Bạn ngạc nhiên điều gì?
Nói thật, nếu đem quan điểm kinh doanh of bạn và of mình ra tranh cãi thì coi bộ ko cần thiết. Cách làm của 2 bên khác biệt nhau quá xa. Ko cùng quan điểm.
Kinh nghiệm trong ngành bán lẻ của mình khá ít ỏi, tuy nhiên mình cũng đang có dự định làm riêng vài thứ dựa vào tài lẻ of mình. Nó lại liên quan đến bán lẻ nên nếu được, có dịp mình sẽ thọ giáo bạn xem.
Chào bạn!
- Tôi cũng thật là rãnh hơi mà đính chính với bạn rằng: "Tôi không phải là người bán lẻ chuyên nghiệp, chẳng qua tôi làm thêm 1 công việc mà nó có thể giúp tôi tăng lợi nhuận, tất nhiên phải trong khả năng của tôi (rất tiếc là tôi bán lẻ nhưng ở mức độ có hóa đơn tài chính, chứng từ và kê khai thuế hàng tháng đầy đủ chứ không đến mức phải ra chợ ngồi hàng giờ bán từng 100gram măng tây cho khách hàng để có kinh nghiệm phong phú chia sẻ với bạn). Trong tất cả bài viết của mình,
Tôi chưa bao giờ đề cập quan điểm kinh doanh với bạn. Tôi cũng chưa từng khẳng định bạn là người buôn bán kém cỏi. Mong bạn hiểu cho.
-
Bạn nói: bạn là người buôn bán hàng công nghiệp (có nghĩa: chuyên môn của bạn là kinh doanh)
, số lượng sản phẩm mỗi lần bạn bán ra (xuất kho) có thể nói là nhiều và rất nhiều. Do đó, theo tôi, không phải bất cứ ai cũng có thể làm được công việc này. Nó đòi hỏi ít nhất phải có tư duy, khả năng nhận thức, sự hiểu biết, chưa kể phải là người có trình độ,...mới đáp ứng được công việc cộng thêm tôi đọc thấy cách hành văn của bạn chứng tỏ bạn không phải là người không có kiến thức . Nhưng tôi thấy bạn phân tích, nhìn nhận vấn đề có thể nói hơi mâu thuẩn, so sánh khập khiển,... lại khăn khăn bảo vệ ý kiến của mình vì vậy nên tôi mới thấy ngạc nhiên:
Tôi nhấn mạnh rằng: những gì tôi liệt kê dưới đây hoàn toàn mang tính chất chung của ngành kinh doanh chứ chưa đề cập những khía cạnh khác nhau của kinh doanh hàng công nghiệp và kinh doanh thực phẩm.
@asparagus:
Với cái lý do dinh dưỡng cao với tính dược đặc hiệu thì các bác nông dân nào đang trồng hay bán bí đỏ ráng nâng giá món này lên thêm vài giá nữa nha. Còn tỏi thì nên nâng lên vài chục lần nữa mới xứng tầm với cái giá trị của nó. Còn nhiều loại rau nữa, ai trồng thì ráng tìm hiểu giá trị dinh dưỡng với giá trị y học của nó để mà bán cho đúng giá đi. Bán chi bèo nhèo vậy?
1. Hình thức kinh doanh ở mỗi ngành nghề khác nhau nhưng điểm chung vẫn là bán sản phẩm ra thị trường. Bạn là dân kinh doanh, bạn có công nhận với tôi là: "Giá cả sản phẩm được cấu thành
do nhiều yếu tố nhưng cái chính là dựa vào chi phí đầu tư sản xuất cao hay thấp". Măng tây chi phí đầu tư trồng cao, công chăm sóc nhiều, năng xuất không ổn định, nhiều rủi ro, là cây trồng mới không có nhiều kinh nghiệm như những cây trồng khác,... ==> Giá măng tây cao hơn các loại khác là lẽ đương nhiên phải không? Đâu phải người bán muốn cho giá bao nhiêu thì cho phải không bạn?
Đúng, xét cho cùng thì măng tây cũng chỉ là 1 loại rau và hương vị thì gần giống như đậu cô ve. Theo đánh giá sơ bộ của mình: - Hương gần giống như đậu cô ve nhưng nếu bỏ qua ý nghĩ so sánh thì măng tây có 1 cái hương rất riêng. - Vị ngọt mát tự nhiên. Cho được 7/10 điểm.
Tuy nhiên bạn nói là người ta ăn măng tây chủ yếu vì dinh dưỡng và dược chất thì mình còn phải suy nghĩ nhiều. Như mình nè, mình tìm mua măng tây ăn thử hoàn toàn ko vì giá trị dinh dưỡng và tính dược gì cả. Chỉ đơn giản là thấy 1 loại mới, tìm mua ăn thử xem thế nào thôi.
