Thực tế về chăn nuôi gà ta thả vườn

21367560339_de4f1b1a79_o.jpg


Trong thời gian qua hàng loạt tranh luận về giống gà, hàng loạt giống gà mới tha, gia thị trường . thấp thoáng phía sau rặng cây bãi cỏ chị gà ta vẩn ung dung tồn tại . một thực tế không chối cải là gà ta vẩn chiếm ưu thế trong thị trường thị phần vì chất lượng thịt .nhưng để phát triển với số lượng lớn gà đúng chất lượng thì không dể chút nào . chúng ta từng nghe rất nhiều thương hiệu gà đồi gà thả vườn vvv và vvv . rồi theo dòng thời gian củng chìm xuồng .
với khá nhiều năm lăn lộn trong nghề nuôi gà ta mình nhận thấy các vấn đề sau 1- Các trại gà lớn thường xuyên đóng cửa vì dịch bệnh nhiều hơn là giá cả.
2- Nếu nuôi tập trung gà ta theo hướng công nghiệp thì...lổ vì tăng trọng chậm và dể phát sinh dịch bệnh. Khi tham gia thị trường thì giá củng không thể cao hơn con gà thả vườn thuần chủng, vậy sự tồn tại của con gà ta có mong lắm không khi mà không bao giờ nó chiếm lỉnh được thị trường. Thật sự là nó không mong manh như ta nghĩ, nếu nhìn từ 1 phía để đảm bảo có giống gà uy tính cung cấp cho thị trường ta phải làm sau ? Tất nhiên là giống, có giống tốt rồi vấn đề quan trọng là cách nuôi .... thuận với tự nhiên lợi dụng lợi thế vườn đồi bãi cỏ trảng ruộng vvv mật độ gà luôn luôn thích hợp với diện tích chăn thả thích hợp với mùa vụ . áp dụng đúng các phương châm trên thì rủi ro về giá về dịch bệnh rất ít xảy ra . thực tế hiện nay sau thời gian điểm danh các trại gà tên tuổi của bình phước thì .... gọi tên mà không nghe trả lời họ đi đâu cả rồi vấn đề là họ vượt ra khuôn khổ tự tin tăng bầy đàn và ... tự triệt tiêu .riêng với cách nuôi nông hộ vẩn tồn tại không ít anh chị em đã hành nghề trên 10 năm nay . với phương châm tự sản tự tiêu . họ tự tạo con giống cho mình . điều phối luân phiên mật độ đàn gà theo thời vụ . thu nhập của họ không đột biến mà rất ổn định có thể xem như công thức . như vậy điểm qua thực tế thì muốn có một con gà ta chất lượng và số lượng vẩn còn thấp thoáng cách sản xuất kiểu ta không dục tốc bất đạt được .với các nhận định này có thể phản diện với các anh em có ý tưởng sản xuất nhanh nhiều ...đây là nhận định của cá nhân tôi trong thời gian qua . bài viết này xem như mở đầu cho cuộc thảo luận chuyên đề về cách chăn nuôi gà ta thả vườn rất mong sự góp ý của anh em chăn nuôi gà ta .
 


@ Đỗ Minh Thiện :Hihihihi cần sự suy nghĩ và tính toán.

Loài người có uống kháng sinh hàng ngày đâu nhưng ko hề chết hết. Tại sao gà phải uống kháng sinh hàng ngày để ko chết?? Vi khuẩn có ở mọi nơi ko có nghĩa là giống gà ko uống kháng sinh hàng ngày sẽ bị tuyệt chủng. Khử trùng ( hạn chế vi khuẩn có hại ko nhất thiết là phải kháng sinh ( rất tốn tiền ).

Lợi nhuận = Thu nhập - chi phí : nếu chi phí chủ yếu là gà giống nuôi từ bé thì sẽ ntn?? ( ko kháng sinh , ko thức ăn )
Gà nào uống kháng sinh hàng ngày thế .. :Haha::Haha:
 


ok , để xem các điều kiện ăn gà của bác ở đây ai thực hiện được ? làm kinh tế nông hộ thì được , chứ thấy đánh kinh tế mà đi hướng này thì " k ổn "
Với diện tích 20 ha thì là nông hộ hay công nghiệp??
 
Cho mình xem bao bì thức ăn công nghiệp có kháng sinh nào :Haha::Haha:
Dư lượng kháng sinh ở trong thịt gà và thịt lợn là do trên trời rơi xuống.
Có chừng ấy đất bán đi nuôi gà móng đỏ cho nhanh :D:D
Thím trên kia chưa từng nuôi gà đâu! Đang nói tào lao đấy :D
Bó tay. Bạn đi các tỉnh miên núi phía bắc rât nhiều người có vài ha đến vài chục ha.
 

Dư lượng kháng sinh ở trong thịt gà và thịt lợn là do trên trời rơi xuống.

Bó tay. Bạn đi các tỉnh miên núi phía bắc rât nhiều người có vài ha đến vài chục ha.
Xem thử họ nuôi được bao nhiêu con gà với diện tích mấy chục ha đó :D:D
Nuôi gà số lượng nhiều có thể không ăn thức ăn công nghiệp .. nhưng không dùng kháng sinh thì lên tộc mà mua thôi.:D:D
 
Cho mình xem bao bì thức ăn công nghiệp có kháng sinh nào :Haha::Haha:
Một số kháng sinh bị lạm dụng trong chăn nuôi

Kháng sinh kích thích tăng trưởng

Để kích thích vật nuôi tăng trưởng nhanh, giảm thấp tiêu hao thức ăn, vật nuôi có bề ngoài bắt mắt, tăng lợi nhuận, nhiều trang trại sử dụng lượng lớn thuốc kháng sinh trộn thẳng vào thức ăn mà không cần quan tâm tới sức khỏe người tiêu dùng.Salbutamol, Clenbuterol, Ractopamin có thể giúp vật nuôi mau lớn, chuyển hóa làm tiêu mỡ, tăng khối lượng cơ, làm màu thịt đỏ tươi hơn nhưng gây ra tác hại khó lường với sức khỏe con người.

Các loại kháng sinh này còn gọi là chất tạo nạc, tác dụng phụ có hại nghiêm trọng như gây hội chứng ngộ độc cho lợn và người ăn thịt lợn chứa chất tạo nạc như: tim đập nhanh, tăng hoặc hạ huyết áp, run tay chân, đau cơ, buồn nôn, ói, rối loạn tiêu hóa, tiêu chảy, nhiễm trùng hô hấp… Hiện nay, các chất tạo nạc này đều bị cấm dùng.

Ngoài những chất tạo nạc trên, người nuôi còn sử dụng một số các loại kháng sinh tăng trọng có thể gây ung thư, đã bị cấm như Epstadiol, hay những kháng sinh có khả năng giảm mật độ tinh trùng, tăng hiện tượng đồng tính luyến ái, gây ung thư hoặc các bệnh nghiêm trọng khác trong gan, thần kinh, hệ tiêu hóa, tim và có khả năng gây đột biến như Dexametazon, Tetaciline. Vì vậy, để hạn chế rủi ro, người tiêu dùng nên tự trang bị những kiến thức nhất định về vệ sinh an toàn thực phẩm và chọn mua thịt tại những cơ sở có uy tín.

Nguồn : http://nguoichannuoi.vn/canh-bao-lam-dung-khang-sinh-trong-chan-nuoi-nd941.html
nếu tôi có 20ha tôi chẳng thèm nuôi gà đâu bác ạ !!!!
Bạn ko thèm nuôi gà ko có nghĩa là tất cả những ng có 20 ha ko nuôi gà/
Xem thử họ nuôi được bao nhiêu con gà với diện tích mấy chục ha đó :D:D
Nuôi gà số lượng nhiều có thể không ăn thức ăn công nghiệp .. nhưng không dùng kháng sinh thì lên tộc mà mua thôi.:D:D
Vậy đó. ..... nên tôi không mua gà của những ng nuôi như bạn
 
Gà nào uống kháng sinh hàng ngày thế .. :Haha::Haha:
Em đang sử dụng cám cagrill dành cho gà công nghiệp lông màu, e đang dùng cho gà ta thả vườn. Được biết trong cám cagrill có chứa kháng sinh. Cho em hỏi kháng sinh trong cám có gây ảnh hưởng đến trứng gà không, có làm cho trứng gà không có cồ hay không hoặc gây chết phôi hay không

Nguồn: http://agriviet.com/threads/khang-sinh-anh-huong-den-trung-ga.198337/
 
Một số kháng sinh bị lạm dụng trong chăn nuôi

Kháng sinh kích thích tăng trưởng

Để kích thích vật nuôi tăng trưởng nhanh, giảm thấp tiêu hao thức ăn, vật nuôi có bề ngoài bắt mắt, tăng lợi nhuận, nhiều trang trại sử dụng lượng lớn thuốc kháng sinh trộn thẳng vào thức ăn mà không cần quan tâm tới sức khỏe người tiêu dùng.Salbutamol, Clenbuterol, Ractopamin có thể giúp vật nuôi mau lớn, chuyển hóa làm tiêu mỡ, tăng khối lượng cơ, làm màu thịt đỏ tươi hơn nhưng gây ra tác hại khó lường với sức khỏe con người.

