Trại bò này lý tưởng quá, như trong mơ, hơn mấy trại bò
nửa mùa gần nhà tôi (ở Mỹ), chỉ thua trại bò sữa xịn thôi.
*
Tôi góp ý bạn có thể cắt ngắn cỏ (hay bẹ bắp gì đó) để bò
dễ nhai nuốt hơn.
*
Tôi có ác cảm với kỹ thuật để cứt trong chuồng. Mặc dù không
để móng bò ngập cứt đái, nhưng để nó dính cứt đái, cũng không
nên. Nó cũng có cảm giác sạch sẽ như ta vậy. Mấy trại gần nhà
tôi không phải chuyên nuôi bò, nhưng có vài chục con, thì cũng
thả rông, chân móng dẫm cứt, hay ỉa lên chân chẳng ai tắm rửa cả.
Tuy vậy, họ gom cứt vào một chỗ, ai đến mua, trả 30 dôla một
xe, áng chừng 2 mét khối, tự xúc lấy. Người tự xúc cho mình thì
xúc đầy, có thể tới 3 mét khối. Người xúc đem đi bán, thì xúc
vơi, cũng trả bằng ấy tiền. Chủ trại chẳng hề ngó xúc ra sao.
*
Lý thuyết cho bò ăn rơm cỏ ủ U rê cũng đã bàn rất kỹ trong
diễn đàn này, và kết luận của chuyên gia có bằng cấp là không
nên cho nhiều U rê, lợi không bù hại. Các tài liệu hướng dẫn
ủ U rê đều sai về lý luận và sai con số.
*
Tôi tình cờ được biết kỹ thuật nuôi bò ở Mỹ là không cho ăn
rơm nhiều hơn 25%, và họ còn nói, nên giữ mức 10% thôi vì khi
cho ăn rơm nhiều, thì phải bổ sung chất bột, vừa tốn kém, vừa
phiền hà.
*
Tuổi thơ tôi có chăn bò, nhưng tôi mơ ước được chăn bò của mình,
và mơ ước ấy chưa bao giờ được là sự thật. Ở Mỹ, muốn có bò của
mình, lưng quần phải giắt tiền đô la có 6 hay 7 con số trở lên.
Người Mỹ làm bác sỹ luật sư, lận lưng chỉ có 6 con số thôi. Ví
dụ nhà chừng 3-4 trăm nghìn đô, 2 xe xịn cộng 1 trăm nghìn, 1
tàu nhỏ đi chơi biển 1 trăm nghìn, cộng chưa tới triệu (6 số).
Nông dân nghèo: nhà và ruộng 7 trăm nghìn, 2 xe dỏm cộng 2 nghìn,
máy cày máy kéo máy chế biến 2 trăm nghìn, giống và phân 1 nghìn,
cộng gần triệu. Nếu chăn nuôi thì ruộng có thể ít, phải đi mua
cỏ, nhưng tiền giống lại nhiều hơn rất nhiều (cộng gần 7 số).
Nông dân giàu, trại lớn, thì vốn hàng triệu tỷ đô là thường.
Gia đình tôi, cộng tất cả nhà xe, và tiền trong ngân hàng, cũng
chưa tới 2 trăm nghìn đô.
*
Về chuyện bò uống, thì có loại máng làm bằng Sứ, rêu mọc xanh rì,
nhưng cọ rửa rất dễ, vì rêu không bám chắc được vào men sứ. Ngoài
ra, còn có loại uống nước tự động, nhưng tôi chỉ coi TV, thoáng
mấy giây thì hết, không coi được kỹ. Hình như là có vòi hay lỗ,
để ở dưới thấp sát mặt đất. Bò ngựa phải dúi mõm xuống uống.
Con này uống xong, đi ra, thì con khác mới uống được.