Cảm nhận cá nhân về thực trạng chăn nuôi ở VN.
<FONT face="Times New Roman">Chào các bác, khi viết bài này con thật sự không biết bắt đầu từ đâu. Chắc có lẽ con là người không giỏi về văn chương. Bản thân con là 1 sinh viên Marketing, gia đình bên phía mẹ con từ lâu có truyền thống nghề sản xuất thức ăn chăn nuôi và thành công rực rỡ. Đất nước ta là 1 nước có truyền thống về nông nghiệp, chăn nuôi là chính, hàng năm cả nước xuất khẩu nông nghiệp rất lớn là nguồn thu nhập ngoại tệ chính cho cả nước nhưng thực trạng người dân thuần nông và chăn nuôi vẫn nghèo bê bết, đất đai nông nghiệp thì liên tục bị thu hẹp còn nhà nước thì hướng người dân theo kiểu chăn nuôi công nghiệp. Vốn thì lớn mà hỗ trợ thì thủ tục quá nhiều, chạy chỗ này chỗ nọ xin chữ ký. Người dân thì nghèo còn các xí nghiệp, nhà máy thì càng ngày càng làm ăn phát triển ví như câu:<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com
“Con vua thì lại làm vua, con sải ở chùa thì quét lá đa”.<o></o>
Người thành công thì ít thất bại thì nhiều còn người chăn nuôi nhỏ lẽ thì không còn lời nên dần dần chuyển sang nghề khác, giá thức ăn chăn nuôi thì càng ngày càng biến động khó đoán.<o></o>
Đồng Nai, 1 khu vực có mật độ chăn nuôi lớn. Chỉ riêng ở sông Đồng Nai thì có biết bao nhiêu là bè cá lớn có, nhỏ có. Bác Nguyễn Văn X quê ở Thanh Hóa vào đây sinh sống bằng nghề nuôi cá bè cho biết: “Tôi có thâm niên nuôi cá cũng đã 5 năm có lúc lời cũng có lúc lỗ sặc máu, đất dưới quê bán lấy tiền đỗ vào đây nhưng tính ra thì 5 năm nay tôi nuôi cá thì tiền lời suy cho cùng cũng là tiền đất dưới quê. Nếu tính theo thời gian giá đất đội lên thì suy ra cũng huề vốn”. Không chỉ riêng bác Nguyễn Văn X mà ở tại đây có biết bao nhiêu người đồng suy nghĩ.<o></o>
Còn 1 thực tế đáng buồn là chủ trương của nhà nước thì khuyến khích sử dụng hàng Việt <?xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com
</st1lace>Nam chất lượng cao thì nhiều người dân lại chạy theo những sản phẩm thức ăn chăn nuôi do nước X,Y sản xuất. Trích lời 1 đại lý khi cháu ghé qua chào mặt hàng sản phẩm cám nội cũng đã có thương hiệu hơn 15 năm trên thị trường.<o></o>
Trích nguyên văn:<o></o>
“Tiếp thị: Chào chú, con là nhân viên tiếp thị của hãng cám X. Hôm nay, con tới đây với mong muốn giới thiệu cho bác 1 sản phẩm mới của hãng cám X và đây là bản giá các loại cám mời chú tham khảo.<o></o>
Sau khi xem qua bản giá chú ấy đáp:<o></o>
Đại lý: Đây có phải là cám nội không?<o></o>
Tiếp thị: Dạ phải!<o></o>
Đại lý: Giá cám nội thì không ra cám nội, cám ngoại thì cũng không ra cám ngoại. Giá gì đâu mà lơ lững giữa cám nội và cám ngoại thì sau mà bán!?<o></o>
Tiếp thị: …. Chưa kịp trả lời thì người chủ đại lý nói tiếp<o></o>
Đại lý: Ah! Biết rồi cám chất lượng chứ gì! Chú bán ko được!<o></o>
Tiếp thị:.. Dạ con chào chú. Nếu chú có mong muốn hợp tác với công ty thì công ty sẽ bảo đảm quyền lợi cho chú!<o></o>
<o></o>
Trên đường đi suy nghĩ quài mà lòng cảm thấy bứt rứt. Đất nước ta bây giờ công nghệ tiến tiến, cán bộ kỹ thuật thì liên tục được đưa đi học những cái hay cai mới để về cống hiến cho nước nhà làm ra những mặt hàng chất lượng ngang ngữa với cám ngoại nhưng lại bị so sánh 1 cách thái quá!<o></o>
