Tại sao người có học thức lại không về chăn nuôi?

  • Thread starter Gà Chọi Thái Bình
  • Ngày gửi
Đang dọn cái chuồng gà và có ý nghĩ như thế này?
Tôi đã vào diễn đàn này đọc cũng kha khá những bài viết và thấy một số bài viết bắt gặp được cái tôi ở trong đó: nào là kĩ sư xây dựng có nên về quê chăn nuôi hay không? ... những chủ đề tựa tựa như thế?
Tôi biết là các bạn cũng như tôi đang thăm dò ý kiến của mọi người và học hỏi kinh nghiệm của người đi trước.
Tôi biết rằng một khi đã quyết định chọn con đường này sẽ có rất nhiều những ý kiến trái chiều và phản đối của bạn bè và người thân. Nhưng tôi thử hỏi rằng các bạn đang chọn con đường cho chính mình hay chọn con đường cho người khác?
- Tại sao lại không cơ chứ?
Khi mà chúng ta được may mắn hơn bao nhiêu người, hơn bao nhiêu bác nông dân không có điều kiện đi học? Chúng ta ít nhất là cũng có cái trí tuệ, nếu mà so sánh với người khác thì không bằng ai nhưng so với mức sàn thì cũng đâu thua kém gì? Tại sao lại không hả các bạn? Quan trọng là khi suy nghĩ cái gì đó cho thấu đáo là phải bắt tay vào hành động ngay? Việc gì cũng có rủi ro, được và mất .điều này ai cũng biết được qua hai mươi mấy năm được sống trên cõi đời này. Đừng do dự nữa nhé. Nếu cứ mãi nghĩ đến khó khăn thì sẽ rất khó làm một việc gì đó. Hành động ngay thôi. Chúng ta có thể hợp tác chung sức cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm để vươn lên phải không nào? Trước mắt thì chung sức về ý tưởng sau là về hành động và trong suốt quá trình thực hiện.
Rất vui được kết bạn với các bác. Facebook của mình: http://www.facebook/bangachoiothaibinh
P/s: Bỏ lại sau lưng chốn thành đô ồn ào tấp nập đầy bon chen ngột ngạt
 


Mình nghĩ tạm thời chia làm 3 dạng cho người đi học ra trường nhưng yêu thích nông nghiệp:
1. Người có thu nhập cao, thành đạt: Có nhà cửa, công việc, thu nhập tốt, nếu thích thì làm thêm trang trại hoặc khu nghỉ dưỡng chứ chắc ít người về vườn.
2. Người thu nhập trung bình khá: Có thể tích lũy tiền để mua nhà ở thành thị, họ có khả năng đầu tư cho nông nghiệp nhưng không dám mạo hiểm.
3. Người có thu nhập trung bình và dưới mức trung bình: Chán đi làm thuê, muốn về làm nông nghiệp nhưng không có đất,vốn ít, chưa tìm ra mô hình thích hợp, chưa có kinh nghiệm, sức khỏe làm nông, rào cản từ gia đình người thân nên phải cẩn thận tìm hiểu và làm dự toán sao cho có thu nhập tương đối so với hiện tại.
Mình thuộc tuýp thứ 3, lên kế hoạch 3 năm rồi nhưng giờ còn đang nằm trong giai đoạn tìm đất để mua :). Bác nào cùng sở thích thì giao lưu anhnhandn@yahoo.com hoặc https://www.facebook.com/anhnhandn nhé.
Không mua đất thì không dám đầu tư lâu dài được. Mua đất thì cụt mất vốn. Cái bài toán vẫn là đất và vốn. Mình thì lên kế hoạch 10 năm rồi chưa bắt đầu được. Muốn dễ có đất và vốn thì chỉ có cách hợp tác làm ăn. Mà làm nông nghiệp chung thì không có người làm chung. Cái vòng luẩn quẩn
 


đừng đổ tại cái nọ, tại cái kia, có nhỏ thì làm nhỏ, có to làm to, làm từ từ nhưng hãy làm bằng niềm đam mê ấy, có đầy đủ hết rồi thì còn nói làm gì,hãy chấp nhận sẵn sang thất bại đi, có đứa trẻ nào tập 1lần đi được ngay không, có ai giàu mà ngay từ đầu họ đã có tất cả chưa...đừng bao giờ chờ có đủ vì sẽ chẳng bao giờ bạn có đủ cả. chỉ có tuổi của bạn, ngọn lửa nhiệt huyết và khẳ năng học hỏi của bạn đang lụi tàn đi thôi.
 
