Nên bỏ viên chức về làm nông không?

  • Thread starter dochannuoi
  • Ngày gửi
Xin chào các ACE trên diễn đàn. Hiện nay tôi đang là công viên chức nhà nước đã được 2 năm và được hưởng lương là 2,4 triệu/tháng, làm đủ zin 8h/ngày.(1050 x (2.1 + 0.5) -10% BH)-(100k tiền quỹ đi du lịch). Với đồng lương như vậy thì tôi không thể sống nổi khi làm cách nhà 100km. Tôi đã có tư tưởng chán nản và đã có những suy nghĩ tiêu cực trong công việc cùng với đó là luôn được nghe những lời mắng chửi chỉ trích của lãnh đạo. Vì tôi đã tốt nghiệp chuyên ngành nông nghiệp cụ thể là chăn nuôi thú y và chăn nuôi là sự đam mê và tôi từng mơ ước mở trang trại chăn nuôi tại Sơn La quê tôi. Nhưng vì thành kiến của gia đình, xã hội mà tôi đã bỏ mất cơ hội và bây giờ là sự hối hận khi được tiếng là làm cán bộ. Với hoàn cảnh của tôi bây giờ là chưa có gì ( Tiền bạc, vợ con, nhà cửa ) sống tự do. Thời gian gần đây tôi đã tính bỏ viên chức về làm nghề tự do ( Buôn bán, chăn nuôi, làm vườn...nói chung là liên quan đến nông nghiệp). Qua đây tôi muốn xin tham khảo ý kiến và lời khuyên chân thành từ các bác trong diễn đàn. Tôi xin chân thành cảm ơn !.
 


làm nông ngoài việc bỏ sức, bỏ vốn và còn phải "gặp thời" nữa. ko có gì là đễ dàng.........
 


Bạn dochannuoi thân !
Cái Bạn đang có là một thuận lợi lớn ( có chân trong bộ máy nhà nước ) , cái Bạn đang thiếu là những tư duy kiến thức về Nông Nghiệp mà hầu như các trường đào tạo ở ta chưa có đầy đủ để truyền đạt lại cho những sinh viên khi còn trên ghế nhà trường . Về lĩnh vực chăn nuôi , thú y thì mình không có kiến thức nhưng riêng về Lĩnh vực cây ăn trái đặc thù thì mình khá chắc chắn . Mình có thể giúp Bạn .
Mộc Châu là khu vực rất có tiềm năng phát triển về ngành sản xuất và canh tác Dâu tây . ( đã có mô hình Dâu tây khá nổi tiếng tại Mộc Châu ) . Về tài liệu Dâu tây trong nước hầu như rất thiếu , còn các tài liệu Âu Mỹ thì quá xa rời với thực tế hiện trạng nông nghiệp Việt Nam . Duy có cái Anh Trung Quốc là gần gủi nhất , và ngành canh tác sản xuất Dâu tây của Trung Quốc hiện đang đứng hàng thứ 2 trên thế giới về sản lượng và theo dự đoán của các chuyên gia hàng đầu , trong 5 năm tới họ sẽ bức phá dẫn đầu thế giới , mặc dù vẫn dựa trên nền tản sản xuất vừa và nhỏ . Qua gần 6 năm nghiên cứu mình đã nghiệm ra như vậy . Vừa kết hợp những công nghệ tiên tiến Âu Mỹ , với quy trình kỷ thuật canh tác của TQ chắc chắn thành công sẽ nằm trong tầm tay .
Mình thì không có được thuận lợi như Bạn ( không có học vị , bằng cấp , việc làm trong ngành Nông nghiệp ) nên không thể trình Đề tài KHCN phát triển ngành Dâu tây cho các Ban ngành Nông Nghiệp để xin tài trợ cho Dự án phát triển cộng đồng , Bạn thì hiện đang có thuận lợi ấy .
Hãy liên lạc với mình , mình sẽ chuyển tài liệu , hướng dẫn Bạn làm Đề tài Khoa học ( thật ra mình đã làm xong rồi chỉ cần chỉnh sửa địa danh , tên chủ Đề tài ) . Nếu có thể Bạn rủ thêm vài Anh chị em trong cơ quan cùng nghiên cứu những tài liệu mà mình truyền đạt sẽ có lợi hơn với yếu tố số đông , khi trình bày và thuyết trình trước hội đồng KH .
Chúc vui vẽ và lạc quan hơn .
Đt : 0919897448
Email : dunguyen1203@gmail.com
 
Last edited by a moderator:
Theo mình bạn cứ làm viên chức, và vừa làm công việc mà mình đam mê phù hợp với sức lực vừa phù hợp với quỹ thời gian của mình. VD như nuôi hay trồng thêm những giống cây trồng vật nuôi cần ít thời gian mà vẫn đảm bảo công việc của mình. Khi nào lấy được lòng tin của gia đình rùi tính tiếp.
 
Mình cũng mới ra trường, chưa trải qua môi trường nhà nước nên không giúp gì được bạn, nhưng mình nhắc bạn nên bỏ nơi làm việc trên profile đi. Vì bạn đang phạm vào lỗi nghiêm trọng là nói không tốt về cấp trên mà lại công khai trên mạng. Biết đâu xếp bạn hoặc một người làm cùng với bạn mà ganh ghét đọc đươc thì mình nghĩ không hay lắm. Thân!
 