Các loại kháng sinh này còn gọi là chất tạo nạc, tác dụng phụ có hại nghiêm trọng như gây hội chứng ngộ độc cho lợn và người ăn thịt lợn chứa chất tạo nạc như: tim đập nhanh, tăng hoặc hạ huyết áp, run tay chân, đau cơ, buồn nôn, ói, rối loạn tiêu hóa, tiêu chảy, nhiễm trùng hô hấp… Hiện nay, các chất tạo nạc này đều bị cấm dùng.

Ngoài những chất tạo nạc trên, người nuôi còn sử dụng một số các loại kháng sinh tăng trọng có thể gây ung thư, đã bị cấm như Epstadiol, hay những kháng sinh có khả năng giảm mật độ tinh trùng, tăng hiện tượng đồng tính luyến ái, gây ung thư hoặc các bệnh nghiêm trọng khác trong gan, thần kinh, hệ tiêu hóa, tim và có khả năng gây đột biến như Dexametazon, Tetaciline. Vì vậy, để hạn chế rủi ro, người tiêu dùng nên tự trang bị những kiến thức nhất định về vệ sinh an toàn thực phẩm và chọn mua thịt tại những cơ sở có uy tín.

Nguồn : http://nguoichannuoi.vn/canh-bao-lam-dung-khang-sinh-trong-chan-nuoi-nd941.html

Bạn ko thèm nuôi gà ko có nghĩa là tất cả những ng có 20 ha ko nuôi gà/

Vậy đó. ..... nên tôi không mua gà cảu những ng nuôi như bạn
Net chưa về tới bản .. nên thím lên đây kiếm gà cũng không có tộc nào bán. Mà kiếm được tộc thì cũng không có đủ gà bán cho thím. Thế nên cái việc mua gà của thím là tào lao
 
thôi chịu với bác rồi ạ !!!
Bạn ra Hòa Bình làm NN bền vững tôi tặng bạn 1 ha. VÀ có thể kêu goi bạn bè tặng thêm 1 ít nữa.
Net chưa về tới bản .. nên thím lên đây kiếm gà cũng không có tộc nào bán. Mà kiếm được tộc thì cũng không có đủ gà bán cho thím. Thế nên cái việc mua gà của thím là tào lao
Tôi ko lên đây để mua gà mà để cập nhật thông tin về NN. Và học hỏi các cách nuôi trồng bền vững và học cách làm sao ko vì lợi nhuận mà gây hại cho bản thân , người tiêu dùng nông sản và môi trường...NGoài ra tôi còn có 1 hy vọng là có thực phẩm cho tôi, gia đình.. bạn bè .. cộng đồng. Bên cạnh đó cung cấp 1 số ý tưởng, thông tin cho các bạn đang là nguồn cung cấp thực phẩm cho cộng đồng.
Người Việt đang hả hê tiễn đồng loại ra nghĩa địa
24/03/2016 16:19
font-plus.png
font-minus.png



(VTC News) – Chính người Việt chứ không phải ai khác, đang như những con kền kền ăn xác thối, hả hê tiễn đồng loại ra nghĩa địa bằng cách gieo rắc đại dịch ung thư.
Cách đây nhiều năm, cú sốc lớn giáng vào cuộc đời tôi khi bác sĩ thông báo bố tôi mắc bệnh ung thư gan. Không lâu sau đó, ông qua đời vì sự tàn phá cơ thể đến khủng khiếp của căn bệnh quái ác.

Chưa bao giờ tôi từng nghĩ tới việc, có một thứ gì khiến con người ta đau đớn đến vậy. Mãi những năm tháng sau này, thứ ghim chặt trong đầu óc tôi, vẫn là những cơn đau quằn quại đến chết đi sống lại của bố.

Những ngày này, tôi lại rùng mình khi thấy những con số đập vào mắt, hàng trăm nghìn người mắc bệnh ung thư mỗi năm, phần lớn trong số ấy, thần chết đều gọi tên họ.

Và khủng khiếp nhất, là căn nguyên của căn bệnh chết người kia, một phần không nhỏ đến từ môi trường bị nhiễm độc và thực phẩm bẩn đang đi vào con người chúng ta hàng ngày, hàng giờ.
nhuomruoc_1.jpg

Những người may mắn chưa bị thần chết gọi tên, lại sôi sục vì hình ảnh những con ruốc bị nhuộm đỏ.

Chẳng thế mà sáng nay, những người may mắn chưa bị thần chết gọi tên, lại sôi sục vì hình ảnh những con ruốc – một món ăn quen thuộc được ngư dân đánh bắt trên bãi biển Gành Đỏ, Phú Yên đang được nhuộm sang màu hồng đỏ, để bắt mắt hơn, nhìn tươi ngon hơn, và che giấu được cả những con đã chết rồi trong đó.

Thứ màu ấy, các chuyên gia nghi là Rhodamine B, một hợp chất hóa học cấm sử dụng trong thực phẩm vì rất độc, dùng trong ăn uống có thể gây ung thư.

Rồi cả thông tin của Bộ NN&PTNT về salbutamol, một trong những chất bị cấm sử dụng trong ngành chăn nuôi, đã được Bộ Y tế cấp phép nhập khẩu với số lượng lớn để sản xuất thuốc cho người.

Biết bao người lại giật mình nghĩ tới bữa cơm hàng ngày, khi trong số 9.140kg salbutamol được nhập khẩu về Việt Nam trong năm 2015, đã bán ra thị trường hơn 6.000kg, chỉ có 10kg dùng đúng quy định, số còn lại, được trộn lẫn vào thức ăn cho lợn.

Nghĩa là hơn 6 triệu con lợn đã chui vào dạ dày người dân, đi cùng đó là 6.000kg chất cấm.

Video: Người Việt đã ăn hơn 6 triệu con lợn nhiễm độc (Nguồn: VTC14)

Lần lượt chuỗi hình ảnh kinh hoàng chạy thẳng vào đầu óc, đó là những khi các chủ cơ sở kinh doanh mực tươi dùng chất tẩy trắng – loại hóa chất cực mạnh dùng để tẩy quần áo để con mực trở nên trắng tinh, tươi rói; Là việc hàng tấn chân gà, giò lợn đã chuyển sang trạng thái phân hủy được phù phép bằng hóa chất để trở nên bắt mắt, ngon nghẻ…Nghĩa là, với những gì đang ăn, đang uống hàng ngày, chúng ta có thể bị ung thư ghé thăm bất cứ khi nào, cuộc ghé thăm được thông báo trước mà không cách gì ngăn cản nổi.

Hả hê tiễn đồng loại ra nghĩa địaHóa ra, từ trước đến nay, chính người Việt đang giết chết giống nòi của mình chứ không phải bất kì ai khác. Lòng tham đã khiến nhiều người giẫm đạp lên đạo đức, lên sự sống của chính ông bà, bố, mẹ, con cái, họ hàng, người thân để làm giàu bằng cách đê tiện và phi nhân tính nhất.Những thứ giết người từ từ ấy, được ngang nhiên bày bán, được đon đả chào mời, được tươi cười giới thiệu, được hứa hẹn đảm bảo về độ vệ sinh, sạch sẽ mà cái kẻ leo lẻo mời mọc kia không gợn lên một chút áy náy, ngượng ngùng.Tràn lan khắp mọi nơi, từ nhà hàng sang trọng tới vỉa hè, từ quán cơm bình dân đến nhà ăn tập thể trong khu công nghiệp, từ chợ cóc tạm bợ đến siêu thị tưởng chừng đã gắn mác tin tưởng, đâu đâu cũng là những thứ bẩn thỉu, được tẩm ướp đủ thứ hóa chất độc hại đã bị cấm sử dụng.Đến ngay cả những cuộc kiểm tra của các cơ quan chức năng cũng lấy lệ, chớp nhoáng, qua loa, đại khái. Để rồi, miếng ăn hàng ngày trở thành nỗi sợ hãi của biết bao người.
xin1458601319_2.jpg

Chúng ta có thể bị ung thư ghé thăm bất cứ khi nào, cuộc ghé thăm được thông báo trước mà không cách gì ngăn cản nổi.

