Thảo luận Em đang nuôi ý định về quê chăn nuôi, nhờ tư vấn ạ

  • Thread starter daikimgia
  • Ngày gửi
Chào các anh chị, các bác, rất mong mọi người dành chút thời gian đọc bài của em, và cho em lời khuyên ạ.

Phần 1- Lý do:
Hôm nay em lân la google " có nên bỏ việc về quê" rồi cũng tìm được nhiều topic gọi là "đồng cảm" trong diễn đàn này, nên em đăng ký ngay một nick, và em nghĩ có khi nơi đây sẽ là ngã rẽ cho cuộc đời em, ^^.

Em quê miền Tây, năm nay 30 tuổi, đã có vợ và 1 con 17 tháng tuổi.
Hai vợ chồng em cùng quê lên SG đã 10 năm, đều tốt nghiệp ĐH cả, đến giờ đã có 1 căn nhà ở SG, thu nhập hai vc xấp xỉ 30tr/tháng, đều làm cty nhà nước có tiếng nên có thể nói là ổn định.

Tuy nhiên sau gần 10 năm sống ở SG em đã chán ngấy cái cảnh kẹt xe, ô nhiễm, cướp giật lộng hành, con người sống vô tâm, sống giả, nguy hiểm luôn cận kề...Nói chung là nhiều lý do lắm mà em kể mãi không hết!

Lý do chính là em chán công việc và cuộc sống ở SG quá! Ba mẹ hai bên đều ở quê (nhà gần nhau nữa), con em hiện cũng gửi ở quê. Sang năm con em đến tuổi đi học, em cũng định nhân lúc này hai vợ chồng về quê lập nghiệp luôn. Được sống cùng gia đình, phụng dưỡng cha mẹ, chăm sóc con cái, sống cuộc sống yên bình vùng nông thôn thì còn gì bằng phải không ạ.

Nói là lập nghiệp chứ thật ra em không thích bon chen, em định làm trang trại nuôi trồng gì đó thôi, nhưng vì em từ nhỏ đến lớn ba mẹ lo cho đầy đủ chỉ việc ăn và học, bây giờ làm nông dân em ko biết có làm nổi hay không nữa!

Phần II: Dự định và vốn liếng

- Về vốn, em có trong tay tiền mặt khoảng 500tr.
Ở quê:
Bố mẹ vợ cho mảnh đất 2000m2 (mặt tiền tỉnh lộ ngang 20m dài 100m) đã bao gồm nhà bố mẹ đang ở, và bố vợ đang nuôi khoảng 10 con heo lứa.
Một căn nhà gần chợ xã (cũng mặt tiền tỉnh lộ) ngang 8m x 5m đang bỏ không.
Một mảnh đất 1000m2 (gần mặt tiền) đang trồng dừa.
[ tỉnh lộ nhưng mà đường ấy chỉ đi đến 1 huyện cuối cùng, vận chuyển nông hải sản đi tp, nên xe cộ thưa thớt ko tiện kinh doanh buôn bán]
Bố mẹ đẻ cho thêm 4000m2 đất ruộng đang cho thuê trồng lúa.

- Dự định: em cố thêm 1 năm nữa kiếm thêm chút tiền vốn, cho nên từ bây giờ em sẽ bắt đầu tìm hiểu xem nên bắt đầu từ cái gì, theo đuổi cái gì. Em nghĩ có thời gian 1 năm chuẩn bị sẽ tìm được phương hướng phù hợp.

III. Tư vấn giúp em
1. Em rất mong các anh chị sau khi đọc bài của em, hình dung được phần nào mục tiêu và hoàn cảnh của em hiện có, mà cho em lời khuyên. Em có nên tiếp tục với ý định "điên khùng" này không, em có thể sống ổn và nuôi con ăn học? (ba mẹ 2 bên khá giả nên chắc ko cần em lo về kinh tế).
Điều em lăn tăn là em làm không xong thì quay lại ko được nữa, ba mẹ đau lòng, hàng xóm dị nghị, bạn bè chê cười, con cái sau này lớn lên lại trách mình không có ý chí cầu tiến, để đến đời nó lại phải chật vật ở SG . . . cùng vô vàn chuyện mà em chưa hình dung nổi.

Hay là em cứ tiếp tục cuộc sống vật vờ này, ngày ngày mang mặt nạ đi làm, cảnh giác tứ phía, sống như cái máy, để kiếm vài đồng bạc lâu lâu về quê cho ba mẹ nở mày nở mặt với hàng xóm vì có con làm ông này bà nọ cty lớn, và có một cái nền tảng cho con được lớn lên ở SG phồn hoa khói bụi này!?!??

2. Ở xứ dừa Bến Tre thì nuôi trồng gì hợp ạ?


Cảm ơn mọi người đã đọc bài của em ạ!
 
1 người tốt nghiệp ĐHKT và một người tốt nghiệp kinh doanh về quê là giàu. tôi 3 năm trước từ thành phố về quê 2 vợ chồng có 1 chỉ vàng mà vợ lại sắp sinh, không được điều kiện như vợ chồng bạn đâu mà tôi cũng dám về. bạn hãy làm cho mình 1 bài toán kinh tế khi về quê thì bạn sẽ tự tin hơn.
 
1 người tốt nghiệp ĐHKT và một người tốt nghiệp kinh doanh về quê là giàu. tôi 3 năm trước từ thành phố về quê 2 vợ chồng có 1 chỉ vàng mà vợ lại sắp sinh, không được điều kiện như vợ chồng bạn đâu mà tôi cũng dám về. bạn hãy làm cho mình 1 bài toán kinh tế khi về quê thì bạn sẽ tự tin hơn.

Anh có thể cho em thêm ít thông tin được không ạ, chẳn hạn lý do sao anh bỏ phố về quê, và cuộc sống bây giờ, có hối tiếc điều gì không? Và bài toán kinh tế của anh thế nào ạ?
 
