Hoa thơm, hái cả cụm!

Chuyện của cô Jora Trang, có vài điều đặc-biệt:
- Cô không dấu với con, là đứa con của hậu-quả cô bị hãm-hiếp.
- Cô lúc đầu, trốn chui trốn nhũi, rồi, cô cũng không dấu mọi người, bằng cớ là chúng ta vừa đọc được bài nầy.
- Sự phần-đầu phi-thường của cô, và cô cùng con đạt được thành-quả đáng phục.
- Và cô không đề-cặp gì tới kẻ đã hại đời cô.
 
Nhưng mà tại sao bác hay viết về phụ nữ và những vấn đề rắc rối của...phụ nữ vậy
Có tội trong quá khứ rồi phải không ?

có câu danh ngôn của âu châu rằng : quá khứ của phụ nữ luôn kín mít và tối như 1 cái hầm than ( vì họ giữ gìn rất kĩ)
bạn muốn biết về nó ...bạn phải có đèn...nhưng khi đèn thắp lên mỏ than sẽ nổ và chính bạn chết trước
 
Hì hì, Lão "chơi" tui nha! Tui vô (số) tội!
Mình "8" chút! Lão nghĩ, mấy thằng cưỡng-dâm, thì... mỗi nước một khác. Mấy thằng "Rệp" (Á-rập) và mấy anh chàng Cà--Ri-nị, hãm-hiếp hà-rầm... bắt nhốt, rồi tháng sau thấy nó đi uống cà-phê tà-tà ngoài phố...
Rồi tại xứ mình, theo Lão nghĩ, mình nên phạt mấy thằng mắc-dịch nầy như thế nào?
Thân.
 
Last edited:
* Mừng cho Bác ! Thất bại nho nhỏ thì cũng có thể xem như là không thất bại .

* MT có một vấn đề mong Bác cho ý kiến :

Số là mấy mươi năm qua MT không biết đến 2 chữ bệnh viện .
Khoảng thời gian này năm ngoái , cơ thể MT bỗng dưng đòi đi ... ngửi mùi bịnh viện . Thăm khám vài nơi ... địa chỉ cuối cùng MT ghé là bịnh viện K .

Vào đây , MT mới thấy là hiện nay có rất nhiều người mắc chứng bịnh này . Trong số đó có những hoàn cảnh rất đáng thương .

MT có nghe nói đến nhiều phương pháp hỗ trợ điều trị . Trong đó , MT thấy uống nước lá đu đủ có lẽ là phù hợp với số đông nên có mách cho vài người . Cũng mong là giúp họ được phần nào .

Có điều MT vẫn thấy băn khoăn . Bởi vì mình chỉ nghe nói chứ không có thực tế trãi nghiệm và có thể bản thân người bịnh với từng loại thuốc có khác nhau .

* Nghe nói người thân của Bác có dùng lá đu đủ + sả để hỗ trợ điều trị . Nếu được , mong Bác nói cụ thể hơn . Việc này sẽ giúp được nhiều người .
------------------


Hi ... Lão thiệt là ... Cảnh sát còn hổng hiểu sao mà tui hiểu .

Trường hợp này chắc hổng rơi vào tui đâu . Người ta có "dắt đi" thì cũng chọn người có tướng tá phong độ . Chứ như tui thì Lão biết rồi : Dắt đi mà làm chi . hi hi

Xin lỗi bác MT, tôi đi chơi lễ mới về nên k kịp thời trả lời cho bác.

Nói về lá đu đủ và sả để hỗ trợ điều trị ung thư thì tôi đang dùng cho ba tôi. ba tôi bị u gan, đang điều trị tại BV Chợ Rẫy, đến nay được hơn 2 năm rồi, trong quá trình điều trị vẫn dùng thuốc của BV và dùng hai loại kia, đến nay thì bệnh của ba tôi đã thuyên giảm nhiều, khối u dần nhỏ lại, sức khỏe bình thường. Đó là những gì tôi đang trãi nghiệm, tôi cũng k kết luận là nhờ vào thuốc của ai, của lá đu đủ + sả hay là của BV?

Vài ý kiến thông tin cùng bác như vậy.
 
Xin lỗi bác MT, tôi đi chơi lễ mới về nên k kịp thời trả lời cho bác.

Nói về lá đu đủ và sả để hỗ trợ điều trị ung thư thì tôi đang dùng cho ba tôi. ba tôi bị u gan, đang điều trị tại BV Chợ Rẫy, đến nay được hơn 2 năm rồi, trong quá trình điều trị vẫn dùng thuốc của BV và dùng hai loại kia, đến nay thì bệnh của ba tôi đã thuyên giảm nhiều, khối u dần nhỏ lại, sức khỏe bình thường. Đó là những gì tôi đang trãi nghiệm, tôi cũng k kết luận là nhờ vào thuốc của ai, của lá đu đủ + sả hay là của BV?

