Ở trại rắn lớn nhất nước

[h=1]Năm 1997, trại rắn Đồng Tâm ra đời với mục đích nuôi lấy huyết thanh kháng nọc cứu chữa mọi người. 35 năm sau, trại rắn Đồng Tâm trở thành một “địa chỉ rắn” nổi tiếng cả nước.[/h]Dẫu đã có tên mới với chức năng hoạt động đa dạng hơn là Trung tâm Nuôi trồng nghiên cứu chế biến dược liệu Quân khu 9, song nhiều người vẫn gọi nơi này với cái tên quen thuộc trại rắn Đồng Tâm. Trại đã được tặng danh hiệu Anh hùng lao động, Trung tâm sách kỷ lục Việt Nam và đây cũng là địa chỉ tham quan, nghiên cứu về rắn của nhiều khách du lịch, sinh viên trong và ngoài nước.
Xem rắn như bạn
Đại úy Nguyễn Hữu Viên, nhân viên đội nuôi rắn trại Đồng tâm, cho biết khó nhất là chăm rắn hổ người dân bắt được đưa vào trại. Loài rắn hoang này thường không chịu ăn và nhân viên trại nuôi phải đút cho rắn ăn từng con chuột, con cóc.
Các nhân viên nuôi rắn thường xuyên theo dõi để phát hiện con nào ăn kém, có dấu hiệu bệnh hoặc nôn thức ăn để cho chúng uống thuốc kịp thời. Thậm chí, nhân viên nuôi rắn trở thành “bác sĩ thú y” chuyên chích thuốc ngay khi phát hiện rắn viêm phổi, viêm phế quản, bị ký sinh trùng, rối loạn tiêu hóa…Bác sĩ – trung tá Vũ Ngọc Lương (Phó giám đốc trại rắn Đồng Tâm) nói: “Người nuôi rắn phải xem rắn như bạn và phải biết rắn bị bệnh gì để chữa cho phù hợp”.
Đại úy Viên nói với việc cho rắn ăn, ngay cả người nuôi lâu năm cũng phải cẩn thận đối với những con rắn mới mang về. Người nuôi rắn phải mở cửa chuồng từ từ vì rắn đang đói nên đánh hơi con mồi trước và sẵn sàng nhào tới khe cửa lao ra ngoài.
20130130131922_a.jpg
Rắn hổ mang chúa, một loại rắn cực độc, được xếp bậc "E""trong sách đỏ Việt Nam đang được nuôi dưỡng tại Trại rắn Đồng Tâm. (Ảnh: Báo ảnh Việt Nam)

<tbody style="border: 0px; outline: 0px; vertical-align: baseline; background-color: transparent; margin: 0px; padding: 0px;">
</tbody>

Lúc đó, các loài rắn hổ thường rất độc, có lẽ vì chất cực độc này còn năm trên nanh của nó và chưa tiêu hao trong quá trình nuốt thức ăn. “Điều kỳ lạ là ngay đến các loại cóc cực độc, nếu con người lỡ ăn chút ít trứng có thể ngộ độc chết. Nhưng rắn hổ căn một buổi 5 – 7 con cóc có trứng cũng chẳng hề hấn gì. Có lẽ rắn ăn chất độc này để giải chất độc trong cơ thể nó, lấy độc trị độc chăng?”- ông Viên nói.
Hiện trại rắn Đồng Tâm có hơn 100 rắn hổ chúa bố mẹ và hơn 100 rắn hổ chúa con. Rắn hổ chúa lớn nhất hiện còn sống trong trại rắn Đồng Tâm nặng 12 kg với tuổi thọ khoảng tám năm. Con rắn này được nằm trong chuồng số 1 của trại rắn Đồng Tâm. Có thể do thức ăn của loài rắn này là các loài rắn tạp khác mà người ta gọi nó là rắn hổ chúa.
Thậm chí, loài rắn này có thể ăn thịt lẫn nhau và đánh nhau bằng cách quấn lấy nhau, xoắn thân hình nhai răng rắc rất ghê rợn. Một con rắn hổ chúa ăn 1,5 kg rắn tạp/làn và mỗi tuần phải cho ăn hai lần, tổng chi phí cho một con rắn ăn khoảng 300.000 đồng.
Tháng 8-2005, Bảo tàng rắn trực thuộc trại rắn Đồng Tâm được Trung tâm sách kỷ lục Việt Nam xác nhận là bảo tàng rắn đầu tiên của Việt Nam, nơi lưu giữ nhiều loài rắn nhất Việt Nam với hơn 40 loài rắn đặc trưng ở đồng bằng song Cửu Long. Trong đó đáng kể nhất là con rắn hổ chúa 17 tuổi, dài 4,2m, nặng 18kg.