...... E cũng khôg hjểu nổj cách q.ly of sếp nữa. E xjn ngỉ 1buổj thôj mà đã bị lập bjên bản và khjển trách trước toàn c.quan. Ý kiến thì đụng chạm. E thật sự quá nản rồj các bác ak. 3 ngày hôm nay họp liên tục em như sắp bị đjên mất rồj. Kết quả mjnh trjển khaj được thì khôg được bjểu dươg nhưg chỉ cần saj sót chút thôj là nój lặp laj trog

Mới ra trường chuyên môn chưa cao..nên chưa được trọng dụng

Cách sống của sinh viên bây giờ đa số sống theo tự do phóng khóang..nên không được 1 số người.. trọng thị ( mà thiên hạ đánh giá là …tất cả )

Ra trường đi làm là phải vào nề nếp…nội quy ngiêm ngặt
Cú sock vào đời và thực sự đến bất ngờ của bạn..cầu mong bạn vượt qua để vào nề nếp của guồng máy xã hội
Có quá nhiều trường hợp ra trường vài tháng đã bị ngỉ việc..về làm ngề tự do sau đó lâm vào trầm cảm…rồi phạm tội ác
Cầu mong cho bạn thật… tỉnh táo, để biết cách hội nhập với cuộc sống thật
 
Mình cũng mới ra trường, chưa trải qua môi trường nhà nước nên không giúp gì được bạn, nhưng mình nhắc bạn nên bỏ nơi làm việc trên profile đi. Vì bạn đang phạm vào lỗi nghiêm trọng là nói không tốt về cấp trên mà lại công khai trên mạng. Biết đâu xếp bạn hoặc một người làm cùng với bạn mà ganh ghét đọc đươc thì mình nghĩ không hay lắm. Thân!
Cảm ơn bạn. Mình không có chủ ý nói xấu sếp. Trước mặt sếp mình cũng nói vì mình muốn cho những người quản lý hiểu được những khó khăn của nhân viên mình. Bây giờ đi làm mà không có tiền đổ xăng xe thì liệu mình có triển khai được công việc không, có chú tâm vào chuyên môn không khi phải lo từng đồng nào là tiền ăn, tiền thuê phòng...Tiền lương là quy định chung của nhà nước nên mình cũng không yêu cầu về đồng lương nhưng những người quản lý phải tạo điều kiện cho nhân viên của mình. Mọi khi được quan tâm hỏi thăm chút thôi mình cũng sẽ thấy vui và cố gắng làm hoàn thành công việc được giao, trong quá trình triển khai mình sẽ không có cảm giác bị áp lực và không có tư tưởng chống chế.
 
Cảm ơn bạn. Mình không có chủ ý nói xấu sếp. Trước mặt sếp mình cũng nói vì mình muốn cho những người quản lý hiểu được những khó khăn của nhân viên mình. Bây giờ đi làm mà không có tiền đổ xăng xe thì liệu mình có triển khai được công việc không, có chú tâm vào chuyên môn không khi phải lo từng đồng nào là tiền ăn, tiền thuê phòng...Tiền lương là quy định chung của nhà nước nên mình cũng không yêu cầu về đồng lương nhưng những người quản lý phải tạo điều kiện cho nhân viên của mình. Mọi khi được quan tâm hỏi thăm chút thôi mình cũng sẽ thấy vui và cố gắng làm hoàn thành công việc được giao, trong quá trình triển khai mình sẽ không có cảm giác bị áp lực và không có tư tưởng chống chế.

Chung quy lại bây giờ là bạn đang chán nản trong cv,không tìm được tiếng nói chung với sếp và đồng nghiệp,và bạn đã nhìn thấy ''ngọn núi'khác tươi đẹp hơn?
Có gì đâu bạn những cái bạn đang trải qua bây giờ cũng chỉ là áp lực trong cv thôi,nhờ nó mà bạn mới tôi luyện được ý chí cho mình.
Tôi nghĩ xã hội không có ai mà trong cv họ không gặp một áp lực nào cả,dù là cv gì đi chăng nữa.Có điều mỗi người 1 kiểu,ta phải chấp nhận nó như là 1 lẽ sống vậy.
Có lẽ bạn sẽ hỏi tôi là:
Vậy ta cứ phải sống và làm việc trong 1 môi trường tồi tệ,không có sự công bằng,không có tính cạnh tranh''lành mạnh''trong cv,và ta cứ phải ngậm miệng lại,không được nói toạc ra nhưng điều bất bình đẳng?.Và nếu như vậy trên đời này đâu có những lá ''đơn xin thôi việc'' và nhiều,nhiều cái dưới góc độ suy nghĩ hơi bi quan của người trong cuộc nữa.
Bạn à,chỉ duy nhất bây giờ là bạn là người hiểu bạn,bạn nói vậy thì mọi người biết vậy,sự việc thật sự đã tồi tệ đến mức độ đó chưa?
Ông sếp của bạn trước khi được như ngày hôm nay, ít nhiều ông ta cũng nếm đủ mùi vị như trường hợp hiện tại của bạn.Tôi biết xã hội bây giờ nhiều cái bất công,mà người chịu sự bất công bao giờ cũng là tầng lớp dưới cả.Đôi khi ta phải sống chung với nó.
Còn về chuyện bạn muốn quay về với nông nghiệp thì tôi nghĩ thế này:
Đời người ta sinh ra ấm ức nhất là mình không thể thực hiện được giấc mơ của mình(ấp ủ ước mơ vì nhiều lí do)
Nếu thực hiện được những giấc mơ đó,thì dù có thất bại ta cũng không thẹn với lòng(như người lính cầm súng ra chiến trường,dù biết sẽ hi sinh nhưng nhiệt huyết dành cho Tổ quốc là không đổi)
Vậy kết luận lại là:
Bạn đang đứng ở ''ngã ba đường'',bạn phải chọn con đường mà mình muốn đi,nhưng bạn nên nhớ là con đường nào cũng có trông gai cả.
Cha mẹ đã cho ta hình hài,thầy cô,trường lớp đã cho ta ''bệ phóng'' vậy cớ gì ta không là quả pháo để bay tới những chân trời mới?
Kiến thức ta có thì áp dụng lĩnh vực nào cũng được cả!
 

