Người Việt nghèo vì ăn 5 triệu con chó, uống 3 tỷ lít bia

  • Thread starter Thread starter hochinhin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Đề nghị Ban Quản Trị Agriviet cuối năm chọn đắk lắk làm địa điểm Offline, để mọi người say rồi sẽ đi lạc vào nhà của NNN...kekek
 
chị lập topíc tuyển bạn zai đi, chắc cả nghàn thành viên đăng ký luôn quá :))
Chị nghe lời nhóc lập topic tuyển bạn zai mà lỡ có bị..... "ném dép" thì nhóc phụ chị một tay.......... lượm dép...... đổi cà rem, 2 chị em ăn nha!
mimimo21.gif


NNN liên lạc với chị HT để học hỏi kinh nghiệm!
Chị HT là ai hở bác tranvi? Nếu chị í có thể giúp con cải thiện được tình trạng ế rất chi là....... nặng.... nặng... nặng hiện tại là con liên lạc gấp gấp liền!
mimimo33.gif


Đề nghị Ban Quản Trị Agriviet cuối năm chọn đắk lắk làm địa điểm Offline, để mọi người say rồi sẽ đi lạc vào nhà của NNN...kekek
Có người đề nghị tạo cơ hội để được....... sập bẫy........... luôn kìa! Hí hí....
mimimo36.gif
 
Ặc... hóa ra chị HT mà bác tranvi nói là chị Hà Thu của chúng ta đây mà! Cái sự kiện đình đám này con biết từ hồi trước tết rồi bác ui, con chúc mừng hạnh phúc hai anh chị bên face rồi mà??!
leaf13.gif


Chị Hà Thu hơn con 5 tuổi, hồi bằng tuổi con chị í cũng ế... nhăn răng cười! Biết đâu 3 - 4 năm nữa con "chống lầy" là con cao siêu hơn chị rồi, đâu cần phải học hỏi kinh nghiệm gì đâu bác! Hihi...
leaf5.gif


Vậy là cuối cùng Dòng Sông Dài cũng đã tìm được Dòng Sông Mùa Thu yên bình, ấm áp của mình rồi... Mãi hạnh phúc nhé anh chị!
leaf4.gif


tinh%20yeu1.jpg


P/S: Giờ này chắc Hai Dòng Sông đang tung tăng dắt tay nhau ra biển lớn nên ít thấy vào Agriviet.....

Con gái 20 tuổi sẽ thường tự hỏi là : MÌNH SẼ LẤY AI?
Khi đến 30 tuổi con gái sẽ tự hỏi mình khác tí, đó là : AI SẼ LẤY MÌNH?
Đến 40 tuổi hoặc hơn nữa thì sẽ tự nhủ là : AI MÌNH CŨNG LẤY....
Hi hi hi hi
Chuẩn nè anh hoangkhoi! Hihi...
leaf17.gif
 
NNN không phản đối ăn nhậu nhưng ăn nhậu nhiều thì không tốt!
mimimo27.gif


Nhớ ngày xưa đi học còn viết trong lưu bút là thích mẫu bạn trai không uống rượu, không hút thuốc... nữa chứ. Ôi cái thời con nít hay mơ mộng!
mimimo26.gif
Giờ thì đốt đuốc đi tìm cũng hong thấy..
mimimo2.gif
ơ hay,mình là boy nhưng chẳng bào giờ la cà quán nhậu,nói đúng hơn k đi nhậu nhẹt gì...và mình cũng chẳng hút thuốc-không uống rượu...thi thoảng uống ít bia(ae cuối tuần về mới ngồi uống ít)..được gọi là thanh niên Chuẩn chưa nhỉ?thời này mà có những thằng như mình chắc cũng ít..gần như là hiếm.hihi
 
Lão nông NNN coi vậy mà còn "tơ" quá hè :5^: Tơ hơn cả taigơ :lol: Có một đại vĩ nhơn nào đó đã từng nói (đại ý): Đờn ông mà không có rượu, âm nhạc và đờn bà thì người đó đích thị là hâm :haha: nay phải bổ sung thêm món cầy nữa mới hợp xu thế :huh:
 
Em là girl, nhưng em chưa gặp ai vì chịu khó đi nhậu mà thành công cả. Đặc biệt các ông làm nhà nước đi nhậu thì thôi rồi. Vì chức quyền mà nhậu nhẹt thì.... đó k phải mẫu người sẽ thành công!
Bạn bè gặp nhau thỉnh thoảng nhậu ko sao, em ko ý kiến nhiều việc này vì em ko phải là đàn ông, họ cứ dăm ba câu chuyện từ bàn nhậu, nhưng nhậu xong cũng cần chú ý đến sức khỏe của nhau thì mới là bạn tốt, Đối tác tốt là đối tác chân thành thì mọi việc mới lâu dài đc.thế sao ở bên Tây họ ko nhậu nhiều mà họ vẫn có các mối quan hệ tốt? Đa số các thống kê về nhậu lại là chán đời nên gọi bạn nhậu. Haizzz!
 