Có 5 anh kỹ sư về nuôi bò ở Thái Bình đó đấy ạ. Người Nhật có một câu nói : không ai trong chúng ta có thể giỏi hơn tất cả chúng ta gộp lại. Chúc các anh sớm tìm được đường về đích.
 
Không mua đất thì không dám đầu tư lâu dài được. Mua đất thì cụt mất vốn. Cái bài toán vẫn là đất và vốn. Mình thì lên kế hoạch 10 năm rồi chưa bắt đầu được. Muốn dễ có đất và vốn thì chỉ có cách hợp tác làm ăn. Mà làm nông nghiệp chung thì không có người làm chung. Cái vòng luẩn quẩn
thuê đất hoặc về dùng đất ông bà đi bạn, chứ chờ đủ tiền để mua đất thì sang u40 mất rồi.
Bạn nói đúng, để có thể mua đất giờ mình cũng tầm tuổi đó, cũng đã mượn đất để làm thử nghiệm rồi bạn, nhưng để nghỉ hẳn về làm vườn thì mình thích có đất cho ổn định.
Hợp tác làm ăn cũng khó đó, anh em trong gia đình mà làm chung cũng sinh chuyện, nếu được thì kết hợp vài người bạn làm gần nhau để hỗ trợ nhau thì tốt hơn.
 
đừng đổ tại cái nọ, tại cái kia, có nhỏ thì làm nhỏ, có to làm to, làm từ từ nhưng hãy làm bằng niềm đam mê ấy, có đầy đủ hết rồi thì còn nói làm gì,hãy chấp nhận sẵn sang thất bại đi, có đứa trẻ nào tập 1lần đi được ngay không, có ai giàu mà ngay từ đầu họ đã có tất cả chưa...đừng bao giờ chờ có đủ vì sẽ chẳng bao giờ bạn có đủ cả. chỉ có tuổi của bạn, ngọn lửa nhiệt huyết và khẳ năng học hỏi của bạn đang lụi tàn đi thôi.
Mình bị thích cái ý của bạn. Nói thật là nếu chỉ suy nghĩ như thế thì ko chỉ chục năm mà hơn thế nữa cũng không làm được. Mới bắt đầu vào ta nên đi từ cái nhỏ để học hỏi kinh nghiệm. Học qua những người đi trước thì đã đành, nhưng khi bắt tay vào thực tế nó phát sinh rất nhiều thứ. Bây chừ mà đâm đầu vào cái to ngay thì chỉ ngã đau thôi
 
đừng đổ tại cái nọ, tại cái kia, có nhỏ thì làm nhỏ, có to làm to, làm từ từ nhưng hãy làm bằng niềm đam mê ấy, có đầy đủ hết rồi thì còn nói làm gì,hãy chấp nhận sẵn sang thất bại đi, có đứa trẻ nào tập 1lần đi được ngay không, có ai giàu mà ngay từ đầu họ đã có tất cả chưa...đừng bao giờ chờ có đủ vì sẽ chẳng bao giờ bạn có đủ cả. chỉ có tuổi của bạn, ngọn lửa nhiệt huyết và khẳ năng học hỏi của bạn đang lụi tàn đi thôi.
Vấn đề đang bàn ở đây là người ta đã học hành bao nhiêu năm để đi làm rồi, đang chạy nhảy bình thường rồi. Giờ mà quay về học bò lại thì là điều không thể. Bạn bên trên cũng cho cái ví dụ 5 bạn kỹ sư về nuôi bò. Mấy bạn ấy mà về nuôi thì cũng phải nuôi số lượng nhiều, chứ không thể mua 1 con bò mẹ rồi dẫn đi chăn để 5-10 năm sau được vài chục con bò.
 