Tôi run rẩy hình dung hình ảnh con kền kền ăn xác thối, đậu trên cành cây cao, mừng rỡ khi thấy sinh vật đứng trước mắt mình, từ từ gục xuống. Biết bao kẻ nhét đồng tiền bất chính sau túi quần, phủi tay trắng trợn, nở nụ cười tởm lợm nhìn đồng loại đi dần về phía nghĩa địa, y như những con kền kền đó, sống bằng cái chết của con người. Nhiều người đặt câu hỏi, những cái chết ám ảnh, những con số khủng khiếp, những bãi nghĩa địa ngày càng trở nên chật chội, tiếp theo sẽ là gì? Hôm qua, hàng nghìn người đã bật khóc khi tiễn biệt Trần Lập về nơi cuối cùng của kiếp người, kết thúc một cuộc đời ngắn ngủi.

Thủ lĩnh ban nhạc Bức Tường qua đời vì căn bệnh ung thư trực tràng, một phần căn nguyên, đến từ những thực phẩm bẩn đang tràn lan trên thị trường mà mỗi ngày anh đưa vào cơ thể. Mạnh mẽ, kiên cường đến mấy, cuối cùng Trần Lập cũng phải về nằm lại dưới đất sâu, vì sự tàn phá khủng khiếp của đủ thứ chất giết người đã tích tụ trong con người anh.

Người ta gọi cái chết của Trần Lập là lời kêu gọi sự thức tỉnh lương tri con người hướng về những điều tử tế.Không phải, cái chết đau đớn của Trần Lập, màu đỏ tươi của con ruốc hay nỗi ám ảnh về 6 triệu con lợn kia, không thể nhân đạo là sự thức tỉnh lương tri được nữa, mà là đỉnh đỉnh điểm của sự phẫn nộ, là dấu mốc đầy căm phẫn những kẻ bất lương, là lời giục giã, buộc những người có trách nhiệm phải hành động, vì sự tồn tại của chính những người đang còn may mắn sống sót.Ai trong số chúng ta đã một lần phải bước vào bệnh viện, thót tim bước qua phòng cấp cứu, cứ vài tiếng lại có những tiếng khóc xé ruột gan vì người thân của họ vĩnh viễn chia lìa cuộc sống trong sự đau đớn của ung thư? Ai trong số chúng ta, chính ruột thịt của mình quằn quại, vật vã vì ung thư hành hạ, rồi phải nằm dưới đất sâu lạnh lẽo kia?

"Nếu không phải bây giờ thì sẽ là bao giờ, nếu không phải chúng ta thì sẽ là ai...", sẽ ngăn chặn những kẻ bất lương gieo rắc cái chết cho đồng loại?
Video: Ngư dân Phú Yên nhuộm ruốc bằng hóa chất (Nguồn: VTV)
- See more at: http://m.vtc.vn/nguoi-viet-dang-ha-...nghia-dia.457.601099.htm#sthash.h6BpoNN2.dpuf

http://m.vtc.vn/nguoi-viet-dang-ha-he-tien-dong-loai-ra-nghia-dia.457.601099.htm
Và đây:
Bắt quả tang bơm nước, tiêm thuốc an thần hơn 200 con heo
Thứ Năm, ngày 24/03/2016, 14:35 PM (GMT+7)
Hàng trăm con heo bị tiêm thuốc an thần, bơm nước vào miệng trước khi chuyển đến lò mổ



Khó khăn việc bắt giữ người sử dụng chất cấm trong chăn nuôi

Cơ quan chức năng vật vã “đánh” chất cấm

Nhập 9 tấn chất cấm, sử dụng đúng mục đích chỉ 10kg

1458804924-bat-qua-tang-bom-nuoc-tiem-thuoc-an-than-hon-200-con-heo.jpg


Cơ sở thu mua heo của ông Thái bị bắt quả tang bơm nước vào miệng heo

Phòng Cảnh sát Kinh tế công an tỉnh Bình Dương vừa phối hợp với Chi cục Thú y kiểm tra cơ sở thu mua heo tại phường Hòa Lợi, thị xã Bến Cát – Bình Dương và bắt quả tang cơ sở này tiêm thuốc an thần, bơm nước vào miệng heo.

Cụ thể, chiều 23-3, lực lượng chức năng ập vào cơ sở này và phát hiện 6 nhân công đang dùng xô có gắn vòi bơm nước vào miệng heo và tiêm thuốc an thần vào 10 con heo. Chuồng bên cạnh, hơn 200 con heo đã được bơm nước và thuốc, ngủ li bì.

Cơ quan công an đã thu giữ 44 vỏ chai thuốc an thần nhãn hiệu prozil fort đã sử dụng hết, 4 chai đang sử dụng và nhiều dụng cụ để bơm nước vào heo.

Cơ sở này do ông Trần Quốc Thái (33 tuổi, quê Bến Tre) làm chủ và đã hoạt động được một năm rưỡi. Ông Thái thường xuyên đưa hàng trăm con heo (mua từ các hộ dân ở Bến Tre) về cơ sở này để bơm nước nhằm tăng trọng lượng. Còn việc tiêm thuốc an thần là để heo dễ dàng bị bơm nước và yên ổn trong quá trình vẫn chuyển đến lò giết mổ tại TP HCM.

Theo một cán bộ thú y thuốc an thần prozil được dùng trong việc điều trị heo hung hãn, hay cắn nhau hoặc trong quá trình vận chuyển. Phải mất 5-7 ngày sau khi tiêm, thuốc an thần mới đào thải khỏi cơ thể heo.

Vì vậy nếu tiêm xong mà giết mổ liền để lấy thịt bán thì rất nguy hiểm. Ăn phải thịt heo tồn dư thuốc an thần có thể bị giãn nở mạch máu dẫn đến hạ huyết áp, hô hấp chậm... và nhiều chứng bệnh khó lường khác.

Theo N.Phú (Người lao động)

http://hn.ipad.24h.com.vn/thi-truon...thuoc-an-than-hon-200-con-heo-c52a778524.html
Tôi xin chia sẻ 1 câu chuyện để các bạn có thêm thông tin.. đọc và suy ngẫm : ( cảnh báo : tôi ko có bất cứ chủ đích nào khác ngoài việc cung cấp thêm 1 góc nhìn của cuộc sống :

Câu chuyện quả táo thần kỳ của Kimura

Quả táo của ông là quả táo thần kỳ nhất thế giới, cắt thành hai nửa để trong không khí hai năm không hư thối! Đằng sau câu chuyện này là trải nghiệm khiến người ta cảm động.

Bạn của tôi giới thiệu cho tôi một cuốn sách, kể về câu chuyện kiên trì trồng quả táo trong 20 năm của một người Nhật Bản tên là Kimura. Đây đương nhiên không phải là một cuốn sách về kỹ thuật nông lâm nghiệp, chính xác mà nói, đây là một cuốn sách khích lệ ý chí. Bởi vì, rất nhiều người sau khi đọc xong, thậm chí muốn khóc, trong đó kể cả tôi. Tên sách gọi là “Trong cuộc đời này, ít nhất hãy một lần làm kẻ ngốc”.

hoc-lap-trinh-cung-can-kien-tri-nhu-nguoi-nong-dan.jpg


Tên ngốc” Kimura là một người nông dân Nhật Bản bình thường, sau khi kết hôn, do vợ bị dị ứng với thuốc trừ sâu, lại tình cờ tiếp xúc được với cuốn sách “tự nhiên nông pháp”, thế là ông đã hạ quyết tâm trồng táo không cần phân bón hóa học và thuốc trừ sâu.

Ngành nông nghiệp hiện nay đã hoàn toàn ỷ lại vào nông dược, cây táo càng là như thế. Hiện nay, sau khi sử dụng nông dược, hết thảy giống táo đều là kết quả do nhân công tạo thành, một khi ngừng sử dụng nông dược, đối với cây táo mà nói thì chính là một tai họa lớn.

Cây táo của Kimura cũng không ngoại lệ, từ khi ông bắt đầu thử nghiệm, mảnh ruộng duy nhất cũng bị cầm gán nợ. Ông không thể không lên thành thị làm công. Con gái của ông viết trên bài tập làm văn rằng, ba của tôi là một nông dân, nhưng tôi chưa từng được nếm qua trái cây nhà trồng.