Nhưng người chăn nuôi đâu biết 1 thực tế là các loại cám mang cái mác ngoại ấy cũng được sản xuất trên đất nước Việt <st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region> ta như những mặt hàng cám nội khác, do chính bàn tay những người công nhân Việt <st1lace w:st="on"><st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region></st1lace> sản xuất. <o></o>
Trên giảng đường đại học, cháu đã được thầy Trần Anh Quang nguyên là T.S khoa Quản Trị Kinh Doanh trường đại học Công Nghiệp TPHCM kể về 1 câu chuyện. Câu chuyện kể về sự ảnh hưởng của thương hiệu đối với quyết định mua hàng cũa người tiêu dùng.<o></o>
Làm 1 thí nghiệm nhỏ lột hết nhãn sản phẩm 2 loại nước giải khát CoCa Cola và Pepsi, cho người tiêu dùng uống thử thì họ cho rằng ly chứa nước Pepsi thì ngon hơn, nhưng khi đem 2 chai nước có đầy đủ nhãn hiệu thì họ lại chọn CoCa Cola. Do đó, 1 khi sản phẩm đã có thương hiệu lớn trong thị trường thì họ ngang nhiên giảm bớt chất lượng để tăng lợi nhuận còn người chăn nuôi thì vẫn tin dùng đây rõ ràng là 1 nghịch lý mà từng ngày, từng giờ chúng ta phải chứng kiến.<o></o>
Bây giờ mọi người thử vào các cửa hàng bên Úc kiếm giày adidas và xem dòng chữ Made in …. Đa số bây giờ thì toàn Made in Việt <st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region>, hay <st1:country-region w:st="on"><st1lace w:st="on">ChiNa</st1lace></st1:country-region>… toàn là của dân ta làm thôi chả phải hàng ngoại nào cả.<o></o>
Chỉ số GDP nước ta bình quân 7,2 è 7,3 %/ năm nhiều người cho là cao nhưng nước ta giàu nghèo phân chia rất rõ ràng. Người giàu thì càng ngày càng giàu, người nghèo thì thu nhập tăng lên theo kiểu nước nhỏ giọt. Nhưng suy cho cùng đất nước ta vẫn là 1 đất nước tốt nhất, bình yên nhất và cháu thầm cám ơn và hãnh diện. Đó là lý do mà nhiều người nước ngoài chọn nước ta là nơi để định cư sinh sống và làm việc.<o></o>
<o></o>
Lưu ý: Bài viết chỉ nêu cảm nhận cá nhân không liên quan đến các yếu tố chính trị hay các hình thức tương đương khác.<o></o>
<FONT face="Times New Roman">Chào các bác, khi viết bài này con thật sự không biết bắt đầu từ đâu. Chắc có lẽ con là người không giỏi về văn chương. Bản thân con là 1 sinh viên Marketing, gia đình bên phía mẹ con từ lâu có truyền thống nghề sản xuất thức ăn chăn nuôi và thành công rực rỡ. Đất nước ta là 1 nước có truyền thống về nông nghiệp, chăn nuôi là chính, hàng năm cả nước xuất khẩu nông nghiệp rất lớn là nguồn thu nhập ngoại tệ chính cho cả nước nhưng thực trạng người dân thuần nông và chăn nuôi vẫn nghèo bê bết, đất đai nông nghiệp thì liên tục bị thu hẹp còn nhà nước thì hướng người dân theo kiểu chăn nuôi công nghiệp. Vốn thì lớn mà hỗ trợ thì thủ tục quá nhiều, chạy chỗ này chỗ nọ xin chữ ký. Người dân thì nghèo còn các xí nghiệp, nhà máy thì càng ngày càng làm ăn phát triển ví như câu:<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com
Người thành công thì ít thất bại thì nhiều còn người chăn nuôi nhỏ lẽ thì không còn lời nên dần dần chuyển sang nghề khác, giá thức ăn chăn nuôi thì càng ngày càng biến động khó đoán.<o></o>
Đồng Nai, 1 khu vực có mật độ chăn nuôi lớn. Chỉ riêng ở sông Đồng Nai thì có biết bao nhiêu là bè cá lớn có, nhỏ có. Bác Nguyễn Văn X quê ở Thanh Hóa vào đây sinh sống bằng nghề nuôi cá bè cho biết: “Tôi có thâm niên nuôi cá cũng đã 5 năm có lúc lời cũng có lúc lỗ sặc máu, đất dưới quê bán lấy tiền đỗ vào đây nhưng tính ra thì 5 năm nay tôi nuôi cá thì tiền lời suy cho cùng cũng là tiền đất dưới quê. Nếu tính theo thời gian giá đất đội lên thì suy ra cũng huề vốn”. Không chỉ riêng bác Nguyễn Văn X mà ở tại đây có biết bao nhiêu người đồng suy nghĩ.<o></o>
