Nụ hôn Bê-đê

Biết ngay là Bác Thủy Canh giả nai mà hi hi . Chẳng phải đây chính là câu trả lời của câu hỏi mà bữa trước Bác nêu hay sao .
----------
Trích dẫn

" Tôi mong một ngày ...................... học ăn học nói học gói học mở "

Thật đáng thương cho tác giả bài viết . Nếu cứ nhìn bằng ánh mắt như vậy ... mãi mãi sẽ chẳng thể nào bước chân vào thềm Đạo .

Phật - Pháp - Tăng là không thể thiếu . Nhưng quan trọng nhất vẫn là : " Hãy tự mình thắp đuốc lên mà đi " ( Lời Phật dạy ) . Bởi vì ... mình tu ... để hoàn thiện mình . Trông chờ vào sự hoàn thiện của người khác rồi mình mới học theo , mới Tu thì e là ... đã hết kiếp này rồi còn đâu . hì hì

Cám ơn MT, nhân đây, xin bạn cho cái Link để tui xem lại toàn cái bài, để tui hiểu thêm cái "ngữ cảnh" của bài.
Cám ơn bạn nhiều nha!
 
MT thì nghĩ vầy :

Đã chấp nhận đi Tu thì không sợ trả Nghiệp . Nghiệp càng đến sớm thì mình càng mừng ... vì trả được Nghiệp sớm .

Gieo Nhân mới để mau có Quả mới .

MT nói vậy , không biết có đúng không ?

Trả nghiệp là mong ước của bất kỳ người nào bước chân vào đường đạo. Nợ mà trả được sớm thì rảnh tay chứ còn gì phải bàn cãi. Vấn đề là trả chứ đừng vay thêm nợ xấu. Trường hợp vị sư PĐ kia là vay thêm nợ xấu.

Thứ nhất tu thị, thứ nhì tu gia, thứ ba tu chùa. Môi trường ở chùa là môi trường thuận tiện nhất cho việc tu hành mà còn phá giới để cho lục căn mất đi sự thanh tịnh thì làm sao có khả năng tu tại gia hay tu ở chợ? Rõ là nhận thức quá kém dẫn đến hành động sai. Hòan tục về làm người bình thường thì được chứ đừng hứa hẹn việc tu tại gia e rằng sáo ngữ.

Thật ra toàn bộ việc làm của vị sư PĐ đều chẳng có gì là đúng, từ việc tham gia đấu giá, đến việc thả nổi cảm xúc trong cuộc sống của mình. Đó là Nghiệp. Người này cần ở lại chùa để suy nghĩ cặn kẽ hơn. Bằng không thì cứ hòan tục về lại với đời sống như 1 người bình thường. Hòan tục rồi tu tại gia thì chắc chắn là không thể làm được ít nhất là trong thời gian này.

Bồ tát sợ Nhân, chúng sanh sợ Qủa. Gieo Nhân cần suy nghĩ rất thận trọng kẻo không thôi sẽ là Qủa đắng. Chính vì vậy đạo Phật luôn khuyên phải tìm cách dập tắt vô minh. U mê là 1 trạng thái tồi trong bước đường tu tập.
 
Ái chà ! Xin lỗi Bác Thủy Canh , có lẽ MT nhầm ...

Do đoạn này Bác đặt câu hỏi :
- "Pháp" luôn là Pháp, là tối-thượng thì cho dù là chính Ma Vương ra tay cũng không thể suy-suyển được. Vậy "Mạt Pháp" làm sao có thể xãy ra được?

Nhưng rồi ... không ai biết để mà trả lời . Hôm sau Bác viết tiếp :

" Đạo , muôn đời vẫn là Đạo , người theo , phàm nhân cùng tăng lữ , thì có lúc tạo nên hưng thịnh , lúc suy đồi "

Do vậy , MT mới nghĩ là Bác trả lời câu trên . Nếu hai ý này chẳng ăn nhập gì với nhau thì MT thành thật xin lỗi Bác .

----------------

Phần dưới thì MT nói về đoạn kết luận của Tác giả Hương Giang . Nếu đã muốn Tu thì phải hạ quyết tâm ,đừng để ngoại cảnh làm lung lay , phải khởi đi bằng bản thân mình đừng trông chờ vào người khác

Ví dụ gần : Muốn có "Một Diễn Đàn Trong sáng và Lành mạnh" thì mỗi thành viên trước tiên hãy cố hoàn thiện mình và hòa nhập với anh em . Chứ còn chờ ( với ý nghĩ trong đầu ) ... khi nào Diễn Đàn Trong sáng và Lành mạnh thì tui mới tham gia ... thì chờ tới bao giờ ???

--------

Trả nghiệp là mong ước của bất kỳ người nào bước chân vào đường đạo. Nợ mà trả được sớm thì rảnh tay chứ còn gì phải bàn cãi. Vấn đề là trả chứ đừng vay thêm nợ xấu. Trường hợp vị sư PĐ kia là vay thêm nợ xấu.

Thứ nhất tu thị, thứ nhì tu gia, thứ ba tu chùa. Môi trường ở chùa là môi trường thuận tiện nhất cho việc tu hành mà còn phá giới để cho lục căn mất đi sự thanh tịnh thì làm sao có khả năng tu tại gia hay tu ở chợ? Rõ là nhận thức quá kém dẫn đến hành động sai. Hòan tục về làm người bình thường thì được chứ đừng hứa hẹn việc tu tại gia e rằng sáo ngữ.

Thật ra toàn bộ việc làm của vị sư PĐ đều chẳng có gì là đúng, từ việc tham gia đấu giá, đến việc thả nổi cảm xúc trong cuộc sống của mình. Đó là Nghiệp. Người này cần ở lại chùa để suy nghĩ cặn kẽ hơn. Bằng không thì cứ hòan tục về lại với đời sống như 1 người bình thường. Hòan tục rồi tu tại gia thì chắc chắn là không thể làm được ít nhất là trong thời gian này.

