Khởi nghiệp từ nông nghiệp

  • Thread starter YeuNongNghiep_TN
  • Ngày gửi
Xin chào các a chị!
Em lập topic này mong các anh chị có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực nông nghiệp chia sẻ cho e ít kinh nghiệm với ạ. Hiện em đang có diện tích khoảng 1,5ha trồng rau ăn lá. Vì em cũng có chút ít kinh nghiệm về trồng rau, nên em đã mạnh dạn đầu tư. Về đầu ra thì e đã có rồi. cái khó hiện nay của e là khâu quản lý. Anh chị nào có thể chia sẻ cùng em với. Hiện tại em có thuê 10 người công nhân làm việc ở đây. mà e thấy hiệu suất làm việc của họ không cao. Em có giao cho 1 người làm tổ trưởng (vì hàng ngày em phải đi rất nhiều nên ít có thời gian ở đó). Chỉ có buổi chiều em ghé trang trại và bàn giao công việc cho ngày hôm sau. Nhưng những hôm mà e k lên được. hầu như họ không chủ động làm việc. Giờ các anh chị cho em một vài lời khuyên được không ạ? Em cảm ơn nhiều. Em tên Quỳnh (SN 1992)
 


Bạn nói quá chuẩn. Hiện tại mình đang bị tình trạng như này đó. Họ đùn đẩy nhau. và ai cũng có tư duy kiểu " làm thuê, sáng vác quốc đi, chiều vác quốc về hết tháng lĩnh lương". Mình cũng đang có kế hoạch chia nhỏ công việc theo đầu người. mấy lời chia sẻ của bạn rất hữu ích. Thank bạn nhiều
mình cũng chỉ chia sẻ lại kinh nghiệm của mình cho ai cần dùng đến mà thôi. dĩ nhiên ko có cách nào đạt hiệu quả như mình trực tiếp giám sát dc nhưng nó sẽ trong giới hạn cho phép của mình. chúc bạn thành công nhé
 


Tiền nào của đấy thôi, từng này tiền họ làm cũng chỉ từng đó việc, từng đó hiệu quả, trừ khi b có kĩ thuật mới nhằm giúp họ cải thiện năng suất thì họ hứng thú làm và hài lòng với đồng lương eo hẹp do tiếp thu được thứ có lợi. Hơn hết nếu có thuê người hãy đối xử với họ như với bản thân. Không thì quan hệ vẫn luôn chỉ là tiền, tiền. Những người khá giỏi, họ tự làm dựa trên năng lực còn bét lắm mới đi làm thuê, những người bét thì k ham việc, vì k ai giỏi mà tránh né công việc cả. B k có đủ tiền cũng như tốt để người giỏi trầu trực, cũng như kĩ thuật khác để người bét ham học hỏi. B đòi hỏi điều gì ?
 
Tiền nào của đấy thôi, từng này tiền họ làm cũng chỉ từng đó việc, từng đó hiệu quả, trừ khi b có kĩ thuật mới nhằm giúp họ cải thiện năng suất thì họ hứng thú làm và hài lòng với đồng lương eo hẹp do tiếp thu được thứ có lợi. Hơn hết nếu có thuê người hãy đối xử với họ như với bản thân. Không thì quan hệ vẫn luôn chỉ là tiền, tiền. Những người khá giỏi, họ tự làm dựa trên năng lực còn bét lắm mới đi làm thuê, những người bét thì k ham việc, vì k ai giỏi mà tránh né công việc cả. B k có đủ tiền cũng như tốt để người giỏi trầu trực, cũng như kĩ thuật khác để người bét ham học hỏi. B đòi hỏi điều gì ?
Như bạn nói " những người bét lắm mới đi làm thuê, những người bét thì k ham việc " họ đã không ham việc thì bạn nghĩ họ ham học hỏi để làm gì nếu ko vì công việc ? bạn nói " ko ai giỏi mà né tránh công việc " Đúng như vậy, nhưng chủ thớt muốn là quản lý 10 người và nâng hiệu suất làm việc của tất cả chứ ko fai chỉ quản lý 1 người giỏi. và cho hỏi luôn, bạn quen chủ thớt ah ? hay bạn là 1 trong 10 người đấy mà sao bạn có thể biết ngta ko đủ tiền, ko đủ tốt và cũng ko có kĩ thuật gì cả ?
 
t k liên quan gì, tuy nhiên t cũng biết làm thuê, biết làm chủ. T hiểu hơn ai hết cách quản lý lạc hậu. B k thể đòi hỏi gì nhiều nếu k cho người làm cùng những thứ họ muốn, hoặc là tiền, hoặc là kinh nghiệm. Còn làm những việc ai cũng biết, trả những đồng lương èo ọt xong mong tạo ra năng suất cao?
Bài này xưa quá rồi vì người làm thuê k bao giờ nhận được hết những gì họ làm ra, vì sao lại phải làm hết mình?
 
thế bạn mong học hỏi gì tự việc cắt rau, nhổ cỏ... ? hay là những việc đó ai cũng biết nên fai trả lương thật cao mới mong có người ko vì học hỏi mà chỉ vì tiền nhận làm . câu cuối của bạn nó là suy nghĩ chung của hầu hết lao động nông nghiệp đấy, chẳng lẽ tôi bỏ tiền của đầu tư đất đai vườn tược kêu a vào làm rồi thành quả a đòi nhận hết sao ? những gì họ làm ra chính là đồng lương họ được trả đấy bạn ah, còn lợi nhuận của khu vườn nó là của người chủ làm ra. Và a muốn hưởng nhiều thì a phải bỏ công sức ra nhiều a mới đc hưởng.
 
