Hoa thơm, hái cả cụm!

Tui không bao giờ có dịp dùng Hòm đâu! Tui hiến thân tui là sinh-viên thực-tập mổ xẻ. Sau đó, sau vài năm, thì bà xả tui sẽ nhận xác để thiêu, sau đó thì rải tro ra biển. Tui tin là tro nầy của tui sẽ chảy về Việt-Nam. Bà xả tui cũng làm như vậy. Nên, đứa nào còn sống sẽ thực-hiện cho đứa kia, sau đó thì con cháu lo.
Không biết vợ chồng tui có gặp mặt bố vợ tui được không? Từ mấy năm nay, ổng đã làm thủ-tục hiến xác cho trường đại-học thực-tập. Nên vợ chồng tui khó mà về kịp. Bởi, ngay khi ổng chết, trường y-khoa SàiGòn sẽ cho gia-đình thăm viếng đúng 1 giờ, rồi đưa xác đi ngay! Điều nầy có nghĩa là, chúng tôi không có đám ma! Và cũng có nghĩa là : hãng Hòm mất khách! Hì hì... Bởi sau vài năm, sẽ thiêu và trao tro lại cho gia-đình. Như vậy sẽ không dùng Hòm. Ổng cũng già lắm rồi!
Thân.
Thay đổi số mạng không phải chỉ thay đổi cái tâm...mà chính là thay đổi cách suy ngĩ...cách nhận thức ( đổi mới tư duy)
Lão Tà, câu nầy của Lão tui thích quá! Mời Lão một tách trà!
Thân.
 


Last edited:
...

Người có tâm thì cuộc sống ít gian nan vì không ai hại mình..và ít bịnh...nhưng khó giàu
Có tâm mà ngèo...thì tâm ấy sẽ làm được gì..ngoài những lời thuyết giáo
Hi ... Hình như Lão này đá giò lái mình . Nhìn qua nhìn lại tui thấy tui nghèo nhất xóm .hi hi .

Lão Tà nói phải . Người ta thường nói hiền lành . Hiền thì lành nên ít có kẻ thù và ít bị người hại . Nhưng cũng bởi cái lành cho nên thường ... nghèo .
Nhưng mà dường như Lão chưa nói hết ý ? Vd : Nghèo nhưng mà nghèo vật chất ? Nghèo tinh thần ? Hay là cả 2 ?
Lão Đạo Sỹ Mây trắng đâu rồi..vào góp ý với đạo sỹ trẻ ung nguyên 1 chút

Thực tình mà nói MT không có cùng mối quan tâm với ungnguyen về vấn đề trên Lão Tà à !

- MT có thói quen suy nghĩ thật sâu , thật xa những gì mình quan tâm . Nhưng khi làm thì MT lại nhìn cái gì thật gần , thật đơn giản thì làm

Tâm ... Thần ... khí ... Í chà ! Thiệt là rối tung cái đầu .
MT chỉ nghĩ vầy thôi : Ráng sao để Tâm an vui.
Tâm an vui ra đường chẳng sợ ai níu kéo ... đòi nợ
Tâm an vui đêm nằm chẳng mộng mị bất thường
v.v và v.v ...

Chỉ vậy thôi mà MT tui thấy đã là khó rồi . Dám đâu nghĩ nhiều hơn nữa . hi hi

- Muốn có sức khỏe tốt thì lại nên theo các nhà khoa học . Ăn uống điều độ , ngày ngày tập thể dục . Các thứ bị cảnh báo thì đừng dùng , lỡ dùng rồi thì hạn chế bớt lại . Tâm thế nào không biết nhưng mà rượu thì uống như nước lã , thuốc lá thì điếu này nối tiếp điếu kia . Kết quả thế nào chắc ai cũng biết .

- Thành - Trụ - Hoại - Không là điều chẳng ai tránh được . Cơ thể nào rồi cũng phải đến lúc hoại . Tâm chỉ có thể kéo dài thời gian hoại ở một chừng mực nào đó chứ chẳng thể làm cho chúng bất hoại .

Người có tính tình vui tươi , dí dỏm thường trẻ hơn những người cùng trang lứa . Sống vui , sống khỏe đã là bí quyết rồi . Suy nghĩ sâu xa hơn chi nữa , phải không Lão Tà ?
 
Last edited:
Thưa với hai bác Lão Tà và Mây Trắng,
Tui oãi với ungnguyen quá! Hôm qua là ngày tui định theo ungnguyen rời diễn-đàn theo lời ungnguyen đã nói. Hai Lão có biết không, ungnguyen ngoài những lời gởi riêng tui, những lời không đẹp chút nào, đặc-biệt mới nhứt, là ungnuyen bảo tui : Trước khi đi, phải gở bỏ Avatar của tui xuống, trước khi đi!

Đó là lý-do tui đổi ý, ở lại. Thật tế-nhị!

Thưa bạn ungnguyen,
Bạn nói sẽ rời Agriviet. Nhưng nếu bạn nuốt lời! Thì không sao hết, đó là phần bạn. Nhưng phần tui, tui cần bạn, chỉ một điều thôi :
- Vì những điều bạn đã làm với tui, xin cho tui ở lại, mà không bị ungnguen làm phiền nữa!

Tui không muốn, tui mở một Topic nào mà có ungguyen, là đứt ngang! Như "đứt phim" vậy! Thật là buồn!
Tui biết, trên Agriviet, rất đông bà con ngưỡng-mộ bạn. Nhiều lắm! Thì bạn chừa tui ra là đẹp nhứt! Phải không nào?
Tuy nhiên, nếu bạn muốn cả tui và bạn rời Agriviet ngay, đi vĩnh-viễn, thì chúng ta, tui với bạn, làm ngay tức thì!

Thưa hai Lão bạn già, tui tin là mọi việc OK, ungnnguyen sẽ rộng-rãi chấp-thuận ước-nguyện nầy của tui.
Thân.
 