Bồ tát sợ Nhân, chúng sanh sợ Qủa. Gieo Nhân cần suy nghĩ rất thận trọng kẻo không thôi sẽ là Qủa đắng. Chính vì vậy đạo Phật luôn khuyên phải tìm cách dập tắt vô minh. U mê là 1 trạng thái tồi trong bước đường tu tập.

Hi ... Đó là do MT thử đặt trường hợp Sư Pháp Định là bị oan , bị vu khống.Nếu là vậy thì Sư không nên buồn mà ... phải mừng vì đã trả nghiệp
Còn nếu dư luận là đúng thì những gì Bác Ngu sa nói hoàn toàn chính xác .

" Gieo Nhân mới để có Quả mới" Đó là việc sư Pháp Định cần làm hiện nay nếu ... còn muốn Tu .
 
Last edited:
Tui kính-trọng Pháp, nên thấy chúng ta, cái đám phàm-nhân (kể cả các bậc tu-hành) lổn-ngổn dưới thế-trần mà dám phạm-thượng "mạt" Pháp sao?
Pháp với tui vẫn luôn chói ngời.
Tui là một tín-đồ Công-giáo. Công-giáo của một nước mang nhiều âm-hưởng Phật, Nho, Lão, Thờ Ông Bà.
Tui không biết khi Đức Phật tại thế, Ngài có viết sách truyền lại giáo-lý của Ngài hay không. Tui nghĩ chắc không. Chúa Giê-su thì tui biết, Người không ghi lại bất cứ cái gì những điều giảng dạy. Và những điều dạy dỗ của các Ngài muôn đời vẫn sáng chói. Có khi nào thấy các Ngài nói sai cái gì đâu (đệ-tử chép lại), thì "mạt" ở chỗ nào?
Chẳng qua, chúng ta đời sau, theo chân các Ngài, có khi theo thật đúng, có khi có những động-thái, hành-vi quá sai, là chúng ta dơ bẩn, chỉ mình chúng ta thôi. Nên tui không bao giờ dám hỗn, nói "tàn" nói "mạt" lời Thầy tui được.
Phải không nào?
Mà chúng ta là ai, một tạo-vật bé nhỏ, thấp hèn nhiều sai-phạm. Tui thường thấy cái dằm trong con mắt người khác, mà không thấy cái xà trong mắt mình.
Nam-mô! A-men!
 
Với tôi là đạo Thiên Chúa...vậy mà tôi tự cạo đầu vào chùa gần cả chục lần...mỗi lần tôi ở...vài tháng..có Hòa Thượng tụ trì nào từ chối đâu...mà cứ mỗi lần như vậy họ chỉ nhìn tôi rồi..cười cười

Hi ... Ra là vậy ...

Với Bác Ngu sa thì MT nghĩ là một Phật tử , còn với Bác Mục thì nào giờ MT vẫn thắc mắc sao là đạo Thiên Chúa mà lại hiểu nhiều như vậy .Giờ thì MT hết thắc mắc rồi .

Cách này quả là hay . Sau này nếu có điều kiện MT cũng sẽ học theo Lão Mục
 
Hi ... Ra là vậy ...

..............................
Cách này quả là hay . Sau này nếu có điều kiện MT cũng sẽ học theo Lão Mục

Là duyên thôi...

Có người bạn cùng xóm bạn rất thân từ hồi là con nít... hiền lành.. thông minh...cha mẹ rất khấm khá năm anh ta 12 tuổi...bỗng dưng vào chùa đi tu..

Mấy năm sau....tôi và bạn bè chợt hiểu rằng...anh ta đi tu để khỏi phải đi lính sau này...khi mà chiến tranh càng lúc càng khốc liệt..

Năm 1975...giải phóng xong... lúc đó “thày” mới được 24 tuổi...Đầu trọc lóc nhưng rất đẹp trai..gặp tại chùa, lúc đó tôi có bảo:
Hết chiến tranh rồi...tu làm gì cho nó...khổ...đi về
Ai dè “thày” bảo :....Vi à...tao tu thực sự đó..

Bây giờ “Thày” đang tụ trì 1 ngôi chùa đẹp trên sườn núi Vũng Tàu...có nhiều đệ tử
Gia đình tôi hay đi Vũng Tàu chơi đều ghé thăm...thỉnh thoảng... tôi để gia đình về...còn tôi ở lại trong chùa...cả tuần..

Tôi được bố trí cho 1 căn phòng biệt lập..đủ tiện ngi..có internet tốc độ cao..không có bất kì ai lai vãng..chỉ có đến giờ nhất định sẽ có người đến quét dọn...nge sóng biển, nge gió núi...trong 1 khung cảnh vắng đến cực kì... mà thấy thương thầm cho các bậc chân tu...1 làm sao họ chịu nổi cô đơn nhỉ?!!

Gặp tôi không bao giờ người bạn Hòa Thượng này nói về đạo pháp...mà chỉ chuyện vãn về các đề tài thời sự.. xã hội...trong và ngoài nước...
Có cái gì tôi thắc mắc về đạo pháp thì người bạn này mới giải thích thôi ngắn gọn và rất hàm xúc

Mấy năm trước khi cha mẹ bạn ấy đã rất già..bạn ấy được cha mẹ chia cho 1 phần gia tài ( cả chục tỉ)
Chuyện họ làm âm thầm kín đáo ...nhưng tôi biết vì tôi rất thân với gia đình này...
Không biết bạn ấy sẽ dùng tiền để làm gì...nhưng lúc nào cũng vẫn phong cách: đơn giản ung dung tự tại
Sâu sắc..Đẹp lão và trông rất thoát tục

tôi bị ảnh hưởng của người bạn này nhiều
 
Hi ... Tui thì lại thấy hổng có gì là kì cục hì hì .

