Người dân bỏ ruộng!

Một sào lãi… 300.000 đồng! Thái Bình là một tỉnh thuần nông ở đồng bằng Sông Hồng, cũng vốn là vùng đất lúa nổi tiếng từ thời đất nước còn chưa thống nhất. Những tưởng “bờ xôi, ruộng mật” mãi là máu thịt của nông dân nơi đây. Vậy mà nay, dẫn chúng tôi ra thăm cánh Đồng Khơi, một trong những cánh đồng vốn màu mỡ tại Thái Bình, ông Nguyễn Quốc Trị, Chủ nhiệm HTX Nông nghiệp Vĩnh Thắng, xã Phú Xuân, thành phố Thái Bình, trầm ngâm: “Cả khu ruộng này rộng 13 ha, đã bỏ không cho cỏ mọc từ 5 năm nay rồi. Tiếc lắm...”.

LQT_1961%20copy.jpg
Ông Nguyễn Quốc Trị trước cánh Đồng Khơi

<tbody>
</tbody>
Đăm chiêu nhìn cánh đồng cỏ mọc và như bị chặt ra thành nhiều khúc vì đường giao thông và nhà tầng, ông Trị kể: “Khu đất này trước bà con thường trầm trồ là “chiêm sau chùa, mùa Đồng Khơi” vì nó màu mỡ, hiệu quả. Nhưng từ khi làm đường giao thông tránh thành phố, rồi có chủ trương nâng cấp xã Phú Xuân lên phường, nó thành bãi cỏ hoang. Hơn 100 hộ dân có ruộng bỏ hoang trong đó”. Cùng loạt bài:
Bài 1: Sự thật chuyện nông dân bỏ ruộng
Bài 2: “Ôm” ruộng, ôm buồn và ôm… nợ
Bài 3: “Cởi trói” cho nông nghiệp từ tư duy nhà quản lý
Bài 4: Cần thực chất hóa các liên kết trong nông nghiệp
Bài 5: Giải pháp nào gia tăng giá trị nông sản?

Nghe vậy, chúng tôi tìm đến nhà một số hộ nông dân có ruộng bỏ hoang. Khoảng 3h chiều, đường vào thôn Thắng Cựu, xã Phú Xuân vắng hoe. Trên ngõ xóm ngoằn nghèo, một phụ nữ tất tưởi vừa đạp chiếc xe cà tàng. Ông Trị giới thiệu, đó là chị Liễu, một trong các hộ dân có ruộng bỏ hoang tại Đồng Khơi. Vóc người nhỏ thó, khuôn mặt sạm đen, nhễ nhại mồ hôi, chị Liễu bảo: “Tôi đi tìm việc làm từ sáng đến giờ chưa được. Trông vào mấy sào ruộng, chả đủ ăn...”. Nhà chị Liễu 5 nhân khẩu, được chia 6,2 sào ruộng, trong đó 2,1 sào ở Đồng Khơi đã phải bỏ trắng mấy năm nay vì không thể tưới tiêu, rồi chuột phá, sâu hại. Còn 4,1 sào đang cấy, chị Liễu nhẩm tính: Nếu được mùa thì bình quân năng suất được khoảng 3 tạ lúa/sào/năm. Tiền mua phân bón, vật tư... mỗi sào, gồm: 150.000 đồng cày bừa, 150.000 đồng phân bón, 50.000 đồng thuốc diệt ốc và diệt cỏ, thuốc sâu 60.000 đồng, tuốt lúa 50.000 đồng, thuốc đánh chuột 20.000 đồng; tiền công cấy, gặt… chưa tính. Khi thu hoạch, bán lúa nếu được giá 600.000 đồng/tạ, sẽ thu được khoảng 1 triệu đồng/sào/vụ. Trừ chi phí, lãi khoảng 500.000 đồng/sào/vụ. Đó là nhà chị Liễu tự bỏ sức ra làm, lấy công làm lãi. Nếu phải thuê cấy, thuê gặt, coi như hòa, thậm chí lỗ. “Giá như số ruộng ở Đồng Khơi không phải bỏ trắng, mỗi năm chỗ đó cũng thu thêm được 5,5 tạ, thêm vào cho đỡ công lam lũ. Đằng này…”- chị Liễu thở dài. Vì thế mà giờ đây, hằng ngày chồng chị Liễu đi làm thợ xây trong thành phố. Còn những lúc rỗi vụ, chị Liễu cũng “đi làm phụ hồ, vì nếu bám vào ruộng lấy tiền đâu nuôi con đi học”.