Vài ý kiến thông tin cùng bác như vậy.
Cảm ơn Bác .

MT cũng có cùng ý nghĩ với Bác vậy . Khi ở trong BV , MT có khuyên vài bịnh nhân vừa chữa trị ở BV , vừa uống nước đu đủ , sả . Xem như là hỗ trợ điều trị .

Đích MT nhắm tới là những bịnh nhân nghèo . Nghèo nên có thể họ sẽ buông xuôi và bỏ chữa trị ở BV . " Còn nước , còn tát " . Lá đu đủ + sả dễ tìm , ít tốn kém .Biết đâu lại là cứu cánh cho họ ?

@ MT Chúc Bác cùng gia đình một năm mới an khang

*********************************************************
 
Chuyện của cô Jora Trang, có vài điều đặc-biệt:
- Cô không dấu với con, là đứa con của hậu-quả cô bị hãm-hiếp.
- Cô lúc đầu, trốn chui trốn nhũi, rồi, cô cũng không dấu mọi người, bằng cớ là chúng ta vừa đọc được bài nầy.
- Sự phần-đầu phi-thường của cô, và cô cùng con đạt được thành-quả đáng phục.
- Và cô không đề-cặp gì tới kẻ đã hại đời cô.
Vì hoàn-cảnh, tui may-mắn không có người thân bị hãm-hiếp, trong khi những người đồng cảnh bị. Những người nầy bị hãm-hiếp, lâm vào thật là bi-thãm, khá nhiều! Trong đó có một cô trẻ, thân với bà xả tui, trong đó có vợ bạn tui, trong đó có một cô, sau nầy sinh con mà sau đó tui đỡ đầu.... Những gia-đình đó, không công-khai nói cho mọi người chuyện gì đã xãy ra, nhưng nói cho bạn bè thân quen, trong đó có tui.

Ôi, thật là im đậm trong tim!
Rồi có người "tan nát", có người ân-hận đau thương, có người làm lại cuộc đời, cũng như cô Jora Trang, cô và con cô:
- Trốn tránh, chính gia-đình mình, với trường... trốn chui, trốn nhũi! Rồi cô mạnh-mẽ đứng dậy, đương đầu với dư-luận. Cô không dấu, nên ở đây, chúng ta được đọc tâm-tư của hai me con cô.

Thật đáng ngưỡng-phục!
 
Thuy-canhNhà nông nghiệp dưVIP
Bài viết:
5.832
Đã được thích:
2.845
Nghề nghiệp:
Nông dân
AGRICOIN
130.248 å
Anh Trung ơi... có rảnh ghé tạc ngang qua coi trang trại nuôi ốc của con bé Thanh-Thảo sao rồi anh
 
Bạn già, Bác nhắc đúng lúc. Thanh-Thảo với ông xã, hai người chỡ 2 nhóc đến thăm tui. Mấy tháng rồi.
Điều trở ngại là hai vợ chồng không có đất. Có một ông anh cho mượn 5000m, trồng 5 năm trả lại. Mà tui định trồng Măng Tây với hai đứa, thì Măng Tây, anh Xuân Vũ biết là 2 năm đầu chưa có ăn. Sau đó thì thu-hoạch có thể 15 năm trở lên... như vậy, chưa xong, mà phải trả đất lại!
Hì hì, tui chưa từng trồng Măng Tây, nhưng làm thử 1 chậu, thì thấy mê quá! Tui trồng theo cách của tui! Hì hì...
Sau Tết, nếu "Sếp" của tui cấp cho tui cái Visa lên máy bay, để tui trồng thử tại VN, xem sao! Tui đang mua kẹo dụ bã! Hy-vọng tràn-trề...
Hì hì, anh, tui thuộc nông-dân chỉ muốn chính tay trồng, nên dù đã "cổ lai hi" mà tui vẫn còn mặn nồng với lưng hướng lên trời, mà cái mặt thì cứ chúi xuống tìm giun dế... Tui hy-vọng măng lên ngon, thì Thanh-Thảo với ông xã trồng theo được. Được hay không, thì cứ thử! Anh hả?
Mới vài tiếng đồng hồ vừa qua, bà xã tui bảo chở đi chợ. Tui lận theo cái máy ảnh, chụp cái gian hàng Rau Cải. Hì hì, dĩ-nhiên, trong đó có chụp Măng Tây... Anh Xuân Vũ ơi, tui đang trồng thử 1 chậu, tốt hơn cái đó nữa... Tui khoái lắm! Nhứt định là phải thử ở VN, cho thoả-thích!
Lúc nầy, anh còn nuôi trồng nữa không?
Thân.
 