Last edited by a moderator:
Mình ủng hộ bạn, mình cũng đã tốt nghiệp ĐH, cũng có 1 công việc, thu nhập nói chung chỉ đủ nuôi thân vợ con vào là hết, cv không có chút hứng thú nào cả! Mình muốn về quê khởi nghiệp giống bạn, nhưng cũng ngại gia đình, này nọ...biết khởi nghiệp từ làm nông là khó nhưng ko có nghĩa là ko làm dc...mà nếu thành công chắc chắn hay hơn 1 ngày 9 tiếng ngồi cặm cụi, căng thẳng....hichic
 
Chào bạn,
Mỗi khi tôi thấy ai muốn bỏ công việc hiện tại để làm nông dân, tôi lại thấy hình ảnh của tôi trong ấy. Thật thú vị! Thì ra cũng có kha khá người như tôi.
Tôi thấy vấn đề chung khi ng ta muốn là nông dân, khi gặp 2 tình huống:
- Vấn đề thu nhập
- Áp lực công việc, hoàn cảnh sống tù túng.​

1* "Có thực thì mới vực được đạo"
Việc làm trc hết là để ý đến thu nhập. 2,4tr/tháng, sống xa nhà 100km; Bạn thấy ko đủ sống, không tiền đổ xăng, đêm nằm gác tay sau này chuyện gia đình vợ con... thì dĩ nhiên bạn thiết lập chiều hướng thay đổi công việc rồi.
2* Ngoài vđ kinh tế, công việc cần có niềm vui.
Xem ra, bạn không hài lòng với cv của mình, bạn đang thấy mình bị đì, bạn đang bất mãn với sếp. Với tinh thần bị bức bối như vậy thì chắc bạn sẽ ko làm tốt nhất với khả năng của mình. Dĩ nhiên, bạn phải thay đổi công việc của mình.

Tóm lại:
I. Bạn cảm thấy làm viên chức, thêm 3-4 năm nữa có gì tươi sáng hơn, oách hơn thì gắng gượng chịu đựng. Học cách giao tế thân thiện với sếp. Đấy cũng là 1 dạng đầu tư.
II. Bạn thấy tương lai nó tối hù; bạn không đủ khả năng đầu tư (I), cái 1* và 2* nó bí bách bạn quá! Thì kiếm việc khác mà sinh sống chứ! Chẳng lẽ thiếu ăn thiếu mặc để rồi chờ thời!

Vì tôi đã tốt nghiệp chuyên ngành nông nghiệp cụ thể là chăn nuôi thú y và chăn nuôi là sự đam mê và tôi từng mơ ước mở trang trại chăn nuôi tại Sơn La quê tôi. Nhưng vì thành kiến của gia đình, xã hội mà tôi đã bỏ mất cơ hội và bây giờ là sự hối hận khi được tiếng là làm cán bộ.
Uhm... Thành kiến gì vậy?
Có lẽ bạn làm cán bộ Thú Y địa phương? Nếu như vậy thì cũng hông gì là quá tệ, bạn cũng làm đúng ngành của mình học mà. Chẳng qua, bước đường đi của bạn chưa đc xuôi chèo mát mái thôi. Thư giãn 1 chút đi!