LQT_1976%20copy.jpg
Chị Liễu: Vừa xong vụ, cả nhà chỉ có bằng này thóc!

<tbody>
</tbody>
Làm thuê thêm ngoài ruộng đồng như thế, mỗi tháng vợ chồng chị Liễu cũng kiếm thêm được khoảng 4,5 triệu đồng. Chị Liễu bảo: “Tôi đã 46 tuổi rồi, không đi làm công nhân được nên phải cố, chứ tội gì mà làm ruộng, bỏ quách cho xong… Ngay 4 sào nhà tôi đang cấy thì 1,3 sào thường xuyên bị ngập úng, lắm vụ cấy mà không được thu…”. Là một lão nông làm ruộng “gia truyền”, ông Trị đồng tình với chị Liễu: “Nhà tôi có hơn 2 sào ruộng. Biết làm không có lãi, nhưng vẫn phải làm, vì tôi không làm thì ai làm? Là cán bộ, tôi phải làm gương thôi…!”. Ông Trị còn bảo, ở xã này, cánh trẻ khỏe họ đi làm công nhân trong khu công nghiệp hoặc lên các thành phố làm thuê cả rồi. Làng giờ vắng lắm. Mà phải thôi, nếu làm công nhân, ít nhất cũng được 2,5-2,8 triệu đồng/tháng/người. Chứ làm ruộng, quần quật mấy tháng, lãi chỉ vài trăm nghìn/sào. Theo ông Trị, từ khi có chủ trương xã Phú Xuân sẽ trở thành phường, không có đầu tư của Nhà nước cho nông nghiệp ở đây nữa, mặc dù đồng đất vẫn nông nghiệp. Trước khi làm đường tránh quốc lộ 10, cấp trên bảo sẽ làm đường gom để nhân dân đi làm đồng, nhưng đến nay vẫn không có. Thủy lợi cũng không có, nên dân bỏ ruộng. “Thấy đất bỏ hoang thì tiếc lắm chứ. Chúng tôi cũng đã kêu lên trên, kêu cả lên đại biểu Quốc hội rồi. Nhưng tiếp xúc cử tri xong, không thấy ai phản hồi gì cả!”. Trong khi đó, ông Nguyễn Ngọc Lâm, Phó Chủ tịch UBND xã Phú Xuân, cho rằng: “Chuyện đó không đáng lo. Cả xã có 21,7 ha bỏ hoang như Đồng Khơi. Nhưng vẫn còn gần 200 ha cấy trồng được (trước là 450 ha đất lúa, nay đã bị thu hồi hơn 200 ha). Mà diện tích còn lại cũng đã quy hoạch làm công nghiệp, dịch vụ thương mại… Dự án có cả rồi, chỉ chờ nhà đầu tư. Nếu từ nay đến năm 2020 các nhà đầu tư tích cực vào thì đất nông nghiệp ở đây sẽ hầu như không còn.” Hơn nữa, cùng theo ông Lâm: “Thành phố đang rất tích cực để tháng 6/2014 lên đô thị loại 2. Đương nhiên, trong đó xã Phú Xuân sẽ thành phường. Hiện tại, Phú Xuân thuận lợi là có mấy khu công nghiệp quanh đây, bà con mở nhà trọ, nấu cơm bán cho công nhân, hoặc đi làm công nhân. Đơn cử, bán nồi canh mỗi ngày lãi 40.000 đồng cũng đủ ăn. Còn làm công nhân ít nhất cũng được 2 triệu đồng/tháng/người, quy ra 4 tạ thóc. Như thế thì ai làm ruộng nữa”. Không biết khi nào xã mới “lên đời” được như ông Lâm đang kỳ vọng. Trước mắt, nhiều bà con ở thôn Thắng Cựu rất sợ xã sẽ lên phường. Như chị Bùi Thị Hà, một nông dân năm nay 40 tuổi, ở xóm 2, than thở: “Từ ngày dập rìu lên phố, thấy đã khổ hơn. Chúng tôi không thích lên phố đâu. Lên thì con cái đi học tốn kém hơn, ưu tiên ít đi. Rồi thì chịu nước thải, ô nhiễm…”. Ai mua ruộng, được giá sẽ bán ngay Đất nông nghiệp bỏ hoang hiện chiếm