Trước bố mẹ bảo ra đồng thì bầy đặt học thêm.. học lém .. để khỏi phải ra đồng .. được học hành tới nơi tới chốn .. giờ lại bầy đặt về làm ruộng... được mấy ngáp...
 

làm nông đủ sống thì dễ nhưng muốn làm giàu thì rất khó, kg bao giờ có chuyện một bước lên hương như kinh doanh mua bán đâu. Muốn giàu bằng nghề nông phải có ít nhất 3 yếu tố sau: 1. đất, 2. vốn, 3. trình độ khoa học kỹ thuật. Ngoài ra còn phải có đam mê và đầu óc kinh doanh nữa. Một khi đã có dc những yếu tố đó thì lúc đó nông nghiệp thật sự là 1 ngành siêu lợi nhuận.
 
Vấn đề đang bàn ở đây là người ta đã học hành bao nhiêu năm để đi làm rồi, đang chạy nhảy bình thường rồi. Giờ mà quay về học bò lại thì là điều không thể. Bạn bên trên cũng cho cái ví dụ 5 bạn kỹ sư về nuôi bò. Mấy bạn ấy mà về nuôi thì cũng phải nuôi số lượng nhiều, chứ không thể mua 1 con bò mẹ rồi dẫn đi chăn để 5-10 năm sau được vài chục con bò.
vấn đề đưa ra không phải để tranh cãi, và cũng tùy vào suy nghĩ mỗi người thôi,tôi nói là để ủng hộ những người dám nghĩ,dám làm và dám sống với tình yêu của mình, dù cho là đã biết đi, nhưng hướng đi không đúng thì phải nhìn lại mà đi,sống mà cứ mãi chấp nhận để rồi làm một công việc chẳng có niềm đam mê,chỉ là để duy trì thì thật là nhàm chán, cuộc sống cứ bình lặng nhưng cũng chẳng có gì để nói. ôi....
Trước bố mẹ bảo ra đồng thì bầy đặt học thêm.. học lém .. để khỏi phải ra đồng .. được học hành tới nơi tới chốn .. giờ lại bầy đặt về làm ruộng... được mấy ngáp...
lúc còn bé và khi bạn đã trưởng thành là hai giai đoạn bạn không thể đem ra so sánh...cũng như đã nói ở trên, tôi chỉ cổ vũ với những người dám sống với đam mê của chính mình,
 
nói nhiều quá sinh ra đủ vấn đề.thích la nhích.tiền thì không biết bao nhiêu cho vừa long người,cứ làm việc hết sức mình.lam nông không phải dể đau mà đòi lam lớn cho nhanh giàu.cư từ từ lam va rut kinh nghiem rồi 2-3 năm sau có kinh nghiệm có chút vốn làm lớn chắc hơn.và khi mình có thành công nhỏ rồi huy động vốn từ ông bà sẻ nhanh hơn
 
vấn đề đưa ra không phải để tranh cãi, và cũng tùy vào suy nghĩ mỗi người thôi,tôi nói là để ủng hộ những người dám nghĩ,dám làm và dám sống với tình yêu của mình, dù cho là đã biết đi, nhưng hướng đi không đúng thì phải nhìn lại mà đi,sống mà cứ mãi chấp nhận để rồi làm một công việc chẳng có niềm đam mê,chỉ là để duy trì thì thật là nhàm chán, cuộc sống cứ bình lặng nhưng cũng chẳng có gì để nói. ôi....

lúc còn bé và khi bạn đã trưởng thành là hai giai đoạn bạn không thể đem ra so sánh...cũng như đã nói ở trên, tôi chỉ cổ vũ với những người dám sống với đam mê của chính mình,
Nếu theo niềm đam mê có lẽ từ nhỏ không mấy ai muốn đến trường. Hi.
 
