ thông sẽ chết. Ví dụ: Con gà ta là đặc hữu của Việt Nam sẽ sống trong giai đoạn đầu; nhưng rồi các ông chủ lớn đang chăn nuôi gà công nghiệp không cạnh tranh nỗi với sản phẩm nhập nội, cũng sẽ chuyển sang nuôi gà ta; với chuồng trại, kinh nghiệm sẵn có lúc đó thì con gà ta cũng rẻ mạt...tất cả sẽ…chết chùm….Con heo, con bò cũng vậy!

Quá trình chuyển đổi này diễn ra ngày càng mạnh (vì người ta gở rào cản thuế quan từ từ chứ không“bụp” một lần). Nông dân sẽ thua lổ triền miên; những nông dân trẻ sẽ bỏ nghề, hòa nhập vào đội ngũ công nhân vào làm việc trong các nhà máy công nghiệp được các nhà đầu tư nước ngoài mở ngay tại địa phương, chấp nhận một cuộc sống bình lặng, đủ sống nhưng không có cơ hội làm giàu. Trên đồng ruộng chỉ còn lơ thơ người già và con nít. Riết rồi làm không được, phải bán đất thôi! Khi đó, các đại gia có tiền, có công nghệ sẽ mua gom hàng ngàn ha đất, đầu tư theo chiều sâu; ứng dụng công nghệ cao vào nông nghiệp. Chỉ đến khi đó, nông nghiệp Việt Nam mới sánh vai với các cường quốc năm châu. Hàng làm ra đạt số lượng và chất lượng xuất khẩu; có sẵn nơi tiêu thụ. Nông nghiệp Việt Nam sẽ cất cánh từ đây…

Các bạn cứ ném gạch đá thoải mái; nhưng thời gian sẽ trả lời những dự báo của tôi có đúng hay không.
 


Last edited:
Với trí tuệ và đạo đức của Càng và Nhà nghỉ .. thì phát triển ngành vé số, hợp pháp hóa cờ bạc, mại dâm, xuất khẩu cô dâu, osin, lao động ... để con em nông dân rời bỏ đồng ruộng .. cũng phải mất 30-40 năm nữa khi những nông dân ngày nay chết hết mà không có người nối nghiệp thì lúc đó nông nghiệp VN mới cất cánh ..còn bay cao hay thấp thì tùy nữa :D:D
 
Tôi thấy ngay cả các nước phát triển hiện nay cụ thể là mỹ đi cũng ko phải nơi nào cũng áp dụng được công nghệ hiện đại vào sản xuất và ko phải nơi nào cũng sản xuất với quy mô lớn công nghiệp. Vẫn có những mô hình sản suất nhỏ lẻ. Cho nên nông nghiệp Việt nam ta có phát triển hơn nữa thì cũng ko thể xóa bỏ hoàn toàn đc chăn nuôi nhỏ lẻ.
 
Đúng rồi anh ạ.
Quá trình đó có thể ngay lập tức ở một số nghành, nghề, cây trồng, vật nuôi.
Nhưng nó cũng rất chậm ở một số đối tượng cây trồng, vật nuôi khác.
Một số ngành nghề chịu không nổi với cạnh tranh, nhưng một số nghành nghề lại rất phát triển trong điều kiện thuận lợi đó.
Mỗi cá nhân nông dân chúng ta, với tư cách chủ thể tự do, có tri thức cỗ máy sinh lý động thực vật tự tìm lấy chỗ để phát triển trong bối cảnh mới.
Anh em!
Tôi có một anh bạn.
Chuyên nghành hóa vô cơ.
Anh ấy làm nông nghiệp.
Sản phẩm xuất khẩu khắp châu âu.
Mỗi tháng anh ta làm việc 2 ngày.
Một mình một xe hai bánh ra vùng ven ngoại thành.
Lấy sản phẩm nông nghiệp.
Sản phẩm này ở châu âu không có.
Trong khi ở VN thì vứt đi.
Mỗi tháng anh ta có thu nhập vài ngàn đô.
Anh ta tiêm hóa chất cho nó ngủ dưới 0 độ c.
Gửi máy bay qua các học viện, trường đại học ở châu âu.
Mỗi con 12 usd.
Anh ta đi nhặt ở ngoại ô.
Không phải mua.
Các nước châu âu rất cần nó cho các học viên, sinh viên.
Dù cắt nó ra làm 1.000 mảnh, nó vẫn phát triển bình thường.
Oh. Thì ra nông nghiệp VN thật độc đáo.
 
