Để tránh nhàm chán tôi kể 1 câu chuyện thật mà tôi chứng kiến về sự khó hiểu khi nói về ma . Mai mốt tôi về đồng nai rồi thì lâu lâu tôi mới lên wed vì ko có mạng và ko có thời gian về TP thường xuyên nữa . Tôi muốn kể nhiều thật nhiều cùng với bác
@leviet-law - nhưng bác ấy mất ngẩu hứng rồi nên tôi củng chẳn muốn tiếp diển .
Vào những năm 2003 - lại lần nữa ko trụ vững đất TP và về quê . Lần này thì gặp lại thằng Đạt, thằng cháu họ mà lúc trước có thời gian cùng làm cùng sống chung với nó. Nó củng về quê, nhà nó mới về gần nhà tôi - Nó về quê vì phải làm việc nấu chì thay cha nó vừa mới mất để nuôi sống gia đình gồm mẹ và em gái . Cha nó mới mất thôi, chưa quá 2 tuần - ông ta bị đau khớp cổ, rồi trong lúc chạy xe lôi kéo chở chì, vì chì nặng và đâm móc lủi vô lề đường - do đau khớp cổ nên cha nó ko tránh né được mà chấp nhận hứng chịu khi xe lủi - kết quả là gảy cổ chết tại chổ .
Tôi về quê thì củng vừa biết tin thôi, chiều về 2 cậu cháu đang ôn llaij kỹ niệm xưa thì dì nó chạy hớt ha hớt hảy - bảo nó : " mày về nhà đi, ba mày nhập má mày nữa rồi " . Nó vội chạy về, còn tôi thì chẳn tin và củng chẳn muốn tiềm hiểu hay nói đúng hơn là chẳn muốn liên quan đến chuyện gia đình người ta . Tôi tắm rữa xong, tưởng là mọi chuyện đả êm xuôi, lội bộ đến nhà nó rủ nó đi uống cafe buổi tối
vào nhà thì thấy mổi người ngồi một nơi - ngoại nó ngồi 1 cục ( nhà ngoại nó trước nhà nó ) em nó ngồi 1 cục còn nó củng ngồi 1 cục , chẳn ai nói câu nào - mình củng biết là nhà người ta mới có chuyện chỉ có điều hơi lạ là ko ai chào hỏi mình cả - thôi thì mình củng lặng thinh ngồi đó
cái nhà thì nhỏ xíu vì mới về xứ này và mới cất lại còn nghèo nữa - hình ba nó đặt trên cái bàn nhỏ tầm độ ngang vai tôi sau cái chân hương thờ cúng . Tôi củng tò mò vì cái ông nội này nào giờ mình chưa từng gặp mặt, coi mặt ổng thế nào mà nghe gia đình mình nói là hổm nay ổng cứ nhập vợ ổng hoài - tôi nhìn vào tấm hình trên bàn thờ, nhìn kỹ hơn và kỹ hơn nữa vì mắt tôi cận mà - và tôi bổng lạnh sống lưng thất thần khi có cảm giác như hình của ông ta có linh hồn - tôi cảm nhận mắt ông ta như mắt người sống vậy trừng trừng nhìn lại tôi - tôi quay mặt đi và ko dám nhìn nữa - tôi quay lại ngồi và đợi nó đi uống cafe - nhưng sao nó củng cứ ngồi hoài một chổ - mọi khi tôi kêu là đi liền và băt kỳ ai trong xóm gặp tôi diều chào hỏi cả - bữa nay lạ quá ta
Khi tôi vừa ngồi xuống chút xíu - thì mẹ nó đang nằm trên giường bổng thở ròng người một cách thở vô cùng kỳ lạ mà tôi khó có thể diển tả - thở kiểu như chưa từng được thở - ngực ròng cao, người co thắt - tôi chỉ biết diển tả là không thể nào giả tạo vì người bình thường ko thể thở như vậy được, mà bả thở giả tạo để làm gì, lại còn nghe nói là nói giọng của ổng nữa chứ ( cái này thì nghe lại thôi, chứ tôi mạng lớn lại là ổng xuất ra liền đó nên chưa từng nghe trực tiếp ) . Sau đó mẹ nó nằm yên 1 chút và ngồi dậy lau mồ hôi rồi bảo nó pha cho bà ly chanh muối, giống như chuyện ba nó nhập mẹ nó diển ra là chuyện thường ngày. sau khi bà ta kêu nó pha nước, bà ta quay lại gặp tôi và chào hỏi ngay còn lúc nảy tôi vào thì bà ta chẳn biết tôi là ai cả - bà chỉ nằm đó thôi - và đến lúc này tôi mới hiểu là khi mình đến đây thì vẩn còn đang nhập - mới xuất ra lúc bả thở ghê rợn ấy thôi, cái lúc mà mình nhìn tấm hình vừa xong.
Câu chuyện thật - tôi chứng kiến thật và ko nói gian một lời nào .
Tôi nói cho các bạn trẻ hiểu - các bạn nghĩ các bạn có học liệu tôi ngu dốt sao - các bạn sống trong môi trường của khí dương nồng nặc với bao khói bụi. kẹt xe, với 4 bức tường trưng trưng máy móc - thì các bạn đừng nên kết luận vội - người ngoài hành tinh các bạn cho là có còn thế giới vô hình thì lại là không - tôi nói ít mong các bạn hiểu nhiều hơn . Lúc trước tôi có một thằng bạn cả đời nó đố con ma nào cho nó gặp - bạn có biết vì sao ko ? - Vì nó nói chuyện như cái ống la, còn nằm xuống là ngáy như bò rống - làm sao mà nó biết thế nào là ma
Thôi - tóm lại, mai mốt có duyên thì tôi kể tiếp người thật việc thật cho các bạn ngâm cứu - mai nay đây tôi lên đồng nai rồi - sống bên cái nghĩa địa ấy - mấy hôm nay tôi đi đi về về và củng có cảm giác thân quen cái nghĩa địa ấy rồi - cái cảm giác đả nhất là bắt võng ngũ trưa trong cái đám mã hoang tàn ấy - ôi mát mẽ vô cùng - tôi người miền tây sông nước, mát mẽ quen rồi, lên cái xứ đồi đồng nai nóng bức kinh khủng - nên bãi tha ma là nơi tuyệt vời nhất cho những giấc ngủ trưa
Về đó sống - thì sống chung thôi - kha kha !!!
Nghèo khó đói rét thì tôi còn đói rét hơn ma
Đất tôi có sổ , đất ma đâu có sổ - đúng ko - nên xét về tình về lý thì tôi có chiếm đất gây chuyện với ai đâu mà sợ - kha kha !!!!
Nhát tui thì sai lầm vì mắt tui cận tui đâu có thấy xa - nhát tui là những con ma ngu ngốc
Rên la à - kệ mẹ mày - tao còn khổ hơn mày
kều tao tao đá chết mẹ
đè tao tao cho ăn chỏ - kha kha !!!
Đất tao tao ở - kha kha !!! - đèn điện tao bắt sáng, ngỗng chó gà tao nuôi - chịu ko nổi từ trường dòng điện. tiếng kêu con vật đêm khuya thì biến - nhường nơi sống xót cuối cùng trong cái xã hội chó chết này lại cho tao - kha kha !!!
Giởn chút cho vui - chư thật ra - ma chưa chắc đả xấu xa mà sự thật thì " lòng dạ con người còn đáng sợ hơn ma "