Vấn đề là ở cái tư duy đó đấy, b trả cho họ ít hơn những gì đáng lẽ họ nhận được vì đơn giản b có đất, có những thứ họ k có. Sự bất bình đẳng là lí do họ k coi suy nghĩ của người chủ ra gì. Sự bình đẳng, kĩ thuật mới và hơn hết là công sức bỏ ra mới đem lại tiền. Đồng tiền k có chiều sâu, nó chỉ có dài rộng và hơn hết nó thể hiện sự hạ thấp bản thân mình để đạt được những lợi ích khác cho các đối tượng bạn hướng đến, điển hình là khách hàng. Không hiểu được tiền là gì thì làm sao chung sống ? Cho họ ít hơn những thứ mình có thể, muốn họ làm nhiều hơn, muốn họ hạ thấp bản thân nhiều hơn nhưng lại trả họ cái giá thấp hơn. Đồng tiền chỉ công nhận họ đã làm được, đã hạ thấp bao nhiêu và xã hội, chính xã hội hình thành người mua chi trả và nó mang tính thị trường.
B nghĩ gì khi người chủ ăn no , mặc kĩ, ra ngoài chỉ tay hoặc lao động nông nhàn nhưng mong muốn có nhiều tiền. Xin thưa đó là bóc lột rồi, chứ không phải là cách làm ăn chuyên nghiệp. Nó thể hiện lạc hậu trong cả tư duy và kĩ thuật.
B tin là k có các kĩ thuật mới trong canh tác thì làm sao thay đổi năng suất, người làm họ đến để học hỏi, học hỏi người chủ. Người chủ là người đầu tư thì đừng hòng mong họ luôn chú tâm. Người chủ phải là người giỏi nhất, bản thân k thể đáp ứng đủ các đơn hàng kể cả khi áp dụng chuyên môn, có cải tiến thì mới thuê người. Còn nếu tin rằng mình có tiền, thị trường cần nông sản tốt và đầu tư, thì đó là nhà đầu tư rồi, không phải là nông dân. Càng không hiểu nông dân nghĩ gì. Họ chỉ nghe người giỏi và đối xử công bằng.
 
thôi thì dừng ở đây vậy. tư duy và suy nghĩ của bạn với tôi nó quá khác biệt nên có bàn luận thêm cũng chẳng đi đến đâu cả.
 