Thời buổi này đâu có đói kém, thức ăn bán đầy đường cho nên theo mình thì chỉ có khùng mới đi tìm 1 loại thực phẩm đầy dinh dưỡng để nạp vô. Dư thừa dinh dưỡng cũng nguy hiểm ko thua gì thiếu dinh dưỡng (chẵng biết có bao nhiêu người biết điều này).
Tất cả các loại thực vật nói chung đều có tính dược. Nếu ăn uống chú trọng "chất xanh" 1 chút thì cơ thể tự nó có đủ dược liệu để có thể đối phó được với nhiều loại bệnh. (điều kiện cần và đủ gồm: chất xanh phải thực sự sạch, đa dạng). Nếu nói về dinh dưỡng cao và dược tính mạnh thì rau bán ở 1 cái chợ bình thường chẵng thiếu. Đơn giản vì đó chỉ là những thứ rau ta vẫn thấy bán đầy ra đó, vẫn ăn từ hồi não hồi nào mà ta nào có biết vì thấy nó sao quá đỗi tầm thường?!
Vì vậy, bỏ qua lý luận hàm lượng dinh dưỡng và dược tính thì măng tây cũng chỉ là 1 loại rau tầm thường thuần túy. Gắn thêm cho nó mấy cái mác to lớn để làm gì cho giá tăng cao? Để cho "thường dân" với ko tới (trong đó có mình)? Để cho sản lượng tiêu thụ thấp?
Tuy nhiên đó là suy nghĩ của riêng bản thân mình - 1 thằng con buôn - buôn bán công nghiệp.
Nếu nhìn nhận măng tây chỉ là 1 loại rau bình thường và bán với giá bình thường thì chắc bạn sẽ bắt bẻ mình là tại sao những loại rau bình thường khác lại bán được số lượng nhiều hơn sản phẩm của bạn. Xin thưa đó là vì thói quen và hiểu biết của đa phần những người nội trợ:
- Thói quen sợ thay đổi, sợ ko ngon. Thói quen đi chợ nhiều hơn đi siêu thị. Thói quen đòi nhìn tận mắt sờ tận tay chứ ko phải chỉ ngắm qua hình ảnh <= nhiều bà nội trợ mắc phải.
- Hiểu biết: Chẵng biết mua cái của nợ đó về rồi thì phải chế biến làm sao? Nấu được món gì? <= đâu có nhiều bà nội trợ biết lướt net để tìm công thức nấu ăn (mà các chị các bà có lướt net thì đa phần là tìm đọc mấy bài báo về diễn viên người mẫu hoặc quần quần áo áo là chính thì làm gì có thời gian tìm công thức nấu ăn?? <= nói xấu các chị các bà nhưng mà nói đúng mà phải ko nè? Hehe)
Nói dài quá, túm gọn lại theo suy nghĩ của riêng mình: Nếu giá măng tây ko quá cao, ko quá khó tìm mua ở chợ và phương thức chế biến được phổ biến rộng rãi thì sản lượng bán ra của măng tây chắc chắn sẽ ko nhỏ.
Chống chỉ định: các công thức nấu vui lòng đừng chọn công thức khó, giá cấu thành món ăn cao.
Một khi đã có chỗ đứng trong lòng người tiêu dùng thì giá có bán cao hơn lúc khởi điểm 1 chút hoặc 1 đống sẽ vẫn được chấp nhận.
Như nấm mối, giá lúc nào cũng cao ngất ngưởng mà chưa thấy ế bao giờ.
Vài lời tâm sự cùng các bạn.
Thân ái!
Tôi hiểu bạn muốn bảo vệ quan điểm của bạn về giá măng tây. Ngặc nỗi, trong cùng một comment phân tích, mặc dù ý kiến đưa ra rất hay, rất thiết thực, nhưng bạn có thấy quá nhiều mâu thuẩn giữa các ý kiến của bạn với nhau không?
- Rau, thịt, cá, thực phẩm nói chung thì hầu hết mọi người đều thay đổi khi chọn lựa và chế biến ít nhất là mỗi tuần hoặc mỗi tháng. Đâu ai nói là phải ăn thường xuyên 1 loại mỗi bữa, mỗi ngày kéo dài tháng này qua năm nọ mà sợ dư thừa dinh dưỡng?
- Bạn công nhận MT chỉ là rau , có hương rất riêng, rồi bạn khẳng định chắc nịch "chỉ có khùng mới đi tìm 1 loại thực phẩm đầy dinh dưỡng để nạp vô" , ăn rau mà cho là khùng mới ăn thì cả thế giới này chỉ có mình bạn là tỉnh táo thôi.
Vì vậy, bỏ qua lý luận hàm lượng dinh dưỡng và dược tính thì măng tây cũng chỉ là 1 loại rau tầm thường thuần túy. Gắn thêm cho nó mấy cái mác to lớn để làm gì cho giá tăng cao? Để cho "thường dân" với ko tới (trong đó có mình)? Để cho sản lượng tiêu thụ thấp?