<tbody style="border: 0px; outline: 0px; vertical-align: baseline; background-color: transparent; margin: 0px; padding: 0px;">
</tbody>

Đối với loài rắn hổ mang, đại úy Viên cho biết, do thức ăn chính của chúng ta là cóc và chuột, mà cả cóc và chuột có nhiều vào mùa mưa nên trại rắn phải trữ lạnh để dành cho rắn ăn.
Trại rắn Đồng Tâm đã phải đầu tư hệ thống tủ đông lạnh chứa hàng tấn chuột, cóc các loại dành làm thức ăn cho rắn trong khoảng từ tháng 2 đến tháng 5 hàng năm. Theo đại úy Viên, rắn quen ăn cóc hay chuột còn sống, do đó nhân viên nuôi rắn phải tập cho rắn ăn những loại thức ăn rã đông.
Cứu sống những người thập tử nhất sinh
Theo bác sĩ Vũ Ngọc Lương, mỗi lần lấy nọc rắn chỉ lấy được 1 – 2 giọt nọc/con, mỗi năm mỗi con rắn chỉ cho khoảng mười mấy giọt nọc độc. Bác sĩ Lương cho biết chỉ cần 10g nọc rắn có thể điều chế một lượng huyết thanh đủ phục vụ nhu cầu cả nước trong một năm. Tuy nhiên chỉ cần 1g nọc rắn có thể giết chết 165 người với trọng lượng trung bình mỗi người 60kg.
20130130131912_2.jpg
Cán bộ, nhân viên Trại rắn Đồng Tâm đang lấy nọc rắn (Ảnh: Kyluc.vn)

<tbody style="border: 0px; outline: 0px; vertical-align: baseline; background-color: transparent; margin: 0px; padding: 0px;">
</tbody>

Bác sĩ Lương cho hay khi đến phòng cấp cứu của trại rắn Đồng Tâm, người bị rắn cắn nếu tim còn đập là cứu sống được. Mỗi năm, phòng cấp cứu và điều trị rắn độc cắn của trại Đồng tâm cứu chữa khoảng 1.000 người bị rắn độc cắn. Ông Lương cũng nói vì trại rắn đã cứu chữa rất nhiều người qua khỏi con thập tử nhất sinh khi bị rắn độc cắn nên nhiều người bắt được rắn hổ mang, hổ chúa độc đều đưa vào đây và trại rắn trở thành trung tâm cứu hộ rắn độc.
Hơn 10 năm trước, khi đút thức ăn cho rắn, bất ngờ đại úy Nguyễn Hữu Viên bị trượt tay, răng con rắn hổ cắm phập vào nhón tay cái của anh. Đại úy Viên rung mình nhớ lại: “Tôi thấy hoa cả mắt khi nghe tiếng răng nanh của rắn cạp vào xương tay của mình. Sau đó, tôi được điều trị bằng huyết thanh kháng nọc nhưng vẫn bị sốc thuốc mấy ngày liền và vết cắn để lại sẹo đến bây giờ”. Một nhân viên trại rắn tên hải khi đang lấy nọc rắn hổ bị sượt nanh rắn vào ngón tay mực dù có huyết thanh tại chỗ nhưng cũng bị hoại tử và mất hết nửa lóng tay.
Một chuyện hi hữu mà ai trong trại rắn cũng biết đó là trường hợp của ông M.- một chủ nhà hàng tại thị trấn rắn tại TP Mỹ Tho- bị mất hết một ngón tay cái do nọc độc rắn. Ông M. được đưa vào trại rắn Đồng Tâm cấp cứu trong tình trạng trào đờm do độc của rắn hổ. Nguyên nhân, sau khi làm thịt rắn hổ cho khách, ông M. dọn rác và gom đầu rắn hổ thì vô tình răng rắn hổ cắm vào ngón tay cái. Mặc dù gia đình nhanh chóng đưa vào trại rắn để các bác sĩ cứu được mạng sống, ông M. vẫn bị tháo khớp ngón tay cái.
Ngoài các loại rượu rắn, cao trăn, bột và viên nang rắn lục có tác dụng kháng viêm, trại rắn Đồng Tâm đã nghiên cứu và sản xuấ thành công thuốc Cobratoxan từ nọc rắn. Cobratoxan là loại kem xoa chuyên trị đau nhức, viêm khớp, đau dây thần kinh. Khi xoa lên da, Cobratoxan thấm vào cơ tạo nên cảm giác ấm, dễ chịu. Loại thuốc này hiện rất được khách tham quan và người tiêu dùng trên cả nước ưu chuộng.