Về việc khởi nghiệp làm nông, bạn xem thêm 1 số chủ đề tiêu biểu, biết đâu sẽ giúp ích cho bạn khá nhiều.
http://agriviet.com/home/threads/92002-Minh-co-nen-ve-que-chan-nuoi-khong-cac-bac-
http://agriviet.com/home/threads/96811-Noi-BuonTuoi-Tre-9tr-nen-thu-chan-nuoi-khong
Một số mô hình giả định, đọc thử coi mình làm nông thế nào...
http://agriviet.com/home/threads/52981-The-thu-hai-Dat-5000m2-cua-Tap_Tanh_Chan_Nuoi
http://agriviet.com/home/threads/73133-Dien-tich-khoang-2-hecta-dat-doi-nen-nuoi-trong-gi-ba-con-oi-
http://agriviet.com/home/threads/63464-Bai-toan-voi-dien-tich-hon-12000m-vuong-dat
 
Chào bạn,
Mỗi khi tôi thấy ai muốn bỏ công việc hiện tại để làm nông dân, tôi lại thấy hình ảnh của tôi trong ấy. Thật thú vị! Thì ra cũng có kha khá người như tôi.
Tôi thấy vấn đề chung khi ng ta muốn là nông dân, khi gặp 2 tình huống:
- Vấn đề thu nhập
- Áp lực công việc, hoàn cảnh sống tù túng.​

1* "Có thực thì mới vực được đạo"
Việc làm trc hết là để ý đến thu nhập. 2,4tr/tháng, sống xa nhà 100km; Bạn thấy ko đủ sống, không tiền đổ xăng, đêm nằm gác tay sau này chuyện gia đình vợ con... thì dĩ nhiên bạn thiết lập chiều hướng thay đổi công việc rồi.
2* Ngoài vđ kinh tế, công việc cần có niềm vui.
Xem ra, bạn không hài lòng với cv của mình, bạn đang thấy mình bị đì, bạn đang bất mãn với sếp. Với tinh thần bị bức bối như vậy thì chắc bạn sẽ ko làm tốt nhất với khả năng của mình. Dĩ nhiên, bạn phải thay đổi công việc của mình.

Tóm lại:
I. Bạn cảm thấy làm viên chức, thêm 3-4 năm nữa có gì tươi sáng hơn, oách hơn thì gắng gượng chịu đựng. Học cách giao tế thân thiện với sếp. Đấy cũng là 1 dạng đầu tư.
II. Bạn thấy tương lai nó tối hù; bạn không đủ khả năng đầu tư (I), cái 1* và 2* nó bí bách bạn quá! Thì kiếm việc khác mà sinh sống chứ! Chẳng lẽ thiếu ăn thiếu mặc để rồi chờ thời!


Uhm... Thành kiến gì vậy?
Có lẽ bạn làm cán bộ Thú Y địa phương? Nếu như vậy thì cũng hông gì là quá tệ, bạn cũng làm đúng ngành của mình học mà. Chẳng qua, bước đường đi của bạn chưa đc xuôi chèo mát mái thôi. Thư giãn 1 chút đi!

Về việc khởi nghiệp làm nông, bạn xem thêm 1 số chủ đề tiêu biểu, biết đâu sẽ giúp ích cho bạn khá nhiều.
http://agriviet.com/home/threads/92002-Minh-co-nen-ve-que-chan-nuoi-khong-cac-bac-
http://agriviet.com/home/threads/96811-Noi-BuonTuoi-Tre-9tr-nen-thu-chan-nuoi-khong
Một số mô hình giả định, đọc thử coi mình làm nông thế nào...
http://agriviet.com/home/threads/52981-The-thu-hai-Dat-5000m2-cua-Tap_Tanh_Chan_Nuoi
http://agriviet.com/home/threads/73133-Dien-tich-khoang-2-hecta-dat-doi-nen-nuoi-trong-gi-ba-con-oi-
http://agriviet.com/home/threads/63464-Bai-toan-voi-dien-tich-hon-12000m-vuong-dat

Em không làm bên kỹ thuật mà bên quản lý chất lượng sản phẩm nông lâm thuỷ sản ( VSATTP bên sản phẩm nông lâm thuỷ sản). có lẽ em không phù hợp với công việc đang làm, em cảm thấy bản thân phù hợp làm kỹ thuật hơn.
 
bạn hãy suy nghĩ kỷ bạn ạ, hiện tại có công việc là tốt lắm rồi. Nếu thấy ko hợp thì hãy đi thực hiện ước mơ của mình và con đường đó chong gai cũng nhiều lắm đó bạn.
 
Xin gửi lời cảm ơn tới các bác trên diễn đàn đã ghé thăm toppic và có những lời khuyên chân thành!
Nhờ những lời góp ý của các B em thấy cs có lạc quan hơn. Bây giờ em đã có những suy nghĩ, những hướng đi cho mình. còn kết quả nhu thế nào sẽ thông báo voi các bác sau.hehe.
 
Tôi nói thật lòng thế này, với mức lương như thế bạn không và sẽ không bao giờ có khả năng đảm bảo cuộc sống cho vợ con được. Bạn cứ nghĩ mà xem, tiền ăn hàng tháng, tiền xăng xe điện thoại, nếu phải thuê nhà mà ở nữa thì khốn nạn hơn .....mỗi tháng bạn hết bao nhiêu? rồi thì là hôm nay đẹp ngày rủ mấy anh em ra quán làm vài chén...........ôi chết đấy ! có khi còn nợ nần hoặc xin trợ cấp từ gia đình ấy.
Vậy nên cách tốt nhất bạn nên xin điều chuyển công tác gần nhà để giảm thiểu chi phí sinh hoạt, tích lũy tiền mà lấy vợ ,sinh con. không là chết đói đấy. Còn điều chuyển không đc thì nghỉ việc nhanh còn kịp, Sơn La đất rộng lắm, hình như diện tích đang đứng thứ 5 cả nước đấy, tôi nghĩ sẽ có chỗ cho bạn đầu tư cho ngành nông nghiệp, vì đó là thế mạnh của bạn. Làm nông nghiệp kết hợp kinh doanh buôn bán cũng ok. chúc bạn có đc quyết định sáng suốt
 
