Đánh cá ở Hồ ở Mỹ, có thể làm Bột Cá không?

20 nghìn đô la tiền thưởng cho cuộc thi đầu tiên, năm 2013, những người đánh cá chuyên nghiệp đánh bắt cá Mè. Chỉ ngày đầu, vô dịch cuộc thi đã bắt được 5 tấn cá Mè, và các đấu thủ đã rút lui, chỉ còn 12 đấu thủ tiếp tục thi đấu ngày thứ hai.

Cuối cuộc thi, cậu Hít bắt được 11 tấn cá Mè, giải thưởng 4 nghìn đôla. Ông Ba ri bắt được 14 tấn, ăn giải 10 nghìn đôla.


Có 5 loại cá Carp châu Á (Trắm, Chép, Trôi, Mè), trong đó Mè là đối tượng đánh bắt chủ yếu. Mè vốn được nhập vào Mỹ để ăn bớt rong rêu tảo ở những công trình thủy lợi, nhưng chúng lọt ra ngoài và lan khắp nước Mỹ. Nước Mỹ cho rằng chúng là giống cá nguy hại ở đây. Mè và Chép là giống nhảy vọt khỏi mặt nước khi nước bị khuấy động. Phải tính cho ra loại lưới nào để đánh, cỡ mắt lưới to nhỏ bao nhiêu, nơi nào thả lưới, thả bao lâu, và lúc nào kéo lưới lên, thì bắt được nhiều Mè nhất. Theo tôi, thì họ xài lưới Bén (cá bơi đụng phải và mắc vào lưới), then Năm (đút vừa 5 ngón tay qua mắt lưới).

Người Mỹ không ăn các Mè, mà nó cứ sinh sôi nảy nở, chèn ép các loại cá khác. Nó lớn đến 25 ký, là một cái máy ăn. Nó ăn đủ rong rêu, tảo, cỏ, và ỉa đầy trong nước, làm ảnh hưởng đến sinh sôi và lớn lên của những con cá người Mỹ thích ăn. Vì thế, phải tiêu diệt các giống Mè, Chép, Trắm này. Theo tôi, mở một nhà máy làm bột cá và cá khô ở đây. Cá bắt lên, lạng 2 bên sườn làm cá khô. Phần còn lại thì xay nhuyễn, sấy khô, làm bột cá. Bột cá có thể cho người ăn, nhưng chủ yếu để chăn nuôi, như nuôi Cá, Ba Ba, Gà, Lợn.

Bà con coi, nếu giá cá rẻ, hay tự mình đánh cá, mỗi ngày 1 tấn, có thể kinh doanh làm Cá Mè Khô, Bột Cá Mè nuôi gia súc được không?
 


Bác anhmytran,
Ở Úc cũng có nạn cá chép sổng chuồng ra sông.Ở tiểu-bang Victoria (Melbourne) thì sông Murray đang báo động vì cá chép. Ở tiểu-bang tui cũng đang có nạn cá chép. Có một lần, tui với một người bạn đi bắt cá chìn để nuôi cá kiểng, khá mắc, thì chúng tui gặp trên bờ khoàng 30 chục con cá chép, mỗi con khoảng trên dưới 10 ký, đã chết, có con chưa lâu, có con chỉ còn xương. Tui nghĩ, cá nầy bán không ai mua, bởi bộ xương chắng chịt... Tui cũng không biết nấu làm sao...
Như bác anhmytran, thì xay nguyên con làm thực-phẩm thì tốt quá. Trong khi người ta bắn cá bằng tên, rồi bỏ.
Thân.
Người Mỹ và thú săn cá chép châu Á bằng... cung tên

LINH VŨ (VIETNAM+) LÚC : 16/07/12 16:49

Bắn một con cá bay trên không bằng cung và tên không khó như bạn tưởng. Ít nhất điều này đúng khi mục tiêu là một con cá chép châu Á nặng 9kg và chúng nhiều tới mức con trúng tên có thể không phải là con đã bị ngắm bắn.