t k liên quan gì, tuy nhiên t cũng biết làm thuê, biết làm chủ. T hiểu hơn ai hết cách quản lý lạc hậu. B k thể đòi hỏi gì nhiều nếu k cho người làm cùng những thứ họ muốn, hoặc là tiền, hoặc là kinh nghiệm. Còn làm những việc ai cũng biết, trả những đồng lương èo ọt xong mong tạo ra năng suất cao?
Bài này xưa quá rồi vì người làm thuê k bao giờ nhận được hết những gì họ làm ra, vì sao lại phải làm hết mình?
Câu trả lời của bạn không có tính xây dựng. Năng suất không cao mà đòi hỏi quyền lợi lớn bạn có thấy mâu thuẫn không. đất nước chúng ta luôn vậy. không có tính tự cường, chưa cho đi nhưng đã muốn nhận lại. Bạn và với những suy nghĩ như bạn thì chỉ làm xh không phát triển được thôi :)
thế bạn mong học hỏi gì tự việc cắt rau, nhổ cỏ... ? hay là những việc đó ai cũng biết nên fai trả lương thật cao mới mong có người ko vì học hỏi mà chỉ vì tiền nhận làm . câu cuối của bạn nó là suy nghĩ chung của hầu hết lao động nông nghiệp đấy, chẳng lẽ tôi bỏ tiền của đầu tư đất đai vườn tược kêu a vào làm rồi thành quả a đòi nhận hết sao ? những gì họ làm ra chính là đồng lương họ được trả đấy bạn ah, còn lợi nhuận của khu vườn nó là của người chủ làm ra. Và a muốn hưởng nhiều thì a phải bỏ công sức ra nhiều a mới đc hưởng.
thôi a ạ. Không cần tranh luận đâu. 2 tư duy khác nhau khó nói chuyện lắm. E đăng bài là để chia sẻ kinh nghiệm trong cách quản lý, là chia sẻ kinh nghiệm để xây dựng. những con người không dám nghĩ, không dám làm thì đừng bao giờ mong đợi sự thành công.
Vấn đề là ở cái tư duy đó đấy, b trả cho họ ít hơn những gì đáng lẽ họ nhận được vì đơn giản b có đất, có những thứ họ k có. Sự bất bình đẳng là lí do họ k coi suy nghĩ của người chủ ra gì. Sự bình đẳng, kĩ thuật mới và hơn hết là công sức bỏ ra mới đem lại tiền. Đồng tiền k có chiều sâu, nó chỉ có dài rộng và hơn hết nó thể hiện sự hạ thấp bản thân mình để đạt được những lợi ích khác cho các đối tượng bạn hướng đến, điển hình là khách hàng. Không hiểu được tiền là gì thì làm sao chung sống ? Cho họ ít hơn những thứ mình có thể, muốn họ làm nhiều hơn, muốn họ hạ thấp bản thân nhiều hơn nhưng lại trả họ cái giá thấp hơn. Đồng tiền chỉ công nhận họ đã làm được, đã hạ thấp bao nhiêu và xã hội, chính xã hội hình thành người mua chi trả và nó mang tính thị trường.
B nghĩ gì khi người chủ ăn no , mặc kĩ, ra ngoài chỉ tay hoặc lao động nông nhàn nhưng mong muốn có nhiều tiền. Xin thưa đó là bóc lột rồi, chứ không phải là cách làm ăn chuyên nghiệp. Nó thể hiện lạc hậu trong cả tư duy và kĩ thuật.
B tin là k có các kĩ thuật mới trong canh tác thì làm sao thay đổi năng suất, người làm họ đến để học hỏi, học hỏi người chủ. Người chủ là người đầu tư thì đừng hòng mong họ luôn chú tâm. Người chủ phải là người giỏi nhất, bản thân k thể đáp ứng đủ các đơn hàng kể cả khi áp dụng chuyên môn, có cải tiến thì mới thuê người. Còn nếu tin rằng mình có tiền, thị trường cần nông sản tốt và đầu tư, thì đó là nhà đầu tư rồi, không phải là nông dân. Càng không hiểu nông dân nghĩ gì. Họ chỉ nghe người giỏi và đối xử công bằng.
Mình thấy bạn mới là người không hiểu vấn đề đó. Bạn có hiểu được ý nghĩa của 2 từ bóc lột không? Nếu bạn không hiểu, bạn có thể tra google nhé. Còn mình nghĩ, ở thời buổi này, không ai ngu đến mức để người khác bóc lột đâu. Thời buổi này là thời buổi làm theo năng lực và hưởng theo nhu cầu. cái nhu cầu của bạn nó luôn tỷ lệ thuận với năng lực của bạn đó.Chả có thằng chủ nào ngu trả bạn 1 núi tiền khi không thấy được hiệu quả công việc. Công bằng ư? không bao giờ có sự công bằng, mà mình phải tự đi tìm sự công bằng cho mình. Giờ chỉ có thể tồn tại 1 quan hệ " Mua và bán". Bạn bán sức lao động, bạn bán chất xám và họ bỏ tiền ra mua. Giá trị của bạn càng cao thì tiền bạn sẽ nhiều.
Vấn đề là ở cái tư duy đó đấy, b trả cho họ ít hơn những gì đáng lẽ họ nhận được vì đơn giản b có đất, có những thứ họ k có. Sự bất bình đẳng là lí do họ k coi suy nghĩ của người chủ ra gì. Sự bình đẳng, kĩ thuật mới và hơn hết là công sức bỏ ra mới đem lại tiền. Đồng tiền k có chiều sâu, nó chỉ có dài rộng và hơn hết nó thể hiện sự hạ thấp bản thân mình để đạt được những lợi ích khác cho các đối tượng bạn hướng đến, điển hình là khách hàng. Không hiểu được tiền là gì thì làm sao chung sống ? Cho họ ít hơn những thứ mình có thể, muốn họ làm nhiều hơn, muốn họ hạ thấp bản thân nhiều hơn nhưng lại trả họ cái giá thấp hơn. Đồng tiền chỉ công nhận họ đã làm được, đã hạ thấp bao nhiêu và xã hội, chính xã hội hình thành người mua chi trả và nó mang tính thị trường.
B nghĩ gì khi người chủ ăn no , mặc kĩ, ra ngoài chỉ tay hoặc lao động nông nhàn nhưng mong muốn có nhiều tiền. Xin thưa đó là bóc lột rồi, chứ không phải là cách làm ăn chuyên nghiệp. Nó thể hiện lạc hậu trong cả tư duy và kĩ thuật.
B tin là k có các kĩ thuật mới trong canh tác thì làm sao thay đổi năng suất, người làm họ đến để học hỏi, học hỏi người chủ. Người chủ là người đầu tư thì đừng hòng mong họ luôn chú tâm. Người chủ phải là người giỏi nhất, bản thân k thể đáp ứng đủ các đơn hàng kể cả khi áp dụng chuyên môn, có cải tiến thì mới thuê người. Còn nếu tin rằng mình có tiền, thị trường cần nông sản tốt và đầu tư, thì đó là nhà đầu tư rồi, không phải là nông dân. Càng không hiểu nông dân nghĩ gì. Họ chỉ nghe người giỏi và đối xử công bằng.
1 cây làm chẳng nên non, 3 cây chụm lại nên hòn núi cao. người chủ có tài giỏi đến đâu cũng không thể 1 mình làm hết tất cả được. Bạn nghĩ là chủ ai cũng ăn no, ngủ kỹ để có tiền ư :))). vậy chắc xh này ai cũng là chủ hết rồi. vậy chắc những người giàu nhất thế giới 1 ngày của họ chỉ ăn và ngủ thôi hả. 1 người quản lý giỏi không nhất thiết cái gì họ cũng phải làm bạn ạ, vì vấn đề mình chưa đủ giỏi cho dù mình đang nhìn thấy được hiệu suất làm việc chưa có. nên mình mới đăng bài này chỉ chia sẻ. Bạn càng nói, mình càng thấy bạn không hiểu vấn đề. Cách nói chuyện của bạn có vẻ hợp với người đi thu mua buôn bán nông sản hơn, chứ không hợp với những người dấn thân vào nông nghiệp đâu :)
 