Thưa với hai bác Lão Tà và Mây Trắng,
Tui oãi với ungnguyen quá! Hôm qua là ngày tui định theo ungnguyen rời diễn-đàn theo lời ungnguyen đã nói. Hai Lão có biết không, ungnguyen ngoài những lời gởi riêng tui, những lời không đẹp chút nào, đặc-biệt mới nhứt, là ungnuyen bảo tui : Trước khi đi, phải gở bỏ Avatar của tui xuống, trước khi đi!

Đó là lý-do tui đổi ý, ở lại. Thật tế-nhị!

Thưa bạn ungnguyen,
Bạn nói sẽ rời Agriviet. Nhưng nếu bạn nuốt lời! Thì không sao hết, đó là phần bạn. Nhưng phần tui, tui cần bạn, chỉ một điều thôi :
- Vì những điều bạn đã làm với tui, xin cho tui ở lại, mà không bị ungnguen làm phiền nữa!

Tui không muốn, tui mở một Topic nào mà có ungguyen, là đứt ngang! Như "đứt phim" vậy! Thật là buồn!
Tui biết, trên Agriviet, rất đông bà con ngưỡng-mộ bạn. Nhiều lắm! Thì bạn chừa tui ra là đẹp nhứt! Phải không nào?
Tuy nhiên, nếu bạn muốn cả tui và bạn rời Agriviet ngay, đi vĩnh-viễn, thì chúng ta, tui với bạn, làm ngay tức thì!

Thưa hai Lão bạn già, tui tin là mọi việc OK, ungnnguyen sẽ rộng-rãi chấp-thuận ước-nguyện nầy của tui.
Thân.
Hôm trước con nghe một thành viên agriviet nói với con là bác Thuy-Canh '' ĐANG CHỜ ''
Con mới hỏi lại là :

- Bác ấy chờ tôi ?

- Mà tôi có gì để bác ấy chờ ?

-Chắc nhằm !

+++++++++++++

'' Bạn cứ ''dụ dỗ'' lão ấy rồi có ngày được uống rượu ngoại . Bữa trước lão ấy uống 1 ly chứ chẳng rót cho tôi giọt nào ''
 
Hì hì, tui nói không rõ nên em nghĩ là tui đã học cùng trường của em. Tui học ở một trường khác ở SàiGòn 1 năm thôi, đó là năm 1965.
Còn em học Petrus Ký năm nào vậy?
Thân.

Con học ở trường Petrus Ký - LHP vào năm 1999-2001 .
 
Hôm trước con nghe một thành viên agriviet nói với con là bác Thuy-Canh '' ĐANG CHỜ ''
Con mới hỏi lại là :

- Bác ấy chờ tôi ?

- Mà tôi có gì để bác ấy chờ ?

-Chắc nhằm !

+++++++++++++

'' Bạn cứ ''dụ dỗ'' lão ấy rồi có ngày được uống rượu ngoại . Bữa trước lão ấy uống 1 ly chứ chẳng rót cho tôi giọt nào ''
Bạn ungnguyen,
Vậy là bạn chấp-thuận để tui yên. Cám ơn bạn thật là nhiều!
Chúng ta sẽ không gặp trên diễn-đàn nầy nữa. Bạn đi đường bạn, thênh-thang quá mà! Tui không đóng góp gì cho Agriviet, chỉ xin bạn cho tui bù-khú vui chơi, thư-giản trong góc nầy, bạn nhé!
Chào bạn.
 

Bạn ungnguyen,
Vậy là bạn chấp-thuận để tui yên. Cám ơn bạn thật là nhiều!
Chúng ta sẽ không gặp trên diễn-đàn nầy nữa. Bạn đi đường bạn, thênh-thang quá mà! Tui không đóng góp gì cho Agriviet, chỉ xin bạn cho tui bù-khú vui chơi, thư-giản trong góc nầy, bạn nhé!
Chào bạn.
Con yêu bác nhất trên đời !
:):):D:D;)
 
Bác nói phải !

Khi tui ở trong bịnh viện cũng trò chuyện và động viên mọi người rất nhiều . Họ lắng nghe nhưng mà ... đa phần tui đọc được sự lo âu và thất vọng trong họ . Chỉ có một số rất ít là tinh thần vững vàng .



- Người vợ của câu chuyện phải gọi là cực kỳ hiếm .

- MT hiểu thông điệp mang tính nhân văn mà đoạn kết này muốn gửi gắm .
Biết nói thế nào nhỉ ? MT e là có nhiều người chồng không nhất trí với ý kiến trên . Kể Lão nghe :

MT có một người bạn làm chung . Anh ta rất hiền lành . Ngoài giờ làm thì về với vợ con chẳng la cà , đàn đúm đâu cả . Hai vợ chồng có được một trai , một gái . Tiền tích cóp + bố mẹ cho thêm nên sắm được một căn nhà riêng . Cả gia đình sống thật là hạnh phúc .

Sau đó , Xí nghiệp tinh giản biên chế . MT và anh bạn đều nghỉ việc tìm nơi khác làm .

Bẵng đi một thời gian ... Gặp lại , anh ta già đi thấy rõ . Hỏi chuyện mới hay rằng 2 vợ chồng đã ly dị giờ mỗi người nuôi một con .

MT có phần ngạc nhiên . Hỏi lý do ? Anh ta chỉ đáp cụt lủn : " Có dòng máu của ... Phan Kim Liên " .