Khi ông định từ bỏ, con gái đã động viên ông, ba ơi, nhất định phải kiên trì, nếu không những gì chúng ta đã làm chẳng phải phí công hay sao?

20 năm sau, quả táo của Kimura trở thành trái cây thần kỳ nhất thế giới. Quả táo của ông cắt thành hai nửa, để trong không khí 2 năm không hư thối, chỉ là trở thành quả khô héo rũ hết hương, các chuyên gia lắc đầu liên tục than rằng thật không thể tưởng tượng nổi. Đầu bếp trưởng nhà hàng Tokyo ở Pháp thì nói, nếu xử lý tốt quả táo của Kimura, thì có thể để đến một năm. Quả táo của ông ăn quá ngon, toàn bộ người Nhật Bản đều điên cuồng tranh lấy, “Cả đời chỉ cần được ăn một lần là tốt rồi”.

Kimura cả đời chỉ làm một việc – trồng táo. Điều ông làm dường như chỉ ngốc một lần, nhưng thật ra là ngốc cả đời.

Không cần thuốc trừ sâu và phân hóa học, không diệt trừ cỏ, muốn trồng táo căn bản là điều không thực tế. Ngốc hơn nữa là, ông còn xem quả táo như con của mình, thường xuyên tâm sự với cây táo.

Kimura nói “Tôi là dựa vào trồng táo mà sống, tôi sở dĩ khốn cùng như vậy, là vì tôi đã để táo thống khổ, là tôi đã ức hiếp những cây táo này.” Vì vậy, Kimura thường xuyên khẽ vuốt ve những cây này, xin lỗi chúng “Khiến các ngươi vất vả như vậy, ta thật sự xin lỗi. Cho dù không nở hoa cũng không vấn đề gì, không kết quả cũng không sao cả, nhưng các người ngàn vạn lần đừng chết nhé.”

Cây lớn lên không ra quả, ông luôn cảm giác là do bản thân ông đã sai. Mười năm kia, ông không biết xin lỗi cây táo bao nhiêu lần. Đương nhiên, có lúc ông cũng cổ vũ khích lệ cây “Thật quá kỳ diệu, ta biết ngươi đã rất cố gắng.”

Mà năm đầu tiên nở hoa, Kimura vui đến phát khóc mang theo rượu trắng đến vườn cây, rót một ít lên mặt đất, cùng táo đối ẩm.

Sau khi thành công, khi đối diện với vô vàn tán dương, Kimura lại tự giễu: “Có thể vì tôi quá ngu ngốc, cây táo cũng không chịu nổi, đành kết quả rồi.”

Bí quyết trồng táo của Kimura là gì vậy? Tôi cho rằng chính là xem cây táo như một sinh mệnh để đối đãi.
Kimura từ đầu đến cuối tín phụng một quan điểm: Quả táo là nhân vật chính, tôi chỉ là trợ giúp nó lớn lên, vì con người dẫu cố gắng thế nào cũng không cách nào chỉ dựa vào bản thân mà khiến quả táo ra hoa kết quả.

Vì vậy, nếu vì để cây táo ra hoa kết quả, chọn dùng đủ loại thủ đoạn, làm cỏ, bón phân, phun thuốc, như vậy hiệu quả và lợi ích là có, nhưng quả ra cũng không phải là quả tự nhiên, sau khi nở, gặp gió liền hỏng.

Mà đây lại là kiến thức của nền giáo dục đương thời giảng dạy.

Phụ huynh và thầy cô giáo hao tốn tâm sức để tạo đủ loại môi trường học tập tốt nhất cho trẻ. Làm cỏ giống như việc tịch thu máy tính, cấm sách ngoài khóa học, hủy bỏ vận động…tóm lại, hết thảy không quan hệ với học tập thì hoàn toàn cấm; bón phângiống như đủ loại lớp học thêm, dù là thầy cô trên trường dạy chính khóa, hay là học thêm bên ngoài, thậm chí mời thầy về nhà một kèm một, phụ huynh Trung Quốc nôn nóng, trực tiếp thúc đẩy tăng cường sinh trưởng là ngành sản xuất có tiền đồ nhất ở Trung Quốc; phun thuốc giống như đủ loại thuyết giáo, giáo dục đạo đức, những câu chuyện về sự chăm chỉ, các món canh tâm linh, huấn luyện dã ngoại, phụ đạo tâm lý…đều giúp con trẻ loại bỏ quấy nhiễu, tiêu trừ tạp niệm, tập trung tinh lực, hướng tới trường thi.

Nếu nói quả táo của Kimura khác với quả táo khác, đó chính là những cây trong vườn, nhẹ nhàng cào mặt đất, bạn có thể thấy khắp nơi đều là rễ cây. Một cây táo bình thường, bộ rễ cũng chỉ sâu 2-3m, nhưng cây táo của Kimura có thể sâu đến 20m.

Rễ sâu, liên kết giữa quả và lá cũng càng có lực. Một khi gặp bão, quả táo của người ta cơ bản đều bị thổi rơi, mà vườn cây của Kimura thì có đến 80% trái cây vẫn còn trên cành. Lực sống thật mạnh mẽ biết bao!

Những tháng ngày cây táo không nở hoa, Kimura từng cùng mọi người trong nhà ra vườn bắt côn trùng, côn trùng nhiều vô cùng, mỗi ngày bắt được hàng trăm hàng ngàn con, côn trùng trong vườn lại vẫn không giảm bớt chút nào. Cho đến một ngày, Kimura đột nhiên hiểu ra một đạo lý: Cây táo cũng muốn sống sót vậy! Côn trùng khắp nơi đều có, chỉ có thể để cây táo tự kiên cường hơn, mới có thể chống lại sự xâm hại của côn trùng.

Vườn trái cây của Kimura là một thế giới côn trùng phong phú, đủ loại vi sinh vật, giun, đỉa, bươm bướm, chim bay, loài nào cần có đều có. Lúc không có kết quả, vườn trái cây càng giống một vườn thực vật, với đủ loại cỏ dại sinh sôi, ngoại trừ cây đậu nành mà Kimura cố ý gieo trồng.



Kimura gieo trồng đậu nành từ một lần ngẫu nhiên tình cờ. Vào thời điểm ông gặp khó khăn, ông quyết định leo lên núi tìm cái chết. Sau khi lên đến đỉnh núi, ông vô tình phát hiện một gốc cây tươi tốt, kết đầy trái.

Trên núi cũng có côn trùng xâm hại, tại sao loài cây này có thể sinh trưởng tốt như thế? Thông qua quan sát, Kimura phát hiện, thì ra là bùn đất không giống, độ xốp, không khí, độ ấm, thậm chí mùi đất cũng khác với ở nhà. Tâm trí ông chợt thông suốt, đất đai mới thật là điểm cốt yếu cho việc gieo trồng táo, cây táo và thiên nhiên hòa cùng một thể, nhân loại ngu muội lại dùng nông dược ngăn cách nó với tự nhiên.

Thông qua vô vàn nghiên cứu và thí nghiệm, ông gieo trồng rất nhiều đậu nành trong vườn, cải thiện hàm lượng phân đạm trong đất, cũng khiến vi sinh vật trong đất phong phú hơn.

Không có bất kỳ sinh mệnh nào là cô lập” Kimura nói. Cây táo không thể, con người cũng không thể.
Hết thảy hình thức giáo dục, nếu tách cá nhân ra khỏi xã hội, nền giáo dục như vậy nhất định sẽ không có sức sống. Giáo dục chính là cuộc sống, xã hội chính là trường học. Chế độ giáo dục hiện nay chẳng phải cũng ngu muội giống người ta ỷ lại vào nông dược hay sao?

Kimura trở thành chuyên gia gieo trồng cây ăn quả. Tuy vậy, trong vườn của ông, các loại cây quả, đủ loại thực vật tùy ý sinh trưởng, chỉ là đến mùa thu sẽ cắt cỏ, để cho độ ẩm của đất giảm xuống, “để nói cho cây táo rằng mùa thu đã đến”. Ông không cần phân bón, mà đất vẫn có thể bảo trì tốt độ phì nhiêu. Mặc dù kỹ thuật cắt tỉa lá cây trông có vẻ bình thường, nhưng ông đều có lý luận của mình.

