http://www.lnkp.gov.cn/nongye/g1/200806/1813.html
*
Từ khoá "湖南省安化县长塘镇" để thấy trên bản đồ của Google.
*
Thôn La Khê, Trấn Trường Đường, Huyện An Hoá, Tỉnh Hồ Nam
cách thành phố Quảng Châu 5 trăm cây số về phía bắc, có
anh Vương Nhân Sinh vốn là cán bộ huyện, bỏ về kinh doanh
nuôi rắn. Trong 10 năm kinh doanh nuôi rắn, anh đã thu nhập
hơn 2 trăm vạn tệ, trừ chi phí, còn lời hơn 110 vạn tệ.
*
Anh Vương bỏ 6 vạn tệ làm vốn, xây dựng trại rắn gần 1 công
đất, bị rắn cắn nhiều lần, tổng cộng tiền nằm nhà thương chữa
rắn cắn lên tới hơn 6 nghìn tệ. Có người khuyên anh nên kiếm
nghề khác cho khỏi nguy hiểm. Anh nói, tôi có con đường của
tôi, nào sợ khó khăn, nhất định cứ tiến tới.
*
Anh đi khắp nơi học hỏi, đọc sách báo, đến hơn 20 trại rắn
để tham quan, trình độ bắt rắn đã đến bậc nhất. Bất cứ rắn
5 bước hay rắn đeo kính, chỉ 1 giây đồng hồ, anh đã tóm được
cổ.
*
Trại rắn của anh chia làm 16 ngăn, nuôi các loại rắn, các lứa
tuổi. Mỗi ngăn đều có chỗ nằm, chỗ nước để rắn có độ ẩm, độ
ấm như tự nhiên. Năm gần đây, anh đã ấp trứng rắn nở được 12
vạn rắn con.
*
Nọc độc rắn rất có giá, nên anh đã mua 5 vạn tệ thiết bị để lấy
nọc, tinh chế và bảo quản, mỗi năm làm đưọc hơn 3 ký nọc rắn.
Rắn của anh đều mang đến Quảng Châu, Khâm Châu (giữa Quảng Châu
và Hồng Kông), và Hồng kông để bán, và anh có các cửa hàng bán
lẻ rắn ở những nơi này.
*
Giàu có không quên bà con. Anh đã tặng gần 5 nghìn tài liệu
phổ biến kỹ thuật. Anh giúp bà con thôn La Khê có 6 nhà cũng
làm trại kinh doanh rắn, mỗi năm thu nhập hơn 3 vạn tệ.
*
Lời bình của tôi:
*
Nơi phía bắc Quảng Châu nửa nghìn cây số, thì cũng lạnh, mà
người ta còn nuôi được rắn, lẽ nào miền bắc Việt Nam lại
không nuôi được bằng họ?
*
Trại rắn của anh ta rộng chỉ 1 công đất, đâu có lớn?
*
Anh ta lấy nọc rắn bán được, mà nọc rắn của ta thì ế.
*
Thỉnh thoảng, tôi sẽ dịch mấy bài như thế này cho bà con đọc.
*
*
Từ khoá "湖南省安化县长塘镇" để thấy trên bản đồ của Google.
*
Thôn La Khê, Trấn Trường Đường, Huyện An Hoá, Tỉnh Hồ Nam
cách thành phố Quảng Châu 5 trăm cây số về phía bắc, có
anh Vương Nhân Sinh vốn là cán bộ huyện, bỏ về kinh doanh
nuôi rắn. Trong 10 năm kinh doanh nuôi rắn, anh đã thu nhập
hơn 2 trăm vạn tệ, trừ chi phí, còn lời hơn 110 vạn tệ.
*
Anh Vương bỏ 6 vạn tệ làm vốn, xây dựng trại rắn gần 1 công
đất, bị rắn cắn nhiều lần, tổng cộng tiền nằm nhà thương chữa
rắn cắn lên tới hơn 6 nghìn tệ. Có người khuyên anh nên kiếm
nghề khác cho khỏi nguy hiểm. Anh nói, tôi có con đường của
tôi, nào sợ khó khăn, nhất định cứ tiến tới.
*
Anh đi khắp nơi học hỏi, đọc sách báo, đến hơn 20 trại rắn
để tham quan, trình độ bắt rắn đã đến bậc nhất. Bất cứ rắn
5 bước hay rắn đeo kính, chỉ 1 giây đồng hồ, anh đã tóm được
cổ.
*
Trại rắn của anh chia làm 16 ngăn, nuôi các loại rắn, các lứa
tuổi. Mỗi ngăn đều có chỗ nằm, chỗ nước để rắn có độ ẩm, độ
ấm như tự nhiên. Năm gần đây, anh đã ấp trứng rắn nở được 12
vạn rắn con.
*
Nọc độc rắn rất có giá, nên anh đã mua 5 vạn tệ thiết bị để lấy
nọc, tinh chế và bảo quản, mỗi năm làm đưọc hơn 3 ký nọc rắn.
Rắn của anh đều mang đến Quảng Châu, Khâm Châu (giữa Quảng Châu
và Hồng Kông), và Hồng kông để bán, và anh có các cửa hàng bán
lẻ rắn ở những nơi này.
*
Giàu có không quên bà con. Anh đã tặng gần 5 nghìn tài liệu
phổ biến kỹ thuật. Anh giúp bà con thôn La Khê có 6 nhà cũng
làm trại kinh doanh rắn, mỗi năm thu nhập hơn 3 vạn tệ.
*
Lời bình của tôi:
*
Nơi phía bắc Quảng Châu nửa nghìn cây số, thì cũng lạnh, mà
người ta còn nuôi được rắn, lẽ nào miền bắc Việt Nam lại
không nuôi được bằng họ?
*
Trại rắn của anh ta rộng chỉ 1 công đất, đâu có lớn?
*
Anh ta lấy nọc rắn bán được, mà nọc rắn của ta thì ế.
*
Thỉnh thoảng, tôi sẽ dịch mấy bài như thế này cho bà con đọc.
*