Bây giờ tui với "8" cái "Dòng máu... Phan Kim Liên"! Hì hì, ngày xưa Võ Tòng đi một chiêu "đả hổ", còn bây giờ thì làm được gì? Lão Mây Trắng tính sao mấy vụ nầy:

Lam Pham
10:03 AM (1 hour ago)
cleardot.gif


to
cleardot.gif

Nhìn phụ nữ qua kinh nghiệm văn chương.

zIPYIPt-xXD82uD5rsqCZmQmIGrgEcyN0cZ19LmaYZeo066dVgrMsO-jWH9JlFhfv4Dr1-iz8UuQELydkuAs8jcKIZKhN7fJYJtSe2_wWv7A_By6om7jxkCAZclIavm8qhCoPyO9o_xhIMs=s0-d-e1-ft

Rau răm ngắt ngọn lại trồng
Em thương anh lắm sợ lòng chị ghen.
Anh về bảo chị đừng ghen,
Để em thấp thoáng ánh đèn cho vui.
Dễ thương biết chừng nào !
quF2z3PKYvoqMtOazGKxhjJcqnWcah0L9YpKAA1TFnJN4Mk85JIYCN84Thn79xrUw6LmjTNXuDegNbfsHwBQ5zv5oslMKXZUBFGbtiBrsXodT2LV6LZ61cE57exkqUg4jQoPRdHLKKBS964=s0-d-e1-ft

Thế gian ba sự không chừa,
Rượu nồng, dê béo, gái vừa đương tơ.
HIsvkyurXJQ6_Ht_gUuVhVsnjbL0qcEVdYED_VZm5izokBoD3CKr1EOvxDuuFxcChkWvE1hzjibJCgA1RrSb2-yWCr1G4sh-7GtJAbm8d0h2EREMpzBrv5KzELORFqV0tr4aMG4WcALw_gk=s0-d-e1-ft

Hỡi anh đi đường cái quan,
Dừng chân đứng lại em than vài lời.
Đi đâu vội thế anh ơi,
Công việc đã có chị tôi ở nhà.
vHoQ3YufPDpFbxgXLvauvlgLhPCwCZ5rFnigfqFrI9SUTPRj9-QvJaQihIEnm00U58YgOywD5w0_ThO-5uOmgb66oxea2zwcg6Pgbz1U1iHqwV_3IzsvFFTCT0qhxZJg88ot_taT36PggHY=s0-d-e1-ft

Gặp anh em cũng muốn chào,
Sợ rằng chị cả dắt dao trong người.
LD-D_ZnEisYhrUDnOrTYGBkCxKmb68SAtOcyarAwwKvBlMAXprKsXLsK9H_cxT0Av7Cl5Iz4d4LGuf2jB8xv0-02QkHuiX4Za3i7FW62FIg3vw06RnyFp0sF7mQJ83IGbCTk3bQdXUPFCMg=s0-d-e1-ft

Chẳng thà chịu lạnh nằm không,
Còn hơn có vợ lẹm cằm, răng hô.
Người mà phinh phính mặt mo,
Chân đi chữ bát, có cho chẳng thèm
98QaeZoXtomxEeaQ0IY65KYVFCMbXzS671ol853f0q-xEj_FnBFP8rRFvDdJwpX3QotPzfKiMpmHKwQH2YXkJg4I-5f1QGwmG8E3EXeuEKsLjgVy2zdkyKtegot7PP2U_Hyj_xpjgUglLqA=s0-d-e1-ft

Người mà con mắt lá răm,
Chân mày lá liễu đáng trăm quan tiền.
yA3dGR6CC88uS9SkXl_Z8dGPumENNxF7JKmrEXI7EgkJWvE-VaH2RC85EFzSziKGsqHBGS900bT2s6zs7ThiXgZ_7ecPgNREL9Nqi6YjcbgmxgxpxhtR7-SE-_fk9yrwB3p1uDfpFY6HneM=s0-d-e1-ft

Mặt má miếng bầu, nhìn lâu muốn chửi
Mặt chữ điền, tiền rưỡi cũng mua.
QU2deDiqW6MZegtrJ6dxNt0UFSRw9sJFdiLHrv3pnf8qXoxXLiK-PfKakO3ceRiq3hrWhULdz8fP_vZu3BZD0g1W4ZznUVW80i9wb1qP9Kst-dEtPg_jH2etcFbxiugzCSm5gsMa6JVUbZg=s0-d-e1-ft

Người mà đáy thắt lưng ong,
Vừa khéo chiều chồng, vừa khéo nuôi con
Những người béo trục béo tròn,
Ăn vụng như chớp, cấu con cả ngày.
nBrw8YPY1nTdafKp620-2cWJ4DktSn9Hpsk__z8Uoh40BtaB3s3FApAFrdX1f-MBJ7T64HNllp0JehxTvLrpsA3020lNHoJtEGsLhxVU8LVluINZEB-iPNVIy2LfxkQT0yHVCbVnuPcrlQU=s0-d-e1-ft
 
Trai Nhâm Đinh Quý thì tài
Gái Nhâm Đinh Quý phải hai lần đò.
LxLI4dIckIeLhr1GDhhc1qUuTEA8EEuD3ZFfTKKBiyYCaAAoUVxr3Z2nHlXUPIf5BUosh1Pmr7yRNec6fsvZP2Fd8JZgHxYpvZqNA0X4FMVi5D8Z8nsHUMIrdFeVSIjbpTDDYN_cOKRMtDI=s0-d-e1-ft

Sông bao nhiêu nước cũng vừa,
Trai bao nhiêu vợ cũng chưa vừa lòng
U5dN7uP92WZw5owdI-E4n-f8Dz7bG96C5vlEaPykTJK6x2ivP6D4s2VddWaeJYyERgy-QtCnWxDLDDWDUyWqF87ef2k4UJTCvuCQIsq9_uijOnq4-vjthqg6kqUqTGp26h2U4udTRQzhKuU=s0-d-e1-ft

Hoặc :
Trong nhà có sẵn yến ngâm,
Lại còn muốn những nhung sâm nước ngoài.
zWAZQ-zGXr2TzhkZFDUAaJX08P3EzcYJjdfD_EhbLQEX8PAGkYUvEqmt9E7q0NgndYhEUCB1X9KgmBLGmWaHgjP0BqEMIICOIqI0Pc0OhZEz6kIo9C3eWUu63aEqYh7eDrYMntWSBm0Bo0k=s0-d-e1-ft