Lão Mục thừa hiểu ở thời Mạt pháp thì những " biến tướng" kiểu này đã được tiên đoán trước rồi mà ! Vì vậy , đối với MT , MT vẫn cho rằng Đạo chẳng phải là Tôn Giáo . Chẳng phải cứ nhìn thấy người ta khoác lên người chiếc áo thầy tu mà ta cho là Đạo .

Hồi thời chiến tranh cũng thế , các nhà sư tranh đấu vì hòa bình . Có người cho là tốt , lại có người cho rằng ... sư "Việt Cộng" . Chẳng biết đâu mà lần .

Thôi thì ... " Phật tại Tâm "
Tự thiêu thời-chiến, vậy mà có người nói không vì đạo-pháp. Thật không biết đâu mà lần. Mời quý cư-sĩ xem lại những bức ảnh nổi tiếng khắp thế-giới:
c1.jpg

thichtriquang.jpg
 
Người ta bảo rằng 1 người thành đạt về công danh..vẫn chưa phải là con người lí tưởng...nếu thiếu 1 trong 3 điều sau :
1 gia đình để tận tụy
1 tổ quốc để phục vụ.
1 tôn giáo để phụng thờ

Đạo và tôn giáo theo lão mỗ đôi khi cùng ngĩa...đôi khi cũng khác ngĩa...tùy...”ngữ cảnh”

Đạo là con đường để dẫn ta đến 1 mục đích duy nhất : Thiên Đàng..Niết bàn...Đến với...Ala..hội nhập cùng thượng đế v..v

Đạo cũng là tôn giáo để phụng thờ và...chiến đấu

Đạo Thiên Chúa là phụng thờ Thiên Chúa và chiến đấu với cái ác...với tội lỗi( giống...Hồi Giáo, nhưng khác về "khái niệm"...cái ác hoặc tội lỗi)
Đạo phật là phụng thờ Phật và...chiến đấu với...chính bản thân mình
 
Cháy như trên, hình chụp đàng-hoàng, vậy mà có người nói không phải tự-thiêu!? Không biết quý-vị có biết tên hai vị sư lừng danh trong các bức hình trên không?
 
Tui kính-trọng Pháp, nên thấy chúng ta, cái đám phàm-nhân (kể cả các bậc tu-hành) lổn-ngổn dưới thế-trần mà dám phạm-thượng "mạt" Pháp sao?
Pháp với tui vẫn luôn chói ngời.
Tui là một tín-đồ Công-giáo. Công-giáo của một nước mang nhiều âm-hưởng Phật, Nho, Lão, Thờ Ông Bà.
Tui không biết khi Đức Phật tại thế, Ngài có viết sách truyền lại giáo-lý của Ngài hay không. Tui nghĩ chắc không. Chúa Giê-su thì tui biết, Người không ghi lại bất cứ cái gì những điều giảng dạy. Và những điều dạy dỗ của các Ngài muôn đời vẫn sáng chói. Có khi nào thấy các Ngài nói sai cái gì đâu (đệ-tử chép lại), thì "mạt" ở chỗ nào?
Chẳng qua, chúng ta đời sau, theo chân các Ngài, có khi theo thật đúng, có khi có những động-thái, hành-vi quá sai, là chúng ta dơ bẩn, chỉ mình chúng ta thôi. Nên tui không bao giờ dám hỗn, nói "tàn" nói "mạt" lời Thầy tui được.
Phải không nào?
Mà chúng ta là ai, một tạo-vật bé nhỏ, thấp hèn nhiều sai-phạm. Tui thường thấy cái dằm trong con mắt người khác, mà không thấy cái xà trong mắt mình.
Nam-mô! A-men!
Kiểu suy nghĩ này là 1 dạng suy nghĩ của thời mạt pháp.
Tu là sửa, là thay đổi chính bản thân mình. Sự thay đổi đó do dòng nghiệp lực dẫn dắt. Vì vậy Gieo nhân mới để nhận quả mới mà ẩn sĩ Mây Trắng đã nói quả là đúng với chân lý nhà Phật. Thời mạt pháp, chính bản thân mỗi người do nghiệp lực quá nặng nên không tự nhận thấy điều này để thực hiện hành vi gieo nhân mới nhằm nhận 1 quả mới ngon ngọt hơn. Điều này không liên quan gì đến Pháp trong 3 chữ Phật Pháp Tăng cả. Thời mạt pháp là thời mà đức Phật tiên đóan là do có nhiều người có cùng nghiệp chướng nặng nề cùng tụ hợp nên những người có ý muốn đi theo đường tu học sẽ gặp khó khăn do ít nhiều có cộng nghiệp.Chỉ là vậy thôi chứ mạt pháp không có nghĩa là âm binh chủ động làm pháp yếu thế.

Ẩn sĩ MT cũng nói rất chính xác việc tu càng cao càng khó vì sẽ càng bị nhiều ma vương quấy phá cản đường tu tập. Lúc đó pháp mới phát huy hiệu dụng.

Trường hợp của vị sư bằng hữu của lão Mục thì Ngu mỗ thấy ông ta thật sự hiểu rõ về việc truyền bá đạo pháp. Không phải gặp ai hay lúc nào cũng ra rả truyền bá đạo. Những bậc chân tu chỉ nói khi thấy hợp duyên. Duyên khởi sinh thì pháp mới có thễ đi vào lòng người. Vô duyên thì nói 3 đời cũng vô ích thậm chí còn bị chửi là dụ dỗ. Đẳng cấp của sư sãi 1 phần thể hiện qua việc này.