Còn 1 thực tế đáng buồn là chủ trương của nhà nước thì khuyến khích sử dụng hàng Việt <?xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com
Trích nguyên văn:<o></o>
“Tiếp thị: Chào chú, con là nhân viên tiếp thị của hãng cám X. Hôm nay, con tới đây với mong muốn giới thiệu cho bác 1 sản phẩm mới của hãng cám X và đây là bản giá các loại cám mời chú tham khảo.<o></o>
Sau khi xem qua bản giá chú ấy đáp:<o></o>
Đại lý: Đây có phải là cám nội không?<o></o>
Tiếp thị: Dạ phải!<o></o>
Đại lý: Giá cám nội thì không ra cám nội, cám ngoại thì cũng không ra cám ngoại. Giá gì đâu mà lơ lững giữa cám nội và cám ngoại thì sau mà bán!?<o></o>
Tiếp thị: …. Chưa kịp trả lời thì người chủ đại lý nói tiếp<o></o>
Đại lý: Ah! Biết rồi cám chất lượng chứ gì! Chú bán ko được!<o></o>
Tiếp thị:.. Dạ con chào chú. Nếu chú có mong muốn hợp tác với công ty thì công ty sẽ bảo đảm quyền lợi cho chú!<o></o>
<o></o>
Trên đường đi suy nghĩ quài mà lòng cảm thấy bứt rứt. Đất nước ta bây giờ công nghệ tiến tiến, cán bộ kỹ thuật thì liên tục được đưa đi học những cái hay cai mới để về cống hiến cho nước nhà làm ra những mặt hàng chất lượng ngang ngữa với cám ngoại nhưng lại bị so sánh 1 cách thái quá!<o></o>
Nhưng người chăn nuôi đâu biết 1 thực tế là các loại cám mang cái mác ngoại ấy cũng được sản xuất trên đất nước Việt <st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region> ta như những mặt hàng cám nội khác, do chính bàn tay những người công nhân Việt <st1lace w:st="on"><st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region></st1lace> sản xuất. <o></o>
Trên giảng đường đại học, cháu đã được thầy Trần Anh Quang nguyên là T.S khoa Quản Trị Kinh Doanh trường đại học Công Nghiệp TPHCM kể về 1 câu chuyện. Câu chuyện kể về sự ảnh hưởng của thương hiệu đối với quyết định mua hàng cũa người tiêu dùng.<o></o>
Làm 1 thí nghiệm nhỏ lột hết nhãn sản phẩm 2 loại nước giải khát CoCa Cola và Pepsi, cho người tiêu dùng uống thử thì họ cho rằng ly chứa nước Pepsi thì ngon hơn, nhưng khi đem 2 chai nước có đầy đủ nhãn hiệu thì họ lại chọn CoCa Cola. Do đó, 1 khi sản phẩm đã có thương hiệu lớn trong thị trường thì họ ngang nhiên giảm bớt chất lượng để tăng lợi nhuận còn người chăn nuôi thì vẫn tin dùng đây rõ ràng là 1 nghịch lý mà từng ngày, từng giờ chúng ta phải chứng kiến.<o></o>
Bây giờ mọi người thử vào các cửa hàng bên Úc kiếm giày adidas và xem dòng chữ Made in …. Đa số bây giờ thì toàn Made in Việt <st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region>, hay <st1:country-region w:st="on"><st1lace w:st="on">ChiNa</st1lace></st1:country-region>… toàn là của dân ta làm thôi chả phải hàng ngoại nào cả.<o></o>
Chỉ số GDP nước ta bình quân 7,2 è 7,3 %/ năm nhiều người cho là cao nhưng nước ta giàu nghèo phân chia rất rõ ràng. Người giàu thì càng ngày càng giàu, người nghèo thì thu nhập tăng lên theo kiểu nước nhỏ giọt. Nhưng suy cho cùng đất nước ta vẫn là 1 đất nước tốt nhất, bình yên nhất và cháu thầm cám ơn và hãnh diện. Đó là lý do mà nhiều người nước ngoài chọn nước ta là nơi để định cư sinh sống và làm việc.<o></o>
<o></o>
Lưu ý: Bài viết chỉ nêu cảm nhận cá nhân không liên quan đến các yếu tố chính trị hay các hình thức tương đương khác.<o></o>