Anh hongvanpv có nhiều điều kiện đi đây đó sướng thật.
Những gì anh thông tin về thị trường TQ là rất hay đã giúp những người sàn xuất nông nghiệp chúng ta có cái nhin xác thực hơn về thị trường TQ, về tập tính làm ăn của người TQ.
Có thể đó cũng là những bài học quý báu mà ta cần phải học.
Chúng ta đặt câu hỏi tại sao nông dân chúng ta chưa giàu? tôi xin dùng từ này, chứ không nói rằng tại sao chúng ta còn nghèo? Câu trả lời có lẽ một phần nằm ở đây?
Ý tưởng chúng ta có, nhưng thực hiện ý tưởng lại rất kém. Một phần có lẽ do chúng ta thiếu sự năng động cần thiết, thiếu tính tổ chức và thiếu một chút tự tin, một chút dũng cảm (tôi không dám nói là liều mạng).
Có lẽ nông dân chúng ta phải cách mạng lại những tư duy này chăng?
Cám ơn topic và cám ơn diễn đàn có chỗ cho em giãi bày.
Em có vài lần sang Trung Quốc, em làm phiên dịch cho 1 đoàn doanh nghiệp Đức đi mua nông sản đóng hộp (mua thơm (dứa) và măng đóng hộp). Trong lúc giải lao, người bán (TQ) hỏi em :"Sao bên Việt Nam cũng có, nguyên liệu thô lại có phần thơm và ngọt hơn mà cô không dẫn khách về nước mình mà mua. Chúng tôi đôi khi thiếu nguyên liệu cũng sang Việt Nam thu mua về chế biến đấy." Cả khách mua, em, lẫn người bán đều công nhận rằng, nguyên liệu thô của Việt Nam gần bằng Thái, thơm và ngọt, còn họ tự nhận rằng chất lượng của họ kém, trái cây (xoài, thơm, cả dưa hấu) mà ăn như rau, vì họ trồng xen canh, khai thác triệt để đất đai, mùa vụ để làm sao nhanh nhất có sản phẩm phục vụ thị trường, quả ko kịp để mà chín nữa. Nhưng từ đầu đến cuối, có thể nói họ đáp ứng được hầu hết nhu cầu của người mua (quả to, hộp đẹp, vệ sinh tốt???). Rất rất Pro - chuyên nghiệp.
Không chỉ Trung Quốc đâu ạ, còn Thái Lan, Malaysia,...nữa. Chúng ta cũng có xuất nguyên liệu thô cho họ. Và bên Tây Âu thì chỉ biết đến thương hiệu của họ.
Em mang ấm ức về Việt Nam, lặn lội đến các tỉnh hỏi để tìm cơ hội xuất hàng Việt Nam. Ra Hải Dương, nhà máy chế biến măng và dưa chuột khá lớn, từng xuất sang Nga, Đông Âu (chưa vào Tây Âu lần nào), thì vấn đề lộ ra, nhiều vấn đề lắm.
Thứ nhất, nguồn nguyên liệu thô nhà máy không tự chủ được, đặt nông dân, kể cả đưa tiền trước. Nhưng đến mùa thu hoạch, lái buôn trả cao hơn, họ bán. Nhà máy ko dám ký hợp đồng trước, chỉ chừng nào nắm chắc nguyên liệu trong tay mới dám hứa, sợ đền hợp đồng, mà đến lúc có nguyên liệu rồi thì chắc có người mua không?
Nhà máy đành phải đầu tư thêm trang trại, tự sản tự tiêu, nhưng ko mấy khả thi, chi phí quá nhiều, mà nhà máy còn than :"Tự trồng mà sản lượng cũng còn 30% tùy thuộc vào "ông trời" - thời tiết."
Thứ hai, về quy cách đóng gói, chúng ta ko đủ tiêu chuẩn vệ sinh từ khâu sơ chế đến khâu đóng hộp. Hộp thủy tinh nhà máy đó (em sẽ ko quơ đũa cả nắm, chỉ đơn cử 2 nhà máy mà em đi khảo sát) phải nhập của TQ, muốn mua theo quy cách hộp thiếc 3kg (tiêu chuẩn thường của Châu Âu nó thế), thì cũng nhập hộp của TQ, về đầu tư thêm dây chuyền đóng hộp, nhà máy nhăn mặt ngao ngán khâu đầu tư, vì kết quả thu được chưa tương xứng.
Thứ ba, khâu tiếp thị và kinh doanh. Tiếp thị nông sản sang nước ngoài nhưng thiếu rất nhiều ở kiến thức về nhu cầu thị trường (tây Âu cần hộp thế này, nước thế kia, cắt theo kiểu nọ), mẫu mã bên ngoài sản phẩm phải bắt mắt, vv... và thiếu cả kiến thức kinh doanh quốc tế, thanh toán quốc tế, hợp đồng (cái này em sợ nhất - sai con chữ, bán cả mẹ con vợ chồng con trâu chứ không chỉ bán mình nó), các điều khoản xuất nhập khẩu.
Để một sản phẩm nông sản đóng gói hoàn chỉnh đi ra nước ngoài là cả 1 quá trình...ko dễ, phải chăng đó là lý do mà nông dân ta thường xuất nguyên liệu thô, dù biết rằng, đó chỉ là nguồn lợi trước mắt, và rằng chúng ta sẽ chỉ được hưởng 1/10 giá trị của chính nó khi thành phẩm?
Những thành phần tham gia vào công cuộc này: người nông dân, lái buôn, doanh nghiệp chế biến - người xuất khẩu (nghiên cứu thị trường và làm mọi thủ tục cho sản phẩm đi) chưa tạo nên 1 dây chuyền suôn sẻ. Đó là cả 1 hệ thống mà trách nhiệm ko thuộc riêng ai.
Cái nhìn của em còn hạn hẹp, có thể phiến diện, chỉ là kinh nghiệm cá nhân, nhưng em biết nó là góc tối của ngành nông nghiệp chúng ta, và góc tối này còn khá rộng.
Một lần nữa, em cám ơn diễn đàn, cám ơn topic có chỗ cho em chia sẻ.
------ 2 minutes:
Vậy trước khi đi Hathu phải học hóa-trang. Cứ làm cho tệ đến mức... cho cũng không thèm! (Nói gì tới mua)?
Hihi, vậy thì lại sợ các anh đi cùng đoàn...hỏng thèm đi chung với Hathu đó Bác ơi. Hix, vất ở giữa đường thì chỉ có nước gọi bác Thuy-canh đến "nhặt" về, sợ lúc đó bác cũng...Chạy luôn. hihi