Lên đọc cái topic nuôi rùa nước ngọt mà nghiên cú.
Vừa làm vừa chơi cho khỏe thân
Có làm rồi thì trong cái sự làm nó dạy ta khôn
 
bạn đừng hiểu nhầm nông nghiệp dễ làm hơn các nghề khác.
đúng là nó có dễ, nhưng cũng như mọi nghề thôi, có mức cao mức thấp. và để có thu nhập cao trong nghề thì cũng cần có kiến thức cao, và đôi khi cần vốn nhiều, và một số may mắn nữa. ví như nghề nuôi cá tra có lúc thu bộn tiền, nhưng có lúc treo ao nghỉ chơi.
nông nghiệp là nghề có chu kỳ sản xuất dài, phụ thuộc thời tiết nặng. như lứa gà cũng 3 tháng mới xuất chuồng, lỡ gặp dịch bệnh dễ lỗ nặng vì giá giảm, không như đi làm công hết tháng có lương. chưa kể những rủi ro nghề nghiệp, như ao tôm gặp trận mưa không kịp cứu là hỏng nặng vì tỷ lệ nước mặn thay đổi. hay ví dụ con bò sữa đang cho sữa bỗng bệnh và tắt sữa
vậy nên, bản thân bạn viết những dòng rất mâu thuẫn. người ta chỉ nên làm cái đã yêu thích và hiểu biết về nó, còn làm ở trạng thái chưa yêu thích và hiểu về nó thì chắc chắn thất bại. kinh nghiệm này hầu như là chắc chắn.
vậy trước khi bạn định làm nghề, hãy làm thử để coi mình có đủ 2 điều ấy không : có yêu thích nó không và đã hiểu rõ nó chưa.
lý giải thêm. có yêu thích nó mới ham tìm hiểu và cố vượt khó khăn để làm. có hiểu biết về nghề thì mới lường được những gian khó, rủi ro để liệu đề phòng, và biết hướng để tập trung phấn đấu. bởi vì công việc để sống không phải là trò chơi, muốn thì làm, chán thì bỏ. một khi bạn đi theo 1 hướng nào, sẽ có quy luật bị lôi kéo vào, do việc lo miếng cơm và những vấn đề của nghề như cần thu hồi vốn, thu đòi nợ, duy trì hoạt động ...
bạn có ý nghĩ "cuộc sống yên bình vùng nông thôn", thật ngộ. tôi e là bạn cần xem lại. tôi giờ đây đôi khi sợ cuộc sống vùng nông thôn, vì môi trường kém nên nhiều ô nhiễm độc hại, cuộc sống có chút đơn điệu khiến người ta quay ra nhậu nhẹt suốt, rồi thì đủ kiểu chi ma chay, cưới hỏi, giỗ tết, đình đám, ..., có khi tốn kém hơn cả ở thành phố vì khi có đám là cả làng mời nhau (không như ở phố có quen mới mời). ngoài ra môi trường văn hóa thấp nên thiếu nhiều thứ như sách báo, tranh ảnh, phim nhạc, internet ... người ham kỹ thuật thì thiếu đ/k để hoạt động, người ham nghệ thuật cũng vậy. chưa kể nông thôn giờ là nơi hàng giả tung hoành, các loại dân lừa đảo khó hành nghề ở thành phố thì quay sang các vùng nông thôn dân trí thấp để kiếm chác. ngoài ra vì xa cơ quan quản lý nên nhiều kiểu lộng hành của đủ loại. có những vụ vay nợ càn quét vãn từng vùng dân cư (do mất nợ và vỡ nợ phải bỏ nhà đi trốn). còn nói kinh doanh ư, nông thôn là nơi làm ra của cải nhưng lại thiệt thòi vì bị ép giá đủ kiểu, lừa đảo mọi mặt.
nói vậy để thấy : bạn chưa đủ sức vượt qua hoàn cảnh thì bạn sẽ bị hoàn cảnh xô dạt, dù bạn ở thành thị hay nông thôn cũng vậy thôi
 
Last edited by a moderator:
bạn đừng hiểu nhầm nông nghiệp dễ làm hơn các nghề khác.
đúng là nó có dễ, nhưng cũng như mọi nghề thôi, có mức cao mức thấp. và để có thu nhập cao trong nghề thì cũng cần có kiến thức cao, và đôi khi cần vốn nhiều, và một số may mắn nữa. ví như nghề nuôi cá tra có lúc thu bộn tiền, nhưng có lúc treo ao nghỉ chơi.
nông nghiệp là nghề có chu kỳ sản xuất dài, phụ thuộc thời tiết nặng. như lứa gà cũng 3 tháng mới xuất chuồng, lỡ gặp dịch bệnh dễ lỗ nặng vì giá giảm, không như đi làm công hết tháng có lương. chưa kể những rủi ro nghề nghiệp, như ao tôm gặp trận mưa không kịp cứu là hỏng nặng vì tỷ lệ nước mặn thay đổi. hay ví dụ con bò sữa đang cho sữa bỗng bệnh và tắt sữa
vậy nên, bản thân bạn viết những dòng rất mâu thuẫn. người ta chỉ nên làm cái đã yêu thích và hiểu biết về nó, còn làm ở trạng thái chưa yêu thích và hiểu về nó thì chắc chắn thất bại. kinh nghiệm này hầu như là chắc chắn.
vậy trước khi bạn định làm nghề, hãy làm thử để coi mình có đủ 2 điều ấy không : có yêu thích nó không và đã hiểu rõ nó chưa.
lý giải thêm. có yêu thích nó mới ham tìm hiểu và cố vượt khó khăn để làm. có hiểu biết về nghề thì mới lường được những gian khó, rủi ro để liệu đề phòng, và biết hướng để tập trung phấn đấu. bởi vì công việc để sống không phải là trò chơi, muốn thì làm, chán thì bỏ. một khi bạn đi theo 1 hướng nào, sẽ có quy luật bị lôi kéo vào, do việc lo miếng cơm và những vấn đề của nghề như cần thu hồi vốn, thu đòi nợ, duy trì hoạt động ...
bạn có ý nghĩ "cuộc sống yên bình vùng nông thôn", thật ngộ. tôi e là bạn cần xem lại. tôi giờ đây đôi khi sợ cuộc sống vùng nông thôn, vì môi trường kém nên nhiều ô nhiễm độc hại, cuộc sống có chút đơn điệu khiến người ta quay ra nhậu nhẹt suốt, rồi thì đủ kiểu chi ma chay, cưới hỏi, giỗ tết, đình đám, ..., có khi tốn kém hơn cả ở thành phố vì khi có đám là cả làng mời nhau (không như ở phố có quen mới mời). ngoài ra môi trường văn hóa thấp nên thiếu nhiều thứ như sách báo, tranh ảnh, phim nhạc, internet ... người ham kỹ thuật thì thiếu đ/k để hoạt động, người ham nghệ thuật cũng vậy. chưa kể nông thôn giờ là nơi hàng giả tung hoành, các loại dân lừa đảo khó hành nghề ở thành phố thì quay sang các vùng nông thôn dân trí thấp để kiếm chác. ngoài ra vì xa cơ quan quản lý nên nhiều kiểu lộng hành của đủ loại. có những vụ vay nợ càn quét vãn từng vùng dân cư (do mất nợ và vỡ nợ phải bỏ nhà đi trốn). còn nói kinh doanh ư, nông thôn là nơi làm ra của cải nhưng lại thiệt thòi vì bị ép giá đủ kiểu, lừa đảo mọi mặt.
nói vậy để thấy : bạn chưa đủ sức vượt qua hoàn cảnh thì bạn sẽ bị hoàn cảnh xô dạt, dù bạn ở thành thị hay nông thôn cũng vậy thôi

Cảm ơn anh!
Quả thật là em rất mâu thuẫn ạ. Em muốn về quê làm nông, nhưng thật sự em chưa biết em có thích hay không.
Em đã suy nghĩ rất nhiều, làm nông mà muốn đảm bảo kinh tế thì cũng khó như làm kinh doanh, cũng phải đau đầu suy tính, chứ ko phải như làm công ăn lương mỗi tháng có tiền.
Chính vậy mà em mới cần được các anh chị đi trước chia sẻ kinh nghiệm để em có thêm định hướng cho tốt, cũng như làm quen thêm nhiều bạn bè "cùng cảnh ngộ" để san sẻ nỗi niềm ạ.
 