--------

Đạo lý nhà Phật không chiến đấu với bất kỳ ai, không chiến đấu vì bất kỳ điều gì. Giáo lý nhà Phật dựa trên 2 chữ Từ Bi để cảm hóa và 2 chữ Hỉ Xả để xóa bỏ mọi sân hận. Ngay cả Kinh hay Chú đều có tác dụng cảm hóa chứ không trấn ếm hay trừng phạt. Đó cũng là 1 sự khác biệt giữa đạo Phật và các tôn giáo khác.
 
Last edited by a moderator:
Những hình ảnh của chánh-pháp trên sao chúng ta không xiển-dương? Mà lại
Hồi thời chiến tranh cũng thế , các nhà sư tranh đấu vì hòa bình . Có người cho là tốt , lại có người cho rằng ... sư "Việt Cộng" . Chẳng biết đâu mà lần .

Thôi thì ... " Phật tại Tâm "

Link : http://agriviet.com/home/threads/117892-Nu-hon-Be-de#ixzz2Cr2DIk00

Hồi thời chiến tranh cũng thế , các nhà sư tranh đấu vì hòa bình . Có người cho là tốt , lại có người cho rằng ... sư "Việt Cộng" . Chẳng biết đâu mà lần .

Thôi thì ... " Phật tại Tâm "

Link : http://agriviet.com/home/threads/117892-Nu-hon-Be-de#ixzz2Cr2DIk00

Hồi thời chiến tranh cũng thế, các nhà sư tranh đấu vì hòa bình. Có người cho là tốt, có người cho rằng... "Sư Việt cộng". Chẳng biết đâu mà lần.
Thôi thì Phật tại tâm!

Hì hì,
Đang nói về một chuyện thường tình, sao lại đem giọng dạy đời phán bảo? Có phải : "Hễ hạ mình xuống thì sẽ được nâng lên" (Xin đừng hiểu ngược lại). Mắc mớ gì mà đem cái đạo-hạnh cá-nhân của mình ra mà dạy đời. Mà đạo-hạnh của chúng ta tới đâu? Mà dám nói leo các bậc tu-hành đạo cao đức trọng?

Những bức hình trên, tui tin sau nầy sẽ là một công-án Thiền cho các thiền-sinh tu-tập. Nhưng không khéo lại nhìn lầm.
Bạn nào đem các Sư bị mang tiếng là Sư Việt-cộng ra đây là không đúng chỗ, thì có dám nói tui nói "Hòa-thượng Quảng-Đức không tự-thiêu" là sai, thì nói thử coi! Sao lại cứ nhận là tự-thiêu?
Lần sau, đừng đem tôn-giáo ra khoe là hay nhứt.

Làm ơn bớt khoe mình đạo-đức một chút thì có phải là "Hữu xạ tự nhiên hương" không?
 
Last edited:
Càng bàn càng chi li và càng không hiểu vì vốn mình cũng không hiểu gì nhiều. Thôi thì tìm thú vui khác vậy.:approve:
 
@ Bác Mục Tử - Bác Ngu sa

- Hai Bác bàn về chữ Duyên thật là hay . Mọi sự đều tùy Duyên ...

- Có lẽ hai Bác cũng hiểu được ý MT khi cuối bài viết MT đã viết : Thôi thì ... "Phật tại tâm"

Càng bàn càng chi li và càng không hiểu vì vốn mình cũng không hiểu gì nhiều. Thôi thì tìm thú vui khác vậy.:approve:

- Hi ... MT bình chọn câu này là hay nhứt chủ đề

- Nói chuyện với Bác và Bác Mục thật thú vị . Nếu lúc nào đó ...Bác Ngu sa có mở chủ đề thích hợp , MT nhứt định ghé thăm và học hỏi .
 
Last edited:
Lại cũng Mạt Pháp.
Theo thiển-ý:
Phật: Là chính Đức Phật
Pháp: Lời dạy của Đức Phật
Tăng: Những người theo Phật tu-hành

Thì làmsao mà Mạt Pháp được?
Mạt chăng, nếu có (xin lỗi) là Mạt Tăng.

Không ai nói gì, dạy đời cho cố rồi còn đem Sư thời trước ra hù nữa, thì sao lại không giải-thích? Mấy vụ nó nên dấu đi thì tốt hơn.
Quý Cư-sĩ đạo-cao đức-trọng, mặc áo thụng vái nhau thì cứ vái, sao lại phải nói leo, nói "kháy"?
Tui không có gì để vái nhau. Xin đứng xa mà "bái"! Bái cái "đạo-đức dạy đời"! Hở ra một chút là tự khoe ngay đạo-đức để dạy đời!
Cái đạo-đức "vô cảm"!

--------

Tự thiêu thời-chiến, vậy mà có người nói không vì đạo-pháp. Thật không biết đâu mà lần. Mời quý cư-sĩ xem lại những bức ảnh nổi tiếng khắp thế-giới:
c1.jpg

thichtriquang.jpg

Đạo lý nhà Phật không chiến đấu với bất kỳ ai, không chiến đấu vì bất kỳ điều gì. Giáo lý nhà Phật dựa trên 2 chữ Từ Bi để cảm hóa và 2 chữ Hỉ Xả để xóa bỏ mọi sân hận. Ngay cả Kinh hay Chú đều có tác dụng cảm hóa chứ không trấn ếm hay trừng phạt. Đó cũng là 1 sự khác biệt giữa đạo Phật và các tôn giáo khác.

Link : http://agriviet.com/home/threads/117892-Nu-hon-Be-de/page5#ixzz2CtiBdgey

Bạn nào đưa các Sư thời trước ra, xin chỉ dùm cái "Từ-bi Hỉ Xả, không Sân Hận" cho tui học hỏi với! Tui chỉ thấy hừng-hực đấu tranh. Phật tại tâm nào trong các hình trên?
Nếu không nói được, thì nhớ đừng khoe mẻ nữa!