"Đó là điều tôi thích được thấy. Bỏng ngô!" - thuyền trưởng Nathan Wallick hô lên đầy phấn khích khi ông lái con thuyền của mình vào một đàn cá chép trên sông Illinois, lớn tới mức chúng khiến một khúc sông sủi bong bóng.

Những con cá có gốc châu Á, vốn đang gây vấn đề trong các vùng nước ở Trung Tây Mỹ, là những sinh vật rất sợ âm thanh của xuống gắn máy. Chỉ cần gắn thêm một lớp nhôm vào vỏ tàu để tăng cường sự rung động và những con cá này sẽ thi nhau tự sát.

Xác cá chết vì nhảy lên khỏi mặt nước để chạy trốn tiếng động và không thể trở lại nằm đầy trên các bến cảng ở vùng Peoria, nơi Wallick đón khách tham gia chuyến đi săn cá bằng cung kéo dài một ngày.

Ngay cả những tấm lưới bóng rổ mà Wallick lắp xung quanh con thuyền của mình cũng không đủ để giữ cho nó sạch sẽ. Cá chép nhảy qua khoảng không không được che chắn quanh động cơ hoặc khoảng trống hẹp ở phía dưới các tấm lưới. Một số con khỏe hơn còn bay qua cả lưới lên thuyền. Wallick sẽ nhặt chúng lên rồi yêu cầu khách hàng chuẩn bị ngắm bắn. "Kéo dây cung", ông hô lên khi tung con cá lên không.

Bryan York đã bắn trượt phát đó. Nhưng vài phút sau, tiếng hoan hô vang lên khi anh bắn trúng một con khác và kéo nó tại tàu. "Tôi cảm thấy sự chết chóc" - York cười khi anh lôi con cá vẫn đang ngọ ngoạy khỏi mũi tên và ném nó vào sọt rác.

cau%20ca%202.jpg

"Thật tuyệt vời" - bạn York, Ron Nguyen nói, vai anh đầy chất nhầy sau khi bị một con cá chép nhảy trúng người.

Anh đã bị sốc khi thấy những đoạn video quay cảnh săn cá bằng cung trên mạng không phải là chuyện phóng đại. "Tôi không thể tin cho tới khi tận mắt chứng kiến" - anh nói.

Cá chép châu Á vốn được nhập khẩu tới miền Nam Mỹ trong những năm 1970 để giúp giữ sạch các ao tù ở những nông trại cá và các nhà máy xử lý nước thải.

Tuy nhiên những trận lụt lớn đã giúp chúng thoát ra ngoài và sinh sôi nảy nở trong hệ thống sông Mississippi vào đầu những năm 1990. Kể từ đó, chúng đã xuất hiện trên phần lớn miền Trung Mỹ.

Loài cá có tốc độ sinh sôi nảy nở nhanh và rất phàm ăn này, vốn được gọi là máy hút bụi dưới nước, đã quét sạch các sinh vật bản địa và để lại những vấn đề lớn tại các hồ nước, các con sông mà chúng xâm lấn.

Trong khi Wallick và các khách hàng có thể đã được một ngày vui thú, phần lớn những người khác lại không sẵn sàng dựng lưới bảo vệ, hoặc không muốn đối mặt với khả năng bị trầy xước, thậm chí gẫy xương sau 1 ngày hoạt động trên sông. Những con cá chép bạc có thể nhảy cao tới 3 mét và nặng tới 27kg. Cá chép đầu to không nhảy lên như thế, nhưng chúng có thể lớn tới 50kg và dài tới 2,1 mét.

Dù Mỹ đã triển khai rất nhiều hoạt động để ngăn chặn sự sinh sôi nảy nở của cá chép, gồm việc sử dụng lưới điện ở thượng nguồn sông gần Chicago, chúng vẫn sống sót và ngày càng có nhiều dấu hiệu cho thấy chúng đã lan tới hồ Michigan.