Con quạ bay xa, bay qua vườn hoa kêu chua chát,
Con nhạn đậu lầu vàng nghỉ mát kêu sương
Nhạn kêu tiếng nhạn đau thương,
Đêm nằm nhớ vợ, ngày thường nhớ em.
W7mzK9d9JBH8w7To1QTN3RX-avPtpvskreJDdvT81R0GyzjSOP5NalkuHfO-JqGt-6e474KD-fRvj4_I6sfAmvZ1MpxW7O-xwHeOI0IT3ne8AscOWXZp4cwDPaBa1C4qvgR_qgpjUTdi4vE=s0-d-e1-ft

Ai xui ai khiến bất nhơnTui thấy vợ bạn tui thương hơn vợ nhà.
dFuRhbX97SDXVUqO-Cxt8G5rvvqHR3k3_cQIsxPWC6GWHEEAseejogcEaMA5M-XUIW9iuzOAG6KuD_T9hjS885F3E6s-rLQ-NTJkKAgNFe48P8ceu2vAVzfCgpbb2FppAJyHZOSkj_BYwnU=s0-d-e1-ft

Buồn tình chẳng muốn nói cười,
Bởi thương vợ người không được thì thôi.
ja1W3hGoT8_o7xzMIsH7jfoM7a_yE0J3g8ayuXNUqfOEUshFbbHeSLQYvSnuzEcxuQzXZrUHFxinpSqh5pMv30w7OwjIJdUg9Lt2etFzeVmfv-TPkUN0Fg5nZVmh4dHfGrUzHtHr1pFnThE=s0-d-e1-ft

Dao phay kề cổ, máu đổ không màng
Chết tôi, tôi chịu, buông nàng không buông.
RQljCoUhTdV93cx0yuPSpQyQ9MujbmCVeVpc_RQY7GjzGG4zhX1BS0oP-Gbfu9fPp6QLvMtpJmDyQp8NdUEsmCV6F9A0O9W3BvN4BQiNg1XcrevoKzMqkdq_XqoED4us6taUWJvB07pCuOY=s0-d-e1-ft

Đàn ông năm bảy lá gan,
Lá ở cùng vợ, lá toan cùng người.
R57b8M0TBwwH3DMlS0Ku8iEOUus1nDkZQTNu9uVdQBKSjHidDjiODsyP_eG3xGboLW1l1sDsqNU7CU46V_8bj1h_ZbVQqRCRtyZvBqnRCjlYBPdexot322qxMSNDQkl7K7QZ62zYKLlAGYc=s0-d-e1-ft

Hai tay cầm hai quả hồng,
Quả chát phần chồng, quả ngọt phần trai.
Đêm nằm vuốt bụng thở dài,
Thương chồng thì ít thương trai thì nhiều.
Một đêm quân tử nằm kề,
Còn hơn thằng ngốc vỗ về quanh năm.
Hay :
Một ngày dựa mạn thuyền rồng
Còn hơn chín tháng nằm trong thuyền chài
1fa69ofl-jpjVRFH33-iqyW0lE1YuS4p8hkPPjbgn8boJslXsXNFrFs2lR6QiCR5VMDcmvF81eIbHVAeh6vHoqHrpgYsH1yHz-NZaPnk1OxcoFOyboJysTDTQso_uV7ug1vamskX_ozt50c=s0-d-e1-ft

Có chồng càng dễ chơi ngang,
Đẻ ra con thiếp, con chàng, con ai ?
Con tôi đi kiếm về đây,
Có cho nó gọi bằng thầy thì cho.
QlqIW7O6sRzhsjgZJsdNXUiWp_dgerCfsZfSUMSKBTkvmWZSRWXvYwwo49KIm5sOC2pWQTJjbaBFIc9_idzFRrrgaOtDxMOaH_eWBUV-Dd0xphbdAxOU3sCn627_0Nn4sBXkvyc3teZD8gs=s0-d-e1-ft

Lẳng lơ cũng chẳng có mòn,
Chính chuyên cũng chẳng sơn son để thờ.

Em đây là gái năm con,
Chồng em rộng lượng, em còn chơi Xuân.
Đêm qua để cửa chờ chồng
Đêm nay để cửa chờ ông láng giềng.
***

Em thương anh lắm sợ lòng chị ghen.
Anh về bảo chị đừng ghen,
Để em thấp thoáng ánh đèn cho vui.
 
Trời ơi!
Tại sao ungnguyen không mở một Topic khác, khỏi xen vào đây một cách vô duyên làm gì? Đi chỗ khác chơi đi em Quái-thai?
Thưa,
Thử thêm một vài bài nữa, nếu ungnguyen "vũ như cẩn", thì tui sẽ "chẩu" cho tiện.
Mời hai Lão xem đoạn đầu:

AIbEiAIAAABDCK24nZrOqLikHyILdmNhcmRfcGhvdG8qKDZlMWFmNzI4ZWRlZWNiNTAwM2RlMGFmOGYyYTM3MWM0NzdjMDM3NmIwAT5UtwgQKMiRgUR0ExHfJei4iK5i

Lam Pham
6:27 AM (6 hours ago)
cleardot.gif


to
cleardot.gif

Chẳng ai cho kô ai cái gì cả



Cạm bẫy xinh đẹp

Một truyện rùng rợn, thú vị xảy ra ở bên Trung Quốc, với kết cuộc bất ngờ.

Trong quán bar lạnh tanh. Sau khi ngồi xuống ghế, người đàn bà ngẩng đầu nhìn quanh một lượt. Đúng lúc ấy, ánh mắt của nàng và ánh mắt của Cao Đắc Thắng không hẹn mà gặp nhau. Giữa lúc Cao Đắc Thắng sắp phải rút lui vì ánh mắt của nàng chiếu tướng, thì nàng lại đột nhiên cười. Một nụ cười đôi chút phiêu lãng.

Cao Đắc Thắng như được khuyến khích. Chàng không chút do dự đứng phắt dậy, tay cầm cốc, bước thẳng đến trước mặt nàng, nói:

- Nếu không phản đối, tôi có thể ngồi xuống cùng chị nói chuyện không?

- Muốn bao tôi chăng? - Đối phương tung ra một câu hỏi bất ngờ làm Cao Đắc Thắng bỗng bối rối.

- Hay là thích qua một dem?

Cao Đắc Thắng cứng họng, lúng túng như gà mắc tóc.

- Tôi là Lâm Đạt! - Đối phương đột nhiên mau lẹ chuyển làn, chốc lát đã giải vây cho chàng.

- Tôi là Cao Đắc Thắng! - Tim của Cao Đắc Thắng đập bình thường trở lại

- Kết bạn lung tung với người khác giới ở nơi tứ chiếng, lẽ nào đàn ông không sợ nguy hiểm sao? Đàn bà nguy hiểm lắm đấy!

Nàng hỏi một câu làm cho Cao Đắc Thắng cảm thấy khó hiểu vô cùng.

- Nguy hiểm! Tại sao lại nguy hiểm? Không! Trái ngược một trăm phần trăm, chỉ có ở bên cạnh đàn bà, những người đàn ông mới có cảm giác an toàn thật sự. Nếu bàn về nguy hiểm tôi lại cảm thấy rằng đàn ông còn nguy hiểm hơn đàn bà! Lâm Đạt tình tứ nhìn chàng.

Đến lúc này, Cao Đắc Thắng mới ý thức được mình đã quá lời, vội vàng lái sang chuyện khác:

- “Chị không định uống chút gì sao? Ở đây tôi rất quen, tôi gọi cho chị!”

- Một cốc rượu vang đá! Cảm ơn! - Lâm Đạt mỉm cười nhìn chàng.Cao Đắc Thắng nghĩ bụng, đêm nay rõ ràng lại là một đêm khó quên. Lát sau, họ vừa uống vừa nói chuyện, tỏ ra rất tâm đầu ý hợp.

Bất giác, Cao Đắc Thắng nhẹ nhàng cầm tay nàng hỏi:

- “Nếu không phật ý, có thể nói c ho tôi hay bàn tay nhỏ xinh xắn này dùng để cầm cái gì nào?”.

- Dao! - Nàng nói cộc lốc.

- Chị là bác sĩ ngoại khoa ư? - Cao Đắc Thắng ngạc nhiên.

- Nếu nói rõ hơn thì đã từng là một bác sĩ ngoại khoa! Còn nay lại là một người phụ nữ chủ gia đình một trăm phần trăm! Sao, anh không tin à?

- Xin lỗi! Trong ấn tượng của tôi, bác sĩ ngoại khoa đều là những động vật máu lạnh. Mà chị …

- Lẽ nào tôi lại không máu lạnh ư?

- Không! Không! Trông chị dịu hiền làm sao, hơn nữa còn rất phong lưu thanh nhã nữa...

- Anh đã tưởng tượng tôi là một người hoàn mỹ như thế ư? …

- Đúng thế! Từ khi chị vừa bước chân vào cửa, tôi đã bị chị làm cho mê muội, hoàn toàn bị mê muội! - Cao Đắc Thắng đắm đuối nhìn thẳng vào mắt nàng, nói.

- Nhưng, tôi đã kết hôn rồi...

- Nói thật lòng, tôi thích những người đàn bà thành thục. Chỉ có đứng trước người đàn bà thành thục tôi mới cảm thấy mình là một người đàn ông ra trò.

Người đàn bà áo đen khanh khách cười, má ửng hồng.

Giữa lúc tay Cao Đắc Thắng muốn đưa ra một lần nữa, thì nàng đột nhiên đứng bật dậy, nói: "Xin lỗi! Muộn quá rồi! Tôi nghĩ tôi nên ra về!". Nói xong, nàng quay người lướt đi như bay.

Cao Đắc Thắng bỗng như ngây như dại. Chàng cảm thấy đau khổ quá, thậm chí còn có một cảm giác bị lừa dối, bị bỡn cợt. Chính giữa lúc Cao Đắc Thắng bải hoải tâm hồn, ngồi ủ dột, thì Lâm Đạt lại bất ngờ quay lại. Nàng nói: "Sao? Anh không muốn cùng đi với tôi à?".

Lát sau, hai người cùng ra khỏi cửa hàng...

- Nếu chàng không ngại gì, em mời chàng đến nhà em coi thử!

- Thật thế ư? - Cao Đắc Thắng hơi do dự.

Lâm Đạt cười, nói: "Đừng lo! Chồng em, anh ấy thường không ở nhà!".

- Thế à? - Cao Đắc Thắng nghe vậy mới yên tâm.

- Nhưng trước khi lên xe, em có một điều kiện! - Nàng nói.

- Điều kiện gì nào?

- Trước khi tới nhà, em phải bịt kín hai mắt anh lại!

- Tại sao phải làm như vậy? - Cao Đắc Thắng ngạc nhiên, hỏi.

- Bởi vì, chồng em là một người có địa vị cao. Em không muốn do một sơ suất nhất thời của mình, mà đem lại bất cứ một phiền phức không đáng có nào.

- Em sợ sau khi biết nhà của em, biết đâu một lúc nào đó anh lại mò đến tìm em? - Cao Đắc Thắng có vẻ giận dỗi, nói.

- Em đâu có nói anh đúng là loại người ấy! Song, một người ở vào bối cảnh gia đình như vậy, thì biện pháp đề phòng nhất định là không thể thiếu, nếu không, cuối cùng người bất hạnh chỉ có thể là một mình em! - Lâm Đạt nhẫn nại giải thích.

- Sao không thuê phòng ở khách sạn chẳng hạn.

- Không được! Em thường cùng chồng em xuất đầu lộ diện ở những nơi công cộng, cho nên số người biết em rất nhiều, nếu bị họ phát hiện ra, thì em sẽ gay to!

Cao Đắc Thắng vẫn còn do dự.

- Anh Cao! Xin cứ tin vào em! Em làm như vậy cũng là bất đắc dĩ. Nói thật nhé, tối nay, em cũng như anh, cũng muốn có một người ở bên cạnh, nếu không thì vừa rồi em đã chẳng quay lại tìm anh nữa. Em biết, em làm như vậy là rất ngốc, rất manh động, biết đâu chẳng đem lại nguy hiểm chơi lửa đốt mình. Song, em đã hết cách khống chế được mình...

Vừa nói, Lâm Đạt bất giác nắm lấy tay chàng, nước mắt ngân ngấn. Cao Đắc Thắng cảm động vô cùng trước câu nói của Lâm Đạt. Chàng đột nhiên ôm nàng vào lòng: "Anh nguyện hy sinh tất cả vì em!".

Như thế là Cao Đắc Thắng đã lên xe của Lâm Đạt.

Sau khi xuống xe, Lâm Đạt vẫn chưa tháo tấm vải đen che mắt Đắc Thắng, mà cứ dắt tay chàng đi chầm chậm trên con đường nhỏ trải đầy đá quạ. Bốn bề im lặng. Trong gió lạnh thoang thoảng mùi hoa thơm. Cao Đắc Thắng đoán đây là vườn hoa của nhà Lâm Đạt, xem ra nàng đâu có lừa dối mình.

Lát sau, nàng dẫn chàng leo lên mấy bậc thềm, sau khi qua cổng lớn, lại đi dọc một hành lang dài, mãi sau mới dừng lại.

- Bây giờ anh có thể mở to mắt rồi! - Lâm Đạt tháo mảnh vải đen che mắt cho chàng, tủm tỉm cười, nói.

Cao Đắc Thắng dụi dụi mắt, ngẩng đầu lên nhìn, thì ra mình đã ở trong một phòng ngủ xinh xắn.

Cao Đắc Thắng lớ ngớ không biết làm gì, cứ đứng trơ ra đó. Đột nhiên, từ phía sau Lâm Đạt đã ôm chặt chàng, mặt áp sát vào tấm lưng rộng của chàng, nũng nịu:

- Bây giờ, chẳng có ai đến quấy rầy chúng ta được nữa!
 
@ Sống vui , sống khỏe lão ui !

Đâu nhất thiết phải căng đến vậy !
-----------
Có chồng càng dễ chơi ngang,
Đẻ ra con thiếp, con chàng, con ai ?
Con tôi đi kiếm về đây,
Có cho nó gọi bằng thầy thì cho.
QlqIW7O6sRzhsjgZJsdNXUiWp_dgerCfsZfSUMSKBTkvmWZSRWXvYwwo49KIm5sOC2pWQTJjbaBFIc9_idzFRrrgaOtDxMOaH_eWBUV-Dd0xphbdAxOU3sCn627_0Nn4sBXkvyc3teZD8gs=s0-d-e1-ft

Lẳng lơ cũng chẳng có mòn,
Chính chuyên cũng chẳng sơn son để thờ.

Lão thấy không ? Với trường hợp này mà áp dụng cái câu kết : " Bất luận vợ bạn có làm sao đi nữa thì đừng ghét bỏ họ , hãy quan tâm họ nhiều hơn " nhiều người sẽ chẳng nhất trí đâu .
----------------
Mặt má miếng bầu, nhìn lâu muốn chửi
Mặt chữ điền, tiền rưỡi cũng mua.
QU2deDiqW6MZegtrJ6dxNt0UFSRw9sJFdiLHrv3pnf8qXoxXLiK-PfKakO3ceRiq3hrWhULdz8fP_vZu3BZD0g1W4ZznUVW80i9wb1qP9Kst-dEtPg_jH2etcFbxiugzCSm5gsMa6JVUbZg=s0-d-e1-ft

Chỗ này làm tui phân vân quá ! Cô bé ngày xưa ... cũng mặt má bầu . Vậy là hồi xưa tui thương nhầm sao Lão Ma Đầu ?
--------------
Những cái khác thì MT hổng rành nên không dám " múa rìu qua mắt thợ .Lão phải chờ Lão Tà thôi .
 
Anh chàng Cao Đắc Thắng, sắp sửa "Đêm Xuân một giấc Dương Đài"! Hì hì, mời Lão Mây Trắng xem tiếp Phim:
. . . . .

Cao Đắc Thắng quay người lại, nâng mặt nàng lên, hôn thắm thiết. Người đàn bà bất giác thở dài, toàn thân mềm mại, rung động. Tiếp đó, nàng khẽ khàng cởi áo quần cho Cao Đắc Thắng, từng chiếc một, rất thứ tự ngăn nắp. Thân thể Cao Đắc Thắng vô cùng tráng kiện, do thường xuyên vận động thể thao. Lâm Đạt đứng ngây ra nhìn Cao Đắc Thắng đang trần như nhộng.

- Trẻ trung tuyệt vời! - Nàng nói. Bây giờ, tay nàng bắt đầu khẽ khàng vuốt ve cơ thể Cao Đắc Thắng, di chuyển chậm chạp từng điểm một, từng tấc một, rất chi tỷ mẩn, vô cùng thận trọng, không sót một tí nào. Cao Đắc Thắng cảm thấy thần thái của nàng như đang kiểm tra tật bệnh cho bệnh nhân. Chàng đoán rằng đó là thói quen nghề nghiệp trước đây của nàng để lại.

Cuối cùng, tay nàng dừng lại bên cạnh đoạn xương sống ở thắt lưng, ngẩng đầu nói:

- Lưng anh chắc nịch. Em mê lắm!

Sau một trận mây mưa, người đàn bà tỏ ra khoan khoái như cá gặp nước,
nói:

- Anh thật tuyệt vời! Còn tuyệt vời hơn em tưởng tượng nhiều!

