Tri ân những con người cần cù, vất vả

Người nông dân phần lớn ai cũng phải dãi nắng dầm mưa trên ruộng đồng, đất rẫy. Ngày đêm làm việc mong có một mùa bội thu để lo cho gia đình và con cái ăn học.

Nỗi Lòng Người Nông Dân​

Bao người hiểu được cái nghề nông
Cực khổ quanh năm chốn ruộng đồng
Sáng thuốc chiều phân ê ẫm cẳng
Be bờ đấp đập…rã rời hông.

Êm mùa chú bác lòng vui vẻ
Thất vụ bà con nợ chất chồng
Cứ mãi rầu lo…hằng nét mặt
Bao người hiểu được cái nghề nông

Nông Dân Mần Cỏ​

Tác giả: Minh Thiên

Sáng nay vát cuốc ra vườn
Cầm dao phát cỏ đọng sương ướt mềm
Có con sâu róm lông đen
Bò trên cổ áo, ôi ….! mèn đéc ơi….

Ngứa quá rùng mình mấy hơi
Ớn lạnh xương sống, ghê nơi thế nào …!
Là nông dân, phải chiệu mần
Trong góc vườn vắng, trồng cây phá rừng

Mần năm, mần tháng không ngừng
Được cơm dưa mắm là mừng lắm nhen
Lâu lâu mới dám bon chen
Ra chợ buổi sáng cafe đen, điếu mèo.

Hạnh Phúc Nhà Nông​

Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Vầng dương dọi chiếu xóa màn đêm
Lã chã mồ hôi nắng sối thêm
Mờ mắt đường cày xa tít tắp
Góc bờ khói thuốc thả làn êm.

Cảnh Nhà Nông​

Tác giả: Nguyễn Quang Long

Ai người thấu được cảnh nhà nông
Lặng lẽ ngày đêm khổ chất chồng
Những bận mưa dầm ê ẩm gối
Bao lần nắng hạn rã rời hông
Rầy đen ruộng mất mùa hoa quả
Bể vụ cà dưa lũ trắng đồng
Dẫu cả đời lo rầu tím mặt
Nhưng rồi tất thảy vẫn hoài công.

Đời Người Nông Dân​

Tác giả: Thiên Gia Bảo

Được mùa giá rẻ như cho
Đến khi đắt đỏ lại lo mất mùa
Bần nông khổ cực dư thừa
Quanh năm dãi nắng dầm mưa giữa trời…

Gà gáy đã phải dậy rồi
Ra đồng cho kịp vụ thời thâm canh
Cố gom góp chút để giành
Nuôi con ăn học trưởng thành khôn ngoan…

Xây mái nhà ở cho sang
Để mùa bão lũ kinh hoàng khỏi lo
Hàng trăm thứ việc nhỏ to
Đều trông chờ cả vào kho ruộng vườn…

Thu nhập chỉ có một nguồn
Mà chi tiêu cả chặng đường bao la
Nhọc nhằn không quản nhưng mà
Cả đời chắt cóp được là bao nhiêu…!

Nông dân tiền mấy khi nhiều
Vài ba trăm triệu là điều trong mơ
Đến khi chân chậm mắt mờ
Của chìm của nổi chỉ là…áo nâu.

CHUYỆN NGƯỜI NÔNG DÂN​

Tác giả: Nguyễn Thành Công

Nông dân khổ lắm ai ơi
Vườn rau, ao cá, sương rơi cánh đồng
Giàu sang phú quý đâu mong
Ruộng sâu chiêm trũng quen lòng bàn chân

Một đời lam lũ, chuyên cần
Vạn phần vất vả vẫn thân phận nghèo
Hóa rồng…mơ ước đẳng đeo
Vũ môn cá chép vượt đèo nhọc thân

Nông dân…vẫn mãi…nông dân
Cho dù cố gắng đứng gần…xe sang
Dẫu cho có dát bằng vàng
Nông dân…khổ nỗi…vẫn hoàn…nông dân.
 


Last edited:


Back
Top