Suy diễn và tưởng tượng nhiều quá chú ạ chú mơ thêm cả trăm năm cũng chả có cảnh đó đâu . Ví dụ Cây thanh long đã lối thoát và hàng bây giờ ko đổ bỏ như xưa nữa. Khó khăn sẽ có ý tưởng khắc phục : kinh tế nông nghiệp cũng vậy .
 
Suy diễn và tưởng tượng nhiều quá chú ạ chú mơ thêm cả trăm năm cũng chả có cảnh đó đâu . Ví dụ Cây thanh long đã lối thoát và hàng bây giờ ko đổ bỏ như xưa nữa. Khó khăn sẽ có ý tưởng khắc phục : kinh tế nông nghiệp cũng vậy .
Ôi .. thần linh ơi. Cây rau muống có đổ bỏ không? Cây rau lang có đổ bỏ không? Vậy thì làm rau muống với rau lang có khá hơn không? :D:D
Đúng rồi anh ạ.
Quá trình đó có thể ngay lập tức ở một số nghành, nghề, cây trồng, vật nuôi.
Nhưng nó cũng rất chậm ở một số đối tượng cây trồng, vật nuôi khác.
Một số ngành nghề chịu không nổi với cạnh tranh, nhưng một số nghành nghề lại rất phát triển trong điều kiện thuận lợi đó.
Mỗi cá nhân nông dân chúng ta, với tư cách chủ thể tự do, có tri thức cỗ máy sinh lý động thực vật tự tìm lấy chỗ để phát triển trong bối cảnh mới.
Anh em!
Tôi có một anh bạn.
Chuyên nghành hóa vô cơ.
Anh ấy làm nông nghiệp.
Sản phẩm xuất khẩu khắp châu âu.
Mỗi tháng anh ta làm việc 2 ngày.
Một mình một xe hai bánh ra vùng ven ngoại thành.
Lấy sản phẩm nông nghiệp.
Sản phẩm này ở châu âu không có.
Trong khi ở VN thì vứt đi.
Mỗi tháng anh ta có thu nhập vài ngàn đô.
Anh ta tiêm hóa chất cho nó ngủ dưới 0 độ c.
Gửi máy bay qua các học viện, trường đại học ở châu âu.
Mỗi con 12 usd.
Anh ta đi nhặt ở ngoại ô.
Không phải mua.
Các nước châu âu rất cần nó cho các học viên, sinh viên.
Dù cắt nó ra làm 1.000 mảnh, nó vẫn phát triển bình thường.
Oh. Thì ra nông nghiệp VN thật độc đáo.
Con đĩa hả bác ... nhưng đây thì không gọi là nông nghiệp được rồi .. cũng giống như vô rừng bẫy thú đi bán ... không thể nào gọi là nông nghiệp được :D:D
 
Ôi .. thần linh ơi. Cây rau muống có đổ bỏ không? Cây rau lang có đổ bỏ không? Vậy thì làm rau muống với rau lang có khá hơn không? :D:D