Vấn đề đặt ra ở đây là ng chủ thì muốn cn lm dc nhìu. Cn thì muốn trốn vc. Lm công nhật thì đâu chả thế. K lm hết sức mà vẫn nhận dc đủ lương thì tội j fai lm hết sức đúng k? Mình nghĩ b nên thuê 1 ng có trách nhiệm giám sát+ kt+ lm kh luôn.tiếp đến thuê khoảng 20ng. Chịu khó quan sát chọn ra 10 ng chăm chỉ nhất để thuê, phai đầu tư tg vs công sức. Còn tính lương thì cuối tháng mỗi ng lm bản tự nhận xét và nhận xét những ng khác. Theo bậc abc...kết hợp vs nhận xét của ng quản lý nữa sẽ có cái nhìn rõ hơn kèm theo mức thưởng. Bạn để lương bt thôi. Thưởng cao tí là ok. Bản nhận xét của từng ng thì nên dữ bí mật. Mih chỉ nghĩ ra dc cách này thôi. Đã từng đi lm thuê và h cũng đang qly khoảng 10ng lm vc. Chọn dc khoảng 10 ng chịu khó,lm dc vc để thuê.mih luôn luôn ở ngoài ruộng.hôm nào k có mặt minh thì ns giảm rõ.thế nên bạn phải thuê 1 ng lm giám sát....

Còn 1.5ha mà 10 ng lm thì mình thấy cũng bt. Có thể nói là ít. Chả hiểu các bác tính sao mà kêu nhiều. Trồng rau chứ có phải caq đâu. Trồng khoảng 1000m dưa chuột xem. 1 ng hái cả ngày mới xog.mai lại hái tiếp. Gặp hôm gió đông thì phải 2 ng hái. Trồng rau tốn công lắm. Nếu k qly dc nhân công thì chết.
 
Thưa với b là, b đi vào rau sạch trong khi bỏ qua cái cốt lõi nhất mà một người làm nông nghiệp cần phải hiểu trong thời điểm hiện tại. Nguồn hữu cơ dư thừa và phát sinh ô nhiễm, và b nhìn thấy được cơ hội nhưng bỏ qua khai thác nguồn hữu cơ này. T k thể hiểu b trồng như nào, nhưng có vô số cách đi vào rau an toàn, điển hình nhất là tái chế phân vật nuôi, vì nó được khuyến khích chứ k phải phân người.
Nó cho thấy bạn bỏ qua nguồn thức ăn giá rẻ lớn, chất lượng cao đồng thời nguồn phân bón lớn, đầu vào của các sản phẩm rau an toàn. Cách trả lời của b vòng vo và k dám nhìn vào sự thật. B đơn thuần chỉ muốn người khác làm theo ý mình, thậm chí tốt hơn và xem xét quyền lợi cho họ ?
Nếu nói về giá trị của sản phẩm, những người làm thuê cho b trực tiếp làm ra sản phẩm. Còn b có bản chất thương lái mới đúng. Bỏ tiền ra, mong muốn người khác đáp ứng đúng giá trị sản phẩm và tìm kiếm đầu mối nhập có giá cao hơn chi phí sản xuất. Phần lãi là để trang trải chi phí gồm phân bón, giống, lương công nhật,...
Quan điểm mà t muốn nói đến, b là một nhà đầu tư, thương lái hơn là một nông dân. Và cách b đi vào làm rau cho thấy b k hiểu gì nhiều ngoài cái bức thiết của xã hội hiện tại và mong người khác phải hiểu. Tai sao họ phải hiểu khi quyền lợi không được công bằng , không học hỏi được gì và đồng lương luôn thấp hơn những gì họ đáng nhận được ?
ÍT ra nếu b hiểu về cái gọi là làm nông hiện tại, thì lời nói của b có giá trị hơn. "Ai làm thì người ấy hưởng", chủ giàu có vì họ biết cách " mua đi bán lại " từ người làm thuê cho họ. Khi mà điều đó còn xảy ra thì tiếng nói của chủ chỉ là sự cưỡng ép, bắt buộc. Cta k nói nhiều, quan điểm từ đầu ai sai ai đúng thì thực tế chứng minh.
Còn việc tìm quản lý, hay chỉ người giỏi thì giỏi ở đây là quan điểm cá nhân của người đi thuê hoặc ai đó. Còn thực tế k ai giỏi mà đi làm thuê cả, người k giỏi họ mới đi làm thuê để học hỏi, có ít đồng lương sau đó tự làm chuyên môn của họ. Sàng lọc hay đào tạo lại phụ thuộc trình độ của b.
 