tìm việc bàn tay trái

Xin chào các ACE trên diễn đàn. Hiện nay tôi đang là công viên chức nhà nước đã được 2 năm và được hưởng lương là 2,4 triệu/tháng, làm đủ zin 8h/ngày.(1050 x (2.1 + 0.5) -10% BH)-(100k tiền quỹ đi du lịch). Với đồng lương như vậy thì tôi không thể sống nổi khi làm cách nhà 100km. Tôi đã có tư tưởng chán nản và đã có những suy nghĩ tiêu cực trong công việc cùng với đó là luôn được nghe những lời mắng chửi chỉ trích của lãnh đạo. Vì tôi đã tốt nghiệp chuyên ngành nông nghiệp cụ thể là chăn nuôi thú y và chăn nuôi là sự đam mê và tôi từng mơ ước mở trang trại chăn nuôi tại Sơn La quê tôi. Nhưng vì thành kiến của gia đình, xã hội mà tôi đã bỏ mất cơ hội và bây giờ là sự hối hận khi được tiếng là làm cán bộ. Với hoàn cảnh của tôi bây giờ là chưa có gì ( Tiền bạc, vợ con, nhà cửa ) sống tự do. Thời gian gần đây tôi đã tính bỏ viên chức về làm nghề tự do ( Buôn bán, chăn nuôi, làm vườn...nói chung là liên quan đến nông nghiệp). Qua đây tôi muốn xin tham khảo ý kiến và lời khuyên chân thành từ các bác trong diễn đàn. Tôi xin chân thành cảm ơn !.[/QUOTE

Bác nên kết hợp giưa công việc chính và một việc gì bàn tay trái thì hợp lý hơn, ví dụ: kinh doanh về lĩnh vực nông nghiệp như: giống vật nuôi, phân bón,..
Khi mà việc kinh doanh vào quỹ đạo thì công việc chính vẫn làm ok. Lúc đó lại có tiếng là cán bộ, lại có kinh tế. Mốt thời thượng về công việc. :2cat:
 
Xin chào các ACE trên diễn đàn. Hiện nay tôi đang là công viên chức nhà nước đã được 2 năm và được hưởng lương là 2,4 triệu/tháng, làm đủ zin 8h/ngày.(1050 x (2.1 + 0.5) -10% BH)-(100k tiền quỹ đi du lịch). Với đồng lương như vậy thì tôi không thể sống nổi khi làm cách nhà 100km. Tôi đã có tư tưởng chán nản và đã có những suy nghĩ tiêu cực trong công việc cùng với đó là luôn được nghe những lời mắng chửi chỉ trích của lãnh đạo. Vì tôi đã tốt nghiệp chuyên ngành nông nghiệp cụ thể là chăn nuôi thú y và chăn nuôi là sự đam mê và tôi từng mơ ước mở trang trại chăn nuôi tại Sơn La quê tôi. Nhưng vì thành kiến của gia đình, xã hội mà tôi đã bỏ mất cơ hội và bây giờ là sự hối hận khi được tiếng là làm cán bộ. Với hoàn cảnh của tôi bây giờ là chưa có gì ( Tiền bạc, vợ con, nhà cửa ) sống tự do. Thời gian gần đây tôi đã tính bỏ viên chức về làm nghề tự do ( Buôn bán, chăn nuôi, làm vườn...nói chung là liên quan đến nông nghiệp). Qua đây tôi muốn xin tham khảo ý kiến và lời khuyên chân thành từ các bác trong diễn đàn. Tôi xin chân thành cảm ơn !.

Chào bạn! Hiện bạn đang ở Sơn La và cụ thể là "Trạm QLCL nông lâm" phải ko? Vấn đề của bạn đang là xu hướng hiện nay. Thị trường Việt Nam đang chảy máu chất sám là đây. Để hiểu thông tin thị trường việc làm quá khó để nói cho tương lai của bạn. Bạn đã nghiên cứu kỹ việc bỏ công chức để đến với phương trời mới - kinh doanh trong chăn nuôi? Thật vậy có quá nhiều điều đáng bàn mà ở đây bạn đã giải trình lý do - mức sống khó khăn. Có vài điều mình chia sẻ cho bạn như sau:
1_ Bạn nghiên cứu và cân nhắc kỹ việc lựa chọn bỏ công chức về vấn đề tiên lương (Mức độ đóng góp và hệ lụy công việc)
2_ Ngay từ bây giờ học niềm đam mê "sau công chức"
3_ Vốn đầu tư và nghị lực
4_ Bắt tay vào việc làm nào trước
5_ Tuổi làm ăn
Mình giải thích thêm ý *5 nghĩa là bạn phải xem tuổi. Thông thường thị yếu xu hướng thì đây là sự mê tín nhất định nhưng biết đâu lại là một ý hay cho niềm tin trong thành công công việc. Có câu chuyện sau đây mình muốn kể cho bạn tham khảo về vấn đề "Bỏ đại học lập nghiệp từ ếch". Chúc bạn thành công!