- Đây còn chưa phải là trạng thái tuyệt nhất của anh đâu! Không tin hãy
thử lại lần nữa xem! - Cao Đắc Thắng đắc ý, nói.

- Không được! Hãy nghỉ một lát đã! Anh muốn uống chút gì không? - Nàng
nói.

- Tùy em ! - Chàng đáp.
@ Sống vui , sống khỏe lão ui !

Đâu nhất thiết phải căng đến vậy !
-----------


Lão thấy không ? Với trường hợp này mà áp dụng cái câu kết : " Bất luận vợ bạn có làm sao đi nữa thì đừng ghét bỏ họ , hãy quan tâm họ nhiều hơn " nhiều người sẽ chẳng nhất trí đâu .
----------------


Chỗ này làm tui phân vân quá ! Cô bé ngày xưa ... cũng mặt má bầu . Vậy là hồi xưa tui thương nhầm sao Lão Ma Đầu ?
--------------
Những cái khác thì MT hổng rành nên không dám " múa rìu qua mắt thợ .Lão phải chờ Lão Tà thôi .

ungnguyen
Bài viết:
218
Đã được thích:
119
AGRICOIN
4.069 å
Thuy-canh đã viết:
Bạn ungnguyen,
Vậy là bạn chấp-thuận để tui yên. Cám ơn bạn thật là nhiều!
Chúng ta sẽ không gặp trên diễn-đàn nầy nữa. Bạn đi đường bạn, thênh-thang quá mà! Tui không đóng góp gì cho Agriviet, chỉ xin bạn cho tui bù-khú vui chơi, thư-giản trong góc nầy, bạn nhé!
Chào bạn.
Con yêu bác nhất trên đời !
:):):D:D;)
Bác Mây Trắng, con người nầy miệng nói "Con yêu bác nhất trên đời" rồi liên-tục gởi vô hộp thư của tui những lời mấy dạy. Nó có 2 mặt rõ ràng. Một mặt thuyết-pháp từ-bi... mặt kia là cái mặt của một Quái-thai gớm-giếc!
Chúng ta xem Phim tiếp...
....

Lát sau, từ ngoài cửa, nàng bưng vào hai ly nước cam, hai người cầm cốc trên tay, lặng lẽ uống. Bỗng nhiên Cao Đắc Thắng cảm thấy có cái gì không bình thường. Đầu tiên óc choáng váng, trời đất quay cuồng, sau đó bèn bất tỉnh nhân sự ngã gục trên sàn nhà.

Người đàn bà cười lên một nụ cười quỉ quái, vẻ mặt thần bí ranh ma…Khi tỉnh lại, Cao Đắc Thắng vội vàng kiểm tra xem mình có mất cái gì không. Song, những thứ quý giá đều còn cả! Chàng khó nhọc cố nhổm lên. Bỗng nhiên cảm thấy một trận đau điếng khó mà chịu được từ lưng truyền lên. Cao Đắc Thắng vội lấy tay sờ ra sau lưng. Đến lúc ấy chàng mới cảm giác thấy trên cơ thể có nhiều vết thương, mà hình như đã được khâu chỉ. Trái tim của Cao Đắc Thắng bỗng tựa hồ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, suýt nữa chàng kinh hoàng thét lên.

Mấy giờ sau, Cao Đắc Thắng đã có mặt ở trong phòng hội chẩn của bệnh viện. Sau khi đã tiến hành kiểm tra xong cơ thể chàng, bác sĩ cơ hồ vô cùng kinh ngạc:

- Thiếu một quả thận! - Bác sĩ nói.

- Một quả thận? - Cao Đắc Thắng tối tăm mặt mũi, toàn thân suýt đổ gục xuống đất.

- Ngành cảnh sát nói rằng hiện ở ta đang có một tổ chức tội phạm chủ yếu đánh cắp các bộ phận trong cơ thể con người. Sau đó chúng bán cho những bệnh nhân có nhu cầu cấy ghép thể tạng. Cảnh sát đang ra lệnh truy nã một thủ phạm trong số bọn chúng. Đó là một nữ bác sĩ ngoại khoa, có biệt hiệu là "nữ sát thủ", tuổi khoảng trên ba mươi. Nghe nói, ả rất xinh đẹp, khéo léo mồi chài đàn ông...

Nghe bác sĩ nói vậy, Cao Đắc Thắng im lặng không nói được một lời nào. Bác sĩ ngắm nhìn chàng, an ủi.

- Thật ra, anh cũng không nên quá đau buồn. Ít nhất trong cơ thể anh vẫn còn lại một quả thận nữa. Nếu lúc đầu cái mà ả nhắm vào không phải là quả thận, mà là quả tim của anh, thì kết cục sẽ không còn cảnh tượng như thế này nữa.

- Thưa bác sĩ, bác sĩ có thể nói cho tôi biết, một quả thận giá bao nhiêu tiền không?

- 80.000 nhân dân tệ! bằng 13.000 USD

Cao Đắc Thắng bỗng đờ đẫn, đổ oặt người xuống ghế.
 
Hì hì, Lão đồng ý cô nàng nói chuyện ngọt như mía lùi, vậy mà "gặm" hết 1 trái thận của anh chàng hảo ngọt! Cô nầy có 2 mặt... đến lúc anh chàng nầy bật ngữa "thấy" được cái mặt Quái-thai kia, thì hởi ôi!
Nói gì thì nói, tui vẫn thấy cô nàng vẫn còn sót một chút lương-tâm!
Thân.
 
Phim sao không có nhân vật phản diện ?
Bác nói là bác yêu agriviet , vậy hỏi bác , bác yêu agriviet nhiều hơn hay rau sạch nhiều hơn ?