Thuận mua vừa bán và Uy tín
Tôi thấy nó đều có giá trị trong mọi lĩnh vực, ngành nghề cả. tôi bỏ ra 5tr MUA sức lao động của a trong 1 tháng. nếu a cảm thấy tôi " bóc lột", lợi dụng hoặc giá trị của a cao hơn với giá tôi đưa ra thì a có thể trả giá hoặc ko BÁN ,chẳng ai ép và có muốn cũng chẳng ép dc. Còn nếu a thấy số tiền hợp lý với những gì mình bỏ ra, a BÁN. Ok
Nếu a đã đồng ý BÁN thì hãy giao đủ những gì mà người MUA đã trả tiền để nhận về đó gọi là Uy tín. Hoặc a đồng ý BÁN nhưng lại giao hàng kém chất lượng, bớt xén để trục lợi cho mình, ép người MUA fai trả thêm tiền thì a là thứ tráo trở. Và dĩ nhiên chẳng có ai muốn giao dịch với người như vậy trừ trường hợp bất khả kháng.
Tôi là nông dân gốc, cha ông tôi cũng là nông dân và tôi cũng đang làm nông kiêm 1 lái buôn nông sản. Lái buôn thì cũng chỉ như 1 thằng làm thuê cho nông dân thôi, đem nông sản đi bán về trả tiền cho ông chủ và hưởng lương theo năng lực. A có năng lực thì a sẽ nhận lương cao bằng cách tìm đc đầu ra tốt và sẽ đem lợi nhuận cao hơn về cho ông chủ của mình, a ko có năng lực thì chả có ông chủ nào thuê a vì a ko đem dc lợi nhuận về cho họ và dĩ nhiên a thất nghiệp, phá sản.
 
Thuận mua vừa bán và Uy tín
Tôi thấy nó đều có giá trị trong mọi lĩnh vực, ngành nghề cả. tôi bỏ ra 5tr MUA sức lao động của a trong 1 tháng. nếu a cảm thấy tôi " bóc lột", lợi dụng hoặc giá trị của a cao hơn với giá tôi đưa ra thì a có thể trả giá hoặc ko BÁN ,chẳng ai ép và có muốn cũng chẳng ép dc. Còn nếu a thấy số tiền hợp lý với những gì mình bỏ ra, a BÁN. Ok
Nếu a đã đồng ý BÁN thì hãy giao đủ những gì mà người MUA đã trả tiền để nhận về đó gọi là Uy tín. Hoặc a đồng ý BÁN nhưng lại giao hàng kém chất lượng, bớt xén để trục lợi cho mình, ép người MUA fai trả thêm tiền thì a là thứ tráo trở. Và dĩ nhiên chẳng có ai muốn giao dịch với người như vậy trừ trường hợp bất khả kháng.
Tôi là nông dân gốc, cha ông tôi cũng là nông dân và tôi cũng đang làm nông kiêm 1 lái buôn nông sản. Lái buôn thì cũng chỉ như 1 thằng làm thuê cho nông dân thôi, đem nông sản đi bán về trả tiền cho ông chủ và hưởng lương theo năng lực. A có năng lực thì a sẽ nhận lương cao bằng cách tìm đc đầu ra tốt và sẽ đem lợi nhuận cao hơn về cho ông chủ của mình, a ko có năng lực thì chả có ông chủ nào thuê a vì a ko đem dc lợi nhuận về cho họ và dĩ nhiên a thất nghiệp, phá sản.
Mua và Bán mà đưa vô thuê người thì nghe nó kinh doanh quá. hihi

Muốn tăng năng suất lao động, hàng hóa thì kỹ thuật chuyên môn chuyên ngành của người đứng ra làm chủ là quan trọng nhất. 1 Người chủ suy nghĩ bằng 100 người làm rồi.

Muốn tăng năng suất lao động thì người làm chủ nên nói chuyện nhiều với nhân viên của mình hơn, quan tâm hơn. Nếu mình thấy họ lười nhác thì hỏi họ bị vấn đề gì như sức khỏe hay gd đình có chuyện gì,....Phải tạo được cho họ cảm giác mình cũng mến họ, coi họ như người nhà chứ không phải ở dạng trao đổi. Phải làm thế nào cho người ta quý mình như vậy người ta mới có trách nhiệm được.

Còn đưa Mua và Bán vô, a làm được thì tôi sa thải a thì nó là bước cuối cùng rồi. Mong cho chủ topic @YeuNongNghiep_TN tìm ra được lời giải cho vấn đề nan giải này ^^.
 
