Tại sao người có học thức lại không về chăn nuôi?

  • Thread starter Gà Chọi Thái Bình
  • Ngày gửi
Đang dọn cái chuồng gà và có ý nghĩ như thế này?
Tôi đã vào diễn đàn này đọc cũng kha khá những bài viết và thấy một số bài viết bắt gặp được cái tôi ở trong đó: nào là kĩ sư xây dựng có nên về quê chăn nuôi hay không? ... những chủ đề tựa tựa như thế?
Tôi biết là các bạn cũng như tôi đang thăm dò ý kiến của mọi người và học hỏi kinh nghiệm của người đi trước.
Tôi biết rằng một khi đã quyết định chọn con đường này sẽ có rất nhiều những ý kiến trái chiều và phản đối của bạn bè và người thân. Nhưng tôi thử hỏi rằng các bạn đang chọn con đường cho chính mình hay chọn con đường cho người khác?
- Tại sao lại không cơ chứ?
Khi mà chúng ta được may mắn hơn bao nhiêu người, hơn bao nhiêu bác nông dân không có điều kiện đi học? Chúng ta ít nhất là cũng có cái trí tuệ, nếu mà so sánh với người khác thì không bằng ai nhưng so với mức sàn thì cũng đâu thua kém gì? Tại sao lại không hả các bạn? Quan trọng là khi suy nghĩ cái gì đó cho thấu đáo là phải bắt tay vào hành động ngay? Việc gì cũng có rủi ro, được và mất .điều này ai cũng biết được qua hai mươi mấy năm được sống trên cõi đời này. Đừng do dự nữa nhé. Nếu cứ mãi nghĩ đến khó khăn thì sẽ rất khó làm một việc gì đó. Hành động ngay thôi. Chúng ta có thể hợp tác chung sức cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm để vươn lên phải không nào? Trước mắt thì chung sức về ý tưởng sau là về hành động và trong suốt quá trình thực hiện.
Rất vui được kết bạn với các bác. Facebook của mình: http://www.facebook/bangachoiothaibinh
P/s: Bỏ lại sau lưng chốn thành đô ồn ào tấp nập đầy bon chen ngột ngạt
 


Đầu tư như thế này thì chỉ tạo ra đủ tiền để ăn qua ngày thôi. Lấy đâu ra tích lũy mà đầu tư máy móc. Bò là con vật mình thấy ít bệnh nhất trong đám vật nuôi quen thuộc đó.
khởi nghiệp mà k biết cái gì mà vứt ra máy trăm triệu cứ thế mà nuôi ah. Làm cái gì cũng vậy thôi k ai biết trước được điều điều gì đâu bạn. Bỏ trứng vào 1 rổ lúc rơi ng thiệt thì thiệt hết. 1 2 cặp bò cũng trăm tr rồi.
 


Đang dọn cái chuồng gà và có ý nghĩ như thế này?
Tôi đã vào diễn đàn này đọc cũng kha khá những bài viết và thấy một số bài viết bắt gặp được cái tôi ở trong đó: nào là kĩ sư xây dựng có nên về quê chăn nuôi hay không? ... những chủ đề tựa tựa như thế?
Tôi biết là các bạn cũng như tôi đang thăm dò ý kiến của mọi người và học hỏi kinh nghiệm của người đi trước.
Tôi biết rằng một khi đã quyết định chọn con đường này sẽ có rất nhiều những ý kiến trái chiều và phản đối của bạn bè và người thân. Nhưng tôi thử hỏi rằng các bạn đang chọn con đường cho chính mình hay chọn con đường cho người khác?
- Tại sao lại không cơ chứ?
Khi mà chúng ta được may mắn hơn bao nhiêu người, hơn bao nhiêu bác nông dân không có điều kiện đi học? Chúng ta ít nhất là cũng có cái trí tuệ, nếu mà so sánh với người khác thì không bằng ai nhưng so với mức sàn thì cũng đâu thua kém gì? Tại sao lại không hả các bạn? Quan trọng là khi suy nghĩ cái gì đó cho thấu đáo là phải bắt tay vào hành động ngay? Việc gì cũng có rủi ro, được và mất .điều này ai cũng biết được qua hai mươi mấy năm được sống trên cõi đời này. Đừng do dự nữa nhé. Nếu cứ mãi nghĩ đến khó khăn thì sẽ rất khó làm một việc gì đó. Hành động ngay thôi. Chúng ta có thể hợp tác chung sức cùng nhau chia sẻ kinh nghiệm để vươn lên phải không nào? Trước mắt thì chung sức về ý tưởng sau là về hành động và trong suốt quá trình thực hiện.
Rất vui được kết bạn với các bác. Facebook của mình: http://www.facebook/bangachoiothaibinh
P/s: Bỏ lại sau lưng chốn thành đô ồn ào tấp nập đầy bon chen ngột ngạt
Chào bạn. Mình thấy đọc những dòng trên của bạn thật là thú vị. Có lẽ như ai đam mê chăn nuôi dường như đều có những quan điểm chung sao ấy. Giới thiệu với bạn nhé. Tôi 29 tuổi rồi hiện đang làm nhân viên cho 1 doanh nghiệp ở địa phương (TP NB), tôi cảm thấy công việc mình đang làm có vẻ như là để đối phó với xã hội mấy năm nay sao ấy. làm việc mà ko có nhiều hứng thú với công việc cho lắm. nhà tôi có 400 m2 đất để không mà không làm gì cả. Cách đây vài tháng tôi đã nghiên cứu tìm hiểu nhiều và quyết định đầu tư nuôi gà và nuôi rắn rồi. Tôi mới ném vào chỗ này khoảng 50tr với hy vọng mong đổi ngành nghề cho đúng yêu thích và đam mê. Kinh nghiệm còn non và thiếu, tinh thần bất an (tâm lý chung về mặt gia đình). Đọc bài của bạn thấy hứng khởi lên rất nhiều và lại tràn đầy niềm đam mê. hy vọng làm quen với bạn. 0985420144
 