Lão nông NNN coi vậy mà còn "tơ" quá hè :5^: Tơ hơn cả taigơ :lol: Có một đại vĩ nhơn nào đó đã từng nói (đại ý): Đờn ông mà không có rượu, âm nhạc và đờn bà thì người đó đích thị là hâm :haha: nay phải bổ sung thêm món cầy nữa mới hợp xu thế :huh:

Rốt cuộc thì cuộc đời vĩ/ngạo nhân đó kết thúc thế nào hở bạn?


Tôi lại ưng những người làm ngược lại lời bạn nói.
 
Rốt cuộc thì cuộc đời vĩ/ngạo nhân đó kết thúc thế nào hở bạn?


Tôi lại ưng những người làm ngược lại lời bạn nói.
Tội nghiệp lắm ! Ngài ra đi trong cô đơn vì những ngừơi yêu mến Ngài đã ra đi trứơc Ngài.
 
[h=1]Hỡi các tín đồ của thịt chó, cứ ăn thoải mái đi![/h]
[h=2](TNO) "Vậy những người nuôi sẽ an táng chúng cách nào? Chôn, hỏa táng hay thủy táng như các bạn Ấn Độ làm với bò? Hay vứt vào đống rác? Sao lại từ chối cách ít tốn kém nhất là “khẩu táng” kèm với riềng và lá mơ?".[/h] >> Tại sao người ta có thể ăn thịt bạn thân của mình?
Việc Liên minh Bảo vệ Chó châu Á (ACPA) đưa ra con số: 5 triệu con chó bị ăn thịt hằng năm ở Việt Nam, đồng thời kêu gọi bảo vệ loài động vật này tại Việt Nam khiến các bên có liên quan, liên đới rất quan tâm.

[TABLE="width: 401, align: center"]
<tbody> [TR]
[TD]
thitcho2.jpg

Thịt chó được bày bán tại lề đường - Ảnh: Hoài Nam
[/TD]
[/TR]
</tbody> [/TABLE]
Người phản đối việc ăn thịt chó liền có dịp để tuôn trào phản ứng và cảm xúc. Họ nói rằng tại sao lại ăn thịt chó trong khi không thiếu các nguồn thực phẩm khác; rằng ăn thịt chó là man rợ, vô nhân đạo… vì con chó là bạn trung thành, thông minh, tin cậy và gần gũi nhất của con người.
Đầu tiên, tôi nói chuyện trên trời dưới đất
Mọi sự vật tồn tại bởi vì nó hợp lý.
Trong tự nhiên, cây cỏ làm thức ăn cho sâu bọ, sâu bọ lại làm mồi cho chim chóc, rồi cá nhỏ làm thức ăn cho cá lớn, thú nhỏ làm mồi cho thú to... và cuối chuỗi thức ăn đó là con người. Đến lượt con người lúc nào đó lại làm thực phẩm cho các loại côn trùng hoặc các sinh vật nhỏ bé hơn là các loài vi khuẩn, nhưng hiện tại - tạm thời Tạo hóa đã cho chúng ta vị trí cao nhất trong cái chuỗi thức ăn kia. Đó là sự thật không thể chối cãi. Đó là qui luật cân bằng của tự nhiên. Và nó hợp lý nên nó tồn tại.
Nhu cầu ăn uống hay ẩm thực là nhu cầu cơ bản và gắn liền với đời người. Và ẩm thực là một yếu tố của văn hóa, chứ không phải của đạo đức hay khoa học. Mà văn hóa thì chỉ có khác biệt với tương đồng, chứ không có khái niệm thấp cao hay sai đúng.
Tôi từng nghe nói rằng xưa rất xưa có một chủng tộc nọ, khi một người thân trong gia đình qua đời, thân nhân cắt thịt người đó cho từng thành viên trong gia tộc nhấm nháp để bày tỏ tình yêu, lòng kính trọng và sự thương tiếc [SUP](1)[/SUP].
Như vậy, việc người ta ăn thịt một sinh vật, có khi là đồng loại, từng được xem là một nghi lễ, một biểu hiện của tình cảm (có thể là yêu hoặc ghét như “ăn gan uống máu kẻ thù”), chứ không hẳn chỉ vì thiếu thức ăn.
Chuyện gì xảy ra nếu tất cả chúng ta không ăn thịt?
Ngày nay, những người ăn chay kêu gọi mọi người ăn chay để giảm thiểu việc giết thịt động vật. Giả dụ bỗng một ngày đẹp trời, toàn bộ loài người không ăn thịt động vật nữa thì sao?
Khi không bị giết thịt, động vật sẽ sinh sôi nảy nở nhanh gấp nhiều lần hiện tại, các loài thú ăn thịt không còn sự cạnh tranh vô đối của con người sẽ tăng số lượng một cách chóng mặt.
Hãy nhớ: con vật ăn thịt - chứ không phải là con vật ăn cỏ - bao giờ cũng là con vật mạnh nhất trong thế giới của nó: cá mập là chúa tể đại dương, cọp là vua của rừng, sư tử là lãnh chúa của đồng cỏ.
Vì chỉ có con người mới bảo nhau đừng ăn thịt nữa. Thú hoang nó đâu có bảo nhau làm vậy? Khi đạt tới một số lượng nào đó và không đủ thức ăn, rất có thể chúng nhắm tới con người? Và việc một loài ăn thịt nào đó thay chỗ chúng ta trong chuỗi thức ăn kia là có thể tưởng tượng được.
Một lần nữa: tự nhiên đã sắp xếp như vậy!
Chẳng phải vô tình mà tự nhiên đã sắp xếp cho hầu hết các loài vật được con người thuần hóa khả năng sinh sản mạnh mẽ hơn các loài thú hoang. Heo, gà, mèo, chó đẻ nhanh và đẻ nhiều hơn beo, gấu. Thời điểm được thuần hóa càng sớm thì càng mắn đẻ. Chó, lợn, gà đẻ nhiều hơn ngựa hay voi.
Đó hầu như là một ân sủng dành cho con người. Con người có công chăm sóc nuôi nấng thì được thu hoạch.
Bây giờ nếu không ăn thịt chúng nữa, đồng nghĩa chúng ta cũng không đủ khả năng nuôi chúng nữa, dù là làm thú cưng. Thử tưởng tượng khối lượng chuồng trại và thức ăn phải cung cấp cho số lượng tăng và chỉ có tăng của chúng.
Đến chuyện ăn thịt chó ở Việt Nam
ACPA cho biết 5 triệu con chó bị ăn thịt mỗi năm tại Việt Nam. Ví dụ các môn đệ của món “mộc tồn” bỗng dưng quay lưng với chó, điều gì sẽ xảy ra?
Nếu không bị ăn thịt, 5 triệu con chó kia sẽ sống thọ tối đa khoảng vài chục năm[SUP] (2)[/SUP]. Nếu không triệt sản, dễ dàng tính ra số lượng của chúng sẽ tăng lên bao nhiêu sau một năm, hai năm và vài chục năm? Các bạn, những người bảo vệ chó, sẽ phải làm gì? Các bạn sẽ nói, không sao, chúng tôi sẽ lo được hết, sẽ nhường thức ăn chỗ ở cho chúng, sẽ tiêm phòng và tẩy giun đầy đủ, sẽ hốt phân cho nó, v.v và v.v. Với tính thiếu cẩn thận của người Việt, tôi nghi ngờ điều đó. Các bạn lo cho người còn chẳng xong!
Tất nhiên, cũng sẽ có một phần không nhỏ trong số đó chết theo cách tự nhiên. Vậy những người nuôi sẽ an táng chúng cách nào? Chôn, hỏa táng hay thủy táng như các bạn Ấn Độ làm với bò? Hay vứt vào đống rác? Sao lại từ chối cách ít tốn kém nhất là “khẩu táng” kèm với riềng và lá mơ?
[TABLE="width: 292, align: center"]
<tbody> [TR]
[TD]
anthitcho-nd.jpg