Hì hì, tui trồng 1 bụi thôi! Để mai tui chụp tấm hình nhé anh!
Thân.
Anh Xuân Vũ,
Nếu anh Xuân Vũ muốn trồng theo "kiểu của tui", hì hì, mình sẽ trao đổi riêng thêm. Diễn-đàn mình lúc nầy "nhiễu sóng" quá! Mà chúng ta không có thì giờ vô bổ, để đối phó.
Thân.
Cách đối-xử với những người ghét mình


Trong một ngôi chùa cũ nát, sau khi tiểu đệ tử cứ phàn nàn than vãn hoài không ngớt, vị lão hòa thượng hỏi một câu đã giúp cậu bừng tỉnh: “Chăn bông sưởi ấm cho người hay là người sưởi ấm cho chăn bông?”…

Trong một ngôi chùa cũ nát, tiểu hòa thượng chán nản thất vọng nói với lão hòa thượng: “Trong cái chùa nhỏ bé này chỉ có hai hòa thượng chúng ta, lúc con đi xuống núi hóa duyên, mọi người đều là nói những lời ác với chúng ta, còn thường xuyên gọi con là hòa thượng hoang. Họ cho chúng ta tiền hương khói càng ngày càng ít đến thê thảm”.

20151001171935-c.jpg
Tiểu hòa thượng nói tiếp: “Hôm nay con đi khất thực, trời lạnh như vậy mà không có một ai mở cửa cho con, đến cơm bố thí cũng được ít. Chùa Bồ Đề chúng ta muốn thành một ngôi chùa ngàn gian, tiếng chuông vang xa không ngớt như Sư Phụ nói, con e là không thể”.
Lão hòa thượng khoác lên mình chiếc áo cà sa không nói lời nào, chỉ nhắm mắt lại lẳng lặng nghe, tiểu hòa thượng cứ nói và cằn nhằn liên miên…
Cuối cùng lão hòa thượng mở mắt to hỏi: “Bây giờ bên ngoài gió bấc thổi mạnh, lại có băng tuyết ngập trời, con có thấy lạnh không?”
Tiểu hòa thượng toàn thân run rẩy nói: “Con lạnh, hai chân con đều tê cóng cả rồi!”
Lão hòa thượng nói: “Vậy chi bằng chúng ta đi ngủ sớm đi”.
Lão hòa thượng và tiểu hòa thượng tắt đèn chui vào trong chăn ngủ.
Một giờ sau, lão hòa thượng hỏi: “Bây giờ con có thấy ấm không?”
Tiểu hòa thượng trả lời: “Đương nhiên là con thấy ấm rồi, giống như ngủ dưới ánh mặt trời vậy!”
Lão hòa thượng nói:
“Khi nãy, chăn bông để ở trên giường là lạnh, thế nhưng khi có người nằm vào lại trở nên ấm áp. Con thử nói xem, là chăn bông sưởi ấm cho người hay là người sưởi ấm cho chăn bông đây?”
Tiểu hòa thượng nghe xong liền nở một nụ cười nói: “Sư phụ, người thật là hồ đồ đó, chăn bông làm sao có thể sưởi ấm cho người được, phải là do con người làm chăn bông ấm lên mới đúng chứ!”
Lão hòa thượng hỏi: “Chăn bông đã không cho chúng ta sự ấm áp lại còn cần chúng ta đi sưởi ấm nó, như thế thì chúng ta còn đắp chăn bông làm gì?”
Tiểu hòa thượng nghĩ nghĩ một lát rồi nói: “Mặc dù chăn bông không sưởi ấm cho chúng ta, nhưng chăn bông dày lại có thể giữ hơi ấm cho chúng ta, khiến cho chúng ta ngủ được thoải mái”.
Trong bóng tối, lão hòa thượng hiểu ý cười cười: “Chúng ta là hòa thượng tụng kinh rung chuông, chẳng phải là giống người nằm dưới chăn bông? Còn những chúng sinh kia chẳng phải họ là một cái chăn bông dày đó sao? Chỉ cần chúng ta một lòng hướng thiện, thì chiếc chăn bông lạnh như băng kia cuối cùng cũng sẽ được chúng ta sưởi ấm. Lúc đó “cái chăn bông” dày kia cũng sẽ biết giữ ấm cho chúng ta. Chúng ta ngủ trong “cái chăn bông” như vậy, chẳng phải rất ấm áp sao? Ngôi chùa ngàn gian, tiếng chuông chùa ngân vang không ngớt, còn có thể là trong mơ được sao?”
Tiểu hòa thượng nghe xong liền bừng tỉnh mà hiểu ra hết.
Bắt đầu từ ngày hôm sau, tiểu hòa thượng đều dậy rất sớm đi xuống núi hóa duyên. Tiểu hòa thượng cũng vẫn gặp phải những lời ác như trước đây. Thế nhưng tiểu hòa thượng trước sau gì đều giữ vững thái độ nho nhã và lễ độ đối xử với mọi người.
Mười năm sau…
Chùa Bồ Đề đã trở thành ngôi chùa có diện tích hơn mười km, có rất nhiều hòa thượng, khách hành hương tới không ngớt. Tiểu hòa thượng cũng đã trở thành vị sư trụ trì.
Kỳ thực trên thế giới này, chúng ta đều là đang nằm trong chăn bông, người khác chính là chăn bông của chúng ta. Khi chúng ta dụng tâm đi sưởi ấm chăn bông thì chăn bông cũng sẽ giữ ấm cho chúng ta.
Ngủ…đắp…cả một đời, vậy mà hôm nay mới biết…
Hóa ra mối quan hệ giữa người và chăn bông là như vậy, thật là có đạo lý phải không?
• St
Hiếp dâm! Nạn-nhân bị hủy cả cuộc đời...
Không kể Hồi-giáo, coi phụ-nữ... không ngang hàng với nam-giới, ở các nước Tây-phương thì sao?
Họ không bao giờ xử nặng tên cưỡng-dâm, mặc dù tác-động của nạn-nhân lớn vô cùng!
Tại sao như vậy? Bởi, người ta quan-tâm với nạn-nhân, thủ-phạm không cần "giết người diệt khẩu", nên nạn-nhân có hy-vọng sống còn...
3 bức thư tình...hay nhất thế giới
1) Thư Bồ Nhí Gửi Bà Vợ

