Đặc tính con vật ngoài hoang dã thì để ta tìm hiểu rồi áp dụng
vào chăn nuôi công nghiệp. Nói chung con vật nào cũng muốn thoáng
sạch, mà nuôi công nghiệp thì chỉ có thể sạch, mà không thể thoáng
rộng được.
Cứ coi con vật này không cần mực nước sâu, thì ta nuôi mức nước
cạn thôi, nhưng làm nhiều tầng lên. Ví dụ xây nhà nhiều tầng, hay
có thể làm thùng gỗ trên kệ lớn, rồi lót bạt, hay thùng bằng nhựa.
Còn đặc tính chui bùn (như lươn chẳng hạn) thì ta có thể bỏ hẳn
bùn đi mà chúng vẫn lớn nhanh. Hình như người ta đặt sàn ở mực nước
nông để cho lươn nằm thì phải. Nếu vậy, thì làm bể mực nước cạn và
nhiều tầng bể cũng đã giải quyết xong chuyện này.
Còn hệ số thức ăn, có người gọi theo tiếng Mỹ là hệ số chuyển đổi,
và ngày xưa thì gọi là tỷ số thức ăn trên 1 ký xuất chuồng, với giống
máu lạnh, ít nhất là 4/1 (số này tôi không tin) và thường là trên 10.
Cũng nên nói rõ thức ăn tươi thì hệ số 10 không phải cao, vì so với
thức ăn khô mua của nước ngoài, thì còn rẻ hơn hệ số 4. Ví dụ nuôi cá
hồi của các đại gia Việt Nam, nuôi ở vùng núi miền Bắc, thì phải cho ăn
ít nhất 4 ký thức ăn nhập từ Bắc Âu (mấy nước giàu nhất thế giới) mới
nuôi được 1 ký cá hồi. Thảo hèn cá Hồi Việt Nam đắt nhất thế giới, người
Mỹ cũng chẳng dám mua ăn. Cá Hồi Mỹ đánh hoang dã cũng rất rẻ hơn nhiều.
Theo tài liệu tiếng Tàu, thì người Quảng Tây phải cho ba ba ăn 14 ký cá
tươi mới được 1 ký ba ba. Thế mà họ vẫn có lời, vì cá tạp rất rẻ. Nếu
14 ký cá tạp phơi sấy khô, xay ra bột, đóng từng viên nhỏ, thì chẳng chắc
có được 4 ký thức ăn khô đâu. Vì thế, hệ số thức ăn tươi có thể tin được,
theo tôi, phải trên 10 thì mới có lý. Đừng tin vào con số nhỏ hơn mà hạch
toán cua trong lỗ.