Một số du khách Tây cũng không ngần ngại, thậm chí thích thú khám phá món thịt cầy - Ảnh: T.Giáp
[/TD]
[/TR]
</tbody> [/TABLE]
Thực ra, lâu nay ông bà ta vẫn xem chó như các loài gia súc khác như trâu bò ngựa... Tức là ngoài làm công cụ lao động thì còn là nguồn cung thực phẩm bổ dưỡng. Nhiều người đặc biệt thấy khoái khẩu với thịt chó, không loại thịt nào hơn được [SUP](3)[/SUP]. Đó là khẩu vị, là sở thích. Và chẳng ảnh hưởng tí gì đến hòa bình thế giới, đến tồn vong nhân loại.​
Nghĩa là yêu vẫn yêu mà ăn vẫn ăn. Cho đến khi người phương Tây đến “khai hóa”, các bạn bắt chước yêu động vật và quyến luyến tình cảm hơn với chó mèo. Các bạn bắt đầu nhìn thấy hình ảnh ghê sợ của cái đầu lâu con chó qua máy ảnh của các bạn Tây ba lô. Các bạn bắt đâu ghê sợ mùi riềng, mùi mắm tôm, những thứ mà trước đây nếu không thích các bạn cũng chẳng ghét.
Và phim ảnh sách báo phương Tây càng tô đậm thêm nhãn quan đó. Tất nhiên, cái gì tốt đẹp thì nên học.
Nhưng, đem chuẩn mực của người Tây mà bảo rằng ăn thịt chó là dã man, là bản năng thấp kém thì quả là đi ngược với tinh thần văn minh của họ. Vì họ luôn tôn trọng sự khác biệt. Chúng ta bị người phương Tây kỳ thị vì nhiều thói hư tật xấu khác chứ không hẳn vì ăn thịt chó.
Tuy nhiên, tôi nghĩ các bạn thích thịt chó nếu có đối tác là người phương Tây thì cũng nên kín đáo cất giữ sở thích của mình, nhất là khi nó lại đi liền với những gia vị nặng mùi. Bạn kín đáo vì bạn tôn trọng họ chứ không phải vì sợ họ đánh giá.
Như nhiều người đã nói, chúng ta chỉ có thể đòi hỏi các quán thịt chó phải có nguồn cung chính đáng và đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm. Chúng ta chỉ có thể lên án và trừng phạt những kẻ trộm chó cướp chó - một dạng trộm cướp tài sản - chứ không thể lên án hoặc miệt thị sở thích ăn uống của người khác.
Phạm Quy
http://www.thanhnien.com.vn/pages/20140224/hoi-cac-tin-do-cua-thit-cho-cu-an-thoai-mai-di.aspx

 
Chuyện ăn thịt chó thì không bàn , gà chó lợn , bò ... không sao cả , nhưng chuyện đáng bàn ở đây là bia rượu ...xài nhiều sẽ hỏng
 
Chuyện ăn thịt chó thì không bàn , gà chó lợn , bò ... không sao cả , nhưng chuyện đáng bàn ở đây là bia rượu ...xài nhiều sẽ hỏng

Chuẩn, em like cái này :D
Cái gì cũng có mức độ thôi. Kiếp sau cứ thử là người mẹ lo cho con, người chị gái lo cho em trai, hay là vợ lo cho chồng khi đi uống rượu thì sẽ hiểu.
 
By : Phạm Quy
http://www.thanhnien.com.vn/pages/20...ai-mai-di.aspx

Hỡi các tín đồ của thịt chó, cứ ăn thoải mái đi!
…………………….
Mọi sự vật tồn tại bởi vì nó hợp lý.

Link : http://agriviet.com/home/threads/16...con-cho-uong-3-ty-lit-bia/page4#ixzz2uNAqAYqa

Không chỉ ăn thịt bạn của mình..người ta còn ăn thịt cả ân nhân của mình :Con trâu làm nên cơ ngiệp.
1 số dân tộc ( Ấn độ và trung đông) không ăn thịt bò…vì con bò đã giúp họ cày ruộng khô
Người Việt Ăn thịt con trâu sau khi nó đã vắt kiệt lực để giúp người người việt cày ruộng nước
Rồi đem trâu ra chọi..trâu thắng người chủ đoạt giải..con trâu cũng bị ăn thịt luôn
Ăn thịt bạn..ăn thịt ân nhân…nhưng khi nói chuyện…rất ngĩa tình. Rất tình cảm, rất đạo đức ...hoặc ra vẻ dễ thương lắm

“Tốt xấu trông vào việc làm…thiện ác dựa vào lương tri…đúng sai dựa vào công luận..”

... Mọi sự vật tồn tại bởi vì nó hợp lý.

Có Lương tri và công luận nào tán thành cho cái hợp lý của việc làm : ăn thịt bạn và ăn thịt ân nhân của mình không ?

Mà chỉ lương tri và công luận cho rằng :Miếng ăn bất nhân bất ngĩa ấy là miếng tồi tàn
 
Last edited by a moderator:
Chuyện ăn thịt chó thì không bàn , gà chó lợn , bò ... không sao cả , nhưng chuyện đáng bàn ở đây là bia rượu ...xài nhiều sẽ hỏng
Bạn nói chuẩn ko cần chỉnh. Sao nhà nước ko cấm rượi bia như cấm đốt pháo nhỉ. Tác hại của rượu bia có thua gì đốt pháo đâu..??
 
nhìn ăn thịt chó ghê quá đi..độc ác quá..vì miếng ngon của miệng mà hại sinh mạng thú cưng bé nhỏ :bash::bash:
 
nhìn ăn thịt chó ghê quá đi..độc ác quá..vì miếng ngon của miệng mà hại sinh mạng thú cưng bé nhỏ :bash::bash:

thấy người ta cạo lông con chó thoi là nước miếng mình nó chảy ròng ròng rồi bạn ơi.

"sống ở đời không ăn thịt chó. Chết xuống dưới có chó đâu mà ăn".

Thịt chó ng0n lại ngọt bạn mà không ăn thì hơi phí. Chúa zêzu có nói: "phàm những con vật sống trên thế gian này đều phải cống hiến sinh mạng cho con người", nên mình thấy ăn thịt chó không có gì là tội cả.
 
Chúa dạy ăn để sống...chuá không hề dạy sống để ăn

Ăn để duy trì sự sống, không có gì là tội
Nhưng sống để ăn...
sẽ như em bé này hồn nhiên này : làm theo bản năng để có cái ăn.... "ngon" ???

manhs_YUMS.jpg.ashx




 
Chuyện khó tin về chó báo oán ở làng Cao Hạ

Mỗi ngày, các lò mổ ở làng Cao Hạ xã Đức Giang, huyện Quốc Oai, TP.Hà Nội "tiễn" đến vài trăm con chó về "chầu trời", tính ra cũng phải 4-5 tấn thịt được đưa vào thị trường tiêu thụ.


Không chỉ thu mua chó khắp các tỉnh trong nước mà họ còn ra nước ngoài mua chó sống về thịt dần. Mấy năm trở lại đây, chủ lò không trực tiếp giết chó mà thuê người khác làm để tránh sát sinh, bởi họ sợ rước họa về nhà. Thực hư những lời đồn thổi về thuyết nhân quả, chó báo oán ở ngôi làng này còn nhiều điều khó tin. Xuất ngoại "gom hàng"Nhắc đến làng Cao Hạ, người dân quanh khu vực nghĩ ngay đến "đặc sản cày tơ bảy món", bởi nơi đây có "lò mổ" chó lớn nhất miền Bắc. Hỏi người dân trong làng thì không ai biết rõ chính xác nghề làm thịt chó có từ bao giờ, chỉ biết rằng, làng Cao Hạ cách đây gần một thế kỷ đã có nghề bún, sau đó, mới chuyển sang nghề làm thịt chó. Và, kể từ đó, người dân nơi đây coi nghề làm thịt chó như một nghề gia truyền, đời ông cha làm, giờ lại đến lượt con cháu nối nghiệp.

Ban ngày, không khí trong làng khá im ắng và thỉnh thoảng mới có tiếng chó sủa ở một số "lò mổ" nuôi nhốt cả nghìn con, chờ sẵn trong chuồng để thịt dần. Từ nửa đêm về sáng, ngôi làng "đặc sản cày tơ" này hoạt động tấp nập, nhộn nhịp. Tại các "lò mổ" chó, điện thắp sáng trưng, tiếng đập chó ăng ẳng, tiếng chó sủa inh ỏi, tiếng xe máy rộn rã của lái buôn về lựa thịt chó mang đi các tỉnh lân cận giao hàng.Cụ Đặng Thị N. (89 tuổi) cho biết: "Khoảng hơn 50 năm về trước, lúc đó làng Cao Hạ mới chỉ có bốn nhà làm nghề thịt chó. Nhà tôi là một trong bốn nhà đó. Làng Cao Hạ vẫn có nghề bún, mọi người làm thêm, kiếm đồng ra đồng vào, còn chủ yếu vẫn trông cậy vào đồng ruộng và nuôi con lợn, con gà. Sau này, nghề thịt chó dần phát triển mới nhân rộng ra nhiều nhà như vậy".Nghề giết mổ chó cứ thế phất dần lên, lượng đầu vào thu mua khắp các tỉnh trong nước cũng không đáp ứng được nhu cầu. Vì vậy, người Cao Hạ còn xuất ngoại sang các nước láng giềng như Thái Lan, Campuchia, Lào thu mua chó sống. Mỗi lần đi, họ đánh cả xe tải đầy chó về nuôi nhốt rồi thịt dần. Để có nguồn hàng luôn sẵn, chủ lò mổ lớn phải xây một khu chuồng trại ở ngoài cánh đồng hoặc ở nhà mình. Cả làng có mấy chục lò mổ nhưng chỉ có ba lò mổ lớn có qui mô, còn lại nhỏ lẻ, nhưng tính trung bình ở làng Cao Hạ mỗi ngày có khoảng 400 con chó bị hóa kiếp, tính ra đến cả 4-5 tấn chó được đem đi tiêu thụ. Vào thời điểm cuối tháng, con số này còn cao hơn nhiều, riêng lò mổ của ông C. trong làng có ngày giết hàng trăm con. Theo người dân ở đây, các quán thịt chó trên địa bàn Hà Nội và các vùng lân cận chủ yếu từ các lò mổ ở làng Cao Hạ cung cấp. Lò mổ nhà ông C. nằm sát con đường bê tông lớn, hàng trăm con chó sau hàng rào sắt hai lớp, người qua đường, chúng sủa inh ỏi. Chủ quán nước gần đó (đề nghị được giấu tên - PV) cho biết: "Sống gần những lò mổ chó lớn ầm ĩ và ô nhiễm không thể chịu được. Chó sủa ngày đêm, trước kia tôi không bị bệnh mà bây giờ có bệnh. Chúng tôi đã đề nghị lên các cấp chính quyền về việc các lò mổ gây ô nhiễm và việc nuôi nhốt cả nghìn con chó, khiến chúng tôi không thể ngủ được, gây ảnh hưởng đến sức khỏe".

