Tôi thấy vấn đề cốt lõi là con người chứ không phải cái nghiên cứu sản xuất ra máy, đào tạo anh nông dân, chú kỹ sư.
Nước VN tái phục hồi sau chiến tranh, mở cửa đổi mới kinh tế chỉ mới gần đây thôi (Xin nhắc lại, mới gần đây thôi!), những ký ức khốn khó, bất cập còn in dấu trong nhiều người. Các nước Âu-Mỹ họ có cơ giới hoá, công nghệ sinh học tiên tiến thì phải có những ưu thế đặc biệt và không phải ngày một ngày hai đạt được thành quả đó.
Trên thế giới có hàng trăm quốc gia, mà hình như không có nhiều quốc gia có nền nông nghiệp mạnh, tiên tiến, cơ giới hoá. Ở đâu cũng có khó khăn, thiếu thốn, thậm chí đói khổ. Đừng nhìn vào sự thuận lợi của ng khác mà tự ti cho mình.
Yếu tố con người, nhắc đến anh Nhật, sau tai hoạ vừa qua, điều người ta nhớ nhất và thán phục là tinh thần kỷ luật và sẻ chi của họ. Cá nhân tôi, nhận thấy rằng, trong thời điểm hiện tại, người Việt ta không đoàn kết. Than thở nhiều quá!
Nói xa làm chi, nói gần thôi!
Đơn cử trong diễn đàn này, có nhiều ý kiến, có ý tưởng thế này thế kia, tôi không phủ nhận là ý kiến tốt nhưng vô hình chung có sự ỷ lại vào BQT, chờ và chờ! Một câu hỏi đặt ra, làm thế nào phát triển diễn đàn thêm nữa? Trả lời thì dễ, nhưng để làm thì khó lắm. Chung quy là yếu tố con người. Chúng ta trông chờ, khép nép và suy đi tính lại lâu quá!
Các diễn đàn khác, để trở nên mạnh mẽ ngoài định hướng chọn mảng "hot" (vd: điện thoại, giải trí, máy tính) thì trụ cột là sự đóng góp của vô vàn thành viên.
Trở lại vd Nông Nghiệp:
Tôi cũng công nhận là nền khoa học NN VN là yếu. Yếu và bất cập nhiều mặt lắm.
Mối lo thời giá luôn là chuyện thường ở huyện. Đến nỗi TV cũng năm lần bảy lượt làm phóng sự về sự chênh lêch giá từ tay ng nông dân đến người tiêu dùng.
Nếu,
Người nông dân có mức thu nhập an toàn thì hẳn đủ tiền để mua máy móc. Có cung thì phải có cầu, nghiên cứu sản xuất dịch vụ về máy móc thiết bị nông nghiệp phải phát triển.
Đã từng có bài viết than thở về máy móc nông nghiệp và than phiền về chất lượng máy TQ (ngay trên diễn đàn này). Có một anh, anh ta giới thiệu mình là kỹ sư cơ khí nông nghiệp. Anh bộc bạch nỗi lòng mà tôi thấy phải lắm. Anh nói:
Chúng tôi hoàn toàn đủ khả năng để làm ra được những loại máy phục vụ nông nghiệp (cụ thể là máy phục vụ nông nghiệp lúa nước). Nhưng chi phí hoàn thành đắt hơn máy TQ, chúng tôi không bán được!
Nghiên cứu- Sàn xuất đến cho cùng cũng là để bán. Thương mãi đã không lợi thì lấy chi nuôi khoa học? Người nghiên cứu, công trình nghiên cứu phải kết hợp với sản xuất-dịch vụ-thương mại-thương hiệu. Nếu không thì cứ xếp tủ.
Tôi là một người nông dân, thay vì làm công ăn lương, tôi tự sản xuất tại gia. Là một người nông dân, tôi không cần biết ông A nghiên cứu được cái gì? khoa học phát triển đến XYZ thế nào? Cái tôi muốn biết: có thứ nào cần cho việc sx của tôi để tôi mua nó. Giá cả hợp lý và quan trọng hơn hết: Tôi có tiền để mua từ việc sản xuất.
Nền khoa học Nông Nghiệp VN yếu kém, vậy chúng ta làm được gì và phải làm gì? Tôi cũng không biết! Cho đến khi tôi đọc bài viết của KTD
- Một sàn giao dịch thực sự, tránh bà con bị lừa đảo như ToanLongFarm (mấy trăm năm nữa thì xong ?!)
- Một trung tâm dám tư vấn kỹ thuật + bao tiêu đầu ra cho bà con ( kiếp này làm dc ko?)
- Những buổi Offline ý nghĩa hơn(không phải ăn nhậu) đi vào những vùng sâu, vùng xa, tư vấn bà con nghèo chút kỹ thuật, tặng bà con những giống vật nuôi,giống cây trồng giúp họ bớt khổ (Quá khó với KTD ?!)
- Một cái quỷ Agriviet nho nhỏ để thăm hỏi giúp đở bà con Agriviet khi ốm đau bệnh tật (không thực hiện được ngay cả vừa mới mở ra).
- Những lần phone cho cán bộ khuyến nông thì mới nhận ra, ôi sao mình trẻ con quá, chẳng ai rãnh mà đi tư vấn hay nhiệt tình giới thiệu mô hình đâu . Họ cũng có nổi lo riêng với tình hình lạm phát ngày nay, họ cũng chưa chắc đã yêu nghề nông hay chỉ là học nhầm ngành thi nhầm trường :wacko: