Nuôi động vật hoang dã: Nhiều rủi ro, khó quản lý

  • Thread starter Lò Văn Tèo
  • Ngày gửi
L

Lò Văn Tèo

Guest
Nuôi động vật hoang dã: Nhiều rủi ro, khó quản lý
TT - Ngày 25-3 tại TP.HCM, Tổng cục Lâm nghiệp và Hội Động vật học VN đã tổ chức hội thảo “Nhân nuôi, phát triển bền vững động vật có nguồn gốc hoang dã”.


488838.jpg

Một con hổ được nuôi nhốt tại doanh nghiệp tư nhân Thanh Cảnh (ảnh chụp năm 2009) - Ảnh: Đức Tuyên

Hầu hết các trại nuôi động vật hoang dã (ĐVHD) tại VN hiện nay đều vì mục đích thu lợi nhuận. Việc làm này ẩn chứa nhiều nguy cơ cho môi trường và con người.

Tại hội thảo, TS Scott Roberton - trưởng đại diện Hiệp hội Bảo tồn ĐVHD (WCS) - cảnh báo rằng: “Người nuôi vì lợi nhuận sẽ nhân nuôi càng nhiều càng tốt, không đảm bảo môi trường hoang dã hoặc làm mất hành vi hoang dã của động vật. Cũng vì lợi nhuận, các chủ trại sẽ chỉ tập trung chọn lọc, lưu giữ những đặc tính có lợi của vật nuôi như cá sấu có da đẹp, hươu có sừng to...”.

TS Scott nhấn mạnh: “Gây nuôi vì mục đích thương mại có thể đe dọa hoạt động bảo tồn. Việc khuyến khích nuôi một loài hoang dã có thể làm tăng lượng săn bắt loài đó từ tự nhiên để làm con giống”. Một khảo sát của WCS năm 2008 cho thấy 42% các trại vẫn lấy con giống từ tự nhiên. Một nghiên cứu năm 2010 cũng chỉ ra rằng 20% trang trại nuôi nhím tại tỉnh Sơn La vẫn mua nhím tự nhiên.

10.000 cơ sở nuôi động vật hoang dã

Theo Cục Kiểm lâm, đến nay đã có 10.000 cơ sở nuôi ĐVHD đăng ký với cơ quan chức năng ở 63 tỉnh thành trên cả nước. Có 3 triệu ĐVHD thuộc 70 loài đang được nuôi, trong đó có bốn loài chính là trăn, cá sấu, khỉ đuôi dài và rắn các loại.

Đồng bằng sông Cửu Long và Đông Nam bộ là hai khu vực nuôi ĐVHD lớn nhất cả nước (chiếm 70%), tiếp theo là đồng bằng sông Hồng (20%).


Bên cạnh việc gây hại cho bản thân loài hoang dã, nhân nuôi mục đích thương mại còn ẩn chứa nguy cơ dịch bệnh, các trang trại ĐVHD là môi trường lý tưởng để xuất hiện các bệnh truyền từ động vật sang người.

“Thực tế cho thấy những bệnh dịch nguy hiểm như SARS, cúm A/H1N1 đều có mối liên hệ với trại nuôi ĐVHD” - ông Scott nói.

GS.TS Lê Vũ Khôi (ĐH Quốc gia Hà Nội) nói ở nước ta, các trang trại chưa tạo điều kiện sinh sản khi nuôi hổ, gấu và những loài động vật quý hiếm khác, chủ yếu là mua gom những cá thể bị săn bắn trái phép từ tự nhiên về nuôi. “Làm như vậy là vi phạm luật pháp” - TS Khôi cho biết.

Theo ông Nguyễn Hữu Hưng (Chi cục Kiểm lâm TP.HCM), việc nuôi ĐVHD hiện nay diễn ra theo phong trào và chứa đựng nhiều rủi ro cho người dân.