--------

Tui nói vầy coi đúng hôn nghe:
Hãy mở cho 2 Sư Thầy con đường. Đừng ngăn họ bằng cách bảo họ tự tụng cho mình. Họ cứ tụng cho tha-nhân, không nghĩ gì đến mình, thế là đạt đường tu rồi!
Phải không nào?
Hay là theo gương 2 Sư-Huynh nầy:
BanThoXuongDuong.jpg

Ngay cả 2 vị Sư nầy, tui cũng không thấy nét Từ-bi, không Sân-hận.
Thôi nhé!
 
Last edited:
Hi ... Tui thì lại thấy hổng có gì là kì cục hì hì .

Lão Mục thừa hiểu ở thời Mạt pháp thì những " biến tướng" kiểu này đã được tiên đoán trước rồi mà ! Vì vậy , đối với MT , MT vẫn cho rằng Đạo chẳng phải là Tôn Giáo . Chẳng phải cứ nhìn thấy người ta khoác lên người chiếc áo thầy tu mà ta cho là Đạo .

Hồi thời chiến tranh cũng thế , các nhà sư tranh đấu vì hòa bình . Có người cho là tốt , lại có người cho rằng ... sư "Việt Cộng" . Chẳng biết đâu mà lần .

Thôi thì ... " Phật tại Tâm "
Đây là nguyên văn trích dẫn phần Mây trắng đã viết , không THÊM , không BỚT .

Mới đầu MT tính viết : Thời chiến tranh , các nhà sư - các Phật tử . Các linh mục - các giáo dân ,đấu tranh vì hòa bình , có người cho là tốt , có người cho là ... theo "Việt cộng" . Nhưng sợ có người hiểu nhầm nên MT mới không viết vậy mà viết theo đúng nguyên văn ở trên .

- Đọc tới đọc lui ... MT vẫn không thấy mình viết nhà sư tự thiêu ở chỗ nào ? Chiến tranh trải qua bao nhiêu năm có rất nhiều sư và Phật tử tranh đấu vì hòa bình , công khai có , âm thầm có , nhất thời có , lâu dài có , sư thật có , sư giả có Tại sao lại suy diễn là MT đề cập đến nhà sư tự thiêu ?

- Có câu " Đồng thanh tương ứng ... " . Vì MT nhận thấy giữa cách mình viết và cách người hiểu không giống nhau nên MT không viết nữa . Vả lại , phần về ""nhà sư tự thiêu" do Bác tự biên thì ... có dính dáng gì đến MT đâu ? hì hì
 
Chính-xác là vậy. Tui luôn luôn phản-đối lối nói quanh co dạy đời.
Bạn đem chuyện xưa ra à!
Và tui nói nhà sư tự thiêu chứ không phải bạn. Tranh đấu vì hòa-bình ư? Từ-bi không Sân-hận ư? Các hình ảnh ghi lại như trên có người hãnh-diện, có người không. Bạn thuộc nhóm nào? Chuyện thời-chiến tranh-đấu cho hòa-bình đó nhé!
Tui đưa mấỳ tấm hình ra, để các Cư-sĩ đạo cao, đức-trọng bớt cái thói nói theo kiểu dạy đời khinh-khỉnh.

Tui, chính tui, nói nhà sư không tự-thiêu.
Bạn đồng ý? Không xong!
Bạn không đồng ý? Cũng không xong!
Tui đố bạn, và những bạn khoe khoang đạo-hạnh, dùng người khác để tôn mình lên, dám chọn một trong 2 câu trả lời nầy. Bạn không dám? Tui biết bạn không có cái gan đó! Không có cái Dũng đó!
Tui tin là quý Cư-sĩ từ nay sẽ khiêm-nhường hơn, bớt cái giọng khinh đời, trịch-thượng hơn.
 
Hi ... Bạn vẫn cứ cố cột người ta vào cái mà người ta chẳng nêu .

Thôi nhe ! Để thực hiện "tính khiêm nhường" mà Bạn đã nêu , MT sẽ chấm dứt tại đây . Vậy là Bạn vui và tui cũng vui hì hì
 
by thuycanh :..... Và tui nói nhà sư tự thiêu chứ không phải bạn. Tranh đấu vì hòa-bình ư? Từ-bi không Sân-hận ư? Các hình ảnh ghi lại như trên có người hãnh-diện, có người không. Bạn thuộc nhóm nào? Chuyện thời-chiến tranh-đấu cho hòa-bình đó nhé!
Tui đưa mấỳ tấm hình ra, để các Cư-sĩ đạo cao, đức-trọng bớt cái thói nói theo kiểu dạy đời khinh-khỉnh.

Link : http://agriviet.com/home/threads/117892-Nu-hon-Be-de#ixzz2CxU3CFiQ


Chủ đề được mở rộng quá...nên dễ đưa đến hiểu nhầm

Vấn đề tôn giáo là vấn đề cực kì nhạy cảm...

Trong lịch sử Đạo Thiên Chúa...giáo hội cũng đã có nhiều sai sót khi để các giáo sĩ đi ra ngoài mục đích chính của tôn giáo.. rồi làm nên các chuyện lịch sử... phải phê phán

Đức giáo hoàng Gioan Phaolo II đã xin lỗi nhân loại vì những lỗi lầm của con cái Giáo hội trong quá khứ,
Rồi đến nay đức giáo hoàng Benedicto XVI đã lập lại công thức "sám hối" lại xin lỗi thế giới vì những lỗi lầm hiện tại của Giáo hội trong hiện tại
http://www.catholic.org.tw/vntaiwan/10news/10news0986.htm

Trong 1 cuốn sách cổ nào đó có câu khẳng định chắc nịch : chưa có 1 cư sỹ nào đắc đạo