Thưa bà,
Dù chúng ta có vô cùng xung khắc, chúng ta vẫn phải nhất trí một điểm : chồng bà là đàn ông. Mà đàn ông thì sao? Ðàn ông thì ham thích nhiều thứ. Ham thích đến mãnh liệt. Và , bà đừng dấu em, bà hãy công nhận rằng, phụ nữ chúng ta yêu đàn ông vì họ ham thích và biết cách thực hiện nó (Chúng ta cũng ham thích nhưng thực hiện chủ yếu bằng cách mua nó). Ông thì thích máy móc, ông thi thích kiến trúc, ông thích vật lý và hóa học, ông dại hơn một chút thích thơ văn. Toàn những ham thích có lợi cho xã hội.
Nhưng đàn ông không chỉ ham thích một thứ. Nếu gà chỉ thích giun, bò chỉ thích cỏ tươi hay thỏ chỉ thích củ cải thì đàn ông lại thích đa dạng. Chuyện ấy trong đá bóng, trong ẩm thực, trong bia bọt không sao, nhưng trong vấn đề phụ nữ, tính đa dạng của nó làm cuộc sống thêm rắc rối.
Bà thân mến,
Em tin rằng, bà có rất nhiều ưu điểm. Sở dĩ em quen với ông là do ông ấy thông minh (chứ không phải chỉ có tiền như thiên hạ vẫn đồn). Và, một người thông minh không khi nào chọn vợ quá kém. Thậm chí, bà không quá kém, bà còn rất nổi bật ở nhiều phương diện.
Theo như ông tiết lộ một cách đầy thành kính, bà nấu ăn ngon, bà rửa bát sạch, bà lau nhà bóng và bà đi chợ rẻ. Bà còn đối xử tốt với chó, mèo…. Em xin thú thực, tất cả các phương diện đó, em đều thua bà. Khi em nấu món canh, ai cũng nghĩ là món xào. Khi em rửa bát, tốt nhất lúc dùng nên rửa lại. Khi em lau nhà hay quét nhà, em để cái đống rác chỗ nọ chỗ kia. Chợ duy nhất em đi là chợ mỹ phẩm. Còn chó mèo, em chỉ nuôi chúng trong tranh.
Nhưng ông vẫn thích em. Tiện đây xin tiết lộ : thời gian thích không hề ngắn, cường độ thích không hề yếu và chi phí thích không hề thấp. Bà kinh ngạc! Bà không tin ư? Bà nhớ rõ ông vẫn về nhà, vẫn ăn cơm tối, vẫn lịch sự với bà v.v ... Bà cảm giác chả có khe hở nào để em lọt vô cái pháo đài do bà xây dựng, canh gác và tuần tra.
Bà nhầm.
Em xin phép không đi vào chi tiết. Em chỉ nói một cách văn học rằng, không có gì ngăn cản được con tim. Nhất là một con tim già lao về một con tim trẻ. Như trên đã nói, em thua bà về một tỷ thứ. Ðúng một tỷ thứ, chả bớt phần nào. Nhưng, em lại hơn bà hai tỷ. Bà sẽ gầm lên. Bà sẽ quát : hơn ở chỗ nào?
Thưa bà, những thứ em hơn lại vô cùng vớ vẩn. Em thành thật tin thế. Nhưng đàn ông, tiếc thay, lại không tin.
Em biết chớp chớp mắt. Em biết ngồi gần ông mà lại vẹo người. Em biết đánh vào lưng ông, hay đánh ở chỗ thấp hơn, vừa đánh vừa cong môi nhìn đi chỗ khác. Em biết hét lên khi thấy con sâu và ù té chạy khi gặp con thằn lằn.
Cái gì em cũng ngạc nhiên và nhờ ông giải thích. Em tin ông là vô địch về trí thức, về thể thao, và luôn thể hiện lòng tin ấy ra mồm. Mỗi lời nói của ông, với em, đều là chân lý. Em khâm phục khi ông uống bia. Em kiêu hãnh lúc ông châm thuốc lá. Em ngồi nép mình khi ông tụ tập. Em lo lắng nhưng chẳng bao giờ tra hỏi lúc ông đi khuya. Và, quan trọng nhất, thưa bà, da em trắng, eo em nhỏ, môi em đỏ và chân em chả khác chân dài. Em mặc váy hồng, em thắt nơ xanh và em dùng dầu thơm của Pháp. Nước Pháp, chắc bà cũng biết, vô địch về các loại dầu thơm.
Khi ở bên ông, em không ngốc và không tham lam như các phim truyền hình quay vội vàng mà bà vẫn xem đâu ạ. Chúng em không hề bàn về tiền bạc. Hai người đều mơ tới ánh trăng, tới những khát vọng chưa thực hiện và đều thích nhìn sao trên trời. Hai người có thể xung đột vì một bài thơ, giận dỗi vì một bức tranh và bỏ ra về vì một bông hoa bày không đúng cách (trong khi ông và bà giận dỗi vì một mâm cơm, cãi nhau vì hoá đơn tiền điện và ra khòi nhà vì chậu quần áo chưa phơi).
Thưa bà,
Ðấy, em tới ông, ông tới em là như thế đấy. Nó thanh cao thì em không dám nói, nhưng nó cũng chẳng phàm tục như sách vụ án viết đâu. Em xin bà hãy mừng vì điều đó.
Tuy ông phạm tội nhưng tội ấy còn sang. Bà hãy tự an ủi như thế. Tại sao em viết thư này? Tại vì em xin trả lại ông cho bà. Chúng em nhất trí cái gì đẹp thì phải ngắn và chúng em đã ngắn đủ dài. Toàn bộ sự tinh tế của tình yêu nằm ở chỗ này, và bà không biết được.
Xin bà hãy dang tay đón ông về. Em lấy danh dự thề rắng, ông không sứt mẻ quá nhiều, đơn giản vì ông có còn nhiều đâu mà sứt mẻ. bà hãy coi ông như vừa sau chuyến du lịch mạo hiểm trở lại nhà. Cần chở che và sẵn sàng che chở.
Em đi đây. Cuộc sống là khám phá và em thích khám phá nhiều nơi. Bà đừng trách em. Bà cũng đừng tự trách mình. Khi em bằng tuổi bà, em cũng chả hơn gì bà đâu.
Chúc bà vui khoẻ.