Điều đó có nghĩa là toàn bộ vùng Hồ lớn nằm dọc theo biên giới Mỹ- Canada và môn thể thao câu cá cùng ngành công nghiệp cá trị giá 7 tỉ USD đang bị đe dọa.

Wallick không phải là người mê cá chép. Ông lắc đầu đầy ghê tởm trước chất nhầy của cá chép để lại con thuyền của mình. Dù được xem là đặc sản ở châu Á, phần lớn người Mỹ lại không thích ăn cá chép vì họ cho rằng chúng quá nhiều xương và thịt thì nhạt.

Giới chức địa phương đang cố gắng thay đổi quan điểm này bằng cách gọi cá chép là "cá ngừ Kentucky" và còn tuyển mộ các đầu bếp hàng đầu để họ giới thiệu những công thức chế biến cá chép phù hợp với đĩa ăn của người Mỹ. Thậm chí người ta còn tính chuyện chế biến cá chép cho tù nhân ăn và đóng hộp thịt cá chép để phát cho các ngân hàng thực phẩm, thay vì các loại cá ngừ đắt tiền.

cau%20ca%203.jpg

Wallick, một lính cứu hỏa đã thành lập công ty Peoria Carp Hunters hồi mùa hè năm ngoái để kiếm thêm, đã mang những con cá săn được để đổi lấy những con chó sói đồng cỏ người ta săn được gần nhà của ông.
Và trong khi không ăn cá chép, ông rất thích thú với việc bắn chúng.

"Săn cá chép là một sự tham gia không ngừng, một hoạt động không ngừng. Thời gian nghỉ ngơi duy nhất của người ta là khi tay họ đã quá đau không thể kéo cung và họ buộc phải trao cây cung cho người kế tiếp" - ông nói./.
 
Bọn Mỹ nói gộp Chép, Trôi, Trắm, Mè chung làm một
là Carp. Thật ra, Mè tanh hơn Chép, nhưng không có
xương dăm, là xương nhỏ hình chữ Y lẫn trong thịt.
Người Mỹ rất sợ xương này, nên không dám ăn cá Chép.
Mặt khác, cá Chép ăn tạp, thịt hôi. Cá Mè ăn chay,
và chủ yếu ăn tảo nhỏ ở trong nước chứ không cắn gặm
rong rêu như Trắm hay Anh Vũ. Một số người Mỹ hiểu
biết, thì cho rằng ăn Mè tốt vì mùi vị ngon hơn nhiều
cá Mỹ, là giống ăn mồi sống, và không có xương dăm.

Trò bắn tên vào cá cũng nguy hiểm, vì họ ngồi trên
thuyền chạy với tốc độ cao. Khi con cá hàng chục ký
bay lên mà đụng vào người ở tốc độ đó, thì què chân
gãy tay hay chết người là thường. Chép và Mè là những
giống nhảy vọt lên cao, vì chúng có bong bóng trong
khoang bụng. Bình thường, bong bóng giúp chúng lửng
lơ trong nước đỡ phải bơi như cá Mập, tiết kiệm năng
lượng, đỡ phải ăn nhiều, mà lớn nhanh, béo mập nhanh.
Tuy thế, khi có động, thì bong bóng phồng lên rất nhanh
khi chúng nổi lên, khiến cho nó cành nổi lên hơn, và
cuối cùng bay vọt lên khỏi mặt nước. Khi rơi xuống, thì
bong bóng bị ép lại, nhỏ đi, làm cá chìm xuống nhanh hơn,
và điều đó làm bong bóng càng bị ép lại, cuối cùng rục
trong bùn mới hết chìm sâu hơn. Ở ao hồ, cứ thấy cá vọt
lên, thì theo chỗ nó chìm xuống mà mò dưới bùn, thế nào
cũng bắt được nó đang nằm im ở đó, chẳng đi đâu cả. Tôi
vẫn bắt cá như vậy. Cá biển ở sâu mà lặn như thế thì
chết bẹp vì áp suất dưới sâu. Vì thế, chúng không có bong
bóng trong bụng như cá ở sông hồ.