Nhưng lão mỗ lại nhận thấy rằng các cư sỹ đi đúng đường nhiều hơn vài đấng chân tu...vì họ khép rất kín ngay giữa xã hội ....để tu thân.. không tham gia chính sự...họ nhất định phải đắc đạo

Còn các đấng chân tu 1 số đã đi ra ngoài đạo pháp...để làm nên chuyện của lịch sử và thay đổi lịch sử theo chiều xấu đi

Lão mỗ có cảm nhận : Ma đầu Thuy Canh cay cú vụ này lắm đấy

Và Theo lão mỗ nhận thấy có 1 vài chân tu..cần phải được các cư sỹ nhắc nhở về triết lý nhà phật
 
Last edited by a moderator:
Nói thật lòng, tui nhìn các tu-sĩ Công-giáo và Phật-giáo là những người chọn con đường "dám từ bỏ những cái mà tui không dám", tui phục họ ở điểm nầy. Nhưng Đức Phật và Chúa Giê-su biết rõ loài người vốn yếu đuối, nên cũng có ra luật-lệ bắt buộc giới tăng-lữ phải giữ khi theo các Ngài. Nên sự kính-trọng của tui dành cho mấy vị tu-hành cũng tùy đạo-hạnh của quý-vị nầy để theo đó mà cao hay thấp.
Tui, từ trước, giao-thiệp với quý Sư luôn thân-thiện và quý-trọng. Với các tu-sĩ Cao-đài và Đạo Dừa của Tu-sĩ Nguyễn Thành Nam cũng vậy. Trong Topic nầy, nói về 1 chuyện không đẹp, không hay xãy ra có liên-quan đến 2 Sư Thầy. Tui là người muốn mở ra cho 2 Thầy con đường tu sửa, trong khi các cư-sĩ thì không. Ngôn-ngữ tui khi nói đến Phật-giáo vẫn một niềm tôn-kính, thì khi một vài cư-sĩ đem "mạt Pháp" ra, tui bênh-vực. Làm vậy, tui tin không có gì sai.

Nhưng những điều như thế nầy, đem ra để đốp-chát tui một cách không đúng thì tui có bổn-phận phải nói rõ:

Mây Trắng:
Hồi thời chiến tranh cũng thế, các nhà sư tranh đấu vì hòa bình. Có người cho là tốt, lại có người cho rằng sư... "Việt cộng". Chẳng biết đâu mà lần.
Thôi thì Phật tại tâm.

Bôi bác đạo đến mức đó thì tui không chịu được.

NguSa:
Đạo lý nhà Phật không chiến đấu với bất kỳ ai, không chiến đấu vì bất kỳ điều gì. Giáo lý nhà Phật dựa trên 2 chữ Từ bi để cảm hóa và 2 chữ Hỉ Xả để xóa bỏ mọi sân hận. Ngay cả Kinh hay Chú đều có tác dụng cảm hóa, chứ không trấn ếm hay trừng phạt. Đó cũng là sự khác biệt giữa đạo Phật và các tôn giáo khác
.

Trời đất thánh-thần ơi! Câu nầy phải để tui nói mới đúng, chứ sao lại chạy sang miệng vị Cư-sĩ nầy!? Mời đọc lại từ đầu đến cuối mà xem cái thuyết-giảng Từ-bi Hỉ-xả và Sân Hận của vị Cư-sĩ. Thái-độ của Cữ-sĩ và tui ra sao đối với Sư Pháp-Định? Ai Sân Hận?
Nhưng câu chót "Đó cũng là sự khác biệt giữa đạo Phật và các tôn giáo khác" mới là câu thật tệ!

Biết bao nhiêu lần tui nghe người ta vổ ngực khoe:
- Tui nói cho mà biết, tui không phải như người ta đâu!
Biết rồi! Bạn là Ma, là Quỹ, là người ở Cõi trên!

Uổng công kẻ tu-hành mà lại đạp người khác để nâng mình lên! Xin lỗi nha!
 
Last edited:
...Ma đầu TC làm gi mà ghê vậy...!

Làm sao có cái Sân Hận trong lão ngusa ( hạt cát ngu dốt ) khi mà nội cái tên đã nói lên hết cái chủ trương của lão ấy rồi

Việc giải thích của lão ấy về giáo lí nhà phật là để giải thích với lão tà đây thôi...
Còn về đối với Pháp Định thì quan điểm của ngusa không phải bắt nguồn từ sân hận mà bắt nguồn từ nhận xét về 2 chữ ....cơ duyên..:
Các việc của Pháp Định đã làm đã chứng tỏ cơ duyên của chàng trai trẻ này với tu hành...không có
Vậy anh ta phải trở về với thế giới của phàm tục... đó mới là thế giới thật của Pháp Định đang thích
Để người ta phải làm điều người ta thích sao gọi là tư tưởng của người sân hận ?!

Mọi con đường thiện đều dẫn tới...niết bàn..đâu cần phải ăn cơm nhà chùa...khóac áo nhà tu mới đến được niết bàn đâu

Để đi đến quyết định xuất tục, Pháp Định đã phải nhiều trăn trở...nhiều băn khoăn rồi viết thư làm đơn...cởi áo...rồi phải theo ngi thức trả áo lại cho nhà chùa...
Khó khăn lắm đấy anh ta vẫn làm...ngĩa là quyết định ấy đã dứt khoát rồi...
vậy níu kéo để làm gì ?
Sự níu kéo người không có duyên với của phật...sẽ chỉ đưa đến sau này nhà sư ấy...xuống đường...biểu tình v..v.làm hỏng đi biết bao cái đẹp của... cửa thiền
 
NguSa;359478[COLOR=#800000 đã viết:
]Kiểu suy nghĩ này là 1 dạng suy nghĩ của thời mạt pháp.[/COLOR]

Tu là sửa, là thay đổi chính bản thân mình. Sự thay đổi đó do dòng nghiệp lực dẫn dắt. Vì vậy Gieo nhân mới để nhận quả mới mà ẩn sĩ Mây Trắng đã nói quả là đúng với chân lý nhà Phật. Thời mạt pháp, chính bản thân mỗi người do nghiệp lực quá nặng nên không tự nhận thấy điều này để thực hiện hành vi gieo nhân mới nhằm nhận 1 quả mới ngon ngọt hơn. Điều này không liên quan gì đến Pháp trong 3 chữ Phật Pháp Tăng cả. Thời mạt pháp là thời mà đức Phật tiên đóan là do có nhiều người có cùng nghiệp chướng nặng nề cùng tụ hợp nên những người có ý muốn đi theo đường tu học sẽ gặp khó khăn do ít nhiều có cộng nghiệp.Chỉ là vậy thôi chứ mạt pháp không có nghĩa là âm binh chủ động làm pháp yếu thế.