Thưa với b là, b đi vào rau sạch trong khi bỏ qua cái cốt lõi nhất mà một người làm nông nghiệp cần phải hiểu trong thời điểm hiện tại. Nguồn hữu cơ dư thừa và phát sinh ô nhiễm, và b nhìn thấy được cơ hội nhưng bỏ qua khai thác nguồn hữu cơ này. T k thể hiểu b trồng như nào, nhưng có vô số cách đi vào rau an toàn, điển hình nhất là tái chế phân vật nuôi, vì nó được khuyến khích chứ k phải phân người.
Nó cho thấy bạn bỏ qua nguồn thức ăn giá rẻ lớn, chất lượng cao đồng thời nguồn phân bón lớn, đầu vào của các sản phẩm rau an toàn. Cách trả lời của b vòng vo và k dám nhìn vào sự thật. B đơn thuần chỉ muốn người khác làm theo ý mình, thậm chí tốt hơn và xem xét quyền lợi cho họ ?
Nếu nói về giá trị của sản phẩm, những người làm thuê cho b trực tiếp làm ra sản phẩm. Còn b có bản chất thương lái mới đúng. Bỏ tiền ra, mong muốn người khác đáp ứng đúng giá trị sản phẩm và tìm kiếm đầu mối nhập có giá cao hơn chi phí sản xuất. Phần lãi là để trang trải chi phí gồm phân bón, giống, lương công nhật,...
Quan điểm mà t muốn nói đến, b là một nhà đầu tư, thương lái hơn là một nông dân. Và cách b đi vào làm rau cho thấy b k hiểu gì nhiều ngoài cái bức thiết của xã hội hiện tại và mong người khác phải hiểu. Tai sao họ phải hiểu khi quyền lợi không được công bằng , không học hỏi được gì và đồng lương luôn thấp hơn những gì họ đáng nhận được ?
ÍT ra nếu b hiểu về cái gọi là làm nông hiện tại, thì lời nói của b có giá trị hơn. "Ai làm thì người ấy hưởng", chủ giàu có vì họ biết cách " mua đi bán lại " từ người làm thuê cho họ. Khi mà điều đó còn xảy ra thì tiếng nói của chủ chỉ là sự cưỡng ép, bắt buộc. Cta k nói nhiều, quan điểm từ đầu ai sai ai đúng thì thực tế chứng minh.
Còn việc tìm quản lý, hay chỉ người giỏi thì giỏi ở đây là quan điểm cá nhân của người đi thuê hoặc ai đó. Còn thực tế k ai giỏi mà đi làm thuê cả, người k giỏi họ mới đi làm thuê để học hỏi, có ít đồng lương sau đó tự làm chuyên môn của họ. Sàng lọc hay đào tạo lại phụ thuộc trình độ của b.
Bạn có vẻ hiểu về mình quá nhỉ? tư duy của bạn thì mãi mãi chỉ là người nông dân thôi :)). Bạn nên nhớ rằng khi tớ bắt tay vào làm nông nghiệp không đơn thuần chỉ có tiền để thuê người đâu bạn nhé. Bạn nghĩ k hiểu gì về nông nghiệp lại đâm đầu vao nó ư? 1 tay t hướng dẫn toàn bộ 10 người công nhân từ cày, cấy, bón phân, chăm sóc... và đến thời điểm này kiểm soát dịch bệnh vẫn là t. nói vậy cho bạn thấy được rằng t không giỏi, nhưng là 1 người dám sống chết với nông nghiệp. Còn bạn hãy đọc kỹ bài viết của t nhé. Vấn đề đặt ra là quản lý con người, chứ không phải vấn đề kỹ thuật. Và tất cả những gì bạn nói ở trên ý, không riêng gì t mà tất cả những người đang tham gia tại diễn đàn này, họ đều biết, họ đều hiểu và là cái họ đang hướng tới nhé bạn
Mua và Bán mà đưa vô thuê người thì nghe nó kinh doanh quá. hihi

Muốn tăng năng suất lao động, hàng hóa thì kỹ thuật chuyên môn chuyên ngành của người đứng ra làm chủ là quan trọng nhất. 1 Người chủ suy nghĩ bằng 100 người làm rồi.

Muốn tăng năng suất lao động thì người làm chủ nên nói chuyện nhiều với nhân viên của mình hơn, quan tâm hơn. Nếu mình thấy họ lười nhác thì hỏi họ bị vấn đề gì như sức khỏe hay gd đình có chuyện gì,....Phải tạo được cho họ cảm giác mình cũng mến họ, coi họ như người nhà chứ không phải ở dạng trao đổi. Phải làm thế nào cho người ta quý mình như vậy người ta mới có trách nhiệm được.