Con đĩa hả bác ... nhưng đây thì không gọi là nông nghiệp được rồi .. cũng giống như vô rừng bẫy thú đi bán ... không thể nào gọi là nông nghiệp được :D:D
Bớt giỡn đi cậu . Có thấy nông dân trồng rau muống và rau nhút xây nhà lầu nuôi 6 đứa con học đại học chưa vậy ? Cái kiểu suy nghĩ trồng cái gì là giàu và trồng cái j là nghèo thì tư duy thấp quá cậu . Quan trọng cách họ làm để có kinh tế . Ví dụ này để cậu thấy cách nhiều người họ làm về nuôi gà theo nhưng cách khác nhau nhé . 1 ) nuôi 100.000 con gà lấy trứng , một ngày thu ~90k trứng . Nang suất giảm dần tới tháng thứ 6 thanh lí gà bán lấy thịt : lợi nhuận khủng nhưng phí đầu tư ban đầu lớn . 2) nuôi gà cung đình : cho gà ăn thức ăn riêng với chế độ chăm sóc riêng . Số lượng ít nhưng bù lại giá gà cao ngất ngưỡng chỉ có công chúa hoàng tử mới ăn nổi ... nói sơ vậy là thấy nông dân VN cũng ko đơn giản
 

Bớt giỡn đi cậu . Có thấy nông dân trồng rau muống và rau nhút xây nhà lầu nuôi 6 đứa con học đại học chưa vậy ? Cái kiểu suy nghĩ trồng cái gì là giàu và trồng cái j là nghèo thì tư duy thấp quá cậu . Quan trọng cách họ làm để có kinh tế . Ví dụ này để cậu thấy cách nhiều người họ làm về nuôi gà theo nhưng cách khác nhau nhé . 1 ) nuôi 100.000 con gà lấy trứng , một ngày thu ~90k trứng . Nang suất giảm dần tới tháng thứ 6 thanh lí gà bán lấy thịt : lợi nhuận khủng nhưng phí đầu tư ban đầu lớn . 2) nuôi gà cung đình : cho gà ăn thức ăn riêng với chế độ chăm sóc riêng . Số lượng ít nhưng bù lại giá gà cao ngất ngưỡng chỉ có công chúa hoàng tử mới ăn nổi ... nói sơ vậy là thấy nông dân VN cũng ko đơn giản
Được mấy nông dân như thế ? Vậy số nông dân còn lại phải làm sao? Không phải là chuyển qua làm công nhân, bán vé số, lượm ve chai à ?
 
Được mấy nông dân như thế ? Vậy số nông dân còn lại phải làm sao? Không phải là chuyển qua làm công nhân, bán vé số, lượm ve chai à ?
Nói để cậu biết cái suy nghĩ vớ vẩn nông nghiệp Vn bị " xóa sạch " rồi " thâu tóm " chả xảy ra nổi . Chịu khó đi nhiều sẽ thấy nhiều mô hình hay mà chả ai đưa lên đây để chém gió đâu cậu , giờ chắc họ đang uống trà mà ngó thành quả . Chỉ có lũ thất nghiệp hoặc ba hoa bốc phét như ANH EM MÌNH đây mới ở đây nói dóc .
 
:D:D:D:D
Ôi .. thần linh ơi. Cây rau muống có đổ bỏ không? Cây rau lang có đổ bỏ không? Vậy thì làm rau muống với rau lang có khá hơn không? :D:D

Con đĩa hả bác ... nhưng đây thì không gọi là nông nghiệp được rồi .. cũng giống như vô rừng bẫy thú đi bán ... không thể nào gọi là nông nghiệp được :D:D
Đại khái là hướng đi riêng, có tính độc đáo, có hàm lượng tri thức cao trong sản phẩm.
 
Nói để cậu biết cái suy nghĩ vớ vẩn nông nghiệp Vn bị " xóa sạch " rồi " thâu tóm " chả xảy ra nổi . Chịu khó đi nhiều sẽ thấy nhiều mô hình hay mà chả ai đưa lên đây để chém gió đâu cậu , giờ chắc họ đang uống trà mà ngó thành quả . Chỉ có lũ thất nghiệp hoặc ba hoa bốc phét như ANH EM MÌNH đây mới ở đây nói dóc .
Vì không bị xóa .. không bị thâu tóm .. nên mỗi anh ôm mỗi mảnh đất .. từ từ rồi lụn bại thôi thím ợ. Quy luật của sự phát triển là thâu tóm để lớn mạnh .. VN vì rào cản chính sách và do đặc điểm sở hữu đất nên càng ngày càng bí thế thôi thím ợ :D:D
 