Thế giới hôm nay tràn đầy nông dược, tràn đầy lý luận lợi ích và hiệu quả, có bao nhiêu người sẽ kiên trì đến mười năm chỉ để đợi cây táo nở 7 đóa hoa? Đây cũng là ý chí của Kimura, giống như cây táo của ông, kiên định, bất chấp trải qua gian nan vất vả để nhận lấy mùi hương thơm nồng và ngọt ngào. Nhà khoa học hàng đầu Nhật Bản, cũng là người giám đốc NHK (đài phát thanh truyền hình Nhật Bản) – ông Mogiken Ichiro chia sẻ về loại ý chí dường như ngu ngốc này là: Bọn họ có được ánh mắt và niềm tin có thể nhìn đến điều không thể nhìn thấy.

Cả đời này, ít nhất làm một lần ngốc, đó chính là dụng tâm chuyên chú làm một việc gì đó. Trồng táo cũng vậy, giáo dục cũng vậy, làm chuyện gì cũng đều như vậy.
Khi đọc quyển sách này, tôi viết xuống sổ ghi chép của mình một hàng chữ: “Làm việc chính là làm lại chính mình”. Sau vô số lần cường điệu sự gian nan của hoàn cảnh khách quan, chúng ta cần nhìn lại nội tâm của mình, giống như tâm sự của Kimura và cây táo: “Thật sự quá thần kỳ rồi, ta biết ngươi đã rất cố gắng.”

Ngành nghề mà thế giới này cần có nhất để liên kết tình cảm chính là giáo dục. Trồng cây táo – chúng ta thừa nhận là một loại kỹ thuật trong cuộc sống, vậy đầu tư tình cảm vào, liệu có cần thiết không?

Trong 4-5 năm đầu, mỗi ngày Kimura đều vuốt ve chừng 800 cây trong vườn, nói chuyện với chúng. Đó là thời điểm tình hình cây táo trở nên bết bát nhất, một vài cây cũng bắt đầu dao động, thậm chí vừa đẩy nhẹ liền ngã.

Có người giễu cợt ông, có người nói, Kimura điên thật rồi, nhưng ông vẫn không quan tâm. Trong nội tâm ông tràn đầy sự áy náy, ông cảm thấy ông đã đẩy những cây kia vào đáy vực. Khi Kimura vuốt ve cây táo, cùng chúng nói chuyện, rõ ràng không có gió, ông lại cảm thấy cành cây có chút lay động, dường như cây táo cũng muốn nói với ông, “tôi đã biết, chúng tôi đã biết rồi.”

Có một hiện tượng có thể cần phải giải thích, những cây táo được Kimura cầu xin chúng sống tốt, một phần trong số ấy cuối cùng vẫn tồn tại được. Có một khu vực có gần 82 cây, ông không nói chuyện gì với chúng; số cây này toàn bộ héo rũ rồi.

Chuyên nghiệp là gì vậy? Kimura trả lời: “Tâm kết hợp với kỹ thuật, mới thật sự là chuyên nghiệp.”
Có người so sánh quả táo của Kimura khác với những quả táo khác, cho rằng quả táo của Kimura là có tình cảm. Hoặc là, như nhiều bình luận cho rằng, đó là những quả tảo tràn đầy “sinh mệnh lực”. Chúng không chỉ là sinh mệnh của quả táo, mà còn là sinh mệnh của Kimura.

Hôm nay, nếu chúng ta đến vườn táo của Kimura, sẽ nhìn thấy một tấm bảng gỗ, trên đó viết: “Cảnh cáo côn trùng! Nếu các ngươi tiếp tục bừa bãi gây hại, ta sẽ mạnh mẽ sử dụng nông dược!” Côn trùng hiểu những lời này sao? Tôi nghĩ là có thể. Cây táo hiểu được, côn trùng lại không hiểu được sao? Côn trùng hiểu, con người có thể không hiểu sao?

Theo NTDTV

Bình Minh biên tập
 
Bạn ra Hòa Bình làm NN bền vững tôi tặng bạn 1 ha. VÀ có thể kêu goi bạn bè tặng thêm 1 ít nữa.

Tôi ko lên đây để mua gà mà để cập nhật thông tin về NN. Và học hỏi các cách nuôi trồng bền vững và học cách làm sao ko vì lợi nhuận mà gây hại cho bản thân , người tiêu dùng nông sản và môi trường...NGoài ra tôi còn có 1 hy vọng là có thực phẩm cho tôi, gia đình.. bạn bè .. cộng đồng. Bên cạnh đó cung cấp 1 số ý tưởng, thông tin cho các bạn đang là nguồn cung cấp thực phẩm cho cộng đồng.
Người Việt đang hả hê tiễn đồng loại ra nghĩa địa
24/03/2016 16:19
font-plus.png
font-minus.png



(VTC News) – Chính người Việt chứ không phải ai khác, đang như những con kền kền ăn xác thối, hả hê tiễn đồng loại ra nghĩa địa bằng cách gieo rắc đại dịch ung thư.
Cách đây nhiều năm, cú sốc lớn giáng vào cuộc đời tôi khi bác sĩ thông báo bố tôi mắc bệnh ung thư gan. Không lâu sau đó, ông qua đời vì sự tàn phá cơ thể đến khủng khiếp của căn bệnh quái ác.

Chưa bao giờ tôi từng nghĩ tới việc, có một thứ gì khiến con người ta đau đớn đến vậy. Mãi những năm tháng sau này, thứ ghim chặt trong đầu óc tôi, vẫn là những cơn đau quằn quại đến chết đi sống lại của bố.

Những ngày này, tôi lại rùng mình khi thấy những con số đập vào mắt, hàng trăm nghìn người mắc bệnh ung thư mỗi năm, phần lớn trong số ấy, thần chết đều gọi tên họ.

Và khủng khiếp nhất, là căn nguyên của căn bệnh chết người kia, một phần không nhỏ đến từ môi trường bị nhiễm độc và thực phẩm bẩn đang đi vào con người chúng ta hàng ngày, hàng giờ.
nhuomruoc_1.jpg

Những người may mắn chưa bị thần chết gọi tên, lại sôi sục vì hình ảnh những con ruốc bị nhuộm đỏ.

Chẳng thế mà sáng nay, những người may mắn chưa bị thần chết gọi tên, lại sôi sục vì hình ảnh những con ruốc – một món ăn quen thuộc được ngư dân đánh bắt trên bãi biển Gành Đỏ, Phú Yên đang được nhuộm sang màu hồng đỏ, để bắt mắt hơn, nhìn tươi ngon hơn, và che giấu được cả những con đã chết rồi trong đó.

Thứ màu ấy, các chuyên gia nghi là Rhodamine B, một hợp chất hóa học cấm sử dụng trong thực phẩm vì rất độc, dùng trong ăn uống có thể gây ung thư.

Rồi cả thông tin của Bộ NN&PTNT về salbutamol, một trong những chất bị cấm sử dụng trong ngành chăn nuôi, đã được Bộ Y tế cấp phép nhập khẩu với số lượng lớn để sản xuất thuốc cho người.

Biết bao người lại giật mình nghĩ tới bữa cơm hàng ngày, khi trong số 9.140kg salbutamol được nhập khẩu về Việt Nam trong năm 2015, đã bán ra thị trường hơn 6.000kg, chỉ có 10kg dùng đúng quy định, số còn lại, được trộn lẫn vào thức ăn cho lợn.

Nghĩa là hơn 6 triệu con lợn đã chui vào dạ dày người dân, đi cùng đó là 6.000kg chất cấm.

Video: Người Việt đã ăn hơn 6 triệu con lợn nhiễm độc (Nguồn: VTC14)

Lần lượt chuỗi hình ảnh kinh hoàng chạy thẳng vào đầu óc, đó là những khi các chủ cơ sở kinh doanh mực tươi dùng chất tẩy trắng – loại hóa chất cực mạnh dùng để tẩy quần áo để con mực trở nên trắng tinh, tươi rói; Là việc hàng tấn chân gà, giò lợn đã chuyển sang trạng thái phân hủy được phù phép bằng hóa chất để trở nên bắt mắt, ngon nghẻ…Nghĩa là, với những gì đang ăn, đang uống hàng ngày, chúng ta có thể bị ung thư ghé thăm bất cứ khi nào, cuộc ghé thăm được thông báo trước mà không cách gì ngăn cản nổi.