Tốt nghiệp phổ thông trung học và đủ điểm vào học ngành xã hội học của Đại học Quốc gia Singapore cách đây 6 năm nhưng cô thiếu nữ xinh đẹp Chelsea Wan lại ở nhà giúp gia đình nuôi ếch.

bo-dai-hoc-lap-nghiep-tu-ech.jpg

"Công chúa" Chelsea Wan đang nâng niu một chàng "hoàng tử" ếch.

Trại ếch Jurong rộng 1,2ha do cha cô, một cựu kỹ sư giàn khoan dầu khí, gây dựng từ những năm 1970 khi chính phủ bắt đầu chính sách xóa bỏ trại nuôi heo và khuyến khích thú nuôi khác phù hợp với điều kiện vệ sinh môi trường và thổ nhưỡng của Singapore.

Trả lời phỏng vấn báo The Sunday Times, cô Wan cho biết thời gian đầu khởi nghiệp thu nhập của cha cô không đủ để gia đình sống thoải mái vì thịt ếch không phải là mặt hàng chính của thị trường thực phẩm. Năm 1999, gia đình cô bắt đầu bán ống dẫn trứng ếch, được gọi là Hashima, một món ăn bổ dưỡng tráng miệng được nhiều người dân châu Á ưa chuộng mà Singapore vẫn thường nhập từ Trung Quốc.

Khi đó, cô Wan tranh thủ thời gian sau giờ học đi giới thiệu và thuyết phục các tiệm thuốc Bắc nhận bán sản phẩm Hashima khô đóng gói. Sự từ chối hay nghi ngại của các tiệm thuốc Bắc vẫn không làm cô nản lòng và đến vòng tiếp thị thứ ba, 15 tiệm đã chấp nhận mỗi tiệm bán 10 gói dưới hình thức ký gửi. Tuy nhiên, phải đợi đến năm 2011 sau nhiều vòng thuyết phục, cô mới bắt đầu có đơn đặt hàng, đầu tiên là các tiệm thuốc Bắc, sau đó là các nhà hàng nơi thực khách đã dùng thử.

Theo báo The Sunday Times, nếu như trước đây các tiệm thuốc Bắc hay nhà hàng trên đảo Sư tử hay nhập Hashima từ Trung Quốc, nay bắt đầu chuyển sang đặt mua hàng sản xuất tại Singapore vì các nhà cung cấp Trung Quốc tăng giá và có khi chất lượng sản phẩm không đều.

Ông Amos Pech, chủ tiệm thuốc Bắc Nam Huat Lee ở vùng Choa Chu Kang phía Tây Bắc Singapore, cho biết 80% nguồn hàng Hashima hiện nay của ông là “made in Singapore”. Năm ngoái, giá một lạng (37,5g) Hashima từ Trung Quốc đã tăng từ 70 đô la Singapore (SGD) lên 100SGD, trong khi giá sản phẩm cùng loại của trại nuôi ếch Jurong chỉ khoảng 40-60SGD/lạng. Các nhà cung cấp Trung Quốc nói với ông Peck giá tăng vì nhu cầu tiêu thụ Hashima ngày càng tăng. Ông cho rằng nếu mua ở Singapore sẽ rẻ hơn, chất lượng đảm bảo và dễ điều chỉnh khi cần.

Theo nhiều chủ tiệm thuốc Bắc, người Singapore nay đã hiểu hơn về công dụng của thức ăn bổ dưỡng Hashima và có người gọi đây là nước yến ngân nhĩ rẻ tiền, điều này có ý nghĩa quan trọng cho DN nuôi ếch của cô Wan. Doanh số bán hàng của trại nuôi ếch Jurong đã tăng mạnh trong năm ngoái với 2.000 gói Hashima khô và 3.000 hộp ăn liền. Theo dự kiến, Hashima đóng hộp ăn liền sẽ có mặt ở hệ thống siêu thị Fairprice vào cuối năm nay.

Cô Wan cho biết đang triển khai sản xuất Hashima có hàm lượng đường thấp, đồng thời tăng sản lượng ếch nuôi và mở rộng diện tích trại ếch. Mỗi ngày cô Wan dành thời gian trông coi trại, nhận đơn mua hàng và thỉnh thoảng phải tham gia việc lột da và móc ruột ếch. Cô tiết lộ rằng lương hàng tháng của cô khoảng 3.000SGD, thấp hơn một ít so với lương kỹ sư mới ra trường. Mọi so sánh thật ra chỉ là khập khiễng, nhưng cô Wan cho biết cô làm công việc này với niềm say mê và điều thích thú là cô có thời gian thảnh thơi để trồng khoai lang hay nuôi cá tilapia.
 