Một quy luật chung của nền nông nghiệp ở các nước phát triển: Lúc đầu là canh tác nông hộ, nhỏ lẻ với phương thức thủ công là chính. Về sau, các hộ cá thể có đầu óc kinh doanh, có kỹ thuật hơn sẽ lấn dần và thâu tóm đất đai để trở thành hộ nông nghiệp lớn hơn. Do đó, số hô0j làm nông nghiệp giảm dần nhưng năng suất và sản lượng tăng cao.
Mới đây, bộ trưởng bộ NN-PTNT cũng đã nói rõ về định hướng này:
http://danviet.vn/nha-nong/bo-truon...ieu-nong-dan-hon-11-nuoc-cong-lai-659558.html
 
nông nghiệp lớn thì thu thuế mới được lớn...nông nghiệp nhỏ lẻ thì đánh vào giá thành nguyên liệu sản xuất nông nghiệp. có lẽ sau này trình độ đại học cũng dc dậy ở cấp 2 và muốn có tiền thì phải nghĩ ra những ý tưởng đột phá như anhxtanh cũng nên. còn tiền thì vẫn cứ được in ra đều đều.
>>NÔNG NGHIỆP NHỎ LẺ KHÔNG BAO GIỜ CHẾT.
 
Nông sản nhập giá rẻ thì nông sản nội sẽ chiếm lĩnh thị trường giá cao. Sao không hướng cho hộ nông dân nhỏ lẻ trồng, nuôi những loài đặc trưng địa phương, chất lượng không đâu sánh được để bán với giá cao. Làm lớn là làm theo quy mô công nghiệp sẽ tạo ra hàng loạt những sản phẩm giống nhau và giống sản phẩm hàng loạt của các nước khác.
Tại sao không hướng tới sự khác biệt để tạo giá trị ? Chạy đua về năng suất để giảm giá thành rồi cũng tới lúc dư thừa về số lượng, bão hòa về chất lượng.
Nông nghiệp nhỏ lẻ Việt Nam sẽ tạo ra những nông sản khác biệt, đặc biệt và liên kết lại để bán lẻ trong nước cũng như xuất khẩu với giá cao hơn những thứ sản xuất hàng loạt kia.
Như thế sự nhỏ lẻ cũng là một thế mạnh.
Suy nghĩ của cháu như thế, cháu kiến thức hạn hẹp, mong bác thử tìm hiểu về những mô hình nông nghiệp nhỏ của một số hộ dân ở Nhật Bản xem. Hôm trước cháu có xem được một chương trình trên ti vi nói về nhũng hộ dân ở Nhật Bản trồng rau, táo...với diện tích nhỏ, nhưng họ có cách tạo ra những sản phẩm khác biệt, chất lượng và được mọi người đón nhận nhiệt tình, mua với giá cao nên những nông hộ nhỏ này sống rất tốt.
Cháu không phản đối nông nghiệp quy mô lớn, nhưng không phải nhỏ lẻ thì không áp dụng được khoa học công nghệ. Mặt nữa, cháu nghĩ nông dân việt nam không bán đất nông nghiệp trừ khi bị chính sách nhà nước ép buộc hoặc bán để kiếm chút tiền tiêu trong trường hợp túng thiếu quá. Họ nghĩ bán cũng chẳng được là bao, cứ để thế biết đâu sau này con cái mình cần tới hoặc may mắn hơn sẽ được đền bù giá cao cho dự án nào đó.
 
Người VN mình còn nghèo lắm, đất nước VN mình còn nghèo lắm. Bây giờ còn đi vay nước ngoài để xây dựng cơ sở vật chất. Mỗi ng dân VN nợ công 27tr/đầu người. Nông nghiệp 4.0 à, cứ mơ đi, một khi ng VN mình còn muốn mua thực phẩm rẻ thì tới đời cháu chúng ta chưa chắc được như chú Tiến nói
 


Back
Top