Năng đi lễ chùa để giảm “tội sát sinh” Mấy năm gần đây, làng Cao Hạ "thay da đổi thịt" trông thấy, những ngôi nhà cao tầng mọc lên san sát, đời sống người dân ngày càng được nâng cao, nhưng có một điều lạ khi chúng tôi đề cập đến nghề giết mổ chó, họ đều né tránh và không muốn nhắc đến "nghề sát sinh" của mình.Qua tìm hiểu, chúng tôi được biết, trước đây công việc làm thịt chó, người làng Cao Hạ thường trực tiếp làm để tiết kiệm chi phí. Sống ngót nghét gần một thế kỷ nên cụ Đặng Thị N. đã chứng kiến biết bao biến cố, thăng trầm ở làng. Bản thân cụ N. và nhiều người trong làng đã đoạn tuyệt với nghề mổ chó, nhưng vẫn còn những người phải theo nghề vì cơm áo, gạo tiền. "Tôi vẫn nhớ như in, như mọi ngày tôi lôi con chó ra để hai vợ chồng chuẩn bị làm thịt, chồng tôi cầm cái chày đập liên tiếp vào đầu con chó, nhưng nó không chết mà kêu ăng ẳng, tiếng kêu than nghe đáng sợ lắm. Chẳng hiểu sao, lần này ông ấy không nói năng gì mà vứt cái chày xuống sân và bảo: "Từ nay không làm cái "nghề sát sinh" này nữa, tàn nhẫn lắm". Nghe ông ấy nói vậy, tôi cũng thấy phải và hai vợ chồng đồng ý bỏ nghề thịt chó từ đó. Còn người làng làm mỗi ngày một nhiều, lan rộng ra khắp làng, bởi nghề này so với các nghề khác cũng kiếm bộn tiền. Vợ chồng tôi chuyển sang nghề làm bún, phở, kinh tế không được dư giả lắm nhưng đầu óc nhẹ nhàng, thanh thản".Theo cụ N. "nghề sát sinh" này mang lại sự giàu có, nhưng hay gặp những điều chẳng lành. Đa phần họ giàu có, nhà cao cửa rộng lại nhiều đất đai, nhưng không biết có phải do họ sát sinh nhiều mà gia đình phải chịu hậu quả đáng tiếc. Cụ N. không tiện nói tên, vì cụ cho rằng, chuyện này tế nhị lắm. Gia đình có lò mổ chó lớn nhất làng, có hai thằng con trai thì chết một, chồng cũng mất. Chủ lò mổ khác, nhà có bốn đứa con trai, chết ba, chồng cũng mất và đứa cháu nữa là năm người. Nhiều chủ lò mổ khác, gặp những điều không may, ngoài chuyện chết chóc.Cái chết mà người làng Cao Hạ đồn thổi nhiều là ông H., một chủ lò mổ lớn nhất làng bị chết bỏng trong vạc nước sôi nhúng chó để vặt lông. Chuyện kể rằng, một đêm ông H. cùng vợ và con dậy sớm thịt chó như thường nhật, đến khâu cuối cùng, chuẩn bị mổ bụng moi lòng thì mọi người tá hỏa thấy ông H. chết trong vạc nước sôi. Bên cạnh đó, còn một số trường hợp như chồng bà C. khi cắm quạt điện để thui chó bị điện giật chết khi tuổi mới ngoài 40. Một câu chuyện về "sinh nghề tử nghiệp" đã xảy ra với gia đình ông L. một người làm thịt chó chuyên nghiệp bị mất mạng do bệnh dại. Trong một lần vô tình, ông L. vào chuồng bắt chó, bị một con chó dại đớp nhẹ vào tay, ông chủ quan không đi tiêm phòng, nào ngờ mấy ngày sau, người ta đã thấy gia đình báo tin buồn, ông L. qua đời. Một trường hợp nữa là chồng bà Đ., bây giờ giàu có lắm nhưng chồng đã mất vì một tai nạn giao thông. Chồng bà Đ. đi giao hàng, trời sáng mà xe máy của ông này đâm vào đuôi xe ô tô đỗ bên đường. Tất nhiên những câu chuyện trên được nghe kể lại có lẽ chỉ là sự ngẫu nhiên nhưng đáng để mọi người tự suy ngẫm...Ông Đỗ Vĩnh Thịnh, thủ từ đình Lưu Xá, nằm ngay sát con đường vào làng Cao Hạ cho biết: “Nghề thịt chó là “nghề sát sinh” và tàn nhẫn, nhưng vì mưu sinh mà nhiều người đành chấp nhận. Các cụ đã có câu “nhân sát vật thì vô tội”, tức là người giết mổ con vật thì không có tội, nhưng một năm giết hại vô số động vật mà nhiều năm liên tục thì những điều không hay ập đến sẽ khó tránh khỏi. Bởi vậy, người làm nghề này, thường xuyên đi lễ chùa mong phần nào giảm “tội sát sinh” của mình, tránh “nghiệp chướng” sau này. Hơn nữa, có câu “khuyển mã chi tình” hay “chó không chê chủ nghèo”, mang ý nghĩa loài chó rất trung thành và gần gũi với con người, do đó nhiều nước trên thế giới phản đối gay gắt việc ăn thịt và giết hại loài vật này”.
[TABLE="width: 460"]
<tbody>[TR]
[TD]Thuê người giết chó để tránh "nghiệp chướng"?Ngày nay, vì cái "nghề sát sinh" này có qui mô ngày một lớn và những câu chuyện buồn trong làng mà người ta đồn liên quan đến việc sát sinh gặp họa, khiến nhiều chủ "lò mổ" lớn đã thuê thêm thợ ở các tỉnh như Thanh Hóa, Thái Bình... Nhiều người Cao Hạ còn không dám trực tiếp giết chó nữa mà việc này chủ yếu giao cho người làm thuê để mong tránh "nghiệp chướng" sát sinh sau này. Chủ lò mổ và người làng Cao Hạ chỉ làm các khâu sau mổ, trước khi đưa chó vào thị trường tiêu thụ.[/TD]
[/TR]
</tbody>[/TABLE]
Thiên Vũ
 
Nguyễn Tấn Dũng » Pháp luật - Xã hội »
Sự thật nguy hiểm khi ăn thịt chó
Thứ năm, 27/02/2014, 17:05 (GMT+7)

(Xã hội) - Việc lây nhiễm sán dãi chó và ấu trùng sán cực kỳ nguy hiểm. Tại mắt, chúng gây mù. Tại não, dây thần kinh chúng chèn ép gây chứng điên loạn.