<tbody style="border: 0px; outline: 0px; vertical-align: baseline; background-color: transparent; margin: 0px; padding: 0px;">
</tbody>

Một trường hợp được cứu sống khác mà anh em trại rắn Đồng Tâm đều nhớ là ông Nguyễn Hữu Tài, 58 tuổi, ngụ khu phố 2, phường Phú Tân, TP Bến Tre (Bến Tre). Một buổi chiều ba năm trước, trong lúc đang dẫn bò về nhà thì ông gặp con rắn hổ đất nặng khoảng 1 kg. Khi thấy nó phùng mang, ông dùng cây cọc cắm dây dẫn bò đập rắn nhưng nó né được và tấn công ông.
Ngay sau khi bị rắn cắn, ông được gia đình đưa đi cấp cứu, nhưng khi còn cách trại rắn khoảng 3 km thì ông tắt thở. Hơn 10 phút sau ông mới được đưa đến trại rắn Đồng Tâm và được cứu sống, xuất viện sau hơn ba tháng rưỡi điều trị. Đã hơn ba năm kể từ ngày định mệnh đó, năm nào cũng vậy, cứ đến ngày 14 – 6 âm lịch ông Tài đều làm vài mâm cơm cúng ông và và mời những người đã cứu chữa cho ông khỏi tay thần chết, cảm ơn họ như thể đã sinh ông lần thứ hai trong đời.
Chính vì việc cứu người khi bị rắn cắn, số điện thoại (0918652742) của bác sĩ Vũ Ngọc Lương trở thành số điện thoại “đường dây nóng” của nhiều người từ khắp mọi miền đất nước. Ông Lương cho biết đang thực hiện dự án phát triển, khai thác nguồn gen rắn tại trại rắn Đồng Tâm để hỗ trợ người dân về kỹ thuật và con giống. Trong tương lai, dự án này phát triển sẽ giúp người dân trong vùng nuôi rắn xóa đói giảm nghèo.
(Theo Tuổi trẻ số xuân 2013)

 
Ông Lương cho biết đang thực hiện dự án phát triển, khai thác nguồn gen rắn tại trại rắn Đồng Tâm để hỗ trợ người dân về kỹ thuật và con giống. Trong tương lai, dự án này phát triển sẽ giúp người dân trong vùng nuôi rắn xóa đói giảm nghèo.
Nếu được vậy thì tốt quá!B)
 
Muốn được vậy, thì chính phủ phải bỏ tên các rắn ra khỏi sách đỏ.
*
Trừ Việt Nam ra, các nước khác rất nhanh nhạy sửa chữa luật cũ,
và làm luật mới để phục vụ nhân dân, đẩy mạnh phát triển kinh tế.
Họ hiểu rằng luật pháp là người làm ra, nên rất dễ tính. Người làm
ra luật là người có quyền lực. Nhà nước ta chưa có quyền lực đủ
để sửa luật cũ, làm luật mới.
*
 
Nói về trại rắn Đồng Tâm mà không nhắc đến người sáng lập ra nó sẽ là 1 thiếu sót..

