cây thuốc quý thì quý ở tii1nh hoang dã của nó chứ trồng thì giá trĩ dược liệu của nó ko còn nữa hoặc còn nhưng rất ít
Theo kinh nghiệm của các thầy thuốc nam thì không phải cây thuốc mọc ở đâu cũng có các đặc tính chữa trị giống nhau - có vùng thì dược tính yếu hơn, có vùng thì dược tính mạnh hơn. Vì thế có nhiều thầy thuốc không thích cây dược liệu được trồng theo kiểu nông nghiệp mà thường sẽ đi săn lùng cây dược liệu ở vùng đất mà họ cho là có dược tính mạnh. Thêm một điều nữa là thời gian cây mọc. Có thầy thuốc thì cho rằng cây sống càng lâu thì dược tính càng mạnh hơn nhiều. Tuy nhiên, đó chỉ là nhận định của các thầy thuốc. Tóm lại thì đoạn trên của mình có 2 điều cần bàn cãi: VÙNG ĐẤT & THỜI GIAN. Hôm nay baby xin được dùng cái hiểu biết hạn hẹp của mình mà lý luận đôi chút về 2 điều này.
1> VÙNG ĐẤT:
Chất đất vùng này khác với chất đất vùng kia. Vì lẽ đó mà vì sao cây trồng ở vùng này lại có chất lượng khác vùng kia. Tuy nhiên, chất đất thì cũng chỉ bao gồm các yếu tố chính như N-P-K; vi lượng, nước, nhiệt độ, độ ẩm, độ tơi xốp, vi sinh vật. NHẤT NƯỚC, NHÌ PHÂN, TAM CẦN, TỨ GIỐNG - đây là 4 yếu tố chính để quyết định chất lượng cây trồng. NƯỚC thì cần phải là nước ngọt và PH trung tính, PHÂN thì gồm 3 chất chính là N-P-K và 1 loạt các loại vi lượng, GIỐNG thì nghĩa là cần phải có giống cây tốt, CẦN thì nghĩa là sự chuyên cần trong việc chăm sóc, tìm hiểu cái mà mình đang trồng và đáp ứng cho cây cái nó cần.
Ví dụ dễ thấy nhất là việc người ta trồng cây trong nhà kính. Cây trồng vẫn tươi tốt trong nhà kính mặc cho thời tiết lạnh giá của của châu âu hoặc cái khô nóng chết người của Israel.
Vậy có thể kết luận rằng cây thuốc được trồng cũng có thể thay thế cây thuốc ngoài tự nhiên nếu ta đáp ứng các điều kiện của cây một cách cần và đủ. Nhưng để làm được điều này thì cần phải mất thời gian tìm hiểu.
2> THỜI GIAN:
Từ trước tới giờ ta vẫn nghe giá của 1 củ "nhân sâm ngàn năm" mắc gấp nhiều lần một củ nhân sâm vài năm tuổi được trồng công nghiệp. Và vậy là mọi người đều nghĩ rằng cây "có tuổi" tốt gấp nhiều lần cây "trẻ dại". Vậy thực hư ra sao?
Xin thưa: giá thì đúng là chênh lệnh quá cỡ thợ mộc rồi đó nhưng "chất tốt" thì chưa chắc à nha.
Cây trái đều có "cái ngưỡng" hấp thụ và tồn trữ của nó. Điều này đã được các nhà khoa học tìm hiểu và chứng minh trên một số cây trồng rồi.
Một củ nhân sâm được trồng nặng 100g có 2g "chất sâm" giá 500$ và một củ nhân sâm ngàn năm tuổi cũng nặng 100g với 3-4g "chất sâm" nhưng giá tới 10.000$ thì bạn sẽ chọn mua cái nào?
Xin lấy ví dụ: Cây Đinh Lăng - một loại cây phó sâm được các nhà khoa học và các thầy thuốc đông y khuyên rằng nên thu hoạch sau khi trồng 5 năm. Vì sao? Vì "nếu có trồng lâu hơn thì dược tính của cây chẵng cao hơn bao nhiêu".
---------------------------------------------------
Trồng cây thuốc là một hướng đi tốt theo nhiều mặt:
Có thể bảo tồn được các giống cây thuốc quý đặc hữu và đặc trị để con cháu đời sau còn có cái mà sử dụng.
Để bào chế các loại thuốc rất tốt để trị bệnh theo tinh thần "nam dược trị nam nhân".
Để thương mại hóa "thuốc nam", tạo nguồn thu ngoại tệ cho đất nước - tạo nguồn thu tốt cho nông dân. Ví dụ như Trinh Nữ Hoàng Cung hoặc một số loại thuốc mà TQ mua nguyên liệu của ta với giá bèo mà tinh chế xong bán lại cho ta với giá trên trời.
Nhưng nói thì nói vậy thôi chứ nếu chúng ta vẫn bước theo vết xe đổ của người đi trước thì cũng chỉ có chết. Phải có tìm hiểu, phải có quy hoạch, phải tuân theo quy tắc CUNG-CẦU, phải tinh chế chứ đừng "bán lúa non". Để đáp ứng những điều trên thì một vài cá nhân không thể làm được mà cần phải có sự hợp sức của nhiều người và tốt nhất là có sự tham gia của các cấp chính quyền.
Hi vọng ngà mai trời lại sáng cho cây thuốc nam và cho những người có đam mê nó!! (trong đó có tui. Hehe)