khoảng 10% diện tích đất lúa tại HTX Vĩnh Thắng, chủ yếu do đô thị hóa. Ông Trị bảo, bà con mong được đầu tư xây kênh mương hoặc trạm bơm để tưới tiêu, sẽ không bỏ hoang ruộng nữa. Nhưng vì chờ mãi không thấy đầu tư gì, thành thử “khu này, nếu ai trả tiền mua lại ruộng, dân bán luôn”. Những tưởng chuyện ở xã Phú Xuân là hiếm, nhưng khi đến tỉnh Hải Dương (cũng là một vựa lúa), chúng tôi vẫn gặp lại cảnh nhiều nông bỏ ruộng và sẵn sàng bán ruộng nếu được giá. Tại thôn Mạc Động (xã Tân Dân, thị xã Chí Linh), ông Trưởng thôn Nguyễn Văn Trường cho biết: “Thôn có gần 50 hộ bỏ ruộng trắng gần 3 ha từ 2 năm nay. Do giá cả vật tư, dịch vụ đầu vào cao, giá lúa thì thấp, dân không có lãi. Rồi cả chuột, sâu bệnh phá hoại quá…”. Ông Nguyễn Tiến Thắng, một lão nông ở thôn Mạc Động kể rất hào hứng: “Nhà tôi có 8 sào ruộng, nhưng hiện tại chỉ cấy 3 sào, 5 sào cho người khác nhưng họ cũng bỏ trắng vì làm thì lỗ...”. Nhà ông Thắng giờ làm dịch vụ buôn bán nhỏ (tạp hóa), “lãi cũng đủ sống, nhưng là đủ tồn tại, chứ không phát triển được. Bỏ ruộng hoang như thế thì tiếc, nhưng tôi làm dịch vụ, mỗi buổi sáng dù kiếm được 5.000 đồng vẫn còn thấy đáng hơn làm lúa”- ông Thắng đứng trước cửa hàng tạp hóa của mình ở ngã ba đầu làng mà kể. Đó là nhà ông Thắng còn có tí điều kiện mà buôn bán như thế, chứ dân làng Mạc Động bỏ ruộng là đi làm thuê đủ nghề từ gánh gạch, làm thợ xây, thợ hồ hoặc lên thành phố làm thuê, cửu vạn… Cách tính toán, ứng xử với ruộng đồng như ông Thắng cũng là dễ hiểu. Nhưng ông Thắng khiến chúng tôi giật mình với giãi bày tâm nguyện rằng: “Nguyện vọng của chúng tôi là bán ruộng, chỉ cần để ít thôi. Tới 70% dân làng muốn bỏ ruộng rồi, nếu có công ty đến mua 60-70 triệu đồng/sào, tôi bán ruộng ngay. Bán ruộng, có tiền tôi sẽ đầu tư cho con cái học hành, chăn nuôi, làm dịch vụ. Hoặc thà rằng bán ruộng lấy tiền gửi ngân hàng lấy lãi còn hơn. Nếu bảo cho ruộng, sẽ không ai cho, cứ giữ đó chờ có dự án sẽ được đền bù”. Còn tại huyện Tứ Kỳ, tỉnh Hải Dương, ông Phạm Xuân Trường, Phó Chủ tịch UBND xã Văn Tố, cho biết: “Nông dân ở đây làm lúa hiện rất khó khăn. Nếu thuận mùa, công bà con chỉ được 15.000-20.000 đồng/người/ngày. Vì thế mà hơn 100 hộ dân đã bỏ hoang 6,8 ha ruộng”. Là một trong số cả trăm hộ dân có ruộng bỏ hoang tại xã Văn Tố, anh Nguyễn Đức Đưởng, ở thôn La Giang, kể: “Nhà có 8 sào, nay bỏ hoang 4 sào, dù tất cả đều là đất tốt. Tôi giờ đi làm thợ xây, còn vợ đi làm công nhân. Giờ có ai mua ruộng là tôi bán luôn, lấy tiền tính cách làm việc khác”. Bỏ ruộng, rời quê Thấy nhiều nông dân muốn bán ruộng, chúng tôi hỏi: Nhà nông mà bán ruộng, rồi tính sao? Con cái sau này nữa? Lập tức anh Đưởng đáp: “Đến đời con thì tính sau. Bán ruộng tìm việc khác, ăn đong. Giờ đi xây cũng hơn cấy ruộng rồi”.