Còn đưa Mua và Bán vô, a làm được thì tôi sa thải a thì nó là bước cuối cùng rồi. Mong cho chủ topic @YeuNongNghiep_TN tìm ra được lời giải cho vấn đề nan giải này ^^.
Cái bạn đang nói là " Đắc nhân tâm" đó. người quản lý nào họ cũng cố gắng làm tốt 3 từ đó. mình cũng không phải ngoại lệ. Nhưng trong công việc không nên đặt tình cảm quá nhiều vào. Bất kể ai, làm gì cần có tâm, cần có cái tình. Nhưng mỗi người có cách nghĩ, cách làm khác nhau. cảm ơn chia sẻ của bạn.
Còn vấn đề mua và bán. mình muốn dẫn chứng để mọi người thấy đó là sự công bằng bạn ạ. Không có ngoại lệ thuận mua vừa bán, làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu.
Thuận mua vừa bán và Uy tín
Tôi thấy nó đều có giá trị trong mọi lĩnh vực, ngành nghề cả. tôi bỏ ra 5tr MUA sức lao động của a trong 1 tháng. nếu a cảm thấy tôi " bóc lột", lợi dụng hoặc giá trị của a cao hơn với giá tôi đưa ra thì a có thể trả giá hoặc ko BÁN ,chẳng ai ép và có muốn cũng chẳng ép dc. Còn nếu a thấy số tiền hợp lý với những gì mình bỏ ra, a BÁN. Ok
Nếu a đã đồng ý BÁN thì hãy giao đủ những gì mà người MUA đã trả tiền để nhận về đó gọi là Uy tín. Hoặc a đồng ý BÁN nhưng lại giao hàng kém chất lượng, bớt xén để trục lợi cho mình, ép người MUA fai trả thêm tiền thì a là thứ tráo trở. Và dĩ nhiên chẳng có ai muốn giao dịch với người như vậy trừ trường hợp bất khả kháng.
Tôi là nông dân gốc, cha ông tôi cũng là nông dân và tôi cũng đang làm nông kiêm 1 lái buôn nông sản. Lái buôn thì cũng chỉ như 1 thằng làm thuê cho nông dân thôi, đem nông sản đi bán về trả tiền cho ông chủ và hưởng lương theo năng lực. A có năng lực thì a sẽ nhận lương cao bằng cách tìm đc đầu ra tốt và sẽ đem lợi nhuận cao hơn về cho ông chủ của mình, a ko có năng lực thì chả có ông chủ nào thuê a vì a ko đem dc lợi nhuận về cho họ và dĩ nhiên a thất nghiệp, phá sản.
Những cái a nói đúng như những gì e nghĩ bấy lâu nay. Thời buổi này làm bao nhiêu hưởng bấy nhiêu. Làm ít mà đòi hưởng nhiều là điều không tưởng. Chưa cho đi đã đòi nhận lại lại càng không. Ai cũng đòi hỏi sự công bằng, kêu than và cằn nhằn trong khi trong công việc lại không bao giờ có sự nỗ lực :))
 
Khi tính đến chuyện thuê người, một là truyền nghề cho họ, hoặc là cho họ tiền với đa số. Hoặc là chăm sóc tốt cho họ vừa có sức khỏe hoàn thành tốt để dư sức cảm thấy nông nhàn.
Dĩ nhiên là b bỏ qua cái hoặc thứ 3 vì b đi thẳng vào rau chứ k đa dạng cả chăn nuôi. Chuyện truyền nghề thì hơi xa vời, cái hoặc cho họ tiền với đa số thì giống như liên kết tiêu thụ rồi trong đó b đầu tư cơ bản.
Nhìn chung khi không thể làm được 3 thứ trên, người chủ mới lên đây và hỏi " làm sao để người làm thuê theo ý ". Để t cho bạn biết thì chuyện chăm sóc cho người làm cùng tốt để họ có thể hoàn thành tốt là điều dễ nhất mà b có thể làm, hành động cho thấy cái gọi là đam mê chứ k phải là sống chết. Dĩ nhiên khi quy mô đủ lớn để người tham gia quay cuồng sớm tối thì k thể ngẫm về những việc khác cơ bản nhất như bữa cơm. Khi mà b chăm sóc họ nhưng quy ra tiền thì b thấy cái xã hội tin vào rằng đó là nhiều nhưng có vô vàn cách để thay đổi.
Thực tế để mà nói, b làm rau, k chăn nuôi. Như vậy chỉ có rau là tự cấp còn lương thực và thịt cá phải đi mua. Vậy bạn bỏ qua chăn nuôi trong khi thời điểm hiện tại thì chăn nuôi cho chất lượng cao như hữu cơ, giá lại rất rẻ hơn hoặc bằng chi phí đi mua tính ra kg là hoàn toàn thật. B nói rằng k đủ vốn hay thiếu hiểu biết trong lĩnh vực chăn nuôi nên k làm, mặc dù chăn nuôi là đệm cho rau sạch, b k hiểu ý nghĩa của đa dạng trong làm nông. B thấy rằng tốn rất nhiều phí trong khi chất lượng, dịch vụ tới người làm cùng kém. Sao họ có thể cống hiến cho b trong khi b k quan tâm thực sự tới họ?
Cái mà t nhấn mạnh là tính công bằng, không bao giờ khi làm cùng, người làm nhận được toàn bộ thứ mà chủ muốn có. Bạn phải " công bằng " ở dạng bù trừ, hoặc là cho họ thật nhiều tiền trong số b nhận được nhưng không bao giờ là tất cả, hoặc là kinh nghiệm với một số tiền họ cảm thấy hài lòng, hoặc là công việc có vẻ nông nhàn nhưng do họ được chăm sóc tốt nên có thể hoàn thành dễ dàng. Khi b nghĩ cho họ 2, nhưng thực tế chỉ là 1 và câu chuyện k đa dạng trong làm nông để giải quyết các thách thức cơ bản chỉ rõ ra cách b bắt đầu có phần thiếu sót không chỉ về kinh nghiệm quản lý mà còn trong cách nhìn nhận thực tại.
Không bỏ tiền thì phải bỏ thêm mệt nhọc!
 