Ẩn sĩ MT cũng nói rất chính xác việc tu càng cao càng khó vì sẽ càng bị nhiều ma vương quấy phá cản đường tu tập. Lúc đó pháp mới phát huy hiệu dụng.

Trường hợp của vị sư bằng hữu của lão Mục thì Ngu mỗ thấy ông ta thật sự hiểu rõ về việc truyền bá đạo pháp. Không phải gặp ai hay lúc nào cũng ra rả truyền bá đạo. Những bậc chân tu chỉ nói khi thấy hợp duyên. Duyên khởi sinh thì pháp mới có thễ đi vào lòng người. Vô duyên thì nói 3 đời cũng vô ích thậm chí còn bị chửi là dụ dỗ. Đẳng cấp của sư sãi 1 phần thể hiện qua việc này.

--------

Đạo lý nhà Phật không chiến đấu với bất kỳ ai, không chiến đấu vì bất kỳ điều gì. Giáo lý nhà Phật dựa trên 2 chữ Từ Bi để cảm hóa và 2 chữ Hỉ Xả để xóa bỏ mọi sân hận. Ngay cả Kinh hay Chú đều có tác dụng cảm hóa chứ không trấn ếm hay trừng phạt. Đó cũng là 1 sự khác biệt giữa đạo Phật và các tôn giáo khác.

Hì hì, cám ơn Cư-sĩ coi tui quá trọng, tui suy-nghĩ với cái dạng của thời Mạt Pháp. Vậy "cung-kính không bằng tuân mệnh".

Cầu chúc cho quý Cư-sĩ thân-tâm thường lạc, đắc quả. Tội tui làm tui chịu.

--------

...Ma đầu TC làm gi mà ghê vậy...!

Làm sao có cái Sân Hận trong lão ngusa ( hạt cát ngu dốt ) khi mà nội cái tên đã nói lên hết cái chủ trương của lão ấy rồi

Việc giải thích của lão ấy về giáo lí nhà phật là để giải thích với lão tà đây thôi...
Còn về đối với Pháp Định thì quan điểm của ngusa không phải bắt nguồn từ sân hận mà bắt nguồn từ nhận xét về 2 chữ ....cơ duyên..:
Các việc của Pháp Định đã làm đã chứng tỏ cơ duyên của chàng trai trẻ này với tu hành...không có
Vậy anh ta phải trở về với thế giới của phàm tục... đó mới là thế giới thật của Pháp Định đang thích
Để người ta phải làm điều người ta thích sao gọi là tư tưởng của người sân hận ?!

Mọi con đường thiện đều dẫn tới...niết bàn..đâu cần phải ăn cơm nhà chùa...khóac áo nhà tu mới đến được niết bàn đâu

Để đi đến quyết định xuất tục, Pháp Định đã phải nhiều trăn trở...nhiều băn khoăn rồi viết thư làm đơn...cởi áo...rồi phải theo ngi thức trả áo lại cho nhà chùa...
Khó khăn lắm đấy anh ta vẫn làm...ngĩa là quyết định ấy đã dứt khoát rồi...
vậy níu kéo để làm gì ?
Sự níu kéo người không có duyên với của phật...sẽ chỉ đưa đến sau này nhà sư ấy...xuống đường...biểu tình v..v.làm hỏng đi biết bao cái đẹp của... cửa thiền


Cám ơn Lão mách nước! Nên tui biết tui cần 1 cái tên. Một cái tên "định-mệnh". Tui vừa Alô qua Hướng-cỏn, trình với Tổ-Sư Cấm-Dùng:
- Nghĩ tới tội suy-nghĩ mạt-pháp, con ớn chè đậu quá! Con cần một cái tên. Cái tên sẽ tạo nên con thành một con người khác.
- Đúng! Để coi... Đào-cốc Lục-Tiên thì không được! E hèm... Ngươi mau mở nắp chai dầu thơm, thành tâm khấn thỉnh.
Quả nhiên một người cao lớn, vẻ phong-lưu có chiều lơi-lả hiện ra.
Tổ-sư giục:
- Ngươi mau bái xin thọ-giáo!
Tui vâng lời, sụp lạy.
Vị nầy phát-âm nhẹ êm, chẳng khác giọng kèn tiếng quyển:
- Ta, Điền Bá Quang, sư-phụ ta Bất-giới Hoà-thượng, ban cho ta pháp-danh Bất-khả Bất-giới. Vậy pháp-danh ngươi, ta biết tính mần răng?
Tổ-sư Cấm-Dùng cười ha hả:
- Bất-giới! Ngươi thu mồn-đồ, thành-lập môn-phái. Vậy tên học trò nầy ta giúp ngươi đặt tên: Bất-khả Bất-giới Đệ-nhị.
Thủy-canh tui mừng quá, lạy tạ.

Từ nay, Lão-mục nhớ gọi tên nầy của ta. Xin đừng quên!
 