LQT_2093%20copy.jpg
Anh Đưởng và anh Lộc rời bỏ ruộng đồng đi làm thợ xây

<tbody>
</tbody>
Cùng thôn với anh Đưởng, anh Nguyễn Văn Lộc còn cho biết: Vợ chồng tôi có đi làm phụ hồ cũng được 150.000 đồng/ngày, hơn làm ruộng nhiều. Biết là tấc đất tấc vàng, bỏ hoang thì tiếc, nhưng cố “đấm” thì càng chết. Bắt buộc phải bỏ ruộng đi làm thuê, may ra còn đủ ăn và đóng học cho con”. Xem ra, chuyện người nông dân bỏ ruộng có nhiều nguồn cơn, nhưng vẫn chung một mấu chốt là làm ruộng thu nhập quá thấp. Họ bỏ ruộng không phải vì chán nghề mà vì nghề không đáp ứng nhu cầu sống tối thiểu của họ. Nhưng nếu không có những giải pháp kịp thời, nông dân và con cháu họ sẽ ra sao, nếu từ hôm nay họ nhẹ buông ruộng đồng mà hướng đến một tương lai như anh Lộc nhận định: “Nếu cứ đà này, người bỏ ruộng còn nhiều nữa. Vì đẻ con ra không thể bỏ hoang, phải tìm cách cho nó ăn học, phải bỏ ruộng xoay việc khác. Chúng tôi giờ “trâu già khó uốn sừng” rồi, tìm được nghề khác không dễ. Dân làng tôi đặc thuần nông, giờ phải bỏ ruộng không biết vài năm nữa sẽ thế nào. Nhưng đành, mong trời sinh voi trời sinh cỏ, nước đến đâu ta chạy đến đó, chứ biết sao?./. Đón đọc bài 2
:​
“Ôm” ruộng, ôm buồn và ôm… nợ Nhóm Phóng viên/VOV online
Nguồn từ VOV online.
 


Bác ở Quận nào vậy ! liệu việc xin phép có khó khăn không bác nhỉ, và là đất mình đi thuê thì liệu có ảnh hưởng gì k nhỉ?

Mình ở Hà Đông. Ở thành phố thì khó hơn chứ ở các huyện thì cũng dễ thôi. Việc lập hồ sơ chuyển đổi đất nông nghiệp sang mô hình trang trại có quy định cả đấy. Tuy nhiên thì vẫn phải nhờ "Bác Hồ" đưa đường chỉ lối sẽ nhanh thông hơn. Cơ chế này nó thế rồi. Miễn sao mình sớm được việc là được.
 


Mình ở Hà Đông. Ở thành phố thì khó hơn chứ ở các huyện thì cũng dễ thôi. Việc lập hồ sơ chuyển đổi đất nông nghiệp sang mô hình trang trại có quy định cả đấy. Tuy nhiên thì vẫn phải nhờ "Bác Hồ" đưa đường chỉ lối sẽ nhanh thông hơn. Cơ chế này nó thế rồi. Miễn sao mình sớm được việc là được.