Cảm ơn các bác đã cho em lời khuyên chân thành. Thực sự em bây gjờ rất hoang mang, như là đã mất phương hứơng,đánh mất chính mình. Hôn nay lạj có 1 anh bên cơ quan khác đã chính thức xjn ngỉ trong khj anh ấy đã được hưởng lương bậc 3 và mấy tháng nữa là được bổ nhjệm làm trạm trưởng. Thật ra e cũng làm thêm nghề trồng nấm nhưng em phảj tranh thủ làm đêm có lúc faj làm đến 4g sáng. Còn côg vc cơ quan thj em faj đến đúng 7g và 17g zjn mớj được nghỉ. E cũng khôg hjểu nổj cách q.ly of sếp nữa. E xjn ngỉ 1buổj thôj mà đã bị lập bjên bản và khjển trách trước toàn c.quan. Ý kiến thì đụng chạm. E thật sự quá nản rồj các bác ak. 3 ngày hôm nay họp liên tục em như sắp bị đjên mất rồj. Kết quả mjnh trjển khaj được thì khôg được bjểu dươg nhưg chỉ cần saj sót chút thôj là nój lặp laj trog

Hoàn cảnh của em cũng rất giống anh đấy, em cũng làm trong nhà nước, cụ thể là gì thì xin phép cho em không nói ạ. Cũng đang lâm vào tình trạng khá giống anh, cùng một công việc, chức trách, sếp nhắc nhở chung mà ra cuối tháng thì mình em bị trừ điểm. Mà nó trừ điểm kiểu này mới là khốn nạn đây cả nhà ạ, lúc thống nhất điểm trong tổ thì nó không có nói em bị trừ điểm, mọi người đều thống nhất. Lúc đánh biên bản họp tổ thì thằng tổ trưởng mới nói thư ký sửa lại trừ điểm em. Mọi người thấy có khốn nạn không? còn gì là dân chủ nữa chứ, sao trong cuộc họp không nói rõ trừ điểm em đi, mà lại làm việc tiểu nhân thế? Còn xin nghỉ phép thì mặt nặng mày nhẹ, hỏi "sao nghỉ lắm thế?", mình nghỉ phép của mình chứ có động đến ngày phép của nó đâu mà nó cũng khó dễ nữa chứ.

Về vấn đề xin đổi làm ở một chỗ khác thì em cũng như gia đình cũng có suy nghĩ tới. Nói dễ hiểu thì chỗ em đang làm là cấp sở, giờ xin xuống cấp thấp hơn như phòng hoặc đơn vị trực tiếp chiến đấu. Nhưng thật sự phải chi rất nhiều (vài chục triệu) và em thấy không đáng cho một công làm bàn giấy như thế này (vì chạy ra khỏi chỗ đó thì em vẫn phải làm việc như thế làm làm bàn giấy thôi, chỉ có là khác nơi công tác) và với mức lương đó thì thật sự em chỉ vừa đủ sống thôi, không có dư. Nhiều khi tiệc tùng, nhậu nhẹt là còn phải về mượn nhà. Gần đây em cũng cố gắng tiết kiệm tiền, không xài lãng phí, nhậu nhẹt nữa (có thể đó cũng là một nguyên nhân bọn nó ghét em vì nghĩ em không hòa đồng chăng?)

Chia sẻ thêm vì sao em lại muốn đi theo hướng trồng trọt, chăn nuôi. Nói thật là lúc đầu em cũng chả yêu thích gì nghề nông đâu, chẳng qua là do chán công việc hiện tại, làm chung nhưng mà sao khó hòa hợp được với những con người ở đấy lắm, dạng bằng mặt không bằng lòng. Sẵn nhà có đất ở dưới quê nên muốn về trồng trọt hay chăn nuôi gì đó cho qua ngày thôi. Nhưng càng tìm hiểu về chăn nuôi thì càng phát hiện ra em thật sự THÍCH mọi người ạ, thích cái cảm giác ta bỏ công sức ra chăm nuôi, mặc dù biết rằng sẽ không dễ dàng như ta nghĩ lúc đầu, cũng như đọc trên báo chí, nhất là tay ngang như em nhất là hiện giờ em cũng đang tìm hiểu xem nuôi con gì, trồng cây gì, kỹ thuật thế nào nhưng em tin rằng nếu có quyết tâm mình sẽ làm được.


Xin gửi lời cảm ơn tới các bác trên diễn đàn đã ghé thăm toppic và có những lời khuyên chân thành!
Nhờ những lời góp ý của các B em thấy cs có lạc quan hơn. Bây giờ em đã có những suy nghĩ, những hướng đi cho mình. còn kết quả nhu thế nào sẽ thông báo voi các bác sau.hehe.

em cũng phải cám ơn anh đã tạo topic này để em có chỗ mà trải lòng mình với những người cùng chí hướng, cũng như các anh khác - những người đi trước đã đưa ra nhiều lời khuyên bổ ích. Em thấy có khá nhiều anh em ủng hộ anh chủ topic đấy. Có tình hình gì mới anh nhớ thông báo nhé! Chúc anh sẽ sớm tìm được con đường đúng với đam mê và nguyện vọng của mình "Phải đâu may nhờ, rủi chịu, phải đâu trong đục cũng đành. Phải không em ? Phải không anh? - Một Đời Người Một Rừng Cây"
 