Last edited:
Nói thật lòng, tui nhìn các tu-sĩ Công-giáo và Phật-giáo là những người chọn con đường "dám từ bỏ những cái mà tui không dám", tui phục họ ở điểm nầy. Nhưng Đức Phật và Chúa Giê-su biết rõ loài người vốn yếu đuối, nên cũng có ra luật-lệ bắt buộc giới tăng-lữ phải giữ khi theo các Ngài. Nên sự kính-trọng của tui dành cho mấy vị tu-hành cũng tùy đạo-hạnh của quý-vị nầy để theo đó mà cao hay thấp.
Tui, từ trước, giao-thiệp với quý Sư luôn thân-thiện và quý-trọng. Với các tu-sĩ Cao-đài và Đạo Dừa của Tu-sĩ Nguyễn Thành Nam cũng vậy. Trong Topic nầy, nói về 1 chuyện không đẹp, không hay xãy ra có liên-quan đến 2 Sư Thầy. Tui là người muốn mở ra cho 2 Thầy con đường tu sửa, trong khi các cư-sĩ thì không. Ngôn-ngữ tui khi nói đến Phật-giáo vẫn một niềm tôn-kính, thì khi một vài cư-sĩ đem "mạt Pháp" ra, tui bênh-vực. Làm vậy, tui tin không có gì sai.

Nhưng những điều như thế nầy, đem ra để đốp-chát tui một cách không đúng thì tui có bổn-phận phải nói rõ:

Mây Trắng:
Hồi thời chiến tranh cũng thế, các nhà sư tranh đấu vì hòa bình. Có người cho là tốt, lại có người cho rằng sư... "Việt cộng". Chẳng biết đâu mà lần.
Thôi thì Phật tại tâm.

Bôi bác đạo đến mức đó thì tui không chịu được.

NguSa:
Đạo lý nhà Phật không chiến đấu với bất kỳ ai, không chiến đấu vì bất kỳ điều gì. Giáo lý nhà Phật dựa trên 2 chữ Từ bi để cảm hóa và 2 chữ Hỉ Xả để xóa bỏ mọi sân hận. Ngay cả Kinh hay Chú đều có tác dụng cảm hóa, chứ không trấn ếm hay trừng phạt. Đó cũng là sự khác biệt giữa đạo Phật và các tôn giáo khác
.

Trời đất thánh-thần ơi! Câu nầy phải để tui nói mới đúng, chứ sao lại chạy sang miệng vị Cư-sĩ nầy!? Mời đọc lại từ đầu đến cuối mà xem cái thuyết-giảng Từ-bi Hỉ-xả và Sân Hận của vị Cư-sĩ. Thái-độ của Cữ-sĩ và tui ra sao đối với Sư Pháp-Định? Ai Sân Hận?
Nhưng câu chót "Đó cũng là sự khác biệt giữa đạo Phật và các tôn giáo khác" mới là câu thật tệ!

Biết bao nhiêu lần tui nghe người ta vổ ngực khoe:
- Tui nói cho mà biết, tui không phải như người ta đâu!
Biết rồi! Bạn là Ma, là Quỹ, là người ở Cõi trên!

Uổng công kẻ tu-hành mà lại đạp người khác để nâng mình lên! Xin lỗi nha!
Thật không ngờ Bạn lại có tư tưởng áp đặt suy nghĩ của mình vào người khác như vậy . ( Đây không phải là Thủy Canh mà tui đã từng biết )

- Ở đây , chúng ta đang bàn về vấn đề gì ? Thực ra chẳng có vấn đề gì cả vì tất cả chỉ là nghe theo dư luận. Có ai biết rõ tính chính xác của câu chuyện không ? và quan trọng nhất ... là có ai có quyền quyết định không ?

Chính xác là chúng ta nói lên suy nghĩ của mình ... dựa trên dư luận . Vì vậy , từ đầu đến cuối MT vẫn luôn cho rằng dù dư luận là đúng hay sai , đã là người tu hành thật sự thì cũng sẵn sàng đón nhận ,xem như là trả nghiệp và nên mừng . Còn Tu ở đâu : tại chùa hay tại gia chỉ là vấn đề thứ yếu . Chẳng phải cứ Tu ở Chùa mới gọi là Tu .

- Câu trích dẫn của MT cũng mang ý nghĩa tương tự . Phật Giáo xuống đường , tranh đấu vì bị đàn áp . Có người cho là tốt , có người cho là xấu ... cũng đều là dư luận . Đã là dư luận thì người nói tốt , người nói xấu là chuyện đương nhiên . Thậm chí cả Chúa , cả Phật cũng chẳng thoát được dư luận , vẫn có người khen kẻ chê , người theo , kẻ không theo . Đây là một thực tế vì ta đang sống ở trần gian , hoàn toàn chẳng có gì gọi là bôi bác Đạo .
Và câu cuối ... "Thôi thì ... Phật tại tâm" . Mình cứ nương theo chánh pháp mà đi , nương theo những gì mình tin mà theo , chứ nương theo dư luận sẽ chẳng biết đâu mà lần . Đơn giản chỉ có vậy thôi , suy nghĩ sâu xa mà làm gì ?

- Câu cuối thì Bạn chẳng cần phải xin lỗi . Bởi vì đó dẫu sao cũng là lời thật lòng dựa trên suy nghĩ của Bạn

* Mây Trắng rất tâm đắc với câu mà trước đây thanglong đã viết " Việc Đạo không nên nói rộng , trừ khi là đồng tu " . Đó cũng là lí do mà MT không tiếp tục . Càng nói càng bị hiểu nhầm . Nếu một lúc nào đó hiểu nhầm được thông thì mới có thể tiếp tục . Còn như không thông ? cũng chẳng hề gì vì mọi người đều có thể học hỏi , trao đổi theo cách riêng của mình . Cả MT cũng thế .
 
Last edited:
Back
Top