Tôi là người không ủng hộ việc ăn thịt chó, nhưng tôi sẽ không phản đối việc ăn nó trên quan điểm đạo đức. Bởi quan điểm này có thể phù hợp với một số đông người này, nhưng không phù hợp với một nhóm người khác. Điều này dẫn đến sự tranh luận và lên án gay gắt nhưng khó giải quyết được vấn đề.

Hình ảnh con chó với phần đông người trên thế giới là một hình ảnh đáng yêu, là một người bạn trung thành, thế nên việc hành hạ con chó đã là một việc rất đáng lên án chứ khoan nói đến việc ăn thịt.

Tuy nhiên với một nhóm người khác thì loài chó cũng như bò, dê, cừu , heo mà thôi. Theo họ, đã là động vật thì con người đều có quyền ăn tất. Tôi muốn phản đối việc ăn thịt chó dựa trên quan điểm của mình về sức khỏe và văn hóa ẩm thực.

Tranh luận về việc nên hoặc không nên ăn thịt chó ở Việt Nam, tôi cho rằng cũng gần giống với việc đánh bắt và ăn thịt cá heo, cá voi ở Taiji (Nhật Bản).

Văn hóa phương Tây cho rằng cá heo, cá voi là những sinh vật đáng yêu cần được bảo vệ. Tuy nhiên ở Taiji, việc săn bắt cá heo là truyền thống và sinh kế cho cả một vùng cư dân.

Người xem đã rất kinh sợ trước những hình ảnh đẫm máu ở biển và lên án gay gắt hoạt động săn bắt cá heo của người Nhật. Đỉnh điểm là năm 2009, sau khi bộ phim tài liệu “The Cove” đoạt giải Oscar (tác phẩm ghi hình bí mật cảnh tượng săn giết cá heo đẫm máu tại vịnh Taiji) đã gây sự chỉ trích và phẫn nộ cao ngay cả với các nhà lãnh đạo thế giới.

Bất chấp sự ngăn cản của các nhà bảo vệ môi trường, hoạt động đánh bắt cá heo tại Nhật Bản vẫn chưa dừng lại, chỉ đến khi người dân vùng đảo Taiji phát hiện ra một số trẻ em của họ có các dị tật nghiêm trọng về thần kinh trung ương và hệ nội tiết.

Các nghiên cứu khoa học chỉ ra rằng đây là triệu chứng của việc ngộ độc metyl thủy ngân nằm trong chuỗi thức ăn. Hàm lượng metyl thủy ngân và các độc tố khác tích lũy trong thịt cá heo, cá voi rất cao, từ đó hoạt động đánh bắt cá heo các năm gần đây mới chững lại.

Trở lại chuyện con chó ở Việt Nam, số phận con chó cũng như các con vật trên bàn nhậu, đó là nó bị giết thịt. Việc ăn thịt chó chắc hẳn đã có từ lâu trong nhân gian, phổ biến trong giới bình dân, đặc biệt là ở các tỉnh phía Bắc. Tuy nhiên việc ăn thịt chó có từ khi nào thì không ai rõ.

Chỉ biết rằng thời hoàng kim của phong trào ăn thịt chó độ chừng 30 năm trở lại đây, từ thời phát đạt của các quán nhậu trên phố Nhật Tân, trên đường từ sân bay Nội Bài vào Hà Nội.

Sau khi dãy thịt chó Nhật Tân đóng cửa, thì phong trào buôn thịt chó trái phép từ Lào, Thái, Campuchia . . . qua Trung Quốc lại nhộn nhịp cho đến nay. Với các lý do như vậy, nên theo tôi, việc ăn và chế biến thịt chó là văn hóa ẩm thực là một việc rất khiên cưỡng, ta chỉ nên gọi là thói quen ăn uống.

Mỗi một thói quen ăn uống đều có mặt tích cực và tiêu cực, người dùng sẽ phải tự chịu trách nhiệm trực tiếp đến sức khỏe hay thậm chí là tính mạng của mình.

Người Nhật rất nổi tiếng với việc ăn uống vệ sinh và dinh dưỡng, tuy nhiên họ cũng có những vấn đề từ việc ăn đồ sống của mình như tỷ lệ ung thư Dạ dày của người Nhật thuộc nhóm cao hàng đầu trên thế giới.

Người Việt Nam với thói quen ăn uống đường phố không rửa sạch đĩa, chén mà dùng chung nên là vùng đỉnh của tỷ lệ viêm gan, và lao lây qua đường ăn uống.

Con chó suy cho cùng không phải là con vật được nuôi nhốt và có truyền thống ăn thịt như heo, bò… Việc kiểm soát quá trình vận chuyển và chế biến thịt chó là điều không tưởng. Thế nên, những ai ăn thịt chó sẽ đối diện với các nguy cơ bệnh như đối với động vật hoang dã.

Việc lây nhiễm sán dãi chó và ấu trùng sán dãi chó (Toxocara canis) cực kỳ nguy hiểm. Tại mắt, chúng gây mù. Tại não, dây thần kinh chúng chèn ép gây chứng điên loạn. Tại gan, lách, ấu trùng tạo nhiều u nang làm cho các cơ quan này suy yếu hoặc làm người bệnh tử vong do nhiễm trùng.