Hả hê tiễn đồng loại ra nghĩa địaHóa ra, từ trước đến nay, chính người Việt đang giết chết giống nòi của mình chứ không phải bất kì ai khác. Lòng tham đã khiến nhiều người giẫm đạp lên đạo đức, lên sự sống của chính ông bà, bố, mẹ, con cái, họ hàng, người thân để làm giàu bằng cách đê tiện và phi nhân tính nhất.Những thứ giết người từ từ ấy, được ngang nhiên bày bán, được đon đả chào mời, được tươi cười giới thiệu, được hứa hẹn đảm bảo về độ vệ sinh, sạch sẽ mà cái kẻ leo lẻo mời mọc kia không gợn lên một chút áy náy, ngượng ngùng.Tràn lan khắp mọi nơi, từ nhà hàng sang trọng tới vỉa hè, từ quán cơm bình dân đến nhà ăn tập thể trong khu công nghiệp, từ chợ cóc tạm bợ đến siêu thị tưởng chừng đã gắn mác tin tưởng, đâu đâu cũng là những thứ bẩn thỉu, được tẩm ướp đủ thứ hóa chất độc hại đã bị cấm sử dụng.Đến ngay cả những cuộc kiểm tra của các cơ quan chức năng cũng lấy lệ, chớp nhoáng, qua loa, đại khái. Để rồi, miếng ăn hàng ngày trở thành nỗi sợ hãi của biết bao người.
xin1458601319_2.jpg

Chúng ta có thể bị ung thư ghé thăm bất cứ khi nào, cuộc ghé thăm được thông báo trước mà không cách gì ngăn cản nổi.

Tôi run rẩy hình dung hình ảnh con kền kền ăn xác thối, đậu trên cành cây cao, mừng rỡ khi thấy sinh vật đứng trước mắt mình, từ từ gục xuống. Biết bao kẻ nhét đồng tiền bất chính sau túi quần, phủi tay trắng trợn, nở nụ cười tởm lợm nhìn đồng loại đi dần về phía nghĩa địa, y như những con kền kền đó, sống bằng cái chết của con người. Nhiều người đặt câu hỏi, những cái chết ám ảnh, những con số khủng khiếp, những bãi nghĩa địa ngày càng trở nên chật chội, tiếp theo sẽ là gì? Hôm qua, hàng nghìn người đã bật khóc khi tiễn biệt Trần Lập về nơi cuối cùng của kiếp người, kết thúc một cuộc đời ngắn ngủi.

Thủ lĩnh ban nhạc Bức Tường qua đời vì căn bệnh ung thư trực tràng, một phần căn nguyên, đến từ những thực phẩm bẩn đang tràn lan trên thị trường mà mỗi ngày anh đưa vào cơ thể. Mạnh mẽ, kiên cường đến mấy, cuối cùng Trần Lập cũng phải về nằm lại dưới đất sâu, vì sự tàn phá khủng khiếp của đủ thứ chất giết người đã tích tụ trong con người anh.

Người ta gọi cái chết của Trần Lập là lời kêu gọi sự thức tỉnh lương tri con người hướng về những điều tử tế.Không phải, cái chết đau đớn của Trần Lập, màu đỏ tươi của con ruốc hay nỗi ám ảnh về 6 triệu con lợn kia, không thể nhân đạo là sự thức tỉnh lương tri được nữa, mà là đỉnh đỉnh điểm của sự phẫn nộ, là dấu mốc đầy căm phẫn những kẻ bất lương, là lời giục giã, buộc những người có trách nhiệm phải hành động, vì sự tồn tại của chính những người đang còn may mắn sống sót.Ai trong số chúng ta đã một lần phải bước vào bệnh viện, thót tim bước qua phòng cấp cứu, cứ vài tiếng lại có những tiếng khóc xé ruột gan vì người thân của họ vĩnh viễn chia lìa cuộc sống trong sự đau đớn của ung thư? Ai trong số chúng ta, chính ruột thịt của mình quằn quại, vật vã vì ung thư hành hạ, rồi phải nằm dưới đất sâu lạnh lẽo kia?

"Nếu không phải bây giờ thì sẽ là bao giờ, nếu không phải chúng ta thì sẽ là ai...", sẽ ngăn chặn những kẻ bất lương gieo rắc cái chết cho đồng loại?
Video: Ngư dân Phú Yên nhuộm ruốc bằng hóa chất (Nguồn: VTV)
- See more at: http://m.vtc.vn/nguoi-viet-dang-ha-...nghia-dia.457.601099.htm#sthash.h6BpoNN2.dpuf

http://m.vtc.vn/nguoi-viet-dang-ha-he-tien-dong-loai-ra-nghia-dia.457.601099.htm
Và đây:
Bắt quả tang bơm nước, tiêm thuốc an thần hơn 200 con heo
Thứ Năm, ngày 24/03/2016, 14:35 PM (GMT+7)
Hàng trăm con heo bị tiêm thuốc an thần, bơm nước vào miệng trước khi chuyển đến lò mổ



Khó khăn việc bắt giữ người sử dụng chất cấm trong chăn nuôi

Cơ quan chức năng vật vã “đánh” chất cấm

Nhập 9 tấn chất cấm, sử dụng đúng mục đích chỉ 10kg

1458804924-bat-qua-tang-bom-nuoc-tiem-thuoc-an-than-hon-200-con-heo.jpg


Cơ sở thu mua heo của ông Thái bị bắt quả tang bơm nước vào miệng heo

Phòng Cảnh sát Kinh tế công an tỉnh Bình Dương vừa phối hợp với Chi cục Thú y kiểm tra cơ sở thu mua heo tại phường Hòa Lợi, thị xã Bến Cát – Bình Dương và bắt quả tang cơ sở này tiêm thuốc an thần, bơm nước vào miệng heo.

Cụ thể, chiều 23-3, lực lượng chức năng ập vào cơ sở này và phát hiện 6 nhân công đang dùng xô có gắn vòi bơm nước vào miệng heo và tiêm thuốc an thần vào 10 con heo. Chuồng bên cạnh, hơn 200 con heo đã được bơm nước và thuốc, ngủ li bì.

Cơ quan công an đã thu giữ 44 vỏ chai thuốc an thần nhãn hiệu prozil fort đã sử dụng hết, 4 chai đang sử dụng và nhiều dụng cụ để bơm nước vào heo.

Cơ sở này do ông Trần Quốc Thái (33 tuổi, quê Bến Tre) làm chủ và đã hoạt động được một năm rưỡi. Ông Thái thường xuyên đưa hàng trăm con heo (mua từ các hộ dân ở Bến Tre) về cơ sở này để bơm nước nhằm tăng trọng lượng. Còn việc tiêm thuốc an thần là để heo dễ dàng bị bơm nước và yên ổn trong quá trình vẫn chuyển đến lò giết mổ tại TP HCM.

Theo một cán bộ thú y thuốc an thần prozil được dùng trong việc điều trị heo hung hãn, hay cắn nhau hoặc trong quá trình vận chuyển. Phải mất 5-7 ngày sau khi tiêm, thuốc an thần mới đào thải khỏi cơ thể heo.

Vì vậy nếu tiêm xong mà giết mổ liền để lấy thịt bán thì rất nguy hiểm. Ăn phải thịt heo tồn dư thuốc an thần có thể bị giãn nở mạch máu dẫn đến hạ huyết áp, hô hấp chậm... và nhiều chứng bệnh khó lường khác.

Theo N.Phú (Người lao động)

http://hn.ipad.24h.com.vn/thi-truon...thuoc-an-than-hon-200-con-heo-c52a778524.html
Tôi xin chia sẻ 1 câu chuyện để các bạn có thêm thông tin.. đọc và suy ngẫm : ( cảnh báo : tôi ko có bất cứ chủ đích nào khác ngoài việc cung cấp thêm 1 góc nhìn của cuộc sống :

Câu chuyện quả táo thần kỳ của Kimura

Quả táo của ông là quả táo thần kỳ nhất thế giới, cắt thành hai nửa để trong không khí hai năm không hư thối! Đằng sau câu chuyện này là trải nghiệm khiến người ta cảm động.

Bạn của tôi giới thiệu cho tôi một cuốn sách, kể về câu chuyện kiên trì trồng quả táo trong 20 năm của một người Nhật Bản tên là Kimura. Đây đương nhiên không phải là một cuốn sách về kỹ thuật nông lâm nghiệp, chính xác mà nói, đây là một cuốn sách khích lệ ý chí. Bởi vì, rất nhiều người sau khi đọc xong, thậm chí muốn khóc, trong đó kể cả tôi. Tên sách gọi là “Trong cuộc đời này, ít nhất hãy một lần làm kẻ ngốc”.

hoc-lap-trinh-cung-can-kien-tri-nhu-nguoi-nong-dan.jpg


Tên ngốc” Kimura là một người nông dân Nhật Bản bình thường, sau khi kết hôn, do vợ bị dị ứng với thuốc trừ sâu, lại tình cờ tiếp xúc được với cuốn sách “tự nhiên nông pháp”, thế là ông đã hạ quyết tâm trồng táo không cần phân bón hóa học và thuốc trừ sâu.

