Phủ chất bảo quản lên trái cây ở Mỹ người ta gọi là waxing (phủ sáp), cho dù chất bảo quản có là sáp hay không. Chất bảo quản nếu được làm từ sáp ong, sáp cọ (carnauba) và các chất diệt khuẩn, chất nhũ hoá là hoá chất thực phẩm thì an toàn. Kỹ thuật phủ sáp thường được ứng dụng lên quả có múi (citrus), quả vỏ láng (stone fruit). Mất nước làm quả chín héo. Lớp sáp này ngăn chặn hoàn toàn việc mất nước. Hô hấp trao đổi chất : quả thải ra CO2, lấy O2 vào, được lớp sáp này ngăn cản 80-90%, khiến cho quá trình trao đổi chất chậm lại, quả chín chậm lại. Ngày xưa, khi kỹ thuật nhũ hoá chưa có, người ta nhúng quả vào sáp nóng. Waxing kiểu này thì quá trình trao đổi khí bị dừng hẳn lại, quả sẽ chết và mục ruỗng từ bên trong. Ngày nay, kỹ thuật nhũ hoá làm tan những giọt sáp vào nước. Khi ta nhúng quả vào sữa sáp, quả sẽ được phủ một lớp sáp dày khoảng 20-30 micron, vửa đủ dày để không cho nước đi qua, nhưng vẫn đủ mỏng để không khí có thể qua được. Áp dụng phủ sáp ta có thể kép dài thời gian chín của quả lên 3-4 lần.
>>> xem thêm:
mua thẻ điện thoại
Trong quá trình chín, quả sản sinh ra khí ethylene, các thụ thể ethylene sẽ hấp thụ và biến đổi tinh bột thành đường. Để làm chậm chín người ta dùng 2 phương thức, thứ nhất là ngăn cản chất ethylene được sinh ra, hoặc thứ hai ngăn cản không cho quả hấp thụ ethylene. Cách thứ nhất đắt đỏ hơn, phải áp dụng khi quả còn trên cây. Cách thứ hai cũng đắt nhưng rẻ hơn cách thứ nhất, cho quả thở một loại khí có cấu trúc tương tự ethylene, khiến các thụ thể bị bất hoạt, không còn khả năng hấp thụ ethylene. Với cách này ta có thể kéo dài thời gian chín của quả lên hàng chục lần mà vấn đề nhiệt độ trữ lạnh để bảo quản không còn quan trọng hàng đầu nữa.