Last edited by a moderator:
Hoàn cảnh của em cũng rất giống anh đấy, em cũng làm trong nhà nước, cụ thể là gì thì xin phép cho em không nói ạ. Cũng đang lâm vào tình trạng khá giống anh, cùng một công việc, chức trách, sếp nhắc nhở chung mà ra cuối tháng thì mình em bị trừ điểm. Mà nó trừ điểm kiểu này mới là khốn nạn đây cả nhà ạ, lúc thống nhất điểm trong tổ thì nó không có nói em bị trừ điểm, mọi người đều thống nhất. Lúc đánh biên bản họp tổ thì thằng tổ trưởng mới nói thư ký sửa lại trừ điểm em. Mọi người thấy có khốn nạn không? còn gì là dân chủ nữa chứ, sao trong cuộc họp không nói rõ trừ điểm em đi, mà lại làm việc tiểu nhân thế? Còn xin nghỉ phép thì mặt nặng mày nhẹ, hỏi "sao nghỉ lắm thế?", mình nghỉ phép của mình chứ có động đến ngày phép của nó đâu mà nó cũng khó dễ nữa chứ.

Về vấn đề xin đổi làm ở một chỗ khác thì em cũng như gia đình cũng có suy nghĩ tới. Nói dễ hiểu thì chỗ em đang làm là cấp sở, giờ xin xuống cấp thấp hơn như phòng hoặc đơn vị trực tiếp chiến đấu. Nhưng thật sự phải chi rất nhiều (vài chục triệu) và em thấy không đáng cho một công làm bàn giấy như thế này (vì chạy ra khỏi chỗ đó thì em vẫn phải làm việc như thế làm làm bàn giấy thôi, chỉ có là khác nơi công tác) và với mức lương đó thì thật sự em chỉ vừa đủ sống thôi, không có dư. Nhiều khi tiệc tùng, nhậu nhẹt là còn phải về mượn nhà. Gần đây em cũng cố gắng tiết kiệm tiền, không xài lãng phí, nhậu nhẹt nữa (có thể đó cũng là một nguyên nhân bọn nó ghét em vì nghĩ em không hòa đồng chăng?)

Chia sẻ thêm vì sao em lại muốn đi theo hướng trồng trọt, chăn nuôi. Nói thật là lúc đầu em cũng chả yêu thích gì nghề nông đâu, chẳng qua là do chán công việc hiện tại, làm chung nhưng mà sao khó hòa hợp được với những con người ở đấy lắm, dạng bằng mặt không bằng lòng. Sẵn nhà có đất ở dưới quê nên muốn về trồng trọt hay chăn nuôi gì đó cho qua ngày thôi. Nhưng càng tìm hiểu về chăn nuôi thì càng phát hiện ra em thật sự THÍCH mọi người ạ, thích cái cảm giác ta bỏ công sức ra chăm nuôi, mặc dù biết rằng sẽ không dễ dàng như ta nghĩ lúc đầu, cũng như đọc trên báo chí, nhất là tay ngang như em nhất là hiện giờ em cũng đang tìm hiểu xem nuôi con gì, trồng cây gì, kỹ thuật thế nào nhưng em tin rằng nếu có quyết tâm mình sẽ làm được.




em cũng phải cám ơn anh đã tạo topic này để em có chỗ mà trải lòng mình với những người cùng chí hướng, cũng như các anh khác - những người đi trước đã đưa ra nhiều lời khuyên bổ ích. Em thấy có khá nhiều anh em ủng hộ anh chủ topic đấy. Có tình hình gì mới anh nhớ thông báo nhé! Chúc anh sẽ sớm tìm được con đường đúng với đam mê và nguyện vọng của mình "Phải đâu may nhờ, rủi chịu, phải đâu trong đục cũng đành. Phải không em ? Phải không anh? - Một Đời Người Một Rừng Cây"

Cùng chí hướng. Buồn lắm bạn ak. Mà bạn quê ở đâu vậy?Bây giờ mình cũng có mấy cái đề án viết theo chiều hướng đam mê: 1 chăn nuôi lợn; 1 chăn nuôi dê; 1 chăn nuôi thỏ; 1 trồng nấm rơm và 1 trồng nấm sò. nhưng trừ đi tính lại vẫn không đủ khả năng. Mà bạn đã được xem bộ phim Việt Nam "Thế mới là cuộc đời" chưa?Giống hoàn cảnh của mình quá chỉ khác mình chưa có vợ con và chưa đến nỗi đi nghiên cứu lô đề và cũng chưa trúng xổ số như nhân vật anh Diễn.hehe.
 
em ở bình chánh - tphcm anh ạ, cách anh vài trăm cây chứ ko ít đâu :) Anh cũng hơn em ở chỗ anh lớn tuổi đã từng trải, với lại cũng có kinh nghiệm về nuôi trồng nên cũng đỡ hơn dân tay ngang như em tìm hiểu từ đầu. Về vấn đề không đủ khả năng sao anh không nghiên cứu thử vay vốn ngân hàng agribank đi, vay ưu đãi cho nông nghiệp
 


Back
Top