Mắt thường phân biệt Chép và Mè rất dễ: Chép có vẩy rất
to, còn Mè thì vẩy nhỏ xíu, li ti, lăn tăn. Vì không có
xương dăm, người Bắc chỉ ăn gỏi cá Mè, chứ không ăn gỏi
cá Chép. Cá Chép phải chiên giòn, mới hết mùi bùn. Người
Việt thường ăn cá Chép chỉ 1 ký là ngon nhất. Ở Mỹ, cá
chép quá nhiều và rẻ, rẻ nhất trong các loại cá bán ở chợ,
nên hay bán cá Chép cỡ 3-4 ký. Bọn nó ngu không biết rằng
cá Chép cỡ 1-2 ký thì có thể đắt hơn, và nhiều khách mua hơn.
Có phải cái gì to cũng ngon hơn đâu? Cá Chép hơn 1 tuổi thì
già, thịt cứng, khô, và vẩy to, cứng, không ăn được vẩy.
Một số người thích ăn vẩy cá chiên giòn. Tôi thì không.
 
mỗi người đánh bắt một ngày được một tấn cá ở việt nam nếu là cá chép thì bán được 30 triệu, mè thì 13 triệu. trung bình có thể là 20 triệu tức 1000 usd nhưng để chế biến rồi vận chuyển sang châu á hay việt nam thì vẫn chưa ổn vì trả lương ở mỹ rất cao, chi phí chế biến ra cá thành phẩm cần nhiều lao động, chi phí vận hành nhà máy, môi trường vì mỹ là nước phát triển không thể làm theo kiểu việt nam.
nên làm bài toán chế biến có thể không khả thi.
nếu chính quyền sợ sự phát triển của cá phá vỡ cân bằng sinh thái hiện có bác có thể lập công ty đánh cá thuê cho chính quyền (được trả tiền cho mỗi kg cá bắt được) sau đó sử dụng cá đó cho chế biến, kiểu ăn hai mang thì mới có lời.
nếu không bác thử tính toán việc chế biến phân bón cao cấp từ cá có lữ sẽ đỡ công hơn mà có thể bán ngay trên đất mỹ cho các nhà vườn trồng cây cảnh . cá gom về ủ với tác động vi sinh thời gian sẽ rút ngắn lại, chi phí sẽ rất thấp. phân cá bón cây thì là số một từ cây cảnh đến cây ăn trái
 
Trích:
"bài toán chế biến có thể không khả thi"

Đúng. Tôi cũng nghĩ như vậy.

Trích:
"lập công ty đánh cá thuê cho chính quyền"

Chưa thấy chính quyền muốn thuê ai đánh cá.

Trích:
"chế biến phân bón cao cấp từ cá"

Cách này tôi chưa nghe nói, nên chưa biết làm
thế nào? Ắt phải lên men phân hủy hữu cơ ra
vô cơ, mà phân hủy này lâu lắm. Ấy là chưa kể
bốc mùi ô nhiễm nữa. Rồi cô đặc nữa, chứ loãng
lõng bõng thi khó bán, khó bón lắm.
 
Bọn Mỹ nói gộp Chép, Trôi, Trắm, Mè chung làm một
là Carp. Thật ra, Mè tanh hơn Chép, nhưng không có
xương dăm, là xương nhỏ hình chữ Y lẫn trong thịt.
Người Mỹ rất sợ xương này, nên không dám ăn cá Chép.
Mặt khác, cá Chép ăn tạp, thịt hôi. Cá Mè ăn chay,
và chủ yếu ăn tảo nhỏ ở trong nước chứ không cắn gặm
rong rêu như Trắm hay Anh Vũ. Một số người Mỹ hiểu
biết, thì cho rằng ăn Mè tốt vì mùi vị ngon hơn nhiều
cá Mỹ, là giống ăn mồi sống, và không có xương dăm.