Ở Tây Ninh có con Bò. Đất Anh nhiều trồng cỏ nuôi Bò vừa nhàn hạ thu nhập kinh tế lại khá ổn.
- Trước khi về A nên về 1 mình. Gầy dựng cơ sở chăn nuôi ổn 1 chút. Cứ để vợ A làm thêm 1-2 năm. Sau khi đàn bò giống sinh sản của A bắt đầu cho trái ngọt và cần người phụ giúp hãy gọi vợ về.
- Lý do: Khi mới lập nghiệp dù kiến thức cả 2 đều có và đến từ mỗi ngành khác nhau nhưng làm nông nghiệp cần cù siêng năng và kiến thức về công việc hoàn toàn mới so với cái A đang có. Do đó khó khăn lúc đầu là ko tránh khỏi. A để vợ làm lấy đồng ra đồng vào trong khi A đang khởi.nghiêp. Chăn nuôi thời gian thu hồi vốn và lợi nhuận từ vài tháng là nhanh còn chậm thì vài năm.
- A có thể Chon con Bò. Vì điều kiện và đất đai nhà A có đủ. A kết hợp thêm nuôi trùn quế, khi trùn lớn A lấy trùn nuôi gà. Gà thì chỉ cần 3-4 tháng là xuất bán. Xem như lấy ngắn nuôi dài. Cái chính vẫn là thu nhập từ con bò.
Vài lời từ đàn E. E thì học bên ngành luật và cũng nghỉ làm về nhà làm nông dân A à. Về quê thoải mái đúng như A nói nhưng vợ E vẫn đi làm dù kinh tế giống A cha mẹ có khá nhưng mình lớn có gđ ko nuôi đc cha mẹ thì phải ráng nuôi đc con và gđ nhỏ. Hãy để chị ấy đi làm gánh vác phụ A trong giai đoạn đầu. Chúc A Chị sớm tìm ra hướng đi mới cho đoạn đường còn lại.
 
"người ta chỉ nên làm cái đã yêu thích và hiểu biết về nó, còn làm ở trạng thái chưa yêu thích và hiểu về nó thì chắc chắn thất bại"
"bởi vì công việc để sống không phải là trò chơi, muốn thì làm, chán thì bỏ"
"bạn chưa đủ sức vượt qua hoàn cảnh thì bạn sẽ bị hoàn cảnh xô dạt, dù bạn ở thành thị hay nông thôn cũng vậy thôi"
Anh tieudien nói đúng lắm, nhưng mà bởi vì thành thị và nông thôn tách biệt, em chỉ biết cắm mặt ở thành phố để kiếm tiền không có thời gian tìm hiểu, mà thú thật là em cũng không xác định được là mình thích làm gì nữa, em chỉ biết làm cái công việc hái ra tiền thôi.
Đọc comment của anh em thấy mình còn trẻ con cạn nghĩ quá chừng!
 
tốt đấy, bạn đã bắt đầu thấy v/đ rồi.
trước hết hãy làm để kiếm ra tiền đã, từ đó chủ động cuộc sống và không lo phải dựa dẫm, xin xỏ ai.
sau đó bạn hãy đọc và học đi, tìm hiểu những cái xung quanh mình trước. ví dụ các loại luật như luật giao thông, luật dân sự, luật về các nghề nghiệp ... tiếp tục tìm hiểu các v/đ khác như cơ khí, điện, điện tử ... theo hướng hiểu nghề và có thể sáng kiến này khác cho cuộc sống giảm nhẹ khó khăn, cao hơn là cho cuộc sống dần thoải mái hơn. sau đó bắt đầu tìm hiểu dần về những nghề nghiệp liên quan bản thân, gia đình, bạn bè. đến đây sẽ xuất hiện cái mình thích và không thích. từ đó định hướng cho mình dễ hơn
khi bạn thấy mình yêu thích cái gì mãnh liệt và sẵn sàng bỏ ra nhiều sức lực, tiền bạc ... để đạt tới thì đó có thể chính là cái hướng của đời bạn đấy.
và nếu hướng bạn tìm ra ấy là nông nghiệp thì bạn có thể toàn tâm quay về làm nông nghiệp
còn nếu như hiện nay, đất có vài mảnh nhỏ, kinh nghiệm chưa có, ham thích chưa có, bạn làm nông nghiệp sẽ khó đấy. có thể cố cũng được, nhưng cố trong trạng thái không yêu thích nó rất mệt mỏi, chán nản
 
To anh tieudien:
Em là kỹ sư điện, tuy nhiên em đặc biệt yêu thích công nghệ nhất là mảng đtdđ. Em sẵn sàng bỏ thời gian, tiền bạc và công sức để tìm hiểu khi có mẫu điện thoại mới, hệ điều hành mới . . . mà không biết chán. Tuy nhiên em không nghĩ là em có thể biến cái đam mê đó thành nghê nghiệp mà chỉ là một thú vui giải trí, vì em không có máu liều và máu kinh doanh. Trước giờ em chi biết an phận đi làm nhận lương, cho nên bây giờ muôn bung ra làm cái gì cũng e dè sợ cái này cái nọ. Nói chung là em sợ THẤT BẠI khi mạo hiểm, rồi không có đường quay lại.
Quay lại vấn đề làm nông, em chọn hướng này đơn giản là vì đây là nghề truyền thống bao đời của gia đình em, ba mẹ em cũng làm nông mà nuôi em ăn học thành tài, và có thể nói là em thành công hơn bao người ở quê. Và cũng có rất nhiều gia đình nông dân vẫn sống tốt như thế.
Vậy nên em nghĩ, nếu em có cô gắng thì cũng làm được như ba mẹ. Sống giàu nghèo thì cũng một kiếp người, quan trọng là mình có chấp nhận được hay không.
Hiện tại, có thể em quá chán cuộc sống ở SG, và mong muốn được ở cùng chăm sóc cha mẹ, đời này còn gặp ba mẹ được mấy lần, thêm nữa là mỗi lần về quê lại không muốn đi nữa, nên em muốn chọn về quê. Nhưng con đường phía trước chưa chắc như mình nghĩ, khi mà bỏ đi áo quần bảnh bao nước hoa thơm phức để về lắm lem bùn đất, phân bò . . .
Cảm ơn anh đã chịu lắng nghe và chia sẻ với em.
 