2) Thư của Bà Vợ gửi cô Bồ



Thưa cô,

Tôi đã đọc thư của cô một cách bình tĩnh. Đúng như cô đã nói, ở tuổi tôi và ở địa vị của tôi, sự bình tĩnh luôn luôn có thừa.

Này cô, việc chồng có bồ nhí khiến tôi ngạc nhiên. Đó là cảm giác đầu tiên, và thành thật với cô, nó hơn cả cảm giác căm phẫn.

Vì sao vậy?

Thưa cô, vì tôi tin chắc rằng lão (hãy gọi sự vật với đúng tên và đúng tuổi của chúng cô nhỉ) đã đuối sức rồi, nói một cách chắc chắn, một cách không có gì phải bàn cãi cả.

Khi viết thư cho tôi, cô có vẻ tự đắc pha chút hả hê. Cô cảm thấy mình giật được từ tay bà khác một mỏ vàng, và mình có những phẩm chất rất khác thường nên mới gặp may như thế.

Cô nhầm thảm hại quá, cô ơi!

Quả thật lão là một cái mỏ. Hay nói chính xác hơn, đã từng là mỏ. Điều ấy cách đây ba mươi năm về trước, cả thành phố đều phải công nhận chứ đâu cần phải một cô gái có trí tuệ siêu việt gì.

Nhưng trên, trong và dưới cái mỏ ấy, tôi đã đào, đã cuốc, đã đẽo, đã nổ mìn, khai thác rầm rộ, quy mô mấy chục năm.

Và giờ đây, mỏ chỉ còn khung, còn lai sự hoang tàn. Chỉ có đôi mắt ngốc của cô, chỉ có cặp môi dại của cô và chỉ có tí não khờ của cô mới không nhận ra điều đó.

Cô vớ được lão, khi tôi trong một chừng mực nào đó, đã mặc cho lão tự do. Cho lão có cảm giác sổng chuồng. Đàn ông sống bằng ảo tưởng cô ạ, và nuôi dưỡng cái ảo tưởng đó một cách khéo léo là nhiệm vụ của phụ nữ chúng ta.

