TRỜI MỘT NGÀY

  • Thread starter motnua
  • Ngày gửi
M

motnua

Guest
Trời một ngày mưa nắng ở trên cao
Rồi rớt xuống trần gian sầu nhỏ lệ
Trời một ngày biết bao màu nhân thế
Nhân thế buồn khi trời đất tan hoang.

Ngày sinh ra nhân thế cõi vô thường
Của bốn mùa qua Xuân thu Đông Hạ
Sanh rồi tử, rồi tử sanh, sanh tử
Nghe não nùng cây lá gió xôn xao.

Đời phiêu bạt nợ áo cơm, sướng khổ...
Kiếp phong trần, tất bật bởi nắng mưa
Đời trăm năm còn chuyển hóa âm thừa
Ai biết được những gì chưa biết đến?

Thời gian ư đường trần ơi mỏi mệt
Tay chân rồi đành khép duỗi song thân
Trời đôi phương hai nửa cõi xa xăm
Rồi viên mãn khuất dần theo bóng đổ

Mùa xuân đời xin thôi đừng chạm trổ
Khắc vào bia, mộ đá khép tâm hồn
Cõi cô đơn chẳng víu bám bụi trần
Nghe rỉ rả quanh thân xương thịt nát.


- Thơ: Nguyễn Thủy
 


Nghe câu thơ sao mà chua chát
Nào là ngày thịt nát xương tan
Chắc người mang nỗi thống khổ miên mang
Khó giãi bày qua vài câu chữ

Nhưng yêu lắm cái cảm đời khó tả
Vì ta đã...từng qua những xúc cảm này
Cơn mưa chiều cũng làm rơi lệ
Giọt lệ chẳng sầu nhưng tiếng rất bi ai

Hãy giữ lấy nhưng đừng mang theo nó
Đẹp tâm hồn nhưng phá nát suy tư
Trời tối thật nhưng ngày mai sẽ sáng
Ánh nắng lên rồi nhưng sẽ tối mau thôi!
Tặng bạn motnua
Có phải bạn làm ko motnua
 
Bạn chọc quê mình à ? Tác giả là : nguyễn thủy chứ phải motnua đâu vì mình chỉ được 1/2 thôi nên làm sao văn chương hoàn hảo như thế :)
Có phải bạn làm ko motnua
 
Cảm ơn 1/2 nhé . Tác giả thì tôl quỵt vì tôl dấu nó tận đáy lòng
Bác @tranvanlocninhbinhphuoc: nếu tác giả Nguyễn Thủy ( Nguyễn Thị Nhung ) ở Quảng Trị thì con biết địa chỉ nhé.
Những con đường bất trắc,
Những con đường chênh vênh...
Nhưng còn đâu lối khác
Trong cõi đời mông mênh....

Nhưng sống thì phải tin
Vào những điều nhân hậu.
Cho thích hơn là xin,
Chào mào vui sáo sậu...

Những đột biến trần gian
Không làm ta bất hoặc.
Gió dữ cuốn tùng quân,
Rễ sâu thành đá tạc...

Chấp nhận như định mệnh
Không hoàn toàn do ta.
Nhưng hãy can đảm nhận
Phong ba từ kiếp xa...
 



Back
Top