Bạn phải có chuyên môn là chuyện dĩ nhiên trong làm ăn rồi..thị trường tiêu thụ ư ?đang nằm trong tay đó, néu bạn có chiến lược.. thì dù bạn đang ở trong rừng sâu...hàng hóa của bạn vẫn bán chạy như tôm tươi..
xin kể 1 câu chuyện...lâu lắm rồi có lẽ tới 20 năm:
1 người bạn của tôi là giáo viên..anh ta có cái thú là rất thích NGỌC ĐIỂM..anh ta sưu tầm. và tự nhân giống ra rất nhiều Ngọc Điểm….
Đến nhà anh ta vào những ngày tết Nguyên Đán là cả 1 rừng Ngọc Điểm ngát hương thơm và sắc màu…
Hằng ngày sau giò lên lớp, soạn giáo án…anh ta lại cặm cụi trong vườn Ngọc Điểm với cái vui âm thầm của mình…cho tới khi vườn của anh ta có tới vài ngàn giò Ngọc Điểm..thì lúc này…cái thú vui tao nhã ấy…đã thành 1 gánh nặng…chăm sóc thuốc men phân bón nước tưới , che nắng ..tiêu tốn 1 tiền bạc và công sức không nhỏ..
Cái thú vui tao nhã bây giờ.thành một cái họa..gia đình dẫ bắt đầu..lục đục
BM có người bạn là Phóng Viên..BM dắt anh bạn Phóng Viên này lại vườn Ngọc Điểm chơi…vào 1 ngày…gần tết.. các giò Ngọc Điểm đã có vòi nụ…Biết chuyện gia đìnhcủa người chủ vườn này…anh ta yên lặng…cáo từ ra về
4 ngày sau 1 bài báo viết về Ngọc Điểm và cái vườn của người thày giáo…một bài báo lộng lẫy và rất thật về giá trị của Ngọc Điểm
Chỉ khoảng hơn 1 tuần sau..vườn Ngọc Điểm bán hết sạch..người giáo viên này gom được cả tỉ đồng