Tuy nhiên đó là suy nghĩ của riêng bản thân mình - 1 thằng con buôn - buôn bán công nghiệp.
- Bạn nhận định măng tây là món rau mới, lạ, chưa được nhiều người biết đến do thói quen và sự hiểu biết của các bác nội trợ. Vậy để bán được, bắt buộc phải làm cho nhiều người biết đến nó, nghĩa là phải PR nó, mà muốn PR nó thì ít nhất là chỉ ra cho người ta thấy được điểm nổi bật của nó so với loại rau khác, tư vấn công thức nấu ăn (như bạn gợi ý),... và tất nhiên phải có chút kinh phí cho việc làm PR đó. Giá thành tăng lên chút nữa so với giá gốc thì có gì lạ?
Tôi nghĩ, một người kinh doanh sản phẩm công nghiệp như bạn sẽ hiểu rõ hơn bất cứ ai. Trừ khi bạn đang kinh doanh 1 sản phẩm độc quyền (chỉ có duy nhất một mình bạn bán) nhưng nó lại quá cần thiết mọi người phải tự biết mà tìm đến bạn thì lúc đó bạn mới không cần phải PR sản phẩm của mình.
- Nếu là bạn, bạn có bán sản phẩm của mình với giá rẽ trong thời gian dài (chưa biết chắc là bao lâu) cho đến khi nhiều người biết đến rồi bạn nâng giá lên cho đúng tầm của nó không? (ngoại trừ bạn là 1 đại gia lắm tiền nhiều của đang muốn làm từ thiện)
3.
Vấn đề đầu ra của cây măng tây chính là ở cái giá thành.
Mình rất thích ăn măng tây nhưng rất ít khi dám mua vì giá bán ở thị trường HCM quá cao. Rẻ nhất cũng 95.000đ/kg (loại 1) và loại 2, 3 cũng phải 50.000 - 60.000đ/kg. Trong Metro thì giá khủng hơn, 130.000đ/kg nhưng chưa được là loại 1. Nhưng mua 1kg về thì thường chỉ ăn được chừng 700gr là cùng vì phần già, có nhiều sơ khá nhiều (ai tiết kiệm thì cắt bỏ khoảng 100gr rồi phần già thì nhai nuốt nước).
Mình ko hiểu cách bảo quản măng tây có khó ko mà giá lại lên cao quá như vậy. Ko nói nông dân các bạn bán giá cao mà mình nói đến vấn đề người bán. Thu mua của các bạn với giá thấp nhưng ỷ lại việc đây là sản phẩm mới, đẩy giá lên quá cao.
Công nhận là sản phẩm mới thì phải có giá cao 1 chút nhưng giá hiện nay của măng tây ko phải cao 1 chút mà là cao ngất trời. Thành ra người muốn ăn cũng không dám ăn.
Thôi thì bây giờ chỉ có nước là bạn đem ra chợ đầu mối bán sĩ ở đó để người ta có thể ăn được với giá thành như rau bình thường.
Cho tôi hỏi bạn một câu nhé? Nhà bạn ở gần chợ đầu mối phải không? Và mỗi ngày bạn thức dậy lúc 1, 2 giờ sáng để mua rau? Bạn thật là 1 người biết chọn lựa nơi sinh sống tôi chúc mừng bạn, nhưng có được bao nhiêu người may mắn sống ở cạnh chợ đầu mối và có thể thức dậy lúc nửa đêm để mua được rau măng tây giá rẽ như bạn?
Đó là một vài điều trong comment bạn phân tích làm cho tôi thấy ngạc nhiên về một người đang làm lĩnh vực kinh doanh, có khả năng hiểu biết nhiều như bạn đó. Và tôi nghĩ không riêng gì 1 mình tôi thấy ngạc nhiên đâu.
4. Tóm lại, tôi chỉ chia sẽ chút kinh nghiệm của mình với những trăn trở của bạn
tieu-nhung trong topic nay ngoài ra,tôi không có ý gì khác nữa hết. Do bạn thắc mắc nên tôi dành thời gian viết thêm comment này cho bạn rõ (dù tôi biết nó rất vô duyên không ăn nhằm gì với chủ đề topic). Tôi rất xin lỗi và mong mọi người có đọc thì cũng không quá khó chịu.
Tôi không may mắn có thêm tài lẽ như bạn để có thể làm được nhiều việc khác. Chưa chắc tôi bán hàng giỏi hơn bạn, kiến thức của tôi cũng không sâu, rộng hơn bạn nhưng nếu bạn cần chia sẽ điều gì bạn cứ tự nhiên gửi email cho tôi, tôi sẽ sẳn sàng hồi âm cho bạn khi có thời gian.
Trân trọng!