Chào bạn. Mình thấy đọc những dòng trên của bạn thật là thú vị. Có lẽ như ai đam mê chăn nuôi dường như đều có những quan điểm chung sao ấy. Giới thiệu với bạn nhé. Tôi 29 tuổi rồi hiện đang làm nhân viên cho 1 doanh nghiệp ở địa phương (TP NB), tôi cảm thấy công việc mình đang làm có vẻ như là để đối phó với xã hội mấy năm nay sao ấy. làm việc mà ko có nhiều hứng thú với công việc cho lắm. nhà tôi có 400 m2 đất để không mà không làm gì cả. Cách đây vài tháng tôi đã nghiên cứu tìm hiểu nhiều và quyết định đầu tư nuôi gà và nuôi rắn rồi. Tôi mới ném vào chỗ này khoảng 50tr với hy vọng mong đổi ngành nghề cho đúng yêu thích và đam mê. Kinh nghiệm còn non và thiếu, tinh thần bất an (tâm lý chung về mặt gia đình). Đọc bài của bạn thấy hứng khởi lên rất nhiều và lại tràn đầy niềm đam mê. hy vọng làm quen với bạn. 0985420144
Tôi rất thích câu: "we must fight for that in which we believe " trong bài hát 'A symphony of justice' . Chiến đấu cho những điều chúng ta tin tưởng
P.s: Rất vui được làm quen với bác. Mà bác nuôi gà gì thế. Gà chọi thì khi nào có điều kiện giao lưu với em nha:). Em không phải ý xấu đâu nhưng rắn con mà con nào có biểu hiện không tốt cho gà chọi ăn tốt lắm bác ak:)
 
Đấy không phải đam mê như bạn nghĩ.. Đấy chỉ là ảo tưởng nhất thời.. thôi bạn ạ.. bạn đừng tưởng đó là đam mê .. khi bạn làm cái đam mê đó bạn sẽ lại thấy mình đam mê cái khác thôi ... Đấy không dc gọi là đam mê.. Đấy được gọi là .. ao tưởng... Đấy bạn ạ
vấn đề đưa ra không phải để tranh cãi, và cũng tùy vào suy nghĩ mỗi người thôi,tôi nói là để ủng hộ những người dám nghĩ,dám làm và dám sống với tình yêu của mình, dù cho là đã biết đi, nhưng hướng đi không đúng thì phải nhìn lại mà đi,sống mà cứ mãi chấp nhận để rồi làm một công việc chẳng có niềm đam mê,chỉ là để duy trì thì thật là nhàm chán, cuộc sống cứ bình lặng nhưng cũng chẳng có gì để nói. ôi....

lúc còn bé và khi bạn đã trưởng thành là hai giai đoạn bạn không thể đem ra so sánh...cũng như đã nói ở trên, tôi chỉ cổ vũ với những người dám sống với đam mê của chính mình,
 
Tôi rất thích câu: "we must fight for that in which we believe " trong bài hát 'A symphony of justice' . Chiến đấu cho những điều chúng ta tin tưởng
P.s: Rất vui được làm quen với bác. Mà bác nuôi gà gì thế. Gà chọi thì khi nào có điều kiện giao lưu với em nha:). Em không phải ý xấu đâu nhưng rắn con mà con nào có biểu hiện không tốt cho gà chọi ăn tốt lắm bác ak:)
Bạn cho mình fb đi.
 
100 triệu chả đủ làm gì? Mình cũng đang xúc tiến về quê làm nông. Nhưng đang rất khó khăn. Dù nguồn vốn hiện có khoản 200. Ví dụ. Mua 1 chiếc máy cày đã 100. Máy gặt cỡ vừa cũng 100. Thế là hết tiền. Chưa nói đến chuyện thuê đất. Ví dụ nuôi bò sinh sản mỗi con cũng 25 triệu. 200 cũng chỉ mua được 8 con. Nuôi hơn 2 năm mới có lứa bò đầu tiên để bán. Chưa tính đến dịch bệnh, chuồng trại. Mỗi tháng ở quê làm ít nhất phải tạo ra được 1 nửa thu nhập ở phố thì may ra còn quay về. Mà muốn có một nửa thu nhập đó ở quê là một bài toán không dễ tý nào cả. Mình định nuôi gà vườn mà xây tường cao 2m bao quanh hết 15000m2 là hết vốn. Vốn chính là yếu tố khiến người có học thức ko thể quay về. Gia đình ko ủng hộ thì ko vay mượn thêm được. Cũng nản lắm.
tính như bạn chắc không ai làm nông được rồi. hi.
 
