"Nếu biết tìm đầu ra tốt thì có thể giá bán của bạn sẽ tốt hơn cả sự mong đợi".
Hơi khó vì nông dân VN đang bị quá lệ thuộc vào tiểu thương.
Mớ rau, con cá nông dân bán giá 1 đ. Tiểu thương bán đến người tiêu dùng 2 đ.
Quá bất công, nhiều nông sản nông dân bỏ giống, vốn, kỹ thuật, công để sản xuất, chông trờ mấy tháng, thâm chí cả năm với nghiều nguy cơ. Đến khi thành hàng hóa thì tiểu thương ngồi không, bỏ ra ít vốn, thu lời bằng cả (công sức, vốn, thời gian, kỹ thuật) của nông dân. Vậy khúc mắc là ở đâu?
1. Do thói quen tiêu dùng của người việt chưa ủng hộ nông sản của Việt Nam. Có người thì sính hàng ngoại (gạo thái lan, dưa mỹ, nho mỹ ...); có người thì chỉ cần mua rẻ, ko cần biết giá trị thực của nông sản sạch nên toàn sử dụng nông sản của lão Tập Cận Bình, dù thuốc sâu, hóa chất, ôi thiu cũng sài tuốt, ung thư, mỡ máu, tiểu đường cũng mặc kệ vì nó ko chất ngay.
2. Nông dân chưa liên kết với nhau để tìm và duy trì thị trường.
2. Nhà nước chưa quan tâm đầu tư cho nông dân. "Nhiều chính sách nói là hỗ trợ nông dân, nhưng đều qua tiểu các thương nhân nên hầu như chỉ hỗ trợ làm giàu cho thương nhân".
E thấy nếu phân tích đầy đủ những thuận lợi, khó khăn, nguy cơ, thời cơ thì ko ai dám làm nông dân. Mong các bác diễn đàn có cách gì để giúp nông dân ko?