Thanks bác nhiều ! E sẽ tìm hiểu thêm vấn đề này tại địa phương !
 
mình nghĩ nông dân bỏ ruộng cũng là một điều hay và đáng mừng vì thực ra ai cũng sở hữu một diện tích nhỏ vài sào thì cũng chẳng nên cơm cháo gì
nông dân đông nhưng nông nghiệp không mạnh buồn lắm.
chuyển đổi ngành nghề bỏ ruộng để tạo cơ hội cho những người có kiến thức và tâm huyết như các bạn.
sở hữu ít quá không đủ sống nông dân bỏ ruộng nhiều rồi chính quyền sẽ phải thay đổi cơ chế thôi. có điều quá trình này chậm quá.
dân mình xuất phát nông nghiệp quý trọng và xem nặng đất đai nên khi làm không có lãi hoặc không làm được nhưng ai sờ đến cũng hét giá cao...
nhưng rồi dần dần tư tưởng đó cũng thay đổi thôi.
 
các bác cứ lập mô hình xin chuyển đổi sang dạng chăn nuôi hay trồng trọt nhưng sản phẩm để xuất khẩu đừng tiêu thụ trong nước sản phẩm mà bị bình ổn giá thì...........!
 
Nhân gian ta có câu "nguy cơ" nguy cơ là trong cái nguy khốn sẽ có cái gọi là cơ hội. Ai là người biết tận dụng cơ hội, thời thế và thật sự đam mê sẽ thành công được. Cánh cửa này đóng lại, ắc hẳng sẽ có cánh cửa khác mở ra. Vấn đề là ai là người nhìn nhận ra cánh cửa mới, và ai là người bước đi đúng cánh cửa đó nhất. Cơ hội ở đây mình muốn nói đến nghĩa tích cực chứ không phải lợi dụng cơ hội để chèn ép nông dân không còn tư liệu sản xuất.
Tuy nhiên, cần nhìn nhận về tầm quản lý đất đai của từng địa phương, họ có thống nhất cho chuyển mục đích một cách dễ dàng hay không và thời hạn sử dụng là bao nhiêu năm. Vấn đề tương tự cũng đã phát sinh khi các doanh nghiệp có vốn nước ngoài thì được nhà nước ta ưu đãi từ A đến Z nào là không tính tiền thuê đất, giảm, phí này phí nọ, tạo điều kiện hết chỗ nói trong khi các doanh nghiệp trong nước thì cứ như là gánh giúp họ thêm phần này vậy.
Nhìn lại vấn đề về việc quy hoạch và sử dụng đất nông nghiệp trên diện tích lớn ta thấy rằng không biết lỗi là ở những người "nông dân" chúng ta hay không mà khi giao đất thì "chính quyền" địa phương rất e dè về tính khả thi của dự án mình đưa ra. Thật sự vấn đề đó làm cho những người trong cuộc không khỏi nghĩ rằng phải chăng chúng ta đang "chê đồ nội sính đồ ngoại" Nếu các doanh nghiệp trong vùng hoặc nông dân trông vùng muốn đứng lên quy hoạch thành từng khu diện tích lớn thì không khỏi bị nghi ngờ về tính khả thi nhưng khi nghe nói có một công ty hay một "ông lớn" nào ở khu vực khác về thì gần như "con đường" được rộng mở ra hẳn????
Chúng ta thật sự nên nghĩ đến bản thân mỗi người chúng ta trước khi nghĩ đến những chính sách mới. Khi vấn đề được giải quyết là lúc cơ hội đến với mỗi người.
Vài dòng suy nghĩ mong được trao đổi nhiều hơn.
 
Ở các địa phương khác thế nào tôi không biết rõ nhưng ở quê tôi thì đã có quy hoạch rất rõ ràng nhiều năm nay rồi, đã quy định rõ từng khu vực đồng, ruộng nào được nuôi, trồng cây, con gì rồi, muốn chuyển đổi tất nhiên là rất khó.
Bây giờ Thóc khô trung bình 8000 đ/kg. Cá trôi 20 000đ/ kg. Gà ta loại ngon 55 000 đ/ kg. Lợn hơi 35 000 đ/ kg. Xu hào, Bắp Cải 500 đ/ cái ( gặp người quen cho luôn) .Tại các lò ấp trứng , gà, vịt con 1000 đ/ con không có người mua. Không làm thì đói, làm thì vỡ nợ, ấy thế mà có kiếm được miếng ăn cũng lắm ông đến ròm ngó lắm.
 