Dau tien la lo cai mieng, co tien an duoc roi moi lo toi cai khac, tai sao co nguoi kiem tien nhieu, nguoi kiem k ra. Ki su hay bac si cung phai an, cuoc song on dinh moi tinh chuyen khac dc, moi nguoi moi hoan canh, moi so thich, chung quy lai 1 chu " cay " moi co tien, lam sieu sieu enh enh thi thich hay dam me gi cung nhu nuoc troi song.
 

Đấy không phải đam mê như bạn nghĩ.. Đấy chỉ là ảo tưởng nhất thời.. thôi bạn ạ.. bạn đừng tưởng đó là đam mê .. khi bạn làm cái đam mê đó bạn sẽ lại thấy mình đam mê cái khác thôi ... Đấy không dc gọi là đam mê.. Đấy được gọi là .. ao tưởng... Đấy bạn ạ
Chào anh HuyChinh, anh nhầm rồi,với tôi thì tôi biết đó là đam mê của tôi, ngay từ khi còn đi học cấp 2 tôi đã từng chỉ vào cánh đồng vàng ươm lúa ở quê tôi và nói với đám bạn rằng," sau này tao sẽ mua hết cả cánh đồng này để làm trang trại" ...
Có thể với anh thì tôi không biết,nhưng theo tôi nghĩ chúng ta đừng vội kết luận về những gì chúng ta chưa biết hay không biết, Người Việt mình đúng là luôn giữ cái điều không tốt này một cách cố hữu, hãy xem cách những người nước ngoài người ta nói, dù với 1 vấn đề đã biết mười mươi nhưng khi nào cũng luôn khiêm tốn mà bắt đầu rằng " tôi nghĩ rằng..." họ chỉ dám dừng lại ở 1 góc độ đó là suy nghĩ chủ quan của chính họ mà thôi...
Bạn cho mình fb đi.
tôi cũng rất vui được giao lưu cùng với bạn bè cùng chí hướng trên khắp mọi miền,
chúng ta hãy cùng nhau nối vòng tay bè bạn ,giao lưu, học hỏi, chia sẻ và giúp đỡ nhau nhé .
đây là Face của tôi. https://www.facebook.com/
rất mong được giao lưu cùng anh em bạn hữu xa gần
Thân gửi!
 
Tôi không có ý gì cả .ở đây bình luận tôi cũng chỉ mong mọi nguời nhận ra được cái đúng của sự việc .. thật sự ai cũng có đam mê tôi cũng có đam mê của tôi.. bạn có đam mê của bạn.. ở đây tôi chỉ nói đừng nhầm lẫn giữa đam mê và aỏ tưởng thôi.. bạn nói bạn đam mê nông nghiệp tại sao bạn lại chọn ngành xd .. Sao bạn không chọn nông nghiệp.. đừng nói lúc đó bạn đam mê xd nhé.. Tôi nói thật với bạn tôi cũng là kĩ sư.. nhưng giờ tôi phải đi rửa bát thuê .. mỗi ngày kiếm vài trăm nghìn... vì sao .. vì tôi cũng từng aỏ tưởng.. và cũng đã bị cái aỏ tưởng đó vùi dập.. lên tôi khuyên bạn hãy nghĩ cho kĩ thôi..
Thân aí
Chào anh HuyChinh, anh nhầm rồi,với tôi thì tôi biết đó là đam mê của tôi, ngay từ khi còn đi học cấp 2 tôi đã từng chỉ vào cánh đồng vàng ươm lúa ở quê tôi và nói với đám bạn rằng," sau này tao sẽ mua hết cả cánh đồng này để làm trang trại" ...
Có thể với anh thì tôi không biết,nhưng theo tôi nghĩ chúng ta đừng vội kết luận về những gì chúng ta chưa biết hay không biết, Người Việt mình đúng là luôn giữ cái điều không tốt này một cách cố hữu, hãy xem cách những người nước ngoài người ta nói, dù với 1 vấn đề đã biết mười mươi nhưng khi nào cũng luôn khiêm tốn mà bắt đầu rằng " tôi nghĩ rằng..." họ chỉ dám dừng lại ở 1 góc độ đó là suy nghĩ chủ quan của chính họ mà thôi...

tôi cũng rất vui được giao lưu cùng với bạn bè cùng chí hướng trên khắp mọi miền,
chúng ta hãy cùng nhau nối vòng tay bè bạn ,giao lưu, học hỏi, chia sẻ và giúp đỡ nhau nhé .
đây là Face của tôi. https://www.facebook.com/
rất mong được giao lưu cùng anh em bạn hữu xa gần
Thân gửi!
 
Tôi không có ý gì cả .ở đây bình luận tôi cũng chỉ mong mọi nguời nhận ra được cái đúng của sự việc .. thật sự ai cũng có đam mê tôi cũng có đam mê của tôi.. bạn có đam mê của bạn.. ở đây tôi chỉ nói đừng nhầm lẫn giữa đam mê và aỏ tưởng thôi.. bạn nói bạn đam mê nông nghiệp tại sao bạn lại chọn ngành xd .. Sao bạn không chọn nông nghiệp.. đừng nói lúc đó bạn đam mê xd nhé.. Tôi nói thật với bạn tôi cũng là kĩ sư.. nhưng giờ tôi phải đi rửa bát thuê .. mỗi ngày kiếm vài trăm nghìn... vì sao .. vì tôi cũng từng aỏ tưởng.. và cũng đã bị cái aỏ tưởng đó vùi dập.. lên tôi khuyên bạn hãy nghĩ cho kĩ thôi..
Thân aí
vâng cảm ơn bác, tôi luôn sống thực với hiện tại thôi bác ạ, vì cũng như bác thôi, tôi biết để kiếm được ra đồng tiền chân chính với nhiều người,hay với chính bản thân tôi vất vả như thế nào,và ngay lúc còn đi học tôi cũng đi làm thuê, làm thêm không ít việc, từ nhẹ nhàng như gia sư,học hộ rồi tới nặng nhọc như đạp xích lô chở vật liệu xd hay đổ bê tông bác ạ