Trò bắn tên vào cá cũng nguy hiểm, vì họ ngồi trên
thuyền chạy với tốc độ cao. Khi con cá hàng chục ký
bay lên mà đụng vào người ở tốc độ đó, thì què chân
gãy tay hay chết người là thường. Chép và Mè là những
giống nhảy vọt lên cao, vì chúng có bong bóng trong
khoang bụng. Bình thường, bong bóng giúp chúng lửng
lơ trong nước đỡ phải bơi như cá Mập, tiết kiệm năng
lượng, đỡ phải ăn nhiều, mà lớn nhanh, béo mập nhanh.
Tuy thế, khi có động, thì bong bóng phồng lên rất nhanh
khi chúng nổi lên, khiến cho nó cành nổi lên hơn, và
cuối cùng bay vọt lên khỏi mặt nước. Khi rơi xuống, thì
bong bóng bị ép lại, nhỏ đi, làm cá chìm xuống nhanh hơn,
và điều đó làm bong bóng càng bị ép lại, cuối cùng rục
trong bùn mới hết chìm sâu hơn. Ở ao hồ, cứ thấy cá vọt
lên, thì theo chỗ nó chìm xuống mà mò dưới bùn, thế nào
cũng bắt được nó đang nằm im ở đó, chẳng đi đâu cả. Tôi
vẫn bắt cá như vậy. Cá biển ở sâu mà lặn như thế thì
chết bẹp vì áp suất dưới sâu. Vì thế, chúng không có bong
bóng trong bụng như cá ở sông hồ.

Mắt thường phân biệt Chép và Mè rất dễ: Chép có vẩy rất
to, còn Mè thì vẩy nhỏ xíu, li ti, lăn tăn. Vì không có
xương dăm, người Bắc chỉ ăn gỏi cá Mè, chứ không ăn gỏi
cá Chép. Cá Chép phải chiên giòn, mới hết mùi bùn. Người
Việt thường ăn cá Chép chỉ 1 ký là ngon nhất. Ở Mỹ, cá
chép quá nhiều và rẻ, rẻ nhất trong các loại cá bán ở chợ,
nên hay bán cá Chép cỡ 3-4 ký. Bọn nó ngu không biết rằng
cá Chép cỡ 1-2 ký thì có thể đắt hơn, và nhiều khách mua hơn.
Có phải cái gì to cũng ngon hơn đâu? Cá Chép hơn 1 tuổi thì
già, thịt cứng, khô, và vẩy to, cứng, không ăn được vẩy.
Một số người thích ăn vẩy cá chiên giòn. Tôi thì không.

Cá biển cũng có bong bóng đó bác à !
Hầu như tất cả các loài cá đều có bong bóng.
Cá chép to ăn ngon hơn cá chép nhỏ do thịt chắc và ngọt đậm hơn.
Tôi và cả những người tôi biết khi đi chợ thường chọn mua con trên 3 kg .

Trích:
"bài toán chế biến có thể không khả thi"

Đúng. Tôi cũng nghĩ như vậy.

Trích:
"lập công ty đánh cá thuê cho chính quyền"

Chưa thấy chính quyền muốn thuê ai đánh cá.

Trích:
"chế biến phân bón cao cấp từ cá"

Cách này tôi chưa nghe nói, nên chưa biết làm
thế nào? Ắt phải lên men phân hủy hữu cơ ra
vô cơ, mà phân hủy này lâu lắm. Ấy là chưa kể
bốc mùi ô nhiễm nữa. Rồi cô đặc nữa, chứ loãng
lõng bõng thi khó bán, khó bón lắm.