Tôi không vui gì khi lão có bồ. Nhưng chớ nói rằng tôi quá hoảng sợ vì điều đó. Tôi quá hiểu đứa khác sẽ được bao nhiêu trong khi mình đã vớ bao nhiêu. Phần của cô, hỡi ôi, thật là thảm hại.

Cô khéo là ngây thơ và nhí nhảnh. Cô té xỉu khi gặp thằn lằn và ngã lăn ra khi gặp tắc kè. Dạ thưa cô, khi bằng tuổi cô, tôi cũng ngây thơ như thế. Nhưng lúc này, gặp hai của đấy, tôi chỉ đập một cái cho bẹp dí là xong.

Rồi cô khoe là cô biết chợp mắt, biết ngả đầu và biết cười he hé nghiêng nghiêng. Ôi dào, những trò đó ngày xưa tôi làm mãi. Và bây giờ vẫn có thể làm, thậm chí còn làm hay hơn cô ấy chứ. Nhưng vì mục đích gì, gặt hái gì khi mọi thứ đã no nê? Cô nhìn lão trong quán cà phê hạng sang. Trong com-lê và cà vạt đắt tiền. Còn tôi có khá nhiều dịp (nhiều hơn cả cần thiết) nhìn lão trong quần đùi rộng, trong áo may ô chả hiểu là màu gì.

Và tôi cam đoan rằng, cái tôi nhìn mới là cái thật. Cái cô nhìn là giả. Cô thừa biết thế, chẳng qua cô đang tự dối mình. Cô chê tôi chỉ biết rửa bát, nấu cơm. Cô thương tôi vì tôi chỉ chăm chăm lo cái nhà sạch bóng. Nhưng tôi lại thích vậy. Vì đấy là nhà tôi và lão chỉ có nửa phần. Còn lão có bóng hay không, có sạch hay không, lão phải tự lo. Tôi còn bận lo cho bản thân mình.

Tôi không chúi mũi vô bếp như cô tưởng và như lão tưởng chút nào. Tôi say mê đánh bài. Tôi nghiện làm đầu và giũa móng tay. Tôi ham thích " tám " và hăng hái đi chùa. Tôi khoác áo lụa mỡ gà, khoác vòng cẩm thạch và tôi sắm đủ cho mình (bằng tiền lão , dĩ nhiên !).

Còn việc cô ngắm trăng cùng chàng, đọc thơ cùng chàng hay đốt nến cùng chàng thì xin cô hãy cứ tự nhiên. Những thứ vớ vẩn và phù du đó ngày xưa tôi cũng nghĩ là ghê gớm lăm. Nhưng tôi nhanh chóng phát hiện ra chúng suốt đời loanh quanh như thế, và chả có lợi ích gì. Chúng chỉ như hạt tiêu rắc vô bát phở, không hề bổ béo, chỉ khiến nó dậy mùi. Mà mùi thì tôi đã chán. Chán không phải do tâm hồn tôi cằn cỗi, mà là do đã quá đủ rồi !

Cuối thư cô cho biết đã chuồn ra khỏi lão, hoặc lão đã chuồn ra khỏi cô. Tôi chả hiểu ai thoát được ai. Nhưng chắc chắn là tôi suýt thoát. Tiếc quá! Giá mà lão đi với cô, giá như lão ảo tưởng về sức mình thì tôi đã có cơ hội tuyệt vời để lại được tung tăng.

Tôi tin chắc mình tung tăng chả khi nào muộn, khi mình kiêu hãnh, mình không nghèo khó và mình có sự mặn mà. Những thứ đó cô còn lâu mới đạt tới, cô bé đáng thương ơi !

Cô yên tâm. Tôi sẽ đón lão về. Cáo chết còn quay đầu về núi, trong khi lão chả phải là cáo, lão là người. Tôi cũng chả giày vò, chả đay nghiến chi đâu. Tôi không phải hàng tôm hàng cá. Tôi chỉ cười khẩy mà thôi. Một nụ cười mà đã làm lão nhớ đến cả chục năm.

Chúc cô may mắn trên con đường chinh phục các lão khác. Thế gian chả thiếu ông già. Cô cứ việc xông lên. Chào cô.



3) Thư của Ông Chồng gửi Vợ và Bồ nhí

Hai bà thân mến !

Tôi đã đọc thư của bà nọ gửi cho bà kia. Tại sao tôi đọc được ư? Tại vì khi các bà cả đời theo dõi tôi, rình rập tôi, chả lẽ không có phút nào tôi theo dõi lại.

Đọc xong hai bức thư, tôi hơi buồn. Dù cố tỏ ra lịch sự, để xứng đáng với bản thân mình và xứng đáng với tôi, nhưng các bà vẫn vênh váo và công kích lẫn nhau. Bà nọ coi thường bà kia, cho bà kia là nạn nhân của mình.

Thưa các bà.