Các bào nang ấu trùng giun chó thường làm cho người có hiện tượng dị ứng, lên cơn hen (suyễn), khó thở, nổi mề đay, mẩn ngứa khắp người, nấm tóc, nấm phổi. Những bào nang ấu trùng ký sinh trong thịt chó, cũng như trong heo (heo gạo) chỉ khác là ở heo thì được phát hiện và tiêu hủy, còn trong thịt chó thì người ta cứ thui lông và tiêu thụ.

Sau khi được ăn vào, các ấu nang có dạng bướu. Bướu tăng trưởng đủ độ có đường kính từ 1 đến 7 cm, chứa trên hai triệu đầu sán. Bướu sán ký sinh ở gan có thể chèn ép ống dẫn mật gây vàng da.

Khi bướu ở tim trái vỡ, các đầu sán di chuyển lên não lách, thận, gan. Buồng tim phải, đầu sán di chuyển lên phổi. Bướu ở thận gây đau lưng, tiểu máu. Bướu ở lách làm đau cạnh sơn và xương son gồ lên. Bướu trong đốt xương sống có thể gây tổn thương tủy sống. Bướu ở các xương làm xương trở nên xốp, dễ gãy.

Khi bướu vỡ thường làm cho người bệnh ngứa, nổi mề đay, nhiệt độ cơ thể tăng giảm thất thường, rối loạn tiêu hóa, khó thở, tím tái, ngất, hôn mê. Nếu chất dịch trong bướu và máu có thể gây sốc phản vệ.

Người ta thống kê các loại sán, giun, ấu trùng có thể nhiễm từ thịt chó qua người là: Toxocara Canis, ấu trùng sán Echinococcus Granulosus, ấu trùng sán Spirometramansoni hay Spirometra Erinacei, sán Dipylldium Canium…

Ngay cả với chó nhà, thì việc ăn thịt chó cũng không là hành động khôn ngoan. Ngoài nguy cơ ăn thịt những con dính bã chó thì hàm lượng của vắc- xin dại trong thịt chó là cực cao.

Vắc- xin phòng dại ở chó được chích mỗi năm và để tiết kiệm giá thành, đa số vắc- xin dại cho chó hiện hành đều là chế phẩm từ virus dại sống giảm độc lực. Chính vì vậy, dư lượng vắc- xin trong thịt chó (theo biểu đồ tích lũy ) trong một con chó ba đến bốn tuổi đủ sức gây yếu, liệt thần kinh trung ương người ăn theo thời gian.

Vậy tỷ lệ bệnh lây nhiễm, bệnh mắc phải từ việc ăn thịt chó ở người Việt Nam có cao không? Chúng ta chưa có con số cụ thể vì chưa có một nghiên cứu mở rộng nào về vấn đề này.

Tuy nhiên mỗi năm, Viện ký sinh trùng, các khoa cấp cứu tại các bệnh viện lớn đều ghi nhận nhiều trường hợp bệnh kể trên, đấy là chưa kể đến những nguy cơ đến từ quá trình vận chuyển lậu, chế biến mà theo được thấy thì đều vi phạm vệ sinh an toàn thực phẩm trầm trọng.
Ấu trùng nang sán trong thịt (thịt gạo) cũng tương tự như thịt chó.

Ấu trùng nang sán trong thịt (thịt gạo) cũng tương tự như thịt chó.

Các lập luận cho rằng ăn thịt chó là việc hợp lý vì nếu không sẽ bùng nổ số lượng chó trong khu vực (Việt Nam đang dẫn đầu với việc tiêu thụ 5 triệu con chó/năm), theo tôi chỉ là một lý luận ngụy biện.

Lý do, ở các nước phát triển họ kiểm soát số lượng động vật đô thị (bồ câu, quạ, mèo, chó . . .) bằng các biện pháp dịch tễ như triệt sản, sử dụng thiên địch, thậm chí là bắn bỏ, thiêu . . . chứ không khuyến khích việc ăn thịt, không phải bởi vì các yếu tố nhân đạo mà còn vì yếu tố kiểm dịch.

Những năm gần đây, việc lây nhiễm bệnh từ động vật qua người ngày càng ở mức báo động và đều là đại dịch lây lan có mức độ tử vong nguy hiểm. Từ bệnh dịch hạch từ chuột, bệnh HIV/ AIDS từ tinh tinh trong quá khứ, đến hội chứng SARS, đại dịch cúm H1N1, H5N1, H7N9…

Ngay cả các biến thể dịch cúm lan truyền rộng ở Trung Quốc năm 2010 được cho là do sự lây nhiễm từ thói quen ăn thịt cầy hương.

Với việc vận chuyển lậu thịt chó xuyên suốt qua bốn nước Đông Dương gồm Thái Lan, Lào, Campuchia, Việt Nam rồi qua Trung Quốc không qua kiểm dịch trong môi trường nuôi nhốt chật cứng và bẩn thỉu bậc nhất như hiện nay là “môi trường nuôi cấy” hoàn hảo các virus có độc lực cao.

Với tình trạng này, bệnh dịch từ chó lây nhiễm qua người bùng nổ tại Việt Nam có thể không còn là viễn cảnh xa.

(Vnexpress)
 
Back
Top