tôi là Ks điện,nhưng đang làm trong một cty thiết kế mà công việc chẳng liên quan đến điện,còn vấn đề chọn trường khi thi ĐH thì lại khác,lúc ấy tôi phải thừa nhận là tôi chưa đủ chín chắn và tự làm chủ được quyết định của mình,mặc dù có thể nói là có khi có người sống đện lúc già tới tận khi chết cũng chẳng đủ chín chắn,nhưng tôi biết khi ấy tôi mới 17 còn bây giờ tôi 27,khi ấy tôi vẫn chỉ là 1 cậu học sinh nhút nhát nhà quê,những điều tôi biết còn chưa thoát khỏi tán đa, giếng nước mái đình còn bây giờ dù sao tôi cũng đã được lăn lộn bươn chải với cái xã hội rộng lớn gần 10 năm rồi.
Khi ấy dù mới 17 nhưng tôi cũng đã nghĩ dù tôi yêu nông nghiệp nhưng không nhất thiết tôi phải học về nó mới có thể làm được,cũng giống như rất nhiều người họ làm kinh doanh,làm ông chủ nhưng họ đâu cần học về quản trị,về marketing hay này nọ, Nếu tôi học về điện tự động sau này trong nông nghiệp tôi cũng sẽ ứng dụng được rất nhiều,nó sẽ hỗ trợ tôi,và cũng còn 1 điều nữa mà tôi phải xuy xét, đó là điều kiện hoàn cảnh gia đình tôi,không có 1 yếu tố nào có thể hỗ trợ tôi,không có bất cứ 1 thứ gì cả, nên tôi đã chọn đi đường vòng,nhưng vẫn hứa với mình,1 ngày sẽ phải thực hiện bằng được cái điều mà tôi đã nói từ thưở còn học cấp 2 ấy. Như vậy đấy bác ạ
 
Theo tôi thấy, những người trong cuộc nói chuyện này có thể chia ra theo 2 hướng.
1. Làm nông vì mục đích làm chủ thời gian, sức lao động của mình, lựa làm nông vì đam mê và ở một vài hoàn cảnh làm nông là lựa chọn duy nhất phù hợp tính cách và khả năng bản thân. Những người này thấy làm nông thì cuộc sống mình có ý nghĩa hơn làm công việc trước đó.
2. Làm nông là để Làm giàu. Cuộc sống có ý nghĩa, có hạnh phúc khi mình giàu có.
Ai thuộc hướng 1 thì cứ mạnh dạn làm thôi. Tôi cũng thuộc hướng này và tôi đã dám theo đuổi hướng này dù trở về không có chút đất nông nghiệp (quê tôi làng biển) và với số vốn không tới vài triệu chứ đừng nói vài trăm triệu. Đã hơn 3 năm gò ghè làm từng tí nhỏ, dù vẫn chưa làm lớn được (theo suy nghĩ của nhóm 2 thì tôi có thể sẽ không làm lớn được). Nhưng chất lượng cuộc sống của tôi tốt hơn trước nhiều.
Ai thuộc hướng 2 thì, theo thiển nghĩ của tôi các bạn không tự bó hẹp mình vào vấn đề làm việc hiện tại hay làm nông, các bạn sẽ làm bất cứ việc gì có thể giàu chính đáng được. Những người theo hướng 2 không bàn tới việc làm nông hay không mà bàn tới việc làm giàu.
Ai cũng mưu cầu hạnh phúc nhưng quan niệm hạnh phúc và cách thưởng thức cuộc sống mỗi người mỗi khác, trong việc này hà cớ chi muốn mọi người suy nghĩ theo cách của mình ? hà cớ chi mình phài suy nghĩ theo cách của người khác ?
 
Chào anh HuyChinh, anh nhầm rồi,với tôi thì tôi biết đó là đam mê của tôi, ngay từ khi còn đi học cấp 2 tôi đã từng chỉ vào cánh đồng vàng ươm lúa ở quê tôi và nói với đám bạn rằng," sau này tao sẽ mua hết cả cánh đồng này để làm trang trại" ...
Có thể với anh thì tôi không biết,nhưng theo tôi nghĩ chúng ta đừng vội kết luận về những gì chúng ta chưa biết hay không biết, Người Việt mình đúng là luôn giữ cái điều không tốt này một cách cố hữu, hãy xem cách những người nước ngoài người ta nói, dù với 1 vấn đề đã biết mười mươi nhưng khi nào cũng luôn khiêm tốn mà bắt đầu rằng " tôi nghĩ rằng..." họ chỉ dám dừng lại ở 1 góc độ đó là suy nghĩ chủ quan của chính họ mà thôi...