Có một điều chắc chắn hai bà không chịu hiểu : chính tôi mới là nạn nhân của hai bà. Cả thể giới biết điều đó. Cả nhân loại tiến bộ lên án điều đó.
Ai, nếu không phải hai bà, chỉ sau mười mấy năm, đã biến một chàng trai khỏe mạnh, đầy nhiệt tình, đầy sức sống như tôi thành một ông tuy chưa già (còn lâu tôi mới già) nhưng gầy yếu, còm nhom, sợ sệt? Ai, nếu không phải hai bà, có lúc từng người một, ngày đêm tra khảo tôi, ép uổng tôi, vùi dập tôi?

Trong công cuộc tàn phá đời tôi, hai bà có rất nhiều điểm chung : cùng nấu ăn dở, cùng mua cho tôi những chai bia dở và cùng bắt tôi đi coi những bộ phim dở.

Nhưng hai bà, mỗi người đều có những đặc điểm riêng. ghê rợn. Bà đầu tiên thích xuất hiện trong nhà với bộ đồ nhàu nát, với tóc rối bù cùng với

đôi dép chiếc nọ chiếc kia. Bà sau này xuất hiện nơi công cộng với quần soóc chật căng, với áo thủng ở lưng cùng với mắt xanh viền đỏ. Cả hai thứ ấy đều giết tôi, đều nện tôi chí tử về mặt tinh thần.

Nếu bà thứ nhất sểnh ra lại chạy tót sang hàng xóm, nghe thiên hạ kể về chồng thiên hạ, sau đó tự khai báo về chồng mình, thì bà thứ hai sểnh mắt ra là phóng thẳng tới quán cà phê, nghe thứ nhạc cả thiên hạ nghe tuy chả đứa nào hiểu được câu nào.

Nếu bà thứ nhất đay nghiến tôi bao giờ về thì bà thứ hai hỏi tôi bao giờ đi. Nếu bà thứ nhất kêu rằng tiền điện, tiền ga đã tăng thì bà thứ hai than son môi và phấn hồng sao không giảm giá. Nếu bà thứ nhất khảo tôi về tiền lương thì bà thứ hai khảo tôi về quà tặng. Cả hai bà, trong một phạm vi nào đó, đều lái tôi và đối xử với tôi như thể tôi là giám đốc nhà băng.

Cho nên không lạ gì, cho tới tận phút này, nhiều lúc tôi ngạc nhiên là mình còn sống. Hoặc mình chưa ngồi trên chiếc xe lăn. Nhưng tôi cảm thấy rất rõ ràng, cái giờ phút đó cũng chả còn xa nữa.

Đọc tới đây, chắc hai bà sẽ hỏi : Khổ như vậy sao ông (bà thứ nhất gọi ông) và sao anh (bà thứ hai kêu anh) vẫn đèo bồng?

Khổ quá. Câu hỏi đó, chính tôi cũng thường tự hỏi mình. Và tôi cũng mang ra hỏi bạn bè tôi, tức mấy gã đàn ông khác. Số phận của chúng cũng chả hơn gì. Và bọn tôi đành kết luận thế này : cái kiếp đàn ông nó thế !

Nhân đây cũng nói luôn, kiếp đàn ông thật ra là kiếp vô cũng khổ cực. Nhiều khi chả khác nào con ngựa, con trâu (chẳng hề được như con dê mànhân gian vẫn nói).
Đàn ông sinh ra là để đàn bà lợi dụng, bóc lột (đôi khi bóc lột còn thô bạo hơn cả cướp bóc), đè nén và hành hạ. Đàn ông sinh ra là để đàn bà sai đi mua đồ, sai lái xe, sai trả tiền, sai đón con, sai luôn cả việc...đi ngủ.
Trong cái bể khổ mênh mông, bao la đó, sự khổ vì bồ nhí cũng chả nổibật bao nhiêu. Nó chỉ được gom chung vào nỗi khổ vì các bà. Đã là các bà thì một bà, hai bà hoặc ba bà cũng thế thôi!

Hai bà thân mến,

Giờ đây tôi đã tỉnh ra rồi. Tôi xin hai bà tha cho. Tôi không còn sức nữa.
Kể từ giờ phút này tôi là một gã trai vô hại. Từ bỏ mọi mưu mô. Tôi ăn cơm nhà, tôi ngủ giường nhà. Tôi nuôi một vài con chim, mua vài hòn non bộ, sắm mấy giò phong lan. Tôi mở tivi xem tiết mục Thầy thuốc gia đình. Tóm lại, tôi hoàn lương toàn diện.
Hai bà đừng xỉa xói nhau nữa. Đừng so bì nhau nữa. Tôi đã đầu hàng. Tôi đứng giữa hai phe. Tôi xin ngừng bắn.

Bà nào định đi đâu, cứ đi. Bà nào đang ở đâu, cứ ở. Tôi cũng thế. Tôi xin một phút bình yên. Tha cho tôi đi nhé.