Ở các địa phương khác thế nào tôi không biết rõ nhưng ở quê tôi thì đã có quy hoạch rất rõ ràng nhiều năm nay rồi, đã quy định rõ từng khu vực đồng, ruộng nào được nuôi, trồng cây, con gì rồi, muốn chuyển đổi tất nhiên là rất khó.
Bây giờ Thóc khô trung bình 8000 đ/kg. Cá trôi 20 000đ/ kg. Gà ta loại ngon 55 000 đ/ kg. Lợn hơi 35 000 đ/ kg. Xu hào, Bắp Cải 500 đ/ cái ( gặp người quen cho luôn) .Tại các lò ấp trứng , gà, vịt con 1000 đ/ con không có người mua. Không làm thì đói, làm thì vỡ nợ, ấy thế mà có kiếm được miếng ăn cũng lắm ông đến ròm ngó lắm.

Bác nói nghe mà ghê, tuy k biết chắc chắn về giá cả ở chỗ bác ra sao nhưng mình nghĩ Hải Dương cũng gần HN, giá cả cũng k đến nỗi chênh nhau quá nhiều (Lý do thì chắc bác nào học qua kinh tế học cũng sẽ rõ). Ở chỗ mình giá Ngô là 7000, cá trôi bán ra thì trên 30.000, gà ta loại ngon 120-130 ngàn/ kg. Lợn hơi 45000/ kg, cải bắp rẻ nhất 1200/cái ( cái bình thương chứ k phải cái thối) . Bác nói thế làm bà con càng nản thêm đấy :)) . Chi phí thì bác đẩy lên còn hàng bán ra bác lại giật xuống
 
Hịc kẻ ăn không hết kẻ lần không ra. Em cũng Hà Tây cũ,em ở Phúc Thọ, Tốt nghiệp ĐH , nhưng cái máu nông nghiệp nó ngấm vào người rồi. muốn về quê chăn nuôi . mà thuê đất khó hơn lên trời. không biết có bác nào biết khu vực Hà Tây ,Ba Vì có chỗ nào cho thuê đất làm trang trại không giới thiệu cho em với. nói ý tưởng về quê chăn nuôi ai cũng bảo điên. nhưng có một mong muốn sẽ tìm được hướng đi cho bà con quê mình. cũng là cây rau, nhưng làm sao để bán được nhiều hơn giá cao hơn, không phải dậy từ 3h sáng làm rau đi chợ. lên tới chợ lại bị bọn buôn nó bắt chẹt... mình bán cho nó 2000 đ/1kg cà chua nó bán cho sinh viên 1000 đ/ 1 quả, nghĩ mà ức....
 
Hịc kẻ ăn không hết kẻ lần không ra. Em cũng Hà Tây cũ,em ở Phúc Thọ, Tốt nghiệp ĐH , nhưng cái máu nông nghiệp nó ngấm vào người rồi. muốn về quê chăn nuôi . mà thuê đất khó hơn lên trời. không biết có bác nào biết khu vực Hà Tây ,Ba Vì có chỗ nào cho thuê đất làm trang trại không giới thiệu cho em với. nói ý tưởng về quê chăn nuôi ai cũng bảo điên. nhưng có một mong muốn sẽ tìm được hướng đi cho bà con quê mình. cũng là cây rau, nhưng làm sao để bán được nhiều hơn giá cao hơn, không phải dậy từ 3h sáng làm rau đi chợ. lên tới chợ lại bị bọn buôn nó bắt chẹt... mình bán cho nó 2000 đ/1kg cà chua nó bán cho sinh viên 1000 đ/ 1 quả, nghĩ mà ức....

Phúc Thọ đất tốt, chuyên về rau và hoa màu, vị trí địa lý thuận lợi (giáp trung tâm Hà Nội), đất đắt là phải rồi
 
Bác nói nghe mà ghê, tuy k biết chắc chắn về giá cả ở chỗ bác ra sao nhưng mình nghĩ Hải Dương cũng gần HN, giá cả cũng k đến nỗi chênh nhau quá nhiều (Lý do thì chắc bác nào học qua kinh tế học cũng sẽ rõ). Ở chỗ mình giá Ngô là 7000, cá trôi bán ra thì trên 30.000, gà ta loại ngon 120-130 ngàn/ kg. Lợn hơi 45000/ kg, cải bắp rẻ nhất 1200/cái ( cái bình thương chứ k phải cái thối) . Bác nói thế làm bà con càng nản thêm đấy :)) . Chi phí thì bác đẩy lên còn hàng bán ra bác lại giật xuống