Ngành nông nghiệp hiện nay đã hoàn toàn ỷ lại vào nông dược, cây táo càng là như thế. Hiện nay, sau khi sử dụng nông dược, hết thảy giống táo đều là kết quả do nhân công tạo thành, một khi ngừng sử dụng nông dược, đối với cây táo mà nói thì chính là một tai họa lớn.

Cây táo của Kimura cũng không ngoại lệ, từ khi ông bắt đầu thử nghiệm, mảnh ruộng duy nhất cũng bị cầm gán nợ. Ông không thể không lên thành thị làm công. Con gái của ông viết trên bài tập làm văn rằng, ba của tôi là một nông dân, nhưng tôi chưa từng được nếm qua trái cây nhà trồng.

Khi ông định từ bỏ, con gái đã động viên ông, ba ơi, nhất định phải kiên trì, nếu không những gì chúng ta đã làm chẳng phải phí công hay sao?

20 năm sau, quả táo của Kimura trở thành trái cây thần kỳ nhất thế giới. Quả táo của ông cắt thành hai nửa, để trong không khí 2 năm không hư thối, chỉ là trở thành quả khô héo rũ hết hương, các chuyên gia lắc đầu liên tục than rằng thật không thể tưởng tượng nổi. Đầu bếp trưởng nhà hàng Tokyo ở Pháp thì nói, nếu xử lý tốt quả táo của Kimura, thì có thể để đến một năm. Quả táo của ông ăn quá ngon, toàn bộ người Nhật Bản đều điên cuồng tranh lấy, “Cả đời chỉ cần được ăn một lần là tốt rồi”.

Kimura cả đời chỉ làm một việc – trồng táo. Điều ông làm dường như chỉ ngốc một lần, nhưng thật ra là ngốc cả đời.

Không cần thuốc trừ sâu và phân hóa học, không diệt trừ cỏ, muốn trồng táo căn bản là điều không thực tế. Ngốc hơn nữa là, ông còn xem quả táo như con của mình, thường xuyên tâm sự với cây táo.

Kimura nói “Tôi là dựa vào trồng táo mà sống, tôi sở dĩ khốn cùng như vậy, là vì tôi đã để táo thống khổ, là tôi đã ức hiếp những cây táo này.” Vì vậy, Kimura thường xuyên khẽ vuốt ve những cây này, xin lỗi chúng “Khiến các ngươi vất vả như vậy, ta thật sự xin lỗi. Cho dù không nở hoa cũng không vấn đề gì, không kết quả cũng không sao cả, nhưng các người ngàn vạn lần đừng chết nhé.”

Cây lớn lên không ra quả, ông luôn cảm giác là do bản thân ông đã sai. Mười năm kia, ông không biết xin lỗi cây táo bao nhiêu lần. Đương nhiên, có lúc ông cũng cổ vũ khích lệ cây “Thật quá kỳ diệu, ta biết ngươi đã rất cố gắng.”

Mà năm đầu tiên nở hoa, Kimura vui đến phát khóc mang theo rượu trắng đến vườn cây, rót một ít lên mặt đất, cùng táo đối ẩm.

Sau khi thành công, khi đối diện với vô vàn tán dương, Kimura lại tự giễu: “Có thể vì tôi quá ngu ngốc, cây táo cũng không chịu nổi, đành kết quả rồi.”

Bí quyết trồng táo của Kimura là gì vậy? Tôi cho rằng chính là xem cây táo như một sinh mệnh để đối đãi.
Kimura từ đầu đến cuối tín phụng một quan điểm: Quả táo là nhân vật chính, tôi chỉ là trợ giúp nó lớn lên, vì con người dẫu cố gắng thế nào cũng không cách nào chỉ dựa vào bản thân mà khiến quả táo ra hoa kết quả.

Vì vậy, nếu vì để cây táo ra hoa kết quả, chọn dùng đủ loại thủ đoạn, làm cỏ, bón phân, phun thuốc, như vậy hiệu quả và lợi ích là có, nhưng quả ra cũng không phải là quả tự nhiên, sau khi nở, gặp gió liền hỏng.

Mà đây lại là kiến thức của nền giáo dục đương thời giảng dạy.

Phụ huynh và thầy cô giáo hao tốn tâm sức để tạo đủ loại môi trường học tập tốt nhất cho trẻ. Làm cỏ giống như việc tịch thu máy tính, cấm sách ngoài khóa học, hủy bỏ vận động…tóm lại, hết thảy không quan hệ với học tập thì hoàn toàn cấm; bón phângiống như đủ loại lớp học thêm, dù là thầy cô trên trường dạy chính khóa, hay là học thêm bên ngoài, thậm chí mời thầy về nhà một kèm một, phụ huynh Trung Quốc nôn nóng, trực tiếp thúc đẩy tăng cường sinh trưởng là ngành sản xuất có tiền đồ nhất ở Trung Quốc; phun thuốc giống như đủ loại thuyết giáo, giáo dục đạo đức, những câu chuyện về sự chăm chỉ, các món canh tâm linh, huấn luyện dã ngoại, phụ đạo tâm lý…đều giúp con trẻ loại bỏ quấy nhiễu, tiêu trừ tạp niệm, tập trung tinh lực, hướng tới trường thi.

Nếu nói quả táo của Kimura khác với quả táo khác, đó chính là những cây trong vườn, nhẹ nhàng cào mặt đất, bạn có thể thấy khắp nơi đều là rễ cây. Một cây táo bình thường, bộ rễ cũng chỉ sâu 2-3m, nhưng cây táo của Kimura có thể sâu đến 20m.

Rễ sâu, liên kết giữa quả và lá cũng càng có lực. Một khi gặp bão, quả táo của người ta cơ bản đều bị thổi rơi, mà vườn cây của Kimura thì có đến 80% trái cây vẫn còn trên cành. Lực sống thật mạnh mẽ biết bao!

Những tháng ngày cây táo không nở hoa, Kimura từng cùng mọi người trong nhà ra vườn bắt côn trùng, côn trùng nhiều vô cùng, mỗi ngày bắt được hàng trăm hàng ngàn con, côn trùng trong vườn lại vẫn không giảm bớt chút nào. Cho đến một ngày, Kimura đột nhiên hiểu ra một đạo lý: Cây táo cũng muốn sống sót vậy! Côn trùng khắp nơi đều có, chỉ có thể để cây táo tự kiên cường hơn, mới có thể chống lại sự xâm hại của côn trùng.

Vườn trái cây của Kimura là một thế giới côn trùng phong phú, đủ loại vi sinh vật, giun, đỉa, bươm bướm, chim bay, loài nào cần có đều có. Lúc không có kết quả, vườn trái cây càng giống một vườn thực vật, với đủ loại cỏ dại sinh sôi, ngoại trừ cây đậu nành mà Kimura cố ý gieo trồng.



Kimura gieo trồng đậu nành từ một lần ngẫu nhiên tình cờ. Vào thời điểm ông gặp khó khăn, ông quyết định leo lên núi tìm cái chết. Sau khi lên đến đỉnh núi, ông vô tình phát hiện một gốc cây tươi tốt, kết đầy trái.

Trên núi cũng có côn trùng xâm hại, tại sao loài cây này có thể sinh trưởng tốt như thế? Thông qua quan sát, Kimura phát hiện, thì ra là bùn đất không giống, độ xốp, không khí, độ ấm, thậm chí mùi đất cũng khác với ở nhà. Tâm trí ông chợt thông suốt, đất đai mới thật là điểm cốt yếu cho việc gieo trồng táo, cây táo và thiên nhiên hòa cùng một thể, nhân loại ngu muội lại dùng nông dược ngăn cách nó với tự nhiên.

Thông qua vô vàn nghiên cứu và thí nghiệm, ông gieo trồng rất nhiều đậu nành trong vườn, cải thiện hàm lượng phân đạm trong đất, cũng khiến vi sinh vật trong đất phong phú hơn.

Không có bất kỳ sinh mệnh nào là cô lập” Kimura nói. Cây táo không thể, con người cũng không thể.
Hết thảy hình thức giáo dục, nếu tách cá nhân ra khỏi xã hội, nền giáo dục như vậy nhất định sẽ không có sức sống. Giáo dục chính là cuộc sống, xã hội chính là trường học. Chế độ giáo dục hiện nay chẳng phải cũng ngu muội giống người ta ỷ lại vào nông dược hay sao?