đâu phải về quê là cứ làm nông? bạn học điện tại sao không vận dụng nó? nếu ở thành sài v/c bạn kiếm 30tr mỗi tháng thì về quê với công việc làm nông thì đến năm thứ 5 bạn mới có thu nhập đó ( nếu đi đúng hướng và đầu óc thông thái về thị trường, làm nông nghiệp áp dụng khoa học). tôi khuyên bạn đừng nên suy nghĩ quá nhiều bạn sẽ rối ko có lối ra, ngày trước tôi về là chán thành thị thích về quê sống thôi, đơn giản vậy. bạn đừng nghĩ về quê mình sẽ làm giàu còn duy tri sự sống thì bao người sống được thì tại sao mình lại ko?
 
To anh tieudien:
Em là kỹ sư điện, tuy nhiên em đặc biệt yêu thích công nghệ nhất là mảng đtdđ. Em sẵn sàng bỏ thời gian, tiền bạc và công sức để tìm hiểu khi có mẫu điện thoại mới, hệ điều hành mới . . . mà không biết chán. Tuy nhiên em không nghĩ là em có thể biến cái đam mê đó thành nghê nghiệp mà chỉ là một thú vui giải trí, vì em không có máu liều và máu kinh doanh. Trước giờ em chi biết an phận đi làm nhận lương, cho nên bây giờ muôn bung ra làm cái gì cũng e dè sợ cái này cái nọ. Nói chung là em sợ THẤT BẠI khi mạo hiểm, rồi không có đường quay lại.
Quay lại vấn đề làm nông, em chọn hướng này đơn giản là vì đây là nghề truyền thống bao đời của gia đình em, ba mẹ em cũng làm nông mà nuôi em ăn học thành tài, và có thể nói là em thành công hơn bao người ở quê. Và cũng có rất nhiều gia đình nông dân vẫn sống tốt như thế.
Vậy nên em nghĩ, nếu em có cô gắng thì cũng làm được như ba mẹ. Sống giàu nghèo thì cũng một kiếp người, quan trọng là mình có chấp nhận được hay không.
Hiện tại, có thể em quá chán cuộc sống ở SG, và mong muốn được ở cùng chăm sóc cha mẹ, đời này còn gặp ba mẹ được mấy lần, thêm nữa là mỗi lần về quê lại không muốn đi nữa, nên em muốn chọn về quê. Nhưng con đường phía trước chưa chắc như mình nghĩ, khi mà bỏ đi áo quần bảnh bao nước hoa thơm phức để về lắm lem bùn đất, phân bò . . .
Cảm ơn anh đã chịu lắng nghe và chia sẻ với em.

Trước hết xin cám ơn chủ Topic đã lập ra 1 trang rất hữu ích. Sau là em cám ơn các anh chị member đã cho ý kiến rất nhiệt tình và tâm huyết để mình còn phát triển và không lẻ lôi trên xã hội này. Mình hiện tại cũng có ý đồ giống chủ topic . Mình đã quá chán nản sống ở thành thị. Mình làm bên ngành kinh doanh sắt thép. Trước là nhân viên kinh doanh, sau thấy có lợi nhuận và muốn chủ động nhiều hơn trong công việc, nên mình xin gia đình cho hùng vốn với chủ làm ăn luôn. Mỗi tháng cũng đạt được lợi nhuận trên 70 triệu, có tháng thì thất thu, nhưng cuối năm tính ra vẫn còn lời hơn vài trăm triệu. Nhưng sau 3 năm làm ăn thì tình hình kinh tế đi xuống thê thảm. Giá thép mình nhập về còn cao hơn cả giá thị trường đang bán ra. Đâm ra thị trường của cty mình bị thu hẹp dần. Và rồi chuyện gì đến cũng đến. Một tháng bán ra chưa đủ để chi trả các chi phí để duy trì công ty. Chưa kể áp lực công việc nữa, mỗi ngày phải đối mặt với những khoản nợ của Cty cũng như của gia đình. Có lúc muốn điên lên với chủ, họ yêu cầu phải bán với cái giá này mà phải đạt doanh thu và trả nợ đúng hạn. Chuyện gần như không thể khi mà giá thép càng ngày càng đi xuống, chưa tính khách mua nhiều phải bớt + gia hạn thanh toán. Nay, mình và các cổ đông hợp lại thì quyết định đường ai nấy đi. Nhưng nói thì dễ, còn các khoản công nợ chưa thâu về đang làm mình điên cả lên hết đây. Ba mình có nói một câu, nghe cũng thấm : "Khi nào tiền trong tay mình mới là của mình". Chẳng lẽ bao nhiêu năm qua cầy công trở nên trắng tay ư !????? Hiện tại mình đã có vợ và sắp sanh con So, còn gặp sự cố như vậy nữa. Chẳng biết sang năm phải làm sao đây. Vợ thì y sỹ nha khoa nhưng chưa có bằng cấp, chủ yếu làm cho người quen, lương cũng khá. Nhưng nếu về quê thì chẳng biết có xin được việc gì ở quê không khi mà đi đâu cũng cần bằng cấp. Mình thì gần như tay trắng khi trong tay chỉ có mỗi cái bằng thiết kế đồ họa. Nhưng cũng may ra là Hai bên gia đình trước có làm cho nhà nước, nay được hưởng biên chế, mỗi bên cũng được 5 triệu/1 tháng. Nên các vấn đề tiền bạc ăn xài của ông bà hai bên không cần mình phải lo chỉ lo cho mỗi thằng Cu sắp xửa ra đời thôi hihihihi.

Giờ mình muốn về Quê quá, mình ở Đức Hòa Long An. Về lập trang trại trồng nấm kết hợp với trồng lan, kiếm sống qua ngày. Mình yêu công nghệ, nên mình đang muốn áp dụng công nghệ vào việc trồng trọt của mình. Hai nghề này có đặt điểm là không cần quá tỉ mỉ trong lúc chăm sốc, lại ưa ẩm, tất cả đều phải có mái che hoặc lưới che (hạn chế sự ảnh hưởng của ánh nắng mặt trời đến cây trồng). Lan thì 1 tuần chăm sốc 1 lần chủ yếu là tưới tiêu đều đặn mỗi ngày, có mưa thì khỏi tưới, nắng quá thì tưới nhiều lần, cái đó thì đã có hệ thống tưới tự động, giá cả lại phải chăn. Chiều đi làm về đi dạo 1 vòng xem lan và bắt sâu, cuối tuần thì chăm sốc kỹ hơn, nhổ cỏ, tỉa cành. Còn nấm thì 2,3 ngày 1 lần, sáng trước khi đi làm thì hái nấm + kiểm tra nấm, tối về thì kiểm tra nấm + hái nấm, quan trọng là phải đảm bảo vệ sinh và phải có hệ thống cách ly tốt để nấm không bị nhiễm khuẩn. Cứ 3 đến 6 tháng thì hết 1 vụ. Trồng nấm thì có cái hay là mình không cần đầu tư nhiều, cứ 1 vụ là thâu lại được 20% vốn. Còn bã phôi nấm thì mình tận dụng lại để nuôi trùn Quế cho gà ăn. Nếu thị truong có tuột giá nấm thì để nhà ăn, cho vào các nơi từ thiện, quan Chay hay những phần phế phẩm do nấm không đạt chuẩn hay bị dập hư thì chế biến lại để nuôi gia cầm.