Nếu theo niềm đam mê có lẽ từ nhỏ không mấy ai muốn đến trường. Hi.
:Botay:
lúc còn bé bạn có tự quyết định và làm chủ được hành vi của mình?và v.v... ?
và luật pháp có cần quy trách nhiệm nghĩa vụ và quyền lợi của công dân theo độ tuổi này nọ?
lời cuối xin gởi tới bạn.
Rất vui được tranh luận cùng bạn,nhưng có lẽ chúng ta sẽ đi xa hơn vấn đề ,làm loãng píc và có thể gây khó chịu tới nhiều người.
Hẹn gặp và được nc cùng bạn nhiều hơn ở 1 chủ đề khác phù hợp hơn, cảm ơn bạn !
 
:Botay:
lúc còn bé bạn có tự quyết định và làm chủ được hành vi của mình?và v.v... ?
và luật pháp có cần quy trách nhiệm nghĩa vụ và quyền lợi của công dân theo độ tuổi này nọ?
lời cuối xin gởi tới bạn.
Rất vui được tranh luận cùng bạn,nhưng có lẽ chúng ta sẽ đi xa hơn vấn đề ,làm loãng píc và có thể gây khó chịu tới nhiều người.
Hẹn gặp và được nc cùng bạn nhiều hơn ở 1 chủ đề khác phù hợp hơn, cảm ơn bạn !
Mình cũng đang giải bài toán này đó bạn ạ. Nhưng không dễ giải chút nào. Mình thấy bạn giải quá nhanh và đơn giản nên mình góp ý tý. Có vẻ nóng tính quá
 
vấn đề đưa ra không phải để tranh cãi, và cũng tùy vào suy nghĩ mỗi người thôi,tôi nói là để ủng hộ những người dám nghĩ,dám làm và dám sống với tình yêu của mình, dù cho là đã biết đi, nhưng hướng đi không đúng thì phải nhìn lại mà đi,sống mà cứ mãi chấp nhận để rồi làm một công việc chẳng có niềm đam mê,chỉ là để duy trì thì thật là nhàm chán, cuộc sống cứ bình lặng nhưng cũng chẳng có gì để nói. ôi....

lúc còn bé và khi bạn đã trưởng thành là hai giai đoạn bạn không thể đem ra so sánh...cũng như đã nói ở trên, tôi chỉ cổ vũ với những người dám sống với đam mê của chính mình,
Bác nói đúng ! Chỉ khi thực sự được sống với niềm đam mê, sống voi những gì mình yêu thích thì đó mới là cuộc sống đích thực ! Thật là chán ngắt khi phải giết chết thời gian của mình với những công việc chẳng chút hứng thú, đi làm mà cứ lúc lại nhòm đồng hồ mong hết ngày :)
Thêm nữa, tình yêu đích thực k phân biệt giàu sang, yêu là phải làm cho tình yêu đó ngày càng trở lên lớn mạnh, đẹp tươi hơn ! Tình yêu đối với nông nghiệp cũng vậy ! Một số người lấy lý do là chỉ có 100..200 triệu nên k đủ vốn để làm nông...vậy Nếu như khi đã có hàng tỷ đồng trong tay thì đảm bảo họ sẽ k dấn thân vào nông nghiệp, vì sao? Vì đối với họ chưa bao giờ là đủ... và khi họ cảm thấy đủ thì chắc họ sẽ k cần làm đến nông nghiệp nữa!
 
Bác nói đúng ! Chỉ khi thực sự được sống với niềm đam mê, sống voi những gì mình yêu thích thì đó mới là cuộc sống đích thực ! Thật là chán ngắt khi phải giết chết thời gian của mình với những công việc chẳng chút hứng thú, đi làm mà cứ lúc lại nhòm đồng hồ mong hết ngày :)
Thêm nữa, tình yêu đích thực k phân biệt giàu sang, yêu là phải làm cho tình yêu đó ngày càng trở lên lớn mạnh, đẹp tươi hơn ! Tình yêu đối với nông nghiệp cũng vậy ! Một số người lấy lý do là chỉ có 100..200 triệu nên k đủ vốn để làm nông...vậy Nếu như khi đã có hàng tỷ đồng trong tay thì đảm bảo họ sẽ k dấn thân vào nông nghiệp, vì sao? Vì đối với họ chưa bao giờ là đủ... và khi họ cảm thấy đủ thì chắc họ sẽ k cần làm đến nông nghiệp nữa!
Chú nói hay quá. Like mạnh và ác
 