Kimura trở thành chuyên gia gieo trồng cây ăn quả. Tuy vậy, trong vườn của ông, các loại cây quả, đủ loại thực vật tùy ý sinh trưởng, chỉ là đến mùa thu sẽ cắt cỏ, để cho độ ẩm của đất giảm xuống, “để nói cho cây táo rằng mùa thu đã đến”. Ông không cần phân bón, mà đất vẫn có thể bảo trì tốt độ phì nhiêu. Mặc dù kỹ thuật cắt tỉa lá cây trông có vẻ bình thường, nhưng ông đều có lý luận của mình.

Thế giới hôm nay tràn đầy nông dược, tràn đầy lý luận lợi ích và hiệu quả, có bao nhiêu người sẽ kiên trì đến mười năm chỉ để đợi cây táo nở 7 đóa hoa? Đây cũng là ý chí của Kimura, giống như cây táo của ông, kiên định, bất chấp trải qua gian nan vất vả để nhận lấy mùi hương thơm nồng và ngọt ngào. Nhà khoa học hàng đầu Nhật Bản, cũng là người giám đốc NHK (đài phát thanh truyền hình Nhật Bản) – ông Mogiken Ichiro chia sẻ về loại ý chí dường như ngu ngốc này là: Bọn họ có được ánh mắt và niềm tin có thể nhìn đến điều không thể nhìn thấy.

Cả đời này, ít nhất làm một lần ngốc, đó chính là dụng tâm chuyên chú làm một việc gì đó. Trồng táo cũng vậy, giáo dục cũng vậy, làm chuyện gì cũng đều như vậy.
Khi đọc quyển sách này, tôi viết xuống sổ ghi chép của mình một hàng chữ: “Làm việc chính là làm lại chính mình”. Sau vô số lần cường điệu sự gian nan của hoàn cảnh khách quan, chúng ta cần nhìn lại nội tâm của mình, giống như tâm sự của Kimura và cây táo: “Thật sự quá thần kỳ rồi, ta biết ngươi đã rất cố gắng.”

Ngành nghề mà thế giới này cần có nhất để liên kết tình cảm chính là giáo dục. Trồng cây táo – chúng ta thừa nhận là một loại kỹ thuật trong cuộc sống, vậy đầu tư tình cảm vào, liệu có cần thiết không?

Trong 4-5 năm đầu, mỗi ngày Kimura đều vuốt ve chừng 800 cây trong vườn, nói chuyện với chúng. Đó là thời điểm tình hình cây táo trở nên bết bát nhất, một vài cây cũng bắt đầu dao động, thậm chí vừa đẩy nhẹ liền ngã.

Có người giễu cợt ông, có người nói, Kimura điên thật rồi, nhưng ông vẫn không quan tâm. Trong nội tâm ông tràn đầy sự áy náy, ông cảm thấy ông đã đẩy những cây kia vào đáy vực. Khi Kimura vuốt ve cây táo, cùng chúng nói chuyện, rõ ràng không có gió, ông lại cảm thấy cành cây có chút lay động, dường như cây táo cũng muốn nói với ông, “tôi đã biết, chúng tôi đã biết rồi.”

Có một hiện tượng có thể cần phải giải thích, những cây táo được Kimura cầu xin chúng sống tốt, một phần trong số ấy cuối cùng vẫn tồn tại được. Có một khu vực có gần 82 cây, ông không nói chuyện gì với chúng; số cây này toàn bộ héo rũ rồi.

Chuyên nghiệp là gì vậy? Kimura trả lời: “Tâm kết hợp với kỹ thuật, mới thật sự là chuyên nghiệp.”
Có người so sánh quả táo của Kimura khác với những quả táo khác, cho rằng quả táo của Kimura là có tình cảm. Hoặc là, như nhiều bình luận cho rằng, đó là những quả tảo tràn đầy “sinh mệnh lực”. Chúng không chỉ là sinh mệnh của quả táo, mà còn là sinh mệnh của Kimura.

Hôm nay, nếu chúng ta đến vườn táo của Kimura, sẽ nhìn thấy một tấm bảng gỗ, trên đó viết: “Cảnh cáo côn trùng! Nếu các ngươi tiếp tục bừa bãi gây hại, ta sẽ mạnh mẽ sử dụng nông dược!” Côn trùng hiểu những lời này sao? Tôi nghĩ là có thể. Cây táo hiểu được, côn trùng lại không hiểu được sao? Côn trùng hiểu, con người có thể không hiểu sao?

Theo NTDTV

Bình Minh biên tập
Táo để ngoài không khí 2 năm không hư .. đứa nào có góc nhìn ngu thế. :Haha::Haha:
 
Táo để ngoài không khí 2 năm không hư .. đứa nào có góc nhìn ngu thế. :Haha::Haha:
Quả táo của ông ăn quá ngon, toàn bộ người Nhật Bản đều điên cuồng tranh lấy, “Cả đời chỉ cần được ăn một lần là tốt rồi”.

Tôi mong ít nhất 1 lần trong đời làm kẻ ngu ( Ngu theo cách bạn hoangson121 cho là ngu ). Quả thật là ngu bạn hoangson nhỉ?
 
Last edited by a moderator:
Tôi mong ít nhất 1 lần trong đời làm kẻ ngu.
Ngu hoài rồi .. dễ gì mong được 1 lần.:Haha::Haha:
Quả táo của ông ăn quá ngon, toàn bộ người Nhật Bản đều điên cuồng tranh lấy, “Cả đời chỉ cần được ăn một lần là tốt rồi”.

Tôi mong ít nhất 1 lần trong đời làm kẻ ngu ( Ngu theo cách bạn hoangson121 cho là ngu ). Quả thật là ngu bạn hoangson nhỉ?
Người Nhật Bản đâu có tham ăn như người VN với TQ đâu mà tranh giành chứ .. ngu toàn tập luôn:Haha::Haha:
 
Không biết những cá nhân và tổ chức bán gà cho người tiêu dùng gà mang thương hiệu "gà ta sạch" ở Hà Nội có đạt được tiêu trí như bác Nông nghiệp hữu cơ không? Nhưng xem giá niêm yết của họ quá cao. So với giá ở bản thì một trời 1 vực. Chẳng hạn bên gatuoi. net

25952914642_dfb36c381e_o.png
 
Ngu hoài rồi .. dễ gì mong được 1 lần.:Haha::Haha:

Người Nhật Bản đâu có tham ăn như người VN với TQ đâu mà tranh giành chứ .. ngu toàn tập luôn:Haha::Haha:
Tôi mong bạn tôn trọng người khác chút nhé.
Không biết những cá nhân và tổ chức bán gà cho người tiêu dùng gà mang thương hiệu "gà ta sạch" ở Hà Nội có đạt được tiêu trí như bác Nông nghiệp hữu cơ không? Nhưng xem giá niêm yết của họ quá cao. So với giá ở bản thì một trời 1 vực. Chẳng hạn bên gatuoi. net

25952914642_dfb36c381e_o.png
Tôi ko biết chỗ này nên ko thể trả lời câu hỏi của bạn được.
 
20ha nuôi gà bán.. Vậy chị phì làm chuồng.. Người trông coi.. Trải dài trên diện tích đó.. Gà 6 tháng tuổi đồng nghĩa vs việc rui do cao hơn nhiều lần.. Bán 100k/kg.. Nói thật e chỉ cần nuôi 5m2/1con gà là luôn bán cho đám cưới làm gà bó xôi loại 1,2kg giá 100k.. Loại mái chuẩn bị đẻ trứng là 120k.. Có vẻ như anh nông nghiệp huu cơ chua từng nuôi gà nên không hoạch toán đc chi phí nuôi như anh nói.. Anh nc ung khôn tn hề mua bán gà thật lòng.. E chỉ chổ cho anh bán cho mấy quán nhậu trên khu mỹ đình và lê đức thọ kéo dài giá không dưới 200k/kg nếu là loại đạt tiêu chuẩn như anh nói.. Vài điều chia sẻ thực tế cùng mọi người.. Bức xúc quá nên hơi quá lời.. Nhưng ai nuôi gà vs hiểu sống cùng con gà khó ntn..và cần phải nói lại cám cn sử dụng liều kháng sinh cho phép.. Thời gian giết mổ cách li thì không ảnh hửoqng gì.. Còn ai thăm lam thì sử dụng mấy chất kia.. Chăng liên quan gì tới cám cn cả.
 


Back
Top