Ngoài ra, để không quá phụ thuộc vào bất ký ngành nghề nào. "Mình chỉ nên xem đó là nghề phụ, thì mình sẽ không chán nản nhanh bỏ cuộc, cứ vừa làm vừa chơi. Tận dụng những thứ thừa của ngành này để làm nguồn sinh lời cho ngành khác". Đó là câu nói của một người mà mình rất là tâm đắt, một người thầy và một người cho mình sự bình an. Đó là một vị thầy tu ở một ngôi chùa tại Quận 4.

Mình dự tính lập trang trại này trên đất 3000 m2. Lan thì mình dự tính khoảng 600m2 trồng 5000 cây. Nấm thì mình dự tính lập 5 trại, mỗi trại 100 m2 bao gồm cả lối đi cũng như đề bao xung quanh trại nấm. Một khoản đất nhỏ chừng 300m2 nuôi gà, và 200m2 trồng rau sạch và 1 cái ao nhỏ. Tổng cộng là : 600m2 lan + 500m2 nấm + 300m2 gà + 200m2 rau = 1600 m2 phần còn lại mình sẽ xây nhà ở, xưởng và cái ao nhỏ. Theo các bạn, với mô hình này có đạt được hiểu quả không, tính khả thi như thế nào, xin được các bạn, anh chị em góp ý cho. Xin cám ơn. email của mình : kahu1405@gmail.com
 
Chân thành khuyên 1 điều, không nên về quê. Khả năng thất bại là rất cao...
Còn vợ còn con, còn tuơng lai chúng nó sau này. Cuộc sống có lúc này lúc khác, nông nghiệp không đơn giàn như bạn suy nghĩ. Không an nhàn cho thu nhập đều đều được đâu.
Được mùa mất giá, được giá mất mùa...Hãy bằng lòng với những cái tốt đang có hiện tại, đừng nhìn nó bằng cái nhìn tiêu cực dễ làm con người ta chán nản. Cuộc sống công chức như bạn khiến nhiều người mơ ước...còn cuộc sống nông dân lo toan cơm áo gạo tiền đang kiến hàng trăm người bỏ chạy đó bạn.
Thành công to lớn thì không sao, thất bại nhỏ cũng sẽ khiến bạn hối hận đấy.
 
To anh tieudien:
Em là kỹ sư điện, tuy nhiên em đặc biệt yêu thích công nghệ nhất là mảng đtdđ. Em sẵn sàng bỏ thời gian, tiền bạc và công sức để tìm hiểu khi có mẫu điện thoại mới, hệ điều hành mới . . . mà không biết chán. Tuy nhiên em không nghĩ là em có thể biến cái đam mê đó thành nghê nghiệp mà chỉ là một thú vui giải trí, vì em không có máu liều và máu kinh doanh. Trước giờ em chi biết an phận đi làm nhận lương, cho nên bây giờ muôn bung ra làm cái gì cũng e dè sợ cái này cái nọ. Nói chung là em sợ THẤT BẠI khi mạo hiểm, rồi không có đường quay lại.
Quay lại vấn đề làm nông, em chọn hướng này đơn giản là vì đây là nghề truyền thống bao đời của gia đình em, ba mẹ em cũng làm nông mà nuôi em ăn học thành tài, và có thể nói là em thành công hơn bao người ở quê. Và cũng có rất nhiều gia đình nông dân vẫn sống tốt như thế.
Vậy nên em nghĩ, nếu em có cô gắng thì cũng làm được như ba mẹ. Sống giàu nghèo thì cũng một kiếp người, quan trọng là mình có chấp nhận được hay không.
Hiện tại, có thể em quá chán cuộc sống ở SG, và mong muốn được ở cùng chăm sóc cha mẹ, đời này còn gặp ba mẹ được mấy lần, thêm nữa là mỗi lần về quê lại không muốn đi nữa, nên em muốn chọn về quê. Nhưng con đường phía trước chưa chắc như mình nghĩ, khi mà bỏ đi áo quần bảnh bao nước hoa thơm phức để về lắm lem bùn đất, phân bò . . .
Cảm ơn anh đã chịu lắng nghe và chia sẻ với em.
thế đấy, cái người ta sợ là cái chưa biết. vậy thì tốt nhất là hãy biết nó đi, sẽ thấy còn sợ hay không bạn ạ.
cái người ta chán là cái họ hưởng quá nhiều rồi, ví như nem chả ngon mấy mà ăn nhiều cũng chán.
bạn hãy ngẫm 2 điều ấy xem. bạn ở SG lâu rồi, có thể chán, nhưng người khác chưa ở SG có thể thích.
có 1 câu chuyện thế này. có 2 người bạn ở trung quốc bỏ quê đi tìm chỗ kiếm sống, gặp đi đường đều hỏi thăm tình hình, được biết như sau : thượng hải cuộc sống đắt đỏ, cái gì cũng phải mua, bắc kinh thì cuộc sống dễ dàng hơn, nước uống có thể xin cũng được. thế là 1 người quyết đi thượng hải vì cho rằng chỗ đó dễ kinh doanh hơn. một người đi bắc kinh vì cho rằng dễ sống hơn. sau nhiều năm, gặp lại nhau, kết quả người đi thượng hải làm ăn thành đạt, còn người đi bắc kinh làm ăn túng bấn.
thế đấy bạn ạ, chuyện kinh doanh không có sách nào đúng hết, chỉ có cố sức vận dụng mọi cách để làm thôi. nhưng mà kinh doanh cần có đất kinh doanh, chứ vào nơi không thuận thì rất khó.
bạn hãy làm 1 con toán nhỏ : hiện nay và sau này gia đình của bạn cần bao nhiêu triệu đồng để tồn tại, và làm ở quê thì mỗi tháng có thu nhập (tiền công và lợi nhuận) bao nhiêu để có thể đáp ứng. đây là cơ sở để định hướng đấy. nếu vì chọn hướng sai, đẩy gia đình vào cảnh khốn khó, liệu vợ con bạn có chịu nổi không hay loạn nhà lên. các cụ ngày xưa chịu khổ nhiều nên tâm tính khác, các bạn bây giờ chưa quen chịu đựng cảnh ở quê, liệu sẽ thế nào ?
Trước hết xin cám ơn chủ Topic đã lập ra 1 trang rất hữu ích. Sau là em cám ơn các anh chị member đã cho ý kiến rất nhiệt tình và tâm huyết để mình còn phát triển và không lẻ lôi trên xã hội này. Mình hiện tại cũng có ý đồ giống chủ topic . Mình đã quá chán nản sống ở thành thị. Mình làm bên ngành kinh doanh sắt thép. Trước là nhân viên kinh doanh, sau thấy có lợi nhuận và muốn chủ động nhiều hơn trong công việc, nên mình xin gia đình cho hùng vốn với chủ làm ăn luôn. Mỗi tháng cũng đạt được lợi nhuận trên 70 triệu, có tháng thì thất thu, nhưng cuối năm tính ra vẫn còn lời hơn vài trăm triệu. Nhưng sau 3 năm làm ăn thì tình hình kinh tế đi xuống thê thảm. Giá thép mình nhập về còn cao hơn cả giá thị trường đang bán ra. Đâm ra thị trường của cty mình bị thu hẹp dần. Và rồi chuyện gì đến cũng đến. Một tháng bán ra chưa đủ để chi trả các chi phí để duy trì công ty. Chưa kể áp lực công việc nữa, mỗi ngày phải đối mặt với những khoản nợ của Cty cũng như của gia đình. Có lúc muốn điên lên với chủ, họ yêu cầu phải bán với cái giá này mà phải đạt doanh thu và trả nợ đúng hạn. Chuyện gần như không thể khi mà giá thép càng ngày càng đi xuống, chưa tính khách mua nhiều phải bớt + gia hạn thanh toán. Nay, mình và các cổ đông hợp lại thì quyết định đường ai nấy đi. Nhưng nói thì dễ, còn các khoản công nợ chưa thâu về đang làm mình điên cả lên hết đây. Ba mình có nói một câu, nghe cũng thấm : "Khi nào tiền trong tay mình mới là của mình". Chẳng lẽ bao nhiêu năm qua cầy công trở nên trắng tay ư !????? Hiện tại mình đã có vợ và sắp sanh con So, còn gặp sự cố như vậy nữa. Chẳng biết sang năm phải làm sao đây. Vợ thì y sỹ nha khoa nhưng chưa có bằng cấp, chủ yếu làm cho người quen, lương cũng khá. Nhưng nếu về quê thì chẳng biết có xin được việc gì ở quê không khi mà đi đâu cũng cần bằng cấp. Mình thì gần như tay trắng khi trong tay chỉ có mỗi cái bằng thiết kế đồ họa. Nhưng cũng may ra là Hai bên gia đình trước có làm cho nhà nước, nay được hưởng biên chế, mỗi bên cũng được 5 triệu/1 tháng. Nên các vấn đề tiền bạc ăn xài của ông bà hai bên không cần mình phải lo chỉ lo cho mỗi thằng Cu sắp xửa ra đời thôi hihihihi.