Những năm trước, nghề nuôi heo rừng tại TP.HCM phát triển mạnh, nay nhu cầu nuôi đã bão hòa nên giá bán heo giống giảm 30% so với trước. Ngành nuôi nhím cũng đang đi theo quy trình tương tự. Hiện giá nhím giống lên đến trên 10 triệu đồng/cặp. Theo tính toán, chỉ 3-5 năm nữa thị trường nhím giống sẽ bão hòa.

Mới đây nhất là phong trào nuôi yến phát triển mạnh mẽ tại TP.HCM. Thật ra chỉ một số hộ nuôi yến thu được lợi nhuận cao nhưng đã kéo theo hàng trăm nhà đầu tư khác đổ tiền tỉ ra xây nhà yến.

Ông Hưng thừa nhận: “Rất khó quản lý hoạt động nuôi ĐVHD vì còn thiếu các quy định cụ thể. Hiện chưa có thông tư hướng dẫn quản lý gấu nuôi, chưa có tiêu chuẩn ngành cho từng trại nuôi, chưa có quy chế quản lý loài dẫn dụ như chim yến”.

TRẦN MẠNH

TAND thị xã Thuận An (Bình Dương) vừa tuyên phạt Huỳnh Văn Hai (con trai chủ doanh nghiệp tư nhân Thanh Cảnh, trụ sở tại ấp Đông, xã Vĩnh Phú, thị xã Thuận An) 36 tháng tù giam, Huỳnh Tấn Đạt (con Huỳnh Văn Hai) 30 tháng tù giam, Lê Nhạc Phi (ngụ xã Thạnh Tây, thị xã Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh) 26 tháng tù giam, Đinh Công Tường (ngụ P.Hiệp Thành, Q.12, TP.HCM) 26 tháng tù giam và 11 bị cáo còn lại nhận án treo từ 18-28 tháng.

Các bị cáo đều bị phạt về tội vi phạm các quy định về bảo vệ động vật hoang dã quý hiếm.

Doanh nghiệp tư nhân Thanh Cảnh do ông Huỳnh Văn Phùng đứng tên nhưng thực chất hoạt động của doanh nghiệp lại do Huỳnh Văn Hai chỉ đạo điều hành. Năm 2000, doanh nghiệp này mua hai con hổ, sau đó gửi nuôi tại khu du lịch Suối Tiên (TP.HCM). Đến năm 2003 doanh nghiệp mua thêm 10 con hổ nữa (không có nguồn hợp pháp) và nuôi nhốt tại khu du lịch Thanh Cảnh.

Đầu năm 2003, một con hổ đang nuôi bị chết, thay vì báo Chi cục Kiểm lâm tỉnh Bình Dương để giám sát, khám nghiệm và tiêu hủy, ông Huỳnh Văn Hai lại bàn bạc với vợ là Huỳnh Thị Mỹ và con trai Huỳnh Tấn Đạt tìm mối bán hổ để lấy tiền.

Ông Hai liên hệ với Lê Nhạc Phi - người chuyên bán rắn - nhờ mai mối bán hổ. Phi rủ thêm Đinh Công Tường cùng hùn tiền mua con hổ (trọng lượng 165kg) với giá 2,2 triệu đồng/kg. Sau đó Phi và Tường bán hổ lại cho hai người tên Phong và Bình cùng ở tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu với số tiền 379,5 triệu đồng.

Tháng 3-2003, ông Hai lại liên hệ với Phi để bán một con hổ khác đã bị chết (nặng 180kg). Phi lại cùng Tường liên hệ được mối mua hổ là ông Lê Văn Hùng (ngụ huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai). Ba tháng sau, Phi, Tường và ông Hùng mới đến mua hổ với giá 250 triệu đồng. Ông Hùng khai nấu được 9,1kg cao và sử dụng hết vào việc trị bệnh cho bản thân.

Thấy có thể kiếm lời được từ việc buôn bán hổ, ngày 1-7-2003, Tường và Phi tiếp tục đến doanh nghiệp tư nhân Thanh Cảnh mua con hổ thứ ba (đã chết) nặng 146kg với giá 2,4 triệu đồng/kg, sau đó bán lại cho một người tên Tiến (không xác định được nhân thân lai lịch).