Đến trại Rắn Đồng Tâm mà không mua về 1 chai rượu Hội...cũng là 1 thiếu sót lớn...vì rượu này của Ông Tư Dược chế tạo ra từ các loại thuốc bắc...người bị rắn cắn sùi bọt mép...sắp tắt thở, cạy miệng ra đổ rượu vào...sống lại liền
có 1 chai rượu hội trong nhà để rong tủ kiếng chưng vừa đẹp lại vừa cảm thấy an toàn

TƯ DƯỢC VÀ “VƯƠNG QUỐC RẮN” ĐỒNG TÂM
Trần Hiếu

Đại tá Trần Vãn Dược (Tư Dược) là “đệ nhất phương Nam” chuyên chữa cho người bị rắn độc cắn đồng thời sáng lập Trại nuôi rắn Đồng Tâm (xã Bình Đức, huyện Châu Thành, Tiền Giang). Sau khi thầy rắn mất, những thầy thuốc quân y kế tục sự nghiệp của ông, nuôi các loài rắn độc để nghiên cứu, sản xuất huyết thanh, giành lấy sinh mạng con nguòi từ tay tử thần.


Người dân vùng Đồng Tháp Mười đến giờ vẫn còn kể nhau nghe về tài nghệ chữa rắn độc cắn của thầy rắn Tư Dược. Họ kể li kỳ về cái chết của ông, rằng ông Dược (sinh năm Kỷ Tị 1929, mất năm Kỷ Tị 1989) chết lúc tập thể dục buổi sáng, giữa lúc tập huấn cho bộ đội chữa trị rắn cắn. Vì trước đó ông bắt một con rắn hổ chúa trong vùng Đồng Tháp Mười nên con rắn còn lại theo đến tận trại rắn Đồng Tâm để “trả thù”. Rồi cũng có chuyện kể, hồi kháng chiến ở vùng sâu, có một cô gái rất xinh đẹp chừng 16 tuổi bị rắn độc cắn chết tại góc vườn. Sau khi bắt mạch, xem vết thương của cô gái (được người nhà khiêng đến trước cửa), thầy lang phán một câu xanh rờn: “Mang về lo chôn cất đi, bị rắn hổ chúa cắn, không cứu được”. Trong lúc gia đình cô gái đang khóc lóc thảm thiết, chuẩn bị đem chôn thì y sĩ quân y Tư Dược đi ngang qua, dừng lại thăm hỏi. Nghe xong chuyện, anh xin gia đình khoan hãy chôn, để anh chạy về đơn vị tìm lá rừng và thuốc cầm máu. Anh biết cô gái chỉ chết lâm sàng, loại độc của rắn không quá kịch độc. Quả nhiên, chưa đầy nửa giờ sau, sau khi Tư Dược giã thuốc rừng cho uống, cô gái đã được cứu sống.
Sau này, cô gái trẻ đẹp nhất mực đòi lấy anh quân y Tư Dược làm chồng, nhưng anh cương quyết từ chối vì đã có vợ con trước ngày đi tập kết, khi quay về công tác chiến đấu trong vùng Đồng Tháp Mưòi vẫn chưa liên lạc vợ con.
Anh Trần Thiện Tín, con trai trưởng của Đại tá Trần Văn Dược, cán bộ Thanh tra Sở LĐTB&XH tỉnh Tiền Giang, cho biết, trước đây, anh có nghe bạn bè của cha mình kể sơ sơ về chuyện đó, nhưng khi hỏi thì ba chi cười nói: “Ngưòi ta bịa ra đó mà. Cứu người bị rắn cắn thì có thật, biết bao nhiêu người làm sao nhớ”. Sau này, khi trại nuôi rắn và nghiên cứu dượcc liệu Đồng Tâm đuọc thành lập, người dân trong vùng khi bị rắn độc cắn, chỉ cần đưa đến Đồng Tâm gặp thầy Tư Dược thì coi như cầm chắc đưọc cứu sống. Cả khi ông mất, 100% các ca bị rắn độc cắn trước 12 giờ hoặc muộn nhất 48 giờ nếu kịp đến Đồng Tâm, các y bác sĩ quân y đều cứu được.