Giờ mình muốn về Quê quá, mình ở Đức Hòa Long An. Về lập trang trại trồng nấm kết hợp với trồng lan, kiếm sống qua ngày. Mình yêu công nghệ, nên mình đang muốn áp dụng công nghệ vào việc trồng trọt của mình. Hai nghề này có đặt điểm là không cần quá tỉ mỉ trong lúc chăm sốc, lại ưa ẩm, tất cả đều phải có mái che hoặc lưới che (hạn chế sự ảnh hưởng của ánh nắng mặt trời đến cây trồng). Lan thì 1 tuần chăm sốc 1 lần chủ yếu là tưới tiêu đều đặn mỗi ngày, có mưa thì khỏi tưới, nắng quá thì tưới nhiều lần, cái đó thì đã có hệ thống tưới tự động, giá cả lại phải chăn. Chiều đi làm về đi dạo 1 vòng xem lan và bắt sâu, cuối tuần thì chăm sốc kỹ hơn, nhổ cỏ, tỉa cành. Còn nấm thì 2,3 ngày 1 lần, sáng trước khi đi làm thì hái nấm + kiểm tra nấm, tối về thì kiểm tra nấm + hái nấm, quan trọng là phải đảm bảo vệ sinh và phải có hệ thống cách ly tốt để nấm không bị nhiễm khuẩn. Cứ 3 đến 6 tháng thì hết 1 vụ. Trồng nấm thì có cái hay là mình không cần đầu tư nhiều, cứ 1 vụ là thâu lại được 20% vốn. Còn bã phôi nấm thì mình tận dụng lại để nuôi trùn Quế cho gà ăn. Nếu thị truong có tuột giá nấm thì để nhà ăn, cho vào các nơi từ thiện, quan Chay hay những phần phế phẩm do nấm không đạt chuẩn hay bị dập hư thì chế biến lại để nuôi gia cầm.

Ngoài ra, để không quá phụ thuộc vào bất ký ngành nghề nào. "Mình chỉ nên xem đó là nghề phụ, thì mình sẽ không chán nản nhanh bỏ cuộc, cứ vừa làm vừa chơi. Tận dụng những thứ thừa của ngành này để làm nguồn sinh lời cho ngành khác". Đó là câu nói của một người mà mình rất là tâm đắt, một người thầy và một người cho mình sự bình an. Đó là một vị thầy tu ở một ngôi chùa tại Quận 4.

Mình dự tính lập trang trại này trên đất 3000 m2. Lan thì mình dự tính khoảng 600m2 trồng 5000 cây. Nấm thì mình dự tính lập 5 trại, mỗi trại 100 m2 bao gồm cả lối đi cũng như đề bao xung quanh trại nấm. Một khoản đất nhỏ chừng 300m2 nuôi gà, và 200m2 trồng rau sạch và 1 cái ao nhỏ. Tổng cộng là : 600m2 lan + 500m2 nấm + 300m2 gà + 200m2 rau = 1600 m2 phần còn lại mình sẽ xây nhà ở, xưởng và cái ao nhỏ. Theo các bạn, với mô hình này có đạt được hiểu quả không, tính khả thi như thế nào, xin được các bạn, anh chị em góp ý cho. Xin cám ơn. email của mình : kahu1405@gmail.com
bạn chuyển hướng đột ngột thế này, như kiểu đi xe quay ngoắt, dễ hỏng việc lắm. cần có giai đoạn chuẩn bị khá khá. tất nhiên đang lúc này mọi sự đi xuống gây nhiều chuyện, nhưng mà để gây dựng nghề nấm và lan, toàn nghề cao, thì cũng không phải vài tháng mà xong, và vốn cũng không phải vài chục triệu mà được. bạn đang lúc khó về tiền, cẩn thận kẻo vay rồi không thành việc là vỡ nợ nặng, tụt xuống hố sâu hơn đấy. hãy nghĩ cách khởi sự thật an toàn và chắc chắn, và có thể bắt đầu bằng quy mô nhỏ để khẳng định cái đúng đã. có đ/k làm lớn sau chưa muộn
 