Khi tính đến chuyện thuê người, một là truyền nghề cho họ, hoặc là cho họ tiền với đa số. Hoặc là chăm sóc tốt cho họ vừa có sức khỏe hoàn thành tốt để dư sức cảm thấy nông nhàn.
Dĩ nhiên là b bỏ qua cái hoặc thứ 3 vì b đi thẳng vào rau chứ k đa dạng cả chăn nuôi. Chuyện truyền nghề thì hơi xa vời, cái hoặc cho họ tiền với đa số thì giống như liên kết tiêu thụ rồi trong đó b đầu tư cơ bản.
Nhìn chung khi không thể làm được 3 thứ trên, người chủ mới lên đây và hỏi " làm sao để người làm thuê theo ý ". Để t cho bạn biết thì chuyện chăm sóc cho người làm cùng tốt để họ có thể hoàn thành tốt là điều dễ nhất mà b có thể làm, hành động cho thấy cái gọi là đam mê chứ k phải là sống chết. Dĩ nhiên khi quy mô đủ lớn để người tham gia quay cuồng sớm tối thì k thể ngẫm về những việc khác cơ bản nhất như bữa cơm. Khi mà b chăm sóc họ nhưng quy ra tiền thì b thấy cái xã hội tin vào rằng đó là nhiều nhưng có vô vàn cách để thay đổi.
Thực tế để mà nói, b làm rau, k chăn nuôi. Như vậy chỉ có rau là tự cấp còn lương thực và thịt cá phải đi mua. Vậy bạn bỏ qua chăn nuôi trong khi thời điểm hiện tại thì chăn nuôi cho chất lượng cao như hữu cơ, giá lại rất rẻ hơn hoặc bằng chi phí đi mua tính ra kg là hoàn toàn thật. B nói rằng k đủ vốn hay thiếu hiểu biết trong lĩnh vực chăn nuôi nên k làm, mặc dù chăn nuôi là đệm cho rau sạch, b k hiểu ý nghĩa của đa dạng trong làm nông. B thấy rằng tốn rất nhiều phí trong khi chất lượng, dịch vụ tới người làm cùng kém. Sao họ có thể cống hiến cho b trong khi b k quan tâm thực sự tới họ?
Cái mà t nhấn mạnh là tính công bằng, không bao giờ khi làm cùng, người làm nhận được toàn bộ thứ mà chủ muốn có. Bạn phải " công bằng " ở dạng bù trừ, hoặc là cho họ thật nhiều tiền trong số b nhận được nhưng không bao giờ là tất cả, hoặc là kinh nghiệm với một số tiền họ cảm thấy hài lòng, hoặc là công việc có vẻ nông nhàn nhưng do họ được chăm sóc tốt nên có thể hoàn thành dễ dàng. Khi b nghĩ cho họ 2, nhưng thực tế chỉ là 1 và câu chuyện k đa dạng trong làm nông để giải quyết các thách thức cơ bản chỉ rõ ra cách b bắt đầu có phần thiếu sót không chỉ về kinh nghiệm quản lý mà còn trong cách nhìn nhận thực tại.
Không bỏ tiền thì phải bỏ thêm mệt nhọc!
Bạn nói như kiểu đang diễn thuyết thì đúng hơn. những cái bạn nói nghe có gì đó hư cấu quá :)). nói chung đọc xong những lời của bạn nói đầu óc mình quay cuồng hơn là chưa đọc :)). dù sao cũng cảm ơn bạn. mình nghĩ bạn nên theo nghề viết sách. Đại loại các loại sách như " Làm giàu không khó", " Nghệ thuật lãnh đạo" , "1 phút thay đổi cuộc đời" hay gì gì đó kiểu như vậy ý
 
Xin lỗi b, t đã và đang làm đó b ạ, t sinh ra từ thực tế . T cũng chúc b tìm được câu trả lời như ý, vì sự thật mất lòng.
 
Trong làm ăn thì Mọi vấn đề nó đều xoay quanh 1 trục và chắc mấy bạn cũng biết nó là gì cả. Người dưng, bạn bè , a e và thậm chí cha con đi chăng nữa nếu đã dính vào chuyện làm ăn thì cũng sẽ fai đặt lợi ích lên trên tất cả. Cái tình cảm cũng chỉ là 1 thứ công cụ tốt nhất để giúp cân bằng trục xoay mà thôi.
 
Theo mình thì vấn đề thuê người thì các bạn có nhiều cách để họ tiếp tục làm cho mình. Theo em bác hãy trả thêm % lợi nhuận cho họ nếu họ làm tốt. Nếu không ăn lương cứng thôi. Thế là công bằng nhất. Làm chủ đâu có sướng, bạn không phải mất thời gian nghĩ đầu ra đầu vào à? Còn ty tỷ những mối quan hệ trồng chéo nhau cần giải quyết
 


Back
Top