tôi cũng rất vui được giao lưu cùng với bạn bè cùng chí hướng trên khắp mọi miền,
chúng ta hãy cùng nhau nối vòng tay bè bạn ,giao lưu, học hỏi, chia sẻ và giúp đỡ nhau nhé .
đây là Face của tôi. https://www.facebook.com/
rất mong được giao lưu cùng anh em bạn hữu xa gần
Thân gửi!
Tôi thích tư duy của bạn. Tôi nghĩ mình ko nên tranh luận nhiều với những người không cùng quan điểm. Xã hội rộng và phức tạp lắm bạn. Hãy làm theo cách của bạn. Bạn cho fb có rõ ràng dâu
Tôi không có ý gì cả .ở đây bình luận tôi cũng chỉ mong mọi nguời nhận ra được cái đúng của sự việc .. thật sự ai cũng có đam mê tôi cũng có đam mê của tôi.. bạn có đam mê của bạn.. ở đây tôi chỉ nói đừng nhầm lẫn giữa đam mê và aỏ tưởng thôi.. bạn nói bạn đam mê nông nghiệp tại sao bạn lại chọn ngành xd .. Sao bạn không chọn nông nghiệp.. đừng nói lúc đó bạn đam mê xd nhé.. Tôi nói thật với bạn tôi cũng là kĩ sư.. nhưng giờ tôi phải đi rửa bát thuê .. mỗi ngày kiếm vài trăm nghìn... vì sao .. vì tôi cũng từng aỏ tưởng.. và cũng đã bị cái aỏ tưởng đó vùi dập.. lên tôi khuyên bạn hãy nghĩ cho kĩ thôi..
Thân aí
Bạn Huychinh này. Có lẽ bạn có quan niệm riêng của bạn. Tôi không bàn luận gì về quan điểm đó nhưng tôi nghĩ bạn không nên đưa quan điểm riêng của bạn để thảo luận cho 1 vấn đề nào đó đi theo hướng của bạn. tôi thì ko đồng tình với cái gọi là đam mê hay ảo tưởng của bạn. Người ta có cái đam mê riêng của người ta bạn lại nói là đó là ảo tưởng. Sai lầm.
 
Tôi thích tư duy của bạn. Tôi nghĩ mình ko nên tranh luận nhiều với những người không cùng quan điểm. Xã hội rộng và phức tạp lắm bạn. Hãy làm theo cách của bạn. Bạn cho fb có rõ ràng dâu

Bạn Huychinh này. Có lẽ bạn có quan niệm riêng của bạn. Tôi không bàn luận gì về quan điểm đó nhưng tôi nghĩ bạn không nên đưa quan điểm riêng của bạn để thảo luận cho 1 vấn đề nào đó đi theo hướng của bạn. tôi thì ko đồng tình với cái gọi là đam mê hay ảo tưởng của bạn. Người ta có cái đam mê riêng của người ta bạn lại nói là đó là ảo tưởng. Sai lầm.
Oh srr bác HãnNB , vâng tôi xin gửi lại địa chỉ Face của mình : https://www.facebook.com/lequy.lenguyen
cảm ơn bác, chắc chắn là tôi sẽ làm theo cách của tôi mà bác,ai cũng phải có chính kiến riêng của mình chứ ạ.
 
100 triệu chả đủ làm gì? Mình cũng đang xúc tiến về quê làm nông. Nhưng đang rất khó khăn. Dù nguồn vốn hiện có khoản 200. Ví dụ. Mua 1 chiếc máy cày đã 100. Máy gặt cỡ vừa cũng 100. Thế là hết tiền. Chưa nói đến chuyện thuê đất. Ví dụ nuôi bò sinh sản mỗi con cũng 25 triệu. 200 cũng chỉ mua được 8 con. Nuôi hơn 2 năm mới có lứa bò đầu tiên để bán. Chưa tính đến dịch bệnh, chuồng trại. Mỗi tháng ở quê làm ít nhất phải tạo ra được 1 nửa thu nhập ở phố thì may ra còn quay về. Mà muốn có một nửa thu nhập đó ở quê là một bài toán không dễ tý nào cả. Mình định nuôi gà vườn mà xây tường cao 2m bao quanh hết 15000m2 là hết vốn. Vốn chính là yếu tố khiến người có học thức ko thể quay về. Gia đình ko ủng hộ thì ko vay mượn thêm được. Cũng nản lắm.
Chưa có bò mà lo làm chuồng, vốn ít thì làm vừa sức, bạn chưa tập đi mà đã chạy thì chỉ có té ngã mà thôi.
vốn 200 triệu là đã quá nhiều cho một ước mơ rồi đó bạn, quan trong là bạn có vận dụng được đúng mục đích của số vốn bạn đang có hay không thôi.
chưa gì đã mua đủ các loại máy mốc thì lấy đâu ra tiền để bạn khởi sự với một đống ý tưởng quá mức to đung như vậy hả bạn.
phải biết xây một viên gạch mới có thể xây lên tòa nhà bạn à.
nông dân ít học có sao nói vậy, có gì không đúng thì đừng giận bạn nhé.
 