Trước hết xin cám ơn chủ Topic đã lập ra 1 trang rất hữu ích. Sau là em cám ơn các anh chị member đã cho ý kiến rất nhiệt tình và tâm huyết để mình còn phát triển và không lẻ lôi trên xã hội này. Mình hiện tại cũng có ý đồ giống chủ topic . Mình đã quá chán nản sống ở thành thị. Mình làm bên ngành kinh doanh sắt thép. Trước là nhân viên kinh doanh, sau thấy có lợi nhuận và muốn chủ động nhiều hơn trong công việc, nên mình xin gia đình cho hùng vốn với chủ làm ăn luôn. Mỗi tháng cũng đạt được lợi nhuận trên 70 triệu, có tháng thì thất thu, nhưng cuối năm tính ra vẫn còn lời hơn vài trăm triệu. Nhưng sau 3 năm làm ăn thì tình hình kinh tế đi xuống thê thảm. Giá thép mình nhập về còn cao hơn cả giá thị trường đang bán ra. Đâm ra thị trường của cty mình bị thu hẹp dần. Và rồi chuyện gì đến cũng đến. Một tháng bán ra chưa đủ để chi trả các chi phí để duy trì công ty. Chưa kể áp lực công việc nữa, mỗi ngày phải đối mặt với những khoản nợ của Cty cũng như của gia đình. Có lúc muốn điên lên với chủ, họ yêu cầu phải bán với cái giá này mà phải đạt doanh thu và trả nợ đúng hạn. Chuyện gần như không thể khi mà giá thép càng ngày càng đi xuống, chưa tính khách mua nhiều phải bớt + gia hạn thanh toán. Nay, mình và các cổ đông hợp lại thì quyết định đường ai nấy đi. Nhưng nói thì dễ, còn các khoản công nợ chưa thâu về đang làm mình điên cả lên hết đây. Ba mình có nói một câu, nghe cũng thấm : "Khi nào tiền trong tay mình mới là của mình". Chẳng lẽ bao nhiêu năm qua cầy công trở nên trắng tay ư !????? Hiện tại mình đã có vợ và sắp sanh con So, còn gặp sự cố như vậy nữa. Chẳng biết sang năm phải làm sao đây. Vợ thì y sỹ nha khoa nhưng chưa có bằng cấp, chủ yếu làm cho người quen, lương cũng khá. Nhưng nếu về quê thì chẳng biết có xin được việc gì ở quê không khi mà đi đâu cũng cần bằng cấp. Mình thì gần như tay trắng khi trong tay chỉ có mỗi cái bằng thiết kế đồ họa. Nhưng cũng may ra là Hai bên gia đình trước có làm cho nhà nước, nay được hưởng biên chế, mỗi bên cũng được 5 triệu/1 tháng. Nên các vấn đề tiền bạc ăn xài của ông bà hai bên không cần mình phải lo chỉ lo cho mỗi thằng Cu sắp xửa ra đời thôi hihihihi.

Giờ mình muốn về Quê quá, mình ở Đức Hòa Long An. Về lập trang trại trồng nấm kết hợp với trồng lan, kiếm sống qua ngày. Mình yêu công nghệ, nên mình đang muốn áp dụng công nghệ vào việc trồng trọt của mình. Hai nghề này có đặt điểm là không cần quá tỉ mỉ trong lúc chăm sốc, lại ưa ẩm, tất cả đều phải có mái che hoặc lưới che (hạn chế sự ảnh hưởng của ánh nắng mặt trời đến cây trồng). Lan thì 1 tuần chăm sốc 1 lần chủ yếu là tưới tiêu đều đặn mỗi ngày, có mưa thì khỏi tưới, nắng quá thì tưới nhiều lần, cái đó thì đã có hệ thống tưới tự động, giá cả lại phải chăn. Chiều đi làm về đi dạo 1 vòng xem lan và bắt sâu, cuối tuần thì chăm sốc kỹ hơn, nhổ cỏ, tỉa cành. Còn nấm thì 2,3 ngày 1 lần, sáng trước khi đi làm thì hái nấm + kiểm tra nấm, tối về thì kiểm tra nấm + hái nấm, quan trọng là phải đảm bảo vệ sinh và phải có hệ thống cách ly tốt để nấm không bị nhiễm khuẩn. Cứ 3 đến 6 tháng thì hết 1 vụ. Trồng nấm thì có cái hay là mình không cần đầu tư nhiều, cứ 1 vụ là thâu lại được 20% vốn. Còn bã phôi nấm thì mình tận dụng lại để nuôi trùn Quế cho gà ăn. Nếu thị truong có tuột giá nấm thì để nhà ăn, cho vào các nơi từ thiện, quan Chay hay những phần phế phẩm do nấm không đạt chuẩn hay bị dập hư thì chế biến lại để nuôi gia cầm.

Ngoài ra, để không quá phụ thuộc vào bất ký ngành nghề nào. "Mình chỉ nên xem đó là nghề phụ, thì mình sẽ không chán nản nhanh bỏ cuộc, cứ vừa làm vừa chơi. Tận dụng những thứ thừa của ngành này để làm nguồn sinh lời cho ngành khác". Đó là câu nói của một người mà mình rất là tâm đắt, một người thầy và một người cho mình sự bình an. Đó là một vị thầy tu ở một ngôi chùa tại Quận 4.

Mình dự tính lập trang trại này trên đất 3000 m2. Lan thì mình dự tính khoảng 600m2 trồng 5000 cây. Nấm thì mình dự tính lập 5 trại, mỗi trại 100 m2 bao gồm cả lối đi cũng như đề bao xung quanh trại nấm. Một khoản đất nhỏ chừng 300m2 nuôi gà, và 200m2 trồng rau sạch và 1 cái ao nhỏ. Tổng cộng là : 600m2 lan + 500m2 nấm + 300m2 gà + 200m2 rau = 1600 m2 phần còn lại mình sẽ xây nhà ở, xưởng và cái ao nhỏ. Theo các bạn, với mô hình này có đạt được hiểu quả không, tính khả thi như thế nào, xin được các bạn, anh chị em góp ý cho. Xin cám ơn. email của mình : kahu1405@gmail.com