-sưu tầm-
 
Hình ảnh phim ‘50 Sắc thái’ bị cấm ở Anh vì quá thô tục


Nhiều khán giả ở xứ sở sương mù thể hiện sự phản đối gay gắt trước poster phim có hình diễn viên Dakota Johnson bị bịt mắt trong tình trạng khỏa thân.

Bộ phim tình cảm 50 Sắc thái (Fifty Shades of Grey), chuyển thể từ tiểu thuyết khiêu dâm của nữ nhà văn E. L. James, bắt đầu chiến dịch quảng bá rầm rộ để chuẩn bị ra rạp vào Valentine năm tới. Poster đã được treo tại nhiều rạp chiếu trên thế giới, trailer phim cũng được phát trên truyền hình cũng như tại nhiều suất chiếu. Những bài hát nhạc phim mới cũng liên tục được tung ra kèm theo hình ảnh gợi cảm của hai diễn viên chính.

hinh-anh-phim-50-sac-thai-bi-cam-o-anh-vi-qua-tho-tuc1.jpg

Poster mới nhất của phim "50 Sắc thái".

Tuy nhiên mới đây, nhiều rạp chiếu ở Anh đã phải gỡ bỏ hình ảnh quảng cáo trong đó có tấm hình một cảnh nhạy cảm trong phim, khi diễn viên nữ chính Dakota Johnson bị bịt mắt trong tình trạng khỏa thân với gương mặt biểu lộ khoái cảm.

Theo tờ Welwyn Hatfield Times, công chúng ở hạt Hertfordshire (Anh) bày tỏ sự phản đối sau khi nhìn thấy tấm ảnh này được treo tại các rạp chiếu. Nhiều người cho rằng nó “quá thô tục và làm dụng quan hệ tình dục chỉ để quảng bá cho một bộ phim”.

hinh-anh-phim-50-sac-thai-bi-cam-o-anh-vi-qua-tho-tuc2.jpg

Tấm ảnh bị chỉ trích của "50 Sắc thái" khi được treo quảng cáo tại các rạp chiếu ở Anh.

Nhiều rạp chiếu ở Anh cuối cùng đã phải gỡ bỏ tấm poster này kèm theo lời xin lỗi khán giả. Một đại diện của rạp chiếu Garden City Cinema nói: “Chúng tôi xin lỗi nếu hình ảnh đó đụng chạm tới bất kỳ ai. 50 Sắc thái sẽ là một bộ phim lớn, thuộc cỡ ‘bom tấn phòng vé’ dịp Valentine tới. Nhưng tấm poster phản ánh tính chất khiêu dâm của bộ phim và giờ chúng tôi hiểu rằng nó rất là nhạy cảm”.




Được chuyển thể từ tiểu thuyết người lớn ăn khách 50 Shades of Grey của nhà văn E.L. James, phim gây sự chú ý từ khi còn là một dự án trên giấy. Những thông tin liên quan tới 50 Sắc thái, từ việc tuyển chọn diễn viên, chuyện hậu trường hay cảnh nóng đều tạo sức hút mạnh mẽ từ khán giả trong thời gian qua.


Loạt tiểu thuyết 50 Sắc thái của E.L. James từ khi ra mắt vào năm 2011 đã gây hiện tượng trong ngành xuất bản thế giới. Tác phẩm mang đậm sắc thái tình dục khi miêu tả trần trụi và kỹ lưỡng những hình ảnh giường chiếu giữa hai nhân vật chính. 50 Shades of Grey được nhiều nơi liệt vào danh sách tiểu thuyết khiêu dâm và bị cấm phát hành.



SkipAd
Advertisement in 15 seconds


hinh-anh-phim-50-sac-thai-bi-cam-o-anh-vi-qua-tho-tuc3.jpg

Nhà sản xuất liên tục tung ra những hình ảnh gợi cảm của hai diễn viên chính để kích thích sự tò mò của khán giả, chuẩn bị cho bộ phim ra rạp.

Nữ đạo diễn người Anh, Sam Taylor-Johnson, thực hiện bộ phim này với diễn xuất của Dakota Johnson, Jamie Dornan, Marcia Gay Harden. Ca sĩ Rita Ora cũng tham gia một vai trong phim. Nhà sản xuất De Luca đã khẳng định rằng phim sẽ ra rạp với mác “R” (không dành cho khán giả dưới 16 tuổi mà không có cha mẹ hay người giám hộ đi cùng).

Sau ca khúc chủ đề có tên Haunted và phiên bản mới của Crazy in Love đều do Beyonce thể hiện, nhà sản xuất cũng vừa tung ra bài hát nhạc phim thứ ba của50 Sắc thái là Earned It do nam ca sĩ người Canada - The Weeknd - thể hiện.

Fifty Shades of Grey (50 Sắc thái) cũng dự kiến khởi chiếu tại Việt Nam từ ngày 13/2 năm sau - cùng ngày với khu vực Bắc Mỹ.
 
Back
Top