khởi nghiệp mà k biết cái gì mà vứt ra máy trăm triệu cứ thế mà nuôi ah. Làm cái gì cũng vậy thôi k ai biết trước được điều điều gì đâu bạn. Bỏ trứng vào 1 rổ lúc rơi ng thiệt thì thiệt hết. 1 2 cặp bò cũng trăm tr rồi.
Nếu nuôi 2 cặp bò bao nhiêu năm mới có bò bán. ít nhất cũng 2 năm mới có bò bán. Bán được nhiêu tiền. Trong 2 năm đo
Chưa có bò mà lo làm chuồng, vốn ít thì làm vừa sức, bạn chưa tập đi mà đã chạy thì chỉ có té ngã mà thôi.
vốn 200 triệu là đã quá nhiều cho một ước mơ rồi đó bạn, quan trong là bạn có vận dụng được đúng mục đích của số vốn bạn đang có hay không thôi.
chưa gì đã mua đủ các loại máy mốc thì lấy đâu ra tiền để bạn khởi sự với một đống ý tưởng quá mức to đung như vậy hả bạn.
phải biết xây một viên gạch mới có thể xây lên tòa nhà bạn à.
nông dân ít học có sao nói vậy, có gì không đúng thì đừng giận bạn nhé.
Cái này đang nói người có học thức làm nông nghiệp bạn à. Chứ không phải nói về nông dân làm nông nghiệp. Nông dân thì cặp gà, con bò với cái cuốc và mảnh vườn là đủ rồi bạn à. Còn nhiều nông dân làm nông nghiệp với cả tỷ đồng vốn cũng đầy rẫy rồi.
vâng cảm ơn bác, tôi luôn sống thực với hiện tại thôi bác ạ, vì cũng như bác thôi, tôi biết để kiếm được ra đồng tiền chân chính với nhiều người,hay với chính bản thân tôi vất vả như thế nào,và ngay lúc còn đi học tôi cũng đi làm thuê, làm thêm không ít việc, từ nhẹ nhàng như gia sư,học hộ rồi tới nặng nhọc như đạp xích lô chở vật liệu xd hay đổ bê tông bác ạ

tôi là Ks điện,nhưng đang làm trong một cty thiết kế mà công việc chẳng liên quan đến điện,còn vấn đề chọn trường khi thi ĐH thì lại khác,lúc ấy tôi phải thừa nhận là tôi chưa đủ chín chắn và tự làm chủ được quyết định của mình,mặc dù có thể nói là có khi có người sống đện lúc già tới tận khi chết cũng chẳng đủ chín chắn,nhưng tôi biết khi ấy tôi mới 17 còn bây giờ tôi 27,khi ấy tôi vẫn chỉ là 1 cậu học sinh nhút nhát nhà quê,những điều tôi biết còn chưa thoát khỏi tán đa, giếng nước mái đình còn bây giờ dù sao tôi cũng đã được lăn lộn bươn chải với cái xã hội rộng lớn gần 10 năm rồi.
Khi ấy dù mới 17 nhưng tôi cũng đã nghĩ dù tôi yêu nông nghiệp nhưng không nhất thiết tôi phải học về nó mới có thể làm được,cũng giống như rất nhiều người họ làm kinh doanh,làm ông chủ nhưng họ đâu cần học về quản trị,về marketing hay này nọ, Nếu tôi học về điện tự động sau này trong nông nghiệp tôi cũng sẽ ứng dụng được rất nhiều,nó sẽ hỗ trợ tôi,và cũng còn 1 điều nữa mà tôi phải xuy xét, đó là điều kiện hoàn cảnh gia đình tôi,không có 1 yếu tố nào có thể hỗ trợ tôi,không có bất cứ 1 thứ gì cả, nên tôi đã chọn đi đường vòng,nhưng vẫn hứa với mình,1 ngày sẽ phải thực hiện bằng được cái điều mà tôi đã nói từ thưở còn học cấp 2 ấy. Như vậy đấy bác ạ
Hồi xưa khi tôi 19 tuổi cũng bỏ học ở 1 trường cao đẳng để định nuôi bò, gà, vịt. Nhưng ko có cắc bạc lận lưng nên không làm gì được. Cuối cùng phải chọn con đường đi học vì mình ko muốn bị xã hội bỏ lại phía sau. Thời điểm đó có 1 người nông dân nuôi mấy con bò và năm vừa rồi bán nguyên đàn cũng kiếm được gần tỷ tiền. Còn tôi lăn lộn 10 năm chả có được bao nhiêu. Tôi luôn ấp ủ giành giụm tiền bạc để 1 ngày quay về làm nông nghiệp, với 1 khát vọng làm lớn là thay đổi tập quán địa phương vì thế vốn là yếu tố quan trọng. Nhiều bạn cứ nói rằng vì đam mê có thể làm từ từ. Có 1 vấn đề trong tất cả các lĩnh vực càng quy mô thì giá thành càng rẻ. Đó là yếu tố để cạnh tranh và đối phó với vấn đề sụt giá. Bạn có lẽ cũng có cái ý định gần giống tôi, cũng phải đi đường vòng để ấp ủ 1 ngày về làm nông nghiệp. Sang năm tôi cũng bắt tay vào thử nghiệm nuôi 1 số con vật thích hợp và nhân giống, nếu thuận lợi thì sẽ chuyển hẳn sang làm nông nghiệp. Không thuận lợi thì cố gắng giành giụm vốn liếng thêm 1 thời gian và kéo dài thử nghiệm thêm trước để tăng giống
 
Nếu nuôi 2 cặp bò bao nhiêu năm mới có bò bán. ít nhất cũng 2 năm mới có bò bán. Bán được nhiêu tiền. Trong 2 năm đo

Cái này đang nói người có học thức làm nông nghiệp bạn à. Chứ không phải nói về nông dân làm nông nghiệp. Nông dân thì cặp gà, con bò với cái cuốc và mảnh vườn là đủ rồi bạn à. Còn nhiều nông dân làm nông nghiệp với cả tỷ đồng vốn cũng đầy rẫy rồi.

