Đông Lạnh...

  • Thread starter Hiếu Nghĩa
  • Ngày gửi
H

Hiếu Nghĩa

Guest
Đông lắc léo trên cành cây ngọn cỏ
Thả chút sương vào hơi gió thầm thì
Đời chỉ một mà tình như vô tận
Rong khắp thế gian đến hẹn lại trở về
Đông khô khát chờ qua những cơn mê
Khi yêu thương trơ cành buông chiếc lá
Khi trăng ngà bẽn lẽn trốn vào mây
Đông không ngủ bởi đêm về cô lẻ
Phủ khắp chúng sinh giá buốt chốn mù khơi
Thương tiếc nhớ ngày tuyết tàn năm cũ
Đã vội chìm sâu trong tiếng nấc nghẹn ngào
Hiểu sao đây lòng con người bạc bẽo
Tuyết trắng mùa đông đâu dễ bạc hơn tình
Đời lặng lẽ cho mình cho tất cả…
Cho giá băng đông kín trái tim hồng
Đừng nói khoát có mùa đông ấm áp
Mà chỉ là chút hơi ấm con tim
Đông than thở bay đi tìm vị ngọt
Bay mãi không thôi chốn hư ảo xa vời
Bắc cùng Nam địa cầu xanh nhỏ bé
Hút mắt vạn năm vẫn chưa thấy tình đời
Tình đã bạc, tình như vôi màu trắng
Níu kéo chi ơi kiếp mọn lầm than
Hãy cứ theo đông cuồng xoay trong gió
Mặc thân xác gầy… hồn lẫn khuất hư vô!

Hiếu Nghĩa. Ps. Đông lạnh
23862097001_3b2e7ff72c_o.jpg
 


Bài viết có nội dung tương tự


Back
Top