Ngoài việc bán hổ thông qua mối của Phi và Tường, giữa năm 2003 ông Huỳnh Văn Hai còn bán con hổ nặng 120kg cho một nhóm người khác với số tiền 266,6 triệu đồng.

Tháng 1-2006, ông Huỳnh Văn Hai thông qua Nguyễn Dụng (ngụ thị xã Hà Tĩnh, tỉnh Hà Tĩnh) tiếp tục bán một con hổ nặng 156,5kg với giá 365,5 triệu đồng. Khi nhóm người mua vận chuyển hổ từ doanh nghiệp tư nhân Thanh Cảnh đến thị xã Thủ Dầu Một thì bị lực lượng Công an tỉnh Bình Dương kiểm tra bắt giữ.

Vụ án được mở rộng điều tra, qua những chứng cứ tài liệu thu thập được, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bình Dương quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can tham gia mua bán hổ.

ĐỨC TUYÊN - ANH THOA


nguồn:http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/Index.html
 
NÓi chung, ý bạn là nuôi ĐVHD là không tốt, và không nên .
Tôi thì nghĩ ngược lại.
Rất nên nuôi ĐVHD, vì những lý lẽ sau đây:
*
1- Nuôi ĐVHD thì chúng không còn là ĐVHD nữa, góp phần cải thiện thiên nhiên.
2- Nếu ngày xưa không ai nuôi ĐVHD, không có các động vật chúng ta nuôi ngày nay.
3- Xã hội càng tiến lên, loài người càng cần có các động vật nuôi mới đáp ứng cho
được nhu cầu ngày càng cao, ví dụ: cao hổ, sừng Tê, Rùa Vàng, da Trăn, da Sấu.
*
Riêng đối với bà con ta, Trăn và Sấu đã trở nên quá thường rồi, còn Hổ, Tê, và
Rùa Vàng hơi khó, vì chưa có đủ vốn thôi . Trung Quốc là thị trường rộng lớn của
ta, và họ rất cần ta cung cấp cho họ những động vật xứ nóng mà họ khó được . Trước
mắt, các loại Rắn, Cóc là đặc sản bà con nghèo của ta có thể kinh doanh, vì vốn
không cần lớn lắm .
*
Để đẩy mạnh kinh tế, giúp dân khỏi nghèo, chính phủ nên cởi mở cái đầu óc, tự đặt
ra luật lệ trong nước, cho phép, khuyến khích và giúp đỡ bà con nuôi ĐVHD.
*
Tiếc rằng trong hàng trăm vạn cán bộ nhà nước, kể cả các cấp cao chính phủ, các
luật sư đi học chữ nghĩa đầy người, không ai nghĩ ra được điều này .
*
 
<!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w:Compatibility> <w:BreakWrappedTables/> <w:SnapToGridInCell/> <w:WrapTextWithPunct/> <w:UseAsianBreakRules/> </w:Compatibility> <w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel> </w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if !mso]><object classid="clsid:38481807-CA0E-42D2-BF39-B33AF135CC4D" id=ieooui></object> <style> st1\:*{behavior:url(#ieooui) } </style> <![endif]--><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman";} </style> <![endif]--> GOI CAC BAC THAM KHAO:


NUÔI ĐỘNG VẬT HOANG DÃ
BẤT CẬP VÀ RỦI RO
Nuôi động vật hoang dã (ĐVHD) đang phát triển mạnh, tuy nhiên, người nuôi gặp không ít khó khăn trong khi ngành quản lý còn nhiều bất cập. Người nuôi ĐVHD chưa hiểu rõ thủ tục nên có nguy cơ bị tịch thu mất trắng, trong khi các chuyên gia động vật học khuyến khích đẩy mạnh “tư nhân hóa” nuôi ĐVHD vừa mang hiệu quả kinh tế vừa bảo tồn nguồn gen đang có nguy cơ tuyệt chủng.