Hồi xưa khi tôi 19 tuổi cũng bỏ học ở 1 trường cao đẳng để định nuôi bò, gà, vịt. Nhưng ko có cắc bạc lận lưng nên không làm gì được. Cuối cùng phải chọn con đường đi học vì mình ko muốn bị xã hội bỏ lại phía sau. Thời điểm đó có 1 người nông dân nuôi mấy con bò và năm vừa rồi bán nguyên đàn cũng kiếm được gần tỷ tiền. Còn tôi lăn lộn 10 năm chả có được bao nhiêu. Tôi luôn ấp ủ giành giụm tiền bạc để 1 ngày quay về làm nông nghiệp, với 1 khát vọng làm lớn là thay đổi tập quán địa phương vì thế vốn là yếu tố quan trọng. Nhiều bạn cứ nói rằng vì đam mê có thể làm từ từ. Có 1 vấn đề trong tất cả các lĩnh vực càng quy mô thì giá thành càng rẻ. Đó là yếu tố để cạnh tranh và đối phó với vấn đề sụt giá. Bạn có lẽ cũng có cái ý định gần giống tôi, cũng phải đi đường vòng để ấp ủ 1 ngày về làm nông nghiệp. Sang năm tôi cũng bắt tay vào thử nghiệm nuôi 1 số con vật thích hợp và nhân giống, nếu thuận lợi thì sẽ chuyển hẳn sang làm nông nghiệp. Không thuận lợi thì cố gắng giành giụm vốn liếng thêm 1 thời gian và kéo dài thử nghiệm thêm trước để tăng giống
bạn k thấy bình luận trước của mình là lấy ngắn nuôi dài ah. Thế theo bạn bao nhiêu cặp bò là đủ chăn nuôi. Đúng là nưc cười đã bỏ tiền ra phải có tính toán lâu dài k biết tý gì về chăn nuôi rồi vứt ra đống tiền để đầu tư thì công nhận là mình phục bạn rồi.
 
Người có học bám trụ ở TP một khi sự nghiệp ko như mong muốn thì muốn quay về làm nông nghiệp. Đi làm 5 7 năm ko dư nổi cắc bạc thì ở TP làm gì nên đương nhiên là muốn về, đây gọi là thất bại nên muốn thay đổi. Kể cả có chút vốn lận lưng vài trăm triệu thì cũng gọi là thất bại, mà trường hợp này thì đương nhiên là ko thể về vì chẳng có vốn, đất lại càng ko. Tự bỏ sức lực ra cày bừa thì làm ko nổi, thuê người làm còn mình chỉ huy để phát huy học thức thì chẳng có tiền. Trường hợp này là bó tay nên họ ko thể về mặc dù có đam mê với nông nghiệp. Trừ trường hợp có hậu thuẩn của gia đình có gốc nông nghiệp có sẳn đất và vốn.
Trường hợp thành công ở thành phố và có thu nhập khá cao thì đương nhiên càng chẳng muốn về, bám ở TP đỡ cực hơn, khỏe người hơn. Sướng quen rồi cớ sao chịu khổ.

Làm nông nghiệp việt nam đừng nghĩ đến chuyện giàu, giàu có chỉ là trường hợp hi hữu nhưng dc cái là thoải mái hơn. Thu nhập hàng năm cũng chỉ đủ trang trải cuộc sống, thu nhập ít thì chi phí ít, thu nhập cao thì chi phí và nhu cầu cao. Nhưng có một vấn đề mấu chốt là đất, đất thì vẫn mãi còn và giá đất ngày càng cao, tài sản cố định tăng. Nông dân giàu là do đó chứ ko phải giàu từ lợi nhuận các mùa vụ.

Tôi cũng là người có học thức và cũng từng bám trụ thành phố 10 năm, nay cũng về làm nông nghiệp. Tuy nhiên tôi ko nằm trong hai trường hợp trên, có lẽ là trường hợp cá biệt.
 
Người có học bám trụ ở TP một khi sự nghiệp ko như mong muốn thì muốn quay về làm nông nghiệp. Đi làm 5 7 năm ko dư nổi cắc bạc thì ở TP làm gì nên đương nhiên là muốn về, đây gọi là thất bại nên muốn thay đổi. Kể cả có chút vốn lận lưng vài trăm triệu thì cũng gọi là thất bại, mà trường hợp này thì đương nhiên là ko thể về vì chẳng có vốn, đất lại càng ko. Tự bỏ sức lực ra cày bừa thì làm ko nổi, thuê người làm còn mình chỉ huy để phát huy học thức thì chẳng có tiền. Trường hợp này là bó tay nên họ ko thể về mặc dù có đam mê với nông nghiệp. Trừ trường hợp có hậu thuẩn của gia đình có gốc nông nghiệp có sẳn đất và vốn.
Trường hợp thành công ở thành phố và có thu nhập khá cao thì đương nhiên càng chẳng muốn về, bám ở TP đỡ cực hơn, khỏe người hơn. Sướng quen rồi cớ sao chịu khổ.