Nếu có nguồn cá nhiều và rẻ như vậy, bác thử nghĩ đến việc chế biến thức ăn cho chó và mèo, chắc chắn sẽ bán rất chạy
 
làm nước mắm từ lâu người ta đã dùng công nghệ sinh học thúc đẩy nhanh quá trình lên men thối và không có mùi. bác thử tìm hiểu xem. và độ đặc hay lỏng thì dễ điều chỉnh còn muốn khô thì có thể sấy.
 

Ở Mỹ dễ làm ăn, cũng khó làm ăn.
Cứ nhiều vốn thì mới được. Chuyện
men sinh học, không làm được với
người vốn nhỏ. Cái đó cần vài chục
triệu đôla tiền vốn. Xưa nay ở Mỹ
chưa có ai từng làm nước mắm, cho
dù cá tạp ở Mỹ rất rẻ. Ví dụ mấy
giống cá này là cá tạp, vì người
Mỹ không ăn.

Cái ngon tùy theo từng người, nhưng
ở chợ gần nhà tôi, cá chép không có
lớn hơn 3 ký, và giá cá chép là giá
thấp nhất trong các loại cá. Tôi có
mua một lần, và sau đó thì cạch. Rất
không ngon như cá chép ở Việt Nam.
Trong khi đó, các cá khác có nhiều
giống chỉ có một hai lạng một con thì
giá còn cao hơn, như cá nục. Không
thấy có cá mè như trong Clip. Chắc cá
mè lớn con thì ngon.
 
ý tôi là dùng men sinh học để thúc đẩy quá trình lên men và khử mùi làm phân bón chứ không phải làm nước mắm.
chỉ cần bể chứa, nguyên liệu đầu vào , dây chuyền đóng gói phân bón.
ở việt nam lạc hậu vậy mà người ta đã dùng men sinh học xử lý phân gà lợn trở thành không mùi tại các hộ chăn nuôi nhỏ lẻ.
 
Men sinh học phân giải cá có nhiều cách,
nhiều sản phẩm, trong đó nước mắm chỉ là
1 mà thôi. Làm nước mắm ít khi gọi là làm
men sinh học lắm, vì là môn cổ truyền rồi,
mà men sinh học là môn mới.

Làm men sinh học với số lượng ít, thì không
thấy mùi, chứ không phải là không có mùi.
Làm lớn, thì phải thấy mùi, chứ không thể
không có. Trường hợp đó, phải hút mùi vào
một chỗ, mà điều này không thể, hay thổi
mạnh cho mùi tan loãng ra trên trời cao.
Điều đó đòi hỏi chi phí lớn.

Việc khử mùi cho cứt đái chăn nuôi động
vật bằng men sinh học đang trong thời gian
tranh cãi, chưa rõ kết quả. Không thể coi
đó là một thành công khẳng định được. Ở
các nước tiên tiến, cách này hoàn toàn bị
loại bỏ, không được làm. Dù sao, cách làm
bể Biogas cũng là men sinh học, nhưng lại
không được gọi là men sinh học ở Viêtnam
để tránh nhầm lẫn.
 
Có nhiều bài viết hướng dẫn làm phân cá trên Agriviet mà, bác cứ làm phân cá rồi đóng thùng 5, 10, 20 lít đi chào hàng ở các nhà vườn biết đâu lại thành lập công ty sản xuất phân phối phân cá ở Mỹ thì sao. Còn phân cá thì tốt thôi rồi trái to và ngon ngọt hơn không xài phân cá nhé. tưới gốc hay phun lên cây đều được toàn axit amin chứ không phải chất vô cơ như bác amytran nói đâu. Ở Việt Nam gom ruột cá, mang cá chăn nuôi mà bao người dành nhau còn bên kia lại vứt thối không ai gom đúng là sự đời mỗi nhà một cảnh...
 


Back
Top