Tôi không nói sai một chút nào, các Bác tính cái giá ở chợ tất nhiên phải cao hơn giá nông dân bán tại ruộng , vườn. Có người kéo xe ba gác đi bán Xu hào ,ế không bán được, đổ đi không đành ,biết nhà tôi nuôi nhím đến gạ bán rẻ để cho Nhím ăn, rồi còn hứa cho hẳn 1 sào Xu hào , mong tôi đến nhổ đi cho họ lấy ruộng còn cấy hái.
 
Tôi không nói sai một chút nào, các Bác tính cái giá ở chợ tất nhiên phải cao hơn giá nông dân bán tại ruộng , vườn. Có người kéo xe ba gác đi bán Xu hào ,ế không bán được, đổ đi không đành ,biết nhà tôi nuôi nhím đến gạ bán rẻ để cho Nhím ăn, rồi còn hứa cho hẳn 1 sào Xu hào , mong tôi đến nhổ đi cho họ lấy ruộng còn cấy hái.
Tôi qua tết có người bạn ở Đà lạt,trồng 10.000 cây cải thảo,tương đương với gần 3 sào đất.Canh tác trong 3 tháng trời,khi bán chỉ được 2 triệu đồng,nhưng ác nỗi nó mua xong để đó cho cải thúi chới,vì rẻ quá nó không chặt,vì chặt không đủ tiền công và tiền xe.
Nếu 10.000 gốc cải thảo đó có giá 5000 đồng 1 gốc thì bạn tôi cũng kiếm được 40 triệu đồng sau khi trừ chi phí.
Sự thật đúng như bác nói,bây giờ rau xanh cho người ta còn không lấy ở tại Đà lạt,bác nào có nuôi Dông,nuôi gà mang xe lên tôi mà lấy về cho chúng ăn,nhưng tôi chỉ sợ lỗ tiền xăng dầu và hôi lộ cho bọn ''đứng đương'' khi lên đây.
Cứ thế này hỏi làm sao biết '' HIỆN ĐẠI HÓA'' nền nông nghiệp được.
 
Chết người nông dân thôi. Ông trồng lúa giá thóc lên tý thì phân đạm lên, xăng lên => cày bừa lên, công cấy công gặt lên => cũng chả đc bao nhiêu nếu hok bị sâu phá. Và người nông dân chăn hay trồng => cứ nghèo vậy thôi. Cơ chế chính sách còn hạn hẹp lắm. Kìm hãm sự phát triển
 
Chết người nông dân thôi. Ông trồng lúa giá thóc lên tý thì phân đạm lên, xăng lên => cày bừa lên, công cấy công gặt lên => cũng chả đc bao nhiêu nếu hok bị sâu phá. Và người nông dân chăn hay trồng => cứ nghèo vậy thôi. Cơ chế chính sách còn hạn hẹp lắm. Kìm hãm sự phát triển

Cứ nghĩ là chỉ có trong Đà Lạt rau quả mới rẻ thối nát, k ngờ mấy tỉnh quanh thủ đô cũng nát vậy nữa !
 
Cứ nghĩ là chỉ có trong Đà Lạt rau quả mới rẻ thối nát, k ngờ mấy tỉnh quanh thủ đô cũng nát vậy nữa !

miền nam nát bét luôn chứ riêng gì thủ đô. Rau quả ở đây đã gjảm gần chạm đáy nông dân chuẩn bị khóc rồng..

Bác nào vui lòng cóppy bài báo: "Trồng dưa gang ra....dưa lạ" qua diễn đàn giúp em, cám ơn
 
có cây gì phơi khô để vài năm bán cũng được ko nhỉ, như vậy đỡ bị rớt giá @@
 
có cây "sương sáo" phơi khô vài năm lun
Sương sáo giá hiện tại là bao nhiêu vậy 9x? Mình có một người gửi tặng 1 ít giống mà chưa biết nên làm gì với nó vì trồng chưa biết bán với cho ai; bán ở đâu và giá bao nhiêu.
Xin cho thêm thông tin nhé.
 


Back
Top