Làm nông nghiệp việt nam đừng nghĩ đến chuyện giàu, giàu có chỉ là trường hợp hi hữu nhưng dc cái là thoải mái hơn. Thu nhập hàng năm cũng chỉ đủ trang trải cuộc sống, thu nhập ít thì chi phí ít, thu nhập cao thì chi phí và nhu cầu cao. Nhưng có một vấn đề mấu chốt là đất, đất thì vẫn mãi còn và giá đất ngày càng cao, tài sản cố định tăng. Nông dân giàu là do đó chứ ko phải giàu từ lợi nhuận các mùa vụ.

Tôi cũng là người có học thức và cũng từng bám trụ thành phố 10 năm, nay cũng về làm nông nghiệp. Tuy nhiên tôi ko nằm trong hai trường hợp trên, có lẽ là trường hợp cá biệt.
Định nghĩa "giàu" rộng lắm bác ạ ! Đối với những tỷ phú đầu tư vào nông nghiệp thì "giàu" là...thế này... . Còn đối với những người khởi nghiệp làm nông từ đôi bàn tay trắng hay 1 vài trăm triệu thì "giàu" có lẽ chỉ đơn giản là việc có được một cuộc sống đầy đủ hơn, khá giả hơn trước kia, giúp họ có thể trang trải được các chi phí hàng ngày, hay tích lũy được thêm chút ít thì càng tốt.
Tuy nhiên, dù sao đi chăng nữa, e cũng đã nhìn thấy khá nhiều người tạo dựng được cơ ngơi tương đối khang trang từ nghiệp làm nông, có người 5-10 năm, có người 20 năm và có người hơn thế nữa....
Đam mê nông nghiệp có thể đã ẩn chứa trong tâm thức từ nhỏ, cũng có thể chỉ là sự tình cờ từ một khoảnh khắc hay 1 suy nghĩ nào đó, nó giống như 1 tiếng sét ái tình vậy ! Trường hợp của bác thì e k dám phán bừa, vì e chưa biết gì về bác.... nhưng nghe bác nói đã từng bám trụ ở TP 10 năm trc khi về làm nông thì phần lớn xuất phát từ 1 số lý do sau :
1) Chán cảnh bon chen chốn phồn hoa, tìm sự bình yên nơi sông nước...
2) Thất bại, chán nản nên bỏ phố
3) Bỏ ra 10 năm lăn lộn tích cóp vốn để giờ đây quay về quê thực hiện ước mơ ... nông nghiệp
4) Muốn thử sức trong 1 lĩnh vực mới ! vì lĩnh vực cũ đã quá thành công
 
Định nghĩa "giàu" rộng lắm bác ạ ! Đối với những tỷ phú đầu tư vào nông nghiệp thì "giàu" là...thế này... . Còn đối với những người khởi nghiệp làm nông từ đôi bàn tay trắng hay 1 vài trăm triệu thì "giàu" có lẽ chỉ đơn giản là việc có được một cuộc sống đầy đủ hơn, khá giả hơn trước kia, giúp họ có thể trang trải được các chi phí hàng ngày, hay tích lũy được thêm chút ít thì càng tốt.
Tuy nhiên, dù sao đi chăng nữa, e cũng đã nhìn thấy khá nhiều người tạo dựng được cơ ngơi tương đối khang trang từ nghiệp làm nông, có người 5-10 năm, có người 20 năm và có người hơn thế nữa....
Đam mê nông nghiệp có thể đã ẩn chứa trong tâm thức từ nhỏ, cũng có thể chỉ là sự tình cờ từ một khoảnh khắc hay 1 suy nghĩ nào đó, nó giống như 1 tiếng sét ái tình vậy ! Trường hợp của bác thì e k dám phán bừa, vì e chưa biết gì về bác.... nhưng nghe bác nói đã từng bám trụ ở TP 10 năm trc khi về làm nông thì phần lớn xuất phát từ 1 số lý do sau :
1) Chán cảnh bon chen chốn phồn hoa, tìm sự bình yên nơi sông nước...
2) Thất bại, chán nản nên bỏ phố
3) Bỏ ra 10 năm lăn lộn tích cóp vốn để giờ đây quay về quê thực hiện ước mơ ... nông nghiệp
4) Muốn thử sức trong 1 lĩnh vực mới ! vì lĩnh vực cũ đã quá thành công

Lý do của tôi hơi cá biệt nên ko tiện nói tuy nhiên trong 10 năm lăn lộn mặc dù nói thành công thì còn xa vời, nhưng cũng ko tới mức thất bại thảm hại. Tôi ko có đam mê với bất cứ nghề gì. Tôi chỉ đam mê hàng hiệu và đồ xa xỉ, và để phục vụ đam mê của tôi, tôi phải đam mê thêm cả tiền (ko phải bằng mọi giá nhé). Tôi là người luôn ưa thích sự thay đổi và làm lại từ đầu, tôi cực kỳ thích cảm giác đó. Có thể hôm nay ở đây nhưng nổi hứng lên thì tôi có thể bán toàn bộ gia sản, quên đi tất cả các mối quan hệ để đến 1 nơi xa lạ và xây dựng lại mọi thứ.
Một trong số những lý do tôi làm nông nghiệp là để khắc chế bản tính ngựa bất kham của tôi. Hi vọng nông nhiệp sẽ giữ tôi lại ở một nơi cố định, vì nông nghiệp là một cuộc chơi đường dài.
 


Back
Top