KHÔNG BIẾT QUY ĐỊNH, COI CHỪNG MẤT TRẮNG
Thực tế hiện nay các hộ gây nuôi ĐVHD nhỏ lẻ đều không nắm rõ quy định, đặc biệt là con giống không rõ nguồn gốc nên theo quy định phải tịch thu. Tuy nhiên, theo anh Nguyễn Hoàng Linh (Định Quán, Đồng Nai), trước đây các chợ quê khu vực Tây Nguyên thường có người bán công khai nhím, sóc, chồn hương, kỳ đà… Một lần anh cùng mấy người bạn mua con kỳ đà về làm “mồi nhậu”, do chưa họp bạn được nên anh thả vào chuồng vỗ béo, không lâu sau thì thấy có trứng kỳ đà và sau đó là 3 kỳ đà con. Anh bắt đầu gây nuôi, tuy nhiên, anh đang lúng túng vì “giống không rõ nguồn gốc” nguy cơ bị tịch thu. Ở xã Hiếu Liêm, huyện Vĩnh Cửu (Đồng Nai), hàng chục hộ dân gây nuôi hươu, nai có nguy cơ bị tịch thu vì không chứng minh nguồn gốc hợp pháp. Theo Chi cục kiểm lâm Đồng Nai thì có khoảng 430 con nai và hươu sao không được cấp chứng nhận vì lý do trên. Được biết, vụ việc xảy ra là do hộ dân mua từ người quen 1 – 2 con về nuôi với mục đích tăng thu nhập, do không hiểu quy định nên mua bán sang tay, không có hợp đồng mua bán, không có gấy phép được xuất bán của kiểm lâm nơi mua giống, không báo cho kiểm lâm theo dõi…Ông Lê Văn Hưng cho biết, nghề nuôi hươu, nai ở đây có từ rất lâu, khi chưa có quy định về nuôi ĐVHD, mặt khác, có hộ dân chỉ nuôi một con nên không làm hợp đồng mua bán, khai báo kiểm lâm đăng ký thì vướn thủ tục rườm rà nên thôi.
Tại Bình Dương có vài doanh nghiệp nuôi cọp cho cọp sinh sản thành công, mở ra hướng nhân đàn cho loài động vật quý hiếm có nguy cơ tuyệt chủng tại Việt Nam. Tuy nhiên, những người nuôi cọp “đau đầu” sau một thời gian dài tranh cãi về “nguồn gốc”, “tính hợp pháp” với cơ quan chức năng. Mới đây, Tòa án nhân dân thị xã Thuận An (Bình Dương) tuyên phạt chủ doanh nghiệp tư nhân Thanh Cảnh (xã Vĩnh Phú, thị xã Thuận An) 36 tháng tù giam, và những người liên quan từ 26 – 30 tháng tù giam vì vi phạm các quy định về bảo vệ động vật hoang dã quý hiếm như nuôi nhốt cọp không rõ nguồn gốc, buôn bán xác cọp (bị chết) thay vì khai báo kiểm lâm khám nghiệm, tiêu hủy…Nói về “nguồn gốc”, một doanh nghiệp nuôi ĐVHD ở Đắc Nông cho biết, về nguyền tắc là phải “có nguồn gốc hợp pháp” nhưng ở Việt Nam tìm đâu ra nơi bán “giống” quý như cọp, gấu…,muốn gây nuôi nhiều đơn vị phải bỏ chi phí rất lớn tìm giống từ bên ngoài Việt Nam dạng “xách tay” nhiều rủi ro.