Em thấy anh lập kế hoạch chi tiết lắm, nhưng em cảm thấy có gì đó mâu thuẫn:
1. Sáng ra vườn dạo một vòng - đi làm, chiều làm về ra vườn dạo một vòng ==> anh không thể vừa đi làm cố định vừa chăm sóc vườn lan + nấm, vì em có đọc các bài hướng dẫn nuôi trồng trên này, rất là mất công sức và thời gian.
2. "Mình chỉ nên xem đó là nghề phụ, thì mình sẽ không chán nản nhanh bỏ cuộc, cứ vừa làm vừa chơi. Tận dụng những thứ thừa của ngành này để làm nguồn sinh lời cho ngành khác" Câu này không sai, nhưng chưa chắc có thể áp dụng cho tất cả mọi người. Nếu anh có sẵn trong tay tài sản lớn, ko lo đói thì lúc đó đầu óc anh thư thái thoải mái, vừa làm vừa chơi, có khi lại hay và sáng tạo, cho năng suất cao hơn. Tuy nhiên theo như anh kể thì em thấy hoàn cảnh anh bây giờ không mấy khả quan, áp dụng câu này thì 50-50 đấy anh ạ!
Chân thành khuyên 1 điều, không nên về quê. Khả năng thất bại là rất cao...
Còn vợ còn con, còn tuơng lai chúng nó sau này. Cuộc sống có lúc này lúc khác, nông nghiệp không đơn giàn như bạn suy nghĩ. Không an nhàn cho thu nhập đều đều được đâu.
Được mùa mất giá, được giá mất mùa...Hãy bằng lòng với những cái tốt đang có hiện tại, đừng nhìn nó bằng cái nhìn tiêu cực dễ làm con người ta chán nản. Cuộc sống công chức như bạn khiến nhiều người mơ ước...còn cuộc sống nông dân lo toan cơm áo gạo tiền đang kiến hàng trăm người bỏ chạy đó bạn.
Thành công to lớn thì không sao, thất bại nhỏ cũng sẽ khiến bạn hối hận đấy.
Cảm ơn anh, em sẽ cố gắng suy nghĩ theo hướng tích cực hơn, hy vọng sẽ tìm ra con đường sáng suốt!
 
E thấy bác nên về hỏi bố mẹ là chuẩn nhất. Vì họ đã làm nông và nuôi bác đến khi thành đạt, vậy hỏi họ con về nối nghiệp đc hok? Gừng càng già càng cay. Trên đây chỉ có những cái thiên về công nghệ nhiều hơn là giọt mồ hôi giọt máu. Thân!!
 
E thấy bác nên về hỏi bố mẹ là chuẩn nhất. Vì họ đã làm nông và nuôi bác đến khi thành đạt, vậy hỏi họ con về nối nghiệp đc hok? Gừng càng già càng cay. Trên đây chỉ có những cái thiên về công nghệ nhiều hơn là giọt mồ hôi giọt máu. Thân!!
Mình đã bao lần xa gần dò hỏi rồi, nhẹ thì bị gạt đi, nặng thì ăn chửi, @@!
 
Mình đã bao lần xa gần dò hỏi rồi, nhẹ thì bị gạt đi, nặng thì ăn chửi, @@!
Có thể bạn về làm nông nghiệp nhưng không về quê. Mua đất ở đâu đó, Đồng Nai chẳng hạn. Làm theo kiểu bán nông nghiệp. Trồng bơ, mít, tiêu ... thuê người làm theo kế hoạch của mình. 3 măm sau có thu hoạch lúc đó hãy chuyển hẳn. Hoặc bán đất cũng không lỗ.

Từ Q 1 TPHCM đến Long Thành, Trảng Bom hoặc Bình Dương khoảng 1 tiếng rưỡi đi xe. Thứ 7 về, chủ nhật lên lại ... Quá hạnh phúc, 1 tháng 2 lần.
Với số vốn như bạn, người nông dân có trình độ như bạn ! Các nông dân khác sao có được!
Em thấy anh lập kế hoạch chi tiết lắm, nhưng em cảm thấy có gì đó mâu thuẫn:
1. Sáng ra vườn dạo một vòng - đi làm, chiều làm về ra vườn dạo một vòng ==> anh không thể vừa đi làm cố định vừa chăm sóc vườn lan + nấm, vì em có đọc các bài hướng dẫn nuôi trồng trên này, rất là mất công sức và thời gian.
2. "Mình chỉ nên xem đó là nghề phụ, thì mình sẽ không chán nản nhanh bỏ cuộc, cứ vừa làm vừa chơi. Tận dụng những thứ thừa của ngành này để làm nguồn sinh lời cho ngành khác" Câu này không sai, nhưng chưa chắc có thể áp dụng cho tất cả mọi người. Nếu anh có sẵn trong tay tài sản lớn, ko lo đói thì lúc đó đầu óc anh thư thái thoải mái, vừa làm vừa chơi, có khi lại hay và sáng tạo, cho năng suất cao hơn. Tuy nhiên theo như anh kể thì em thấy hoàn cảnh anh bây giờ không mấy khả quan, áp dụng câu này thì 50-50 đấy anh ạ!
Cảm ơn anh, em sẽ cố gắng suy nghĩ theo hướng tích cực hơn, hy vọng sẽ tìm ra con đường sáng suốt!
Có những vùng đất nông nghiệp chỉ cách trường cấp 3 khoảng 3 km, trường đại học 25 - 45 km ... Muốn mua Ô tô mới cũng chỉ chừng đó. Cụ thể là Bình Dương, TP Biên Hòa.
Xa hơn chút xíu, căn nhà + diện tích đất = 150m vuông chỉ 250 tr, mặt đường nhựa, cách QL 1A từ 50m - 300m, trường cấp 3 cách chừng 3 km. và đất nông nghiệp cách nhà khoảng 3km tầm 120 - 150 tr / sào. So với TP căn nhà chỉ tầm 40m vuông, oxy phải đi mua. Mình không chọn TP.
 
Last edited:
Chào cả nhà!
Nghe các Bác tâm sự mà e cũng muốn nói để mọi người giúp với ạ. e trong cuộc thì nhìn nhận chưa thông, và nhiều người nhìn nhận thì sẽ có nhiều ý hơn.
tình hình của e là:
e sinh năm 89. học 5 năm đh xây dựng, ra trường xin đúng nghề. nhưng khổ nỗi xd thì các bác biết r đấy. bây giờ lương e cũng chỉ 5tr thôi. e làm ở hà nội. e tính xin nghỉ về quê. cuối năm e lấy vợ, vợ thì làm viễn thông cố định ở quê rồi. e định về quê làm trang trại, dẫu biết làm giàu từ trang trại là khó khăn. nhưng muốn về quê, chứ mà đi làm thuê thế này thì tiêu dè cả tháng cũng chẳng bỏ ra đc mấy. về quê gần bố mẹ, rồi vợ con sau này nữa. đọc tâm sự của mấy bác e thấy có phần nào đồng cảm. mong các bác chỉ giáo. trân thành cảm ơn các bác!
 
Back
Top