Vì sao mà cháu trở thành quái thai gớm ? Vì cháu là chung quì diệt ma , cháu chuyên đánh ma trừ bạo an dân . Hơn 1 năm đánh ma và nó vẫn chưa chết ...rồi cháu tự hỏi tại vì sao nó không chết ...vì nó ở trong tâm ( ma ở trong tâm )...đúng là ma trong tâm không thể diệt . Bây giờ danh dự , lòng tự trọng , uy tín của cháu đã không còn , vì thế cháu không còn gì để mất nên chiến đấu đến cùng .
NẾU được trả lại uy tín , danh tự và lòng tự trọng đã mất thì cháu sẽ xem bác là ân nhân . Cháu sẽ nghe theo lời bác .
Thân !
Tui nói cho bạn biết! Tui yêu Rau Sạch hơn! Bởi ở đó, người ta đuổi bạn đi như đuổi một tên "Ngáo Đá"!
Hởi cái Quái-thai!
 
Tui đầu hàng cái "Quái-thai ungnguyen" nầy rồi!
Thôi được! Hôm nào đẹp trời, tui sẽ "tự ký giấy phép" cho tui nghỉ một thời-gian.
Cái nick có đăng 1 bài và vẫn vào xem bình thường - lý gì mà nói cháu bị đuổi như ngáo đá chứ ?
Thân !
Bạn thử giở trò công-kích vô lý bất cứ một thành-viên khác thì bạn sẽ biết thân ngay!
Tui chờ cái "Quái-thai ungnguyen "đi trước! Cái đã!
 
@ Chùng quá không tốt . Căng quá không tốt .

- MT có đôi lời nếu có trái ý thì mong Lão bỏ qua đừng giận .

Khucthuydu thật chính xác khi đặt tên khu vực này là chuyện trò linh tinh . Có lẽ không thể dùng từ nào khác phù hợp hơn .

"Thượng vàng , hạ cám" . Trên Trời , dưới đất đều có thể là đề tài để Tán gẫu .
Đã là chuyện linh tinh thì những việc "linh tinh" cũng là điều tất yếu sẽ xảy ra . Cái quan trọng là mình tìm được nguồn vui nơi những người đồng cảm và gác qua một bên những lụy phiền ( Mà đa số những lụy phiền này là do ... mình quá lưu tâm đến chúng ).

- Dạo này MT cũng có phần mệt mỏi . Chắc phải đi nghỉ dưỡng một thời gian .
 
Last edited:
HÌNH ẢNH avatar của bác thuy-canh bị phát tán khắp nước việt nam . Có trong hơn 100 máy .
Xinh lắm .
Tại sao? Tại sao? Tại sao? Cái Quái-thai lại đòi tui phải gở bỏ cái Avatar của tui? Hả? Hả? Cái đồ mất dạy!
Nó làm như vậy, mà Ban Quản-Trị bó tay? Tui muốn tháo gở cái Avatar của tui, là tự tui làm. Nhưng một thành-viên khác bắt tui phải làm như vậy là thế nào?
Chỉ có Quái-thai ungnguyen mới có động-thái nầy!

@ Chùng quá không tốt . Căng quá không tốt .

- MT có đôi lời nếu có trái ý thì mong Lão bỏ qua đừng giận .

Khucthuydu thật chính xác khi đặt tên khu vực này là chuyện trò linh tinh . Có lẽ không thể dùng từ nào khác phù hợp hơn .

"Thượng vàng , hạ cám" . Trên Trời , dưới đất đều có thể là đề tài để Tán gẫu .
Đã là chuyện linh tinh thì những việc "linh tinh" cũng là điều tất yếu sẽ xảy ra . Cái quan trọng là mình tìm được nguồn vui nơi những người đồng cảm và gác qua một bên những lụy phiền ( Mà đa số những lụy phiền này là do ... mình quá lưu tâm đến chúng ).

- Dạo này MT cũng có phần mệt mỏi . Chắc phải đi nghỉ dưỡng một thời gian .
Tui đồng ý với Lão. Tui định từ lâu rồi. Tui cần cái không-khí vui tươi, thân-thiện... ngược lại, tui không mắc mớ gì phải chui vô cái không-khí "Sát-phạt"! Nó quê một cục! Nó bần-tiện, bỉ ổi vô cùng!
Tui đã nói hết lời : "Xin cho tui yên"!

Mà có yên được đâu?
Thưa hai bác Kiêu-Phong và Mây Trắng,
Tui suy nghĩ rất nhiều, bởi tui gia-nhập Agriviet đã 5-6 năm... rất là gắn bó...
Bây giờ, tui phải đứng trước sự chọn lựa nghiệt-ngã : Rời hẵn Agriviet? Hay muối mặt ở lại?

Chỉ nghĩ tới thôi, tui buồn quá! Nên cái chuyện "dùng dằng, nửa ở, nửa về" nó cứ hành-hạ tui! Càng buồn hơn, khi tui phải đi, chỉ vì một người không đáng chút nào!

Thưa hai bác,
Tui đã tìm được giải-pháp. Là lánh mặt một lúc, cho tới khi ungnguyen tìm được một nạn-nhân như tui thế mạng, thì an-toàn. Hì hì...

Thôi, tránh voi chẳng hổ mặt nào!
Thân.
 
Chỉ nghĩ tới thôi, tui buồn quá! Nên cái chuyện "dùng dằng, nửa ở, nửa về" nó cứ hành-hạ tui! Càng buồn hơn, khi tui phải đi, chỉ vì một người không đáng chút nào!
Chỉ cần bác không gọi cháu là '' quái thai '' thì mọi chuyện có êm đẹp hơn không ????
Thà bác gọi cháu là '' ngói vụn '' thì có thân thiện hơn không . Đằng này bác lại hét lớn '' quái thai '' này quái thai kia . Thử hỏi ai nghe như thế có lọt lỗ tai không ?
Cháu thế nào cũng là con người .
Người có điên có tỉnh như thế mới gọi là đa dạng con người . Nhưng không thể vì thế mà gọi cháu là quái thai được !!!
Kính bác !
 


Back
Top