Binh nghiệp


Năm 1954, Trần Văn Dược cùng đồng đội lên đường tập kết ra Bắc. Vợ ông, bà Phạm Thị Tranh (sinh năm 1932), khóc tiễn chồng đi. Lúc đó, bà đang mang thai anh Tín. Ra đến Hải Phòng không lâu, ông được tổ chức phân công vượt đường Trường Sơn về Nam chiến đấu. Ông được phân công về công tác tại Huyện ủy Cái Bè. Theo anh Tín, nghề chữa rắn cắn có từ thời ông nội của anh từ miền Trung vào lập nghiệp mang theo sau đó truyền lại cha anh.
Anh kể, mẹ sinh sớm 2 tháng, cứ tưởng phải bỏ vì nhỏ quá. Nhờ ăn cháo cóc của mấy anh bộ đội
mà anh lớn lên từng ngày. Khi vào bộ đội chiến đấu, hễ gặp ai từ Bắc vào, anh đều hỏi thăm về người cha có biệt tài bắt rắn, trị rắn cắn... nhưng không ai biết. Cho đến ngày 30-4-1975, miền Nam hoàn toàn giải phóng, bất ngờ có anh bộ đội khoác ba lô, mang súng AK hăm hở sải bước tìm về căn nhà cũ ngày xưa anh sinh ra và lớn lên. Sau đúng 21 năm biền biệt, những tưởng bao nhiêu niềm vui, sung sướng sẽ vỡ òa... Ai ngờ, đúng vào lúc này, ngưòi cha già mòn mỏi chờ tin Tư Dược đang hấp hối trên giường. Cha con chỉ kịp nhận ra nhau, rồi cha Tư Dược trút hơi thở sau cùng.
Lúc về Mỹ Tho tiếp quản, ông Tư Dược hỏi thăm biết con trai Trần Thiện Tín là chiến sĩ trinh sát thuộc Quân khu 8, đang truy kích tàn binh địch ơ Vĩnh Long.

Cứu người


Trại rắn Đồng Tâm ngày nay trở thành một địa điểm du lịch nổi tiếng của Tiền Giang. Với diện tích 12 ha, trại rắn có bảo tàng rắn vói hơn 40 tiêu bản được xác lập kỷ lục Việt Nam, cùng hệ thống ao chuồng rộng lớn nuôi các loại rắn dùng để nghiên cứu và lấy huyết thanh. Đại tá Trần Thị Hà, Giám đốc Trung tâm Đồng Tâm, cho biết: Mỗi năm, Trại rắn Đồng Tâm tiếp nhận điều trị khoảng 1.000 trường hợp bị rắn độc cắn. Tỷ lệ thành công lên tói 100%”. Mỗi năm có hơn 130.000 lượt khách trong và ngoài nước đến tham quan, nghiên cứu.
Ít ai còn nhớ, vào ngày 27-5- 1977 giũa lúc vành đai chi khu Bình Đức còn ngổn ngang bom mìn và dây thép gai, có một chiếc xe jeep của quân đội, chở 5 người đàn ông và 3 con rắn hổ chạy thẳng vào trung tâm Đồng Tâm rồi dừng lại, dựng chòi, tháo gỡ bom mìn và đóng lồng nuôi rắn. Đội trưởng Đội nuôi rắn (thuộc Cục quân y Quân khu 9) là Trần Văn Dược, đội phó là ông Lý Văn Kiên - cha vợ anh Trần Thiện Tín. Sau khi sui gia Tư Dược qua đời, ông Kiên lên làm Giám đốc Trung tâm, sau đổi tên thành Xí nghiệp 408, đến năm 1988, nâng cấp thành Trung tâm Nuôi trồng, nghiên cứu, chế biến dược liệu Quân khu. Năm 2005, Trung tâm được Bộ Quốc phòng đầu tư hơn 10 tỷ đồng xây dựng Khoa cấp cứu rắn độc, nhà xưởng, trang thiết bị, máy móc hiện đại phục vụ nghiên cứu và điều trị nội trú cho bệnh nhân trong vùng bị rắn độc cắn. Dự án phát triển Trung tâm nuôi rắn lấy dược liệu chữa trị rắn cắn là đề tài khoa học mà Đại tá Trần Văn Dược ấp ủ lúc sinh thời.
(Trích báo Tiền Phong; số Xuân Quý Tỵ 2013; trang 28+29)

Đọc thêm ở đây :

http://phunutoday.vn/xahoiol/doison...u-duoc-va-chuyen-sinh-nghe-tu-nghiep-2084263/
 
Last edited by a moderator:
Back
Top