CẦN TƯ NHÂN HÓA NUÔI ĐVHD?
GS. Đặng Ngọc Huỳnh, chủ tịch Hội động vật học Việt Nam cho biết, những năm qua ở Việt Nam hình thành các cơ sở gây nuôi ĐVHD đáp ứng nhu cầu trong nước cũng như xuất khẩu thu hàng trăm triệu đô la Mỹ. Tuy nhiên, vẫn còn mang tính tự phát, người nuôi chưa thực hiện đúng hướng dẫn, quản lý của ngành chức năng. Cần hiểu rõ, gây nuôi ĐVHD vừa bảo tồn đa dạng sinh học, nguồn gen quý mà còn tăng thu nhập cho người dân vì vậy cần đẩy mạnh gây nuôi gắn với bảo tổn. Theo đó, Tổng cục lâm nghiệp, Cục bảo tồn đa dạng sinh học, Cục chăn nuôi, Cục thú y… nên hướng dẫn cụ thể về quy trình, quy phạm về tổ chức gây nuôi ĐVHD, quy định danh mục các loài nuôi được phép kinh doanh, mở các lớp đào tạo phục hồi các loại động vật quý hiếm.
GS.TS Lê Vũ Khôi, phó chủ tịch Hội động vật học Việt Nam cho rằng, vấn đề nóng bỏng hiện nay là nguồn tài nguyên động vật hoang dã đã và đang bị suy giảm, cạn kiệt nghiêm trọng, nhiều loài trở nên rất hiếm, có loài nguy có tuyệt chủng. Trong ngành chăn nuôi ĐVHD dù cho mục đích gì thì giống là khâu quan trọng và thực tế rất phức tạp. So với chăn nuôi khác thì nuôi ĐVHD tìm nguồn giống càng khó khăn, điều kiện chọn giống rất khó. Trong khi việc tạo giống và khai thác động vật hoang dã chăn nuôi lại phải tuân thủ những quy định của công ước CITES. Thực tế ở Việt Nam, để chăn nuôi ĐVHD, người ta thường mua con “giống” bắt ngoài tự nhiên, điều đó là vi phạm quy định của luật pháp. GS. Khôi cho biết, một số loài động vật được cho sinh sản, phát triển quần thể nhưng chưa có văn bản pháp lý chứng minh đó là thế hệ “F2” nên không được CITES thừa nhận để kinh doanh. Việc nuôi cọp, gấu, những loài động vật quý hiếm khác còn đang gặp nhiều khó khăn bởi vì chưa tạo được điều kiện để chúng sinh sản, chưa tạo con giống thế hệ F2 mà chỉ thu gom những cá thể bị săn bắt trái phép từ tự nhiên. Cách làm như vậy là vi phạm pháp luật. Bên cạnh đó, quy định nuôi ĐVHD quý hiếm ở Việt Nam còn chưa được hoàn chỉnh, chưa có một tổ chức nhà nước chăn nuôi động vật quý hiếm (trừ vườn thú Hà Nội, Thảo cầm viên Sài Gòn), nuôi với mục đích “trưng bày”, còn tư nhân thì chưa quy định rõ ràng. GS. Khôi đề xuất chăn nuôi động vật quý hiếm cần được tư nhân hóa, miễn là người nuôi tuân thủ quy định. Nhiều nước trên thế giới đã gây nuôi ĐVHD xuất khẩu thu nguồn ngoại tệ lớn, vừa bảo tồn nguồn gen quý.

GIẢI QUYẾT NHỮNG BẤT CẬP
Để nghề nuôi ĐVHD trở thành ngành chăn nuôi mang hiệu quả kinh tế, đồng thời tuân thủ quy định, cần giải quyết các khó khăn, bất cập. Ông Nguyễn Hữu Hưng, trưởng phòng pháp chế Chi cục kiểm lâm TP.HCM cho biết, hiện nay vẫn tồn tại việc mua bán, vận chuyển trái phép ĐVHD, có hiện tượng trại nuôi mua đi, bán lại kiếm lời, hợp thức hóa động vật từ nhiều nơi khó kiểm soát. Bất cập quy định pháp luật như Nghị định 99 của Chính phủ có những mức vi phạm xử phạt cao trong khi thẩm quyền của chi cục kiểm lâm ở mức thấp. Không có biện pháp chế tài đối với các chủ trang trại nuôi không khai báo, đăng ký gây nuôi hoặc đối xử tàn nhẫn, bỏ bê không chăm sóc ĐVHD. Bộ NN&PTNT chưa ban hành các tiêu chuẩn ngành, đó là các quy phạm kỹ thuật nuôi từng loài ĐVHD trong khi các địa phương không thể tự xây dựng vì không có các chuẩn quốc gia. Mặt khác, Nghị định 82 của Chính phủ về quản lý hoạt động xuất khẩu, nhập khẩu, tái xuất khẩu, nhập nội từ biển, quá cảnh, nuôi sinh sản, nuôi sinh trưởng và trồng cấy nhân tạo các loài động, thực vật hoang dã nguy cấp, quý hiếm định loài trong phụ lục I thì được CITES cấp giấy phép trại nuôi, thực tế đến nay chưa thực hiện được.