Bác nói đúng ! Chỉ khi thực sự được sống với niềm đam mê, sống voi những gì mình yêu thích thì đó mới là cuộc sống đích thực ! Thật là chán ngắt khi phải giết chết thời gian của mình với những công việc chẳng chút hứng thú, đi làm mà cứ lúc lại nhòm đồng hồ mong hết ngày :)
Thêm nữa, tình yêu đích thực k phân biệt giàu sang, yêu là phải làm cho tình yêu đó ngày càng trở lên lớn mạnh, đẹp tươi hơn ! Tình yêu đối với nông nghiệp cũng vậy ! Một số người lấy lý do là chỉ có 100..200 triệu nên k đủ vốn để làm nông...vậy Nếu như khi đã có hàng tỷ đồng trong tay thì đảm bảo họ sẽ k dấn thân vào nông nghiệp, vì sao? Vì đối với họ chưa bao giờ là đủ... và khi họ cảm thấy đủ thì chắc họ sẽ k cần làm đến nông nghiệp nữa!
tôi cũng đồng ý cả hai chân hai tay,chú quả đã nói hộ nỗi lòng của tôi nữa rồi.
tôi đã chán ngắt cái cảnh nhiều khi tới cty chỉ mong cho hết ngày chú ạ.
 
Nào cố lên các bác ơi. Ban ngày chúng ta làm việc hăng say với những con vật nuôi của chúng ta. Ban đêm online tìm hiểu thông tin và nghĩ cách phát triển...nhì nhằng thêm tý english, phòng lúc sa cơ lỡ bước, phải quay lại con đường cũ:))
...chúng ta có nhiều thời gian hơn so với đi làm thuê cho người khác. Giờ chúng ta làm việc cho chính chúng ta, fighting. mình nghĩ rằng chẳng có gì ngăn cản được niềm đam mê, đam mê cộng với kinh tế nhé. Đừng đam mê không thôi. Oke
 
vốn ít thì đầu tư ít bây giờ còn trẻ thì cứ vậy mà thực hiện đừng chờ đợi gì cả càng chờ càng nhut trí nhut trí đến khi nào mà trong đầu luôn bảo là " thôi chờ nghỉ hưu thì bắt đầu mở trang trại" ;)))). Theo mình nghĩ mơí làm thì 1 hoặc2 cặp bò là đẹp lấy kinh nghiệm vì bò rất nhiều bệnh k nên đầu tư lớn hẳn rủi do cao mình xác định lâu dài thì nên có những phhương án dự phòng cho nhiều tình huống. Và hơn nữa có thể lấy ngắn nuôi dài vừa k bị đọng vốn vừa k quá phụ thuộc vào bò tạo dòng tiền liên tục để đầu tư cơ sở hạ tầng và máy móc thiết bị.
 
vốn ít thì đầu tư ít bây giờ còn trẻ thì cứ vậy mà thực hiện đừng chờ đợi gì cả càng chờ càng nhut trí nhut trí đến khi nào mà trong đầu luôn bảo là " thôi chờ nghỉ hưu thì bắt đầu mở trang trại" ;)))). Theo mình nghĩ mơí làm thì 1 hoặc2 cặp bò là đẹp lấy kinh nghiệm vì bò rất nhiều bệnh k nên đầu tư lớn hẳn rủi do cao mình xác định lâu dài thì nên có những phhương án dự phòng cho nhiều tình huống. Và hơn nữa có thể lấy ngắn nuôi dài vừa k bị đọng vốn vừa k quá phụ thuộc vào bò tạo dòng tiền liên tục để đầu tư cơ sở hạ tầng và máy móc thiết bị.
Đầu tư như thế này thì chỉ tạo ra đủ tiền để ăn qua ngày thôi. Lấy đâu ra tích lũy mà đầu tư máy móc. Bò là con vật mình thấy ít bệnh nhất trong đám vật nuôi quen thuộc đó.
 


Back
Top