THANH DUY

<!--[if gte mso 9]><xml> <w:WordDocument> <w:View>Normal</w:View> <w:Zoom>0</w:Zoom> <w:Compatibility> <w:BreakWrappedTables/> <w:SnapToGridInCell/> <w:WrapTextWithPunct/> <w:UseAsianBreakRules/> </w:Compatibility> <w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel> </w:WordDocument> </xml><![endif]--><!--[if !mso]><object classid="clsid:38481807-CA0E-42D2-BF39-B33AF135CC4D" id=ieooui></object> <style> st1\:*{behavior:url(#ieooui) } </style> <![endif]--><!--[if gte mso 10]> <style> /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin:0in; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Times New Roman";} </style> <![endif]-->
 
Tại sao không bảo tồn và gây nuôi những loài có nguy cơ
biến mất khỏi hành tin nầy đó là vấn đề cốt lỏi của Topic nầy
 
Mình cảm thấy đúng thì làm thôi, chứ đợi cơ chế, đợi mọi người ủng hộ thì biết chừng nào! mỗi người có mối quan tâm riêng, không ai lo cho lợi ích chung chung đâu mà chờ! Việc mình mình cứ mạnh dạn làm, không vi phạm, ảnh hưởng môi trường,... được thôi!
 
Mình cảm thấy đúng thì làm thôi, chứ đợi cơ chế, đợi mọi người ủng hộ thì biết chừng nào! mỗi người có mối quan tâm riêng, không ai lo cho lợi ích chung chung đâu mà chờ! Việc mình mình cứ mạnh dạn làm, không vi phạm, ảnh hưởng môi trường,... được thôi!
Cùng quan điểm!!! Làm vì đam mê nữa, đôi khi chưa cần có lợi nhuận mà thấy những con vật mình nuôi nó phát triển, đẻ trứng,đẻ con là vui lắm rồi...
 
Đam mê là điểm bắt đầu mà bạn, tận dụng tài năng bản thân, người thân vào kết hợp với kiến thức về kĩ thuật tiên tiến tạo ra sản phẩm sạch, tốt, chất lượng, giá mềm, ... đạt được như thế kinh tế gia đình mới tăng trưởng mãi mãi được!
VN không lý do gì mà không làm ra sản phẩm nông nghiệp cạnh tranh nhất được? Ước gì được qua Israel 1 chuyến, sẽ thấy họ Tài thế nào trong lĩnh vực nông nghiệp tiên tiến!
 
Quản lý là một cách trị nước rất cổ và lỗi thời.
Có một câu nói trong dân gian: không quản lý được thì cấm.
*
Trị nước tốt thì không quản lý, mà để thả cửa, chỉ khuyến
khích và theo dõi thôi. Theo dõi để rút ra bài học, để nhìn
thấy trước khó khăn và thuận lợi, để hướng nhân dân đi khỏi
sa lầy vào sai lầm.
*
Trong việc ĐVHD, nhà nước nên bỏ các luật đăng ký và cấm
đoán đi, để dân tha hồ kinh doanh. Có thế mới bảo tồn được
ĐVHD, không để